Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay​

được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ


Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!





Sau đó, nhân viên phục vụ nhìn Ngưng Tích, nhìn cô ấy không phản đối, liền trực tiếp thanh toán.


Sau khi mua quần áo, Ngưng Tích tiếp tục bước vào bên trong.


Lại tiếp tục mua thêm vài món đồ linh tinh, Ngưng Tích đều thanh toán bằng thẻ của Hạ Tử Hy.


Cô đang suy nghĩ, may mắn Mục Cảnh Thiên đưa tấm thẻ này cho cô, nếu không thật sự không chịu đựng được Ngưng Tích.


Có điều nhìn dáng vẻ tiêu tiền như nước của cô ấy, có lẽ cũng đã quen với những việc này.


Hạ Tử Hy vô cùng tò mò, Ngưng Tích rốt cuộc là loại người như thế nào? Đến thành phố A, nhưng cũng không gấp gáp rời khỏi, cùng Mục Cảnh Thiên, cùng Huống Thiên Hựu đều vô cùng thân thuộc.


Lúc này, Ngưng Tích bước đến


trước một cửa hàng quần áo nam, nhìn ngắm một chiếc cravat liền ngây người, ánh mắt nhìn chăm chú về phía trước.


Hạ Tử Hy nhìn cô: “Như thế nào?”


“Cô không cảm thấy, màu sắc này, kiểu dáng này, rất hợp với Cảnh Thiên hay sao?” Ngưng Tích giống như vô ý mà nói.


Cô ta từng câu từng chữ nhắc đến Cảnh Thiên, dáng vẻ này không đơn giản chỉ là ân nhân cứu mạng.


Hạ Tử Hy nhìn chiếc cravat nhướng mày: “Có sao?”


Ngưng Tích gật đầu: “Tất nhiên, anh ấy thích gam màu đỏ sậm, mặc dù anh ấy không thường mang!”


Câu nói này, Hạ Tử Hy vẫn nghe ra được chút kỳ lạ.


“Cô cùng Cảnh Thiên sớm đã quen biết nhau?” Hạ Tử Hy nhíu mày, thăm dò nhìn cô ta hỏi.


Nghe vậy, Ngưng Tích quay đầu nhìn cô: “Đúng vậy! Cảnh Thiên không nói với cô sao?” giọng điệu


này vô cùng tự nhiên.


Giây phút này, Hạ Tử Hy vẫn có chút sửng sốt, trong lòng nói không nên tư vị gì.


Đúng vậy? Cô không biết hay sao?


Câu nói này trực tiếp không ngừng vang lên bên tai cô, cô làm sao có thể biết được.


“Các người…”


“Tôi có phải đã nói quá nhiều rồi hay không? Chuyện này vẫn nên đợi Cảnh Thiên đích thân nói với


cô vậy!” Ngưng Tích mỉm cười nói, sau đó trực tiếp rời khỏi cửa hàng, cũng không mua chiếc cravat kia cho Mục Cảnh Thiên.


Hạ Tử Hy liếc mắt nhìn chiếc cravat màu đỏ sậm kia, không biết vì lý do gì, trong lòng đột nhiên nảy ra một cảm giác kỳ quái.


Mục Cảnh Thiên có chuyện che dấu cho sao?


***


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot,


góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK