Nói đúng ra, khẩu súng lục Gauss này không phải là đồ thiệt. Với nền khoa học kỹ thuật hiện tại thì súng Gauss vẫn là vũ khí giả tưởng, các loại súng Gauss hiện giờ chỉ là phiên bản được đơn giản, cải tiến thôi.
Vũ khí Gauss thật sự chính là vũ khí từ trường, dùng từ trường để tạo nên sức công phá. Khẩu súng sẽ tạo ra một xung điện từ trường cực mạnh, gây nên các sóng xung kích phá hủy mọi thứ xung quanh.
Và loại vũ khí Gauss mà con người chế tạo ra, hay khẩu súng Diêu Nguyên đang cầm, đều là vũ khí từ trường biến chủng. Nguyên lý của của nó rất đơn giản, dùng một dòng điện cực mạnh chạy qua cuộn dây kim loại, từ đó bên trong cuộn dây sẽ sinh ra từ trường cực mạnh. Chính từ trường này sẽ đẩy viên đạn bay với vận tốc cao, tạo nên động năng khủng khiếp. Theo lý thuyết, dòng điện càng mạnh thì từ trường càng mạnh, nhờ đó sẽ bắn viên đạn ra càng nhanh. Nếu có đủ năng lượng, vận tốc viên đạn thậm chí có thể gần bằng vận tốc ánh sáng!
Mà với lượng động năng viên đạn chứa trong người, sức phá hủy của nó sẽ trở nên kinh khủng, thậm chí đạt đến mức không thể nào tưởng tượng nổi. Trước mắt, trong phòng thí nghiệm vũ khí Gauss đã có mẫu súng có thể bắn viên đạn đi xa hơn 10km. Đó là đạn, không phải là gió hay là cát bụi. Chúng ta có thể tưởng tượng, nếu vũ khí này hoàn thành, một người đứng xa vài cây số, cầm khẩu súng gauss, được rồi, giả sử đó là khẩu súng lục gauss có uy lực nhỏ nhất. Chỉ cần hắn có thể nhắm trúng, vậy viên đạn bắn ra có thể dễ dàng xuyên thủng vỏ xe tăng kiên cố nhất trên Trái Đất cách đó vài cây số.
Đối mặt với động năng lớn như vậy, áo giáp cứng rắn nhất của loài người cũng trở nên mỏng manh như tờ giấy.
Cho nên, mặc dù vũ khí Gauss được thí nghiệm không phải vũ khí nguyên mẫu –vũ khí từ trường nhưng uy lực của nó đã không thể tượng tưởng nổi. Vì vậy, không lạ khi mọi người đự đoán nó chính là vũ khí tương lai trong cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn!
Trước khi tiến vào quần thể chiến hạm hư hỏng kia, Diêu Nguyên đã sớm dự tính đến chuyện gặp phải nguy hiểm, trong đó khả năng lớn nhất là gặp phải robot tự động – hệ thống phòng thủ trên phi thuyền. Ví dụ như các robot trên phi thuyền Hi Vọng.
Bởi theo kết quả thăm dò, các mảnh vỡ của chiến hạm vẫn phát ra ánh sáng. Điều đó có nghĩa là chúng còn năng lượng, nói cách khác, nếu hệ thống phòng thủ vẫn còn, kiểu nào cũng được, dù là robot tự động hay các loại pháo đài. Thì việc gặp chúng chả vui vẻ gì với tiểu đội 12 người của họ.
Dùng vũ khí của thế kỷ 21 để đấu với nền văn minh, nền công nghiệp lần bốn, thậm chí có khi là cuộc cách mạng công nghiệp lần năm. Mặc dù, đối phương chỉ người máy, nhưng với vũ khí áp đảo, số phận của 12 người thật không khá khẩm bao nhiêu.
Lấy ví dụ đơn giản nhất, lấy vũ khí trong cuộc cách mạng công nghiệp lần một như súng điểm hỏa, đại bác đi đánh kẻ thù súng máy, súng tiểu liên, tên lửa, kết quả ra sao? Chỉ là đồ sát thôi!
Có lòng tin, lòng dũng cảm là tốt. Nhưng với tư cách là người lãnh đạo, Diêu Nguyên không thể để cho đồng đội mình mạo hiểm được. Cho nên, khẩu súng lục Gauss này xuất hiện vừa đúng lúc.
-Thân súng được làm bằng hợp kim chiết xuất từ thực vật ngoài hành tinh. Trong số các loại hợp kim thu được, nó là loại mềm và bền nhất, nên nòng súng sẽ không bị nổ nòng hoặc trục trặc…Vấn đề ở đây là nguồn cung cấp năng lượng.
Cây súng này được ta dùng hợp kim đặc biệt chế tạo, nhưng hệ thống năng lượng vẫn chưa tìm được vật liệu thích hợp. Trước mắt, tiểu tổ khoa học còn đang nghiên cứu việc dùng hợp kim mới để chế tạo pin. Nhưng trong đó có vài vấn đề kỹ thuật hóc búa chưa giải quyết được. Nếu ngươi cho bọn họ thêm nửa năm thì súng lục Gauss này có thể sẽ có phiên bản thử nghiệm số 2…
Đó là những lời Ba Lệ nói khi giao khẩu súng cho Diêu Nguyên.
Bất quá, Diêu Nguyên không thể nào đợi thêm nửa năm chỉ vì chờ phiên bản thử nghiệm mới của một khẩu súng. Đã gần tới lúc xuất phát, cho nên hắn không nói thêm gì, chỉ cầm khẩu súng bước ra ngoài. Khi ra tới cửa, hắn chợt dừng lại nói một câu.
-Ba Lệ, cám ơn cô, tiệm bánh gạo kia ta cũng đi ăn thử rồi, đúng là rất ngon…
Tiếng nói vừa dứt, Diêu Nguyên đã đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Ba Lệ ngồi ngẩn cả người, lát sau mới định thần lại phản bác:
-Đồ ngốc, ta dĩ nhiên biết chỗ kia bán ngon rồi, không cần ngươi nhắc.
Bất quá, Diêu Nguyên dường như không nghe được lời này, sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm của Ba Lệ, hắn đi thẳng tới nhà ăn, bởi bây giờ đã giữa trưa. Các nhà khoa học hẳn cũng nghỉ tay ăn cơm, cho nên đi ăn trước rồi tìm họ sau.
Sau một bữa cơm vội vàng, trên đường cũng không có gì xảy ra, tầm một tiếng sau Diêu Nguyên bắt đầu đi về phòng thí nghiệm, cụ thể là phòng thí nghiệm chất liệu gỗ.
Có lẽ do còn sớm nên trên đường Diêu Nguyên không thấy một bóng người, hắn vốn cho rằng còn phải chờ lâu, ai ngờ vừa vào phòng thí nghiệm đã thấy Yvaine ngồi trên bàn xử lý giấy tờ.
-A, hạm trưởng, ngài đến sớm vậy. Tôi còn tưởng đến chiều ngài mới đến.
Yvaine vừa thấy Diêu Nguyên thì đứng dậy chào, đồng thời rót một ly nước từ máy lọc bên cạnh đưa cho Diêu Nguyên.
Diêu Nguyên khẽ nở nụ cười, trong hai nhĩ ngữ giả thì hắn tương đối coi trọng Yvaine. Không chỉ vì những công lao mà Yvaine đạt được như việc phát minh ra công thức thuốc đặc biệt cho thực vật ngoài hành tinh, mà là sự tập trung, nỗ lực hết mình vì khoa học. Nếu không nhờ hắn liều chết bảo vệ máy tính chứa công thức, làm sao lò phản ứng tinh thạch xuất hiện được
Không bàn đến công lao thì Yvaine cũng là một nhà khoa học cực kỳ nghiêm túc, nhìn cảnh trước mắt có thể đoán được. Khi mọi người nhân dịp nghỉ trưa để tán gẫu, đi dạo, đọc sách hoặc thư giãn thì hắn lại vội vàng chạy về phòng thí nghiệm xử lý công việc, riêng tinh thần này thôi cũng đã hơn hẳn rất nhiều nhân viên nghiên cứu rồi.
Diêu Nguyên nhận ly nước, mỉm cười nói:
-Tiến sĩ Yvaine, không cần khách khí như vậy. Thật ra ta tới đây là làm phiền cậu mới đúng. Hơn nữa, nghe các binh sĩ bảo vệ nói, một tháng qua, ngày nào cậu cũng làm việc đến khuya mới về nhà sao?
Yvaine cười khổ:
-Thật ra thì thời gian làm việc bình thường cũng tới đêm rồi, chẳng qua trong khoảng thời gian này tôi làm thêm một chút…Hạm trưởng, thật ra không ghê gớm như ngài tưởng đâu. Do năng lực của nhĩ ngữ giả, dù nhiều khi không cần đọc tài liệu, hoặc khi bắt đầu nghiên cứu, chỉ cần trong đầu suy nghĩ tới các vấn đề hóc búa thì tự nhiên bắt đầu tập trung ngay. Nhờ năng lực này, trong một tháng mới hoàn thành xong 12 bộ đồ du hành vũ trụ cải tiến này.
Trong lúc nói chuyện, Yvaine mở cánh cửa phòng đằng sau ra, bên trong treo 12 bộ đồ du hành vũ trụ màu bạc, thoạt nhìn nó trông mỏng manh hơn hẳn các bộ đồ du hành vũ trụ bình thường.
-Chúng tôi dựa vào cấu trúc sắp xếp trong các dây leo của thực vật ngoài hành tinh, dùng các loại gốm tiên tiến nhất, thêm vào sự trợ giúp của kỹ thuật Nano để tạo nên bộ đồ du hành này. Bộ đồ này nhẹ gấp đôi bộ đồ bình thường, hạm trưởng, ngài thử cầm thử xem sao.
Vừa nói, Yvaine vừa cầm một bộ đồ cẩn thận đưa tới tay Diêu Nguyên.
Diêu Nguyên dĩ nhiên hiểu rõ giá trị của các bộ đồ này. Tổng cộng năm sáu tiểu tổ khoa học, mất hơn một tháng thêm vào vô số các nhân viên kỹ thuật mới hoàn thành bộ đồ này trước lúc xuất phát. Có thể nói, đây là bộ đồ du hành vũ trụ được cải tiến toàn bộ, nếu đánh giá như còn ở trên Trái Đất, mỗi một bộ đồ này giá không ít hơn ba triệu USD.
Diêu Nguyên đưa tay tiếp lấy bộ đồ. Cảm giác đầu tiên của hắn là nhẹ, bộ đồ này quả thật nhẹ gấp đôi các bộ đồ du hành vũ trụ bình thường. Nên nhớ, các bộ đồ du hành vũ trụ bình thường trên phi thuyền đều là sản phẩm khoa học kỹ thuật cao nhất của nhân loại trong thế kỷ 21, một bộ đồ nếu tính đầy đủ các phụ kiện như bình oxi, thiết bị liên lạc, hệ thống lọc khí….thì tổng khối lượng của nó tầm 40kg!
Còn bộ đồ này đã được lắp đặt thiết bị liên lạc, thiết bị lọc khí…chỉ thiếu mỗi bình oxi đi cùng thôi. Tuy vậy, khối lượng của nó chỉ mới khoảng 10kg, nếu cộng thêm bình oxi thì tối đa chỉ khoảng 20kg. Như vậy, ít nhất nó đã giúp người mặc hành động linh hoạt gấp đôi!
Yvaine đứng bên cạnh nhìn khuôn mặt phấn khởi của Diêu Nguyên, hắn cũng cười nói:
-Khối lượng chỉ là một phương diện, trừ phi hạ cánh xuống hành tinh hoặc tiểu hành tinh thì khối lượng bộ đồ mới khiến người ta đau đầu. Còn trong không gian thì khối lượng không phải là vấn đề lớn. Điểm khác biệt của nó là tuy có đầy đủ phụ kiện như hệ thống liên lạc, lọc khí, bình oxi…nhưng bộ đồ này mỏng hơn bộ đồ cũ rất nhiều. Hơn nữa, các đốt ngón tay được làm bằng vật liệu kiểu mới nên sự linh hoạt tăng lên khá cao.
Diêu Nguyên ngắm nghía bộ đồ du hành này, hắn thật sự thích không nỡ rời tay, lâu sau mới hỏi:
-Còn khả năng bảo hộ thì sao?
-Khả năng bảo hộ…
Yvaine tự hào đáp:
-Cấu trúc sắp xếp trong các sợi dây leo của thực vật ngoài hành tinh đã gợi ý cho chúng tôi rất nhiều. Cấu trúc đó là cấu trình hình lục giác tựa như tổ ong, nhưng thứ tự sắp đặt thì khá khác biệt. Dựa vào cấu trúc này, sử dụng nguyên liệu gốm tiên tiến khiến cho bộ đồ có khả năng phân tán lực va chạm ra toàn thân. Chúng tôi đã dùng súng thử nghiệm, trừ phi gặp phải vũ khí có sức xuyên thấu quá lớn, bộ đồ chưa kịp phân tán lực ra đã bị xuyên thủng thì các loại đạn bình thường đều không thể gây nên thương tổn với bộ đồ này. Cũng như không thể gây nên thương tổn với người mặc bộ đồ.
-Thật sao? Cám ơn các ngươi rất nhiều.
Cảm giác hưng phấn trong lòng Diêu Nguyên đã tới tột đỉnh, bất quá hắn vẫn còn tỉnh táo đáp lại một câu. Nói xong, hắn lại nhìn về bộ đồ trên tay, nói:
-Như vậy chúng ta tạm thời đặt tên trước cho nó vậy, gọi là trang phục chiến đấu vũ trụ - bản thử nghiệm số 1 đi!