Trải qua ba lần liên tục thí nghiệm, phân biệt là trong trạng thái thực vật ngoài hành tinh bình thường, đã trưởng thành cũng như trong điều kiện tín hiệu bị cách ly. Ba lần thí nghiệm đều thành công, thực vật ngoài hành tinh quả thật quá yếu ớt trước mặt loại virus này.
Hơn nữa, các nhà khoa học trên còn phát hiện, sau khi thực vật ngoài hành tinh khô héo, xác của nó cũng là thứ nguyên liệu cực kỳ quan trọng. Tỷ như là nguyên liệu cho công nghiệp chế tạo giấy, gần đây do sự phát triển của tòa sạn báo Hi Vọng nên nhu cầu về giấy càng lúc càng cấp bách.
Đến đây, các nhà khoa học đã có thể tuyên bố, toàn thân thực vật ngoài hành tinh đều là bảo bối. Quả thực là thứ không thể thiếu trong quá trình phiêu bạt ngoài vũ trụ a!
Thực tế, ngay cả Diêu Nguyên cũng bắt đầu coi trọng hơn loại thực vật ngoài hành tinh này, thậm chí hắn còn ra lệnh, lấy một phần nhỏ của nó niêm phong lại cất trong kho, lưu lại mầm mống sau này. Tất cả để tiện cho việc lấy ra sử dụng, bồi dưỡng, hoặc chờ lúc nền khoa học kỹ thuật của con người phát triển hơn, lấy nó ra cải tạo lại.
Những thứ này tạm thời không đề cập tới, về phương diện khác, sau khi việc đào hầm trên mặt đất hoàn thành thì việc tiếp theo chính là sử dụng thực vật ngoài hành tinh. Trước khi cho chúng hấp thụ thì vẫn còn rất nhiều việc phải làm, tỷ như quản chế nghiêm ngặt tiến độ hấp thụ cũng như trưởng thành của nó, vận chuyển đất đá đào được ra ngoài, cài đặt hệ thống theo dõi…Dĩ nhiên, hệ thống theo dõi chắc chắn sẽ bị thực vật ngoài hành tinh xơi trọn, nhưng từ đó cũng có thể suy đoán được tiến độ hấp thụ của nó, vì vậy chút tổn thất nầy vẫn có thể tiếp nhận.
Chỉ riêng việc lắp đặt như vậy đã mất cả ngày, dù sao đây là lần đầu tiên nền văn minh của con người sử dụng khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh. Hơn nữa còn sử dụng chúng vào việc đào bới cùng khai thác nguyên vật liệu. Cho nên cẩn thận một chút cũng không quá đáng. Thực tế, cho đến giờ vẫn có một số rất ít các nhà khoa học lớn tuổi phản đối việc sử dụng thực vật ngoài hành tinh. Theo lời bọn họ nói với Diêu Nguyên, thà rằng tiêu tốn một năm, thậm chí mấy năm làm việc chứ tuyệt đối không nên vì ham chút thời thời gian, đã vội vàng sử dụng thứ mà con người không thể nào phân tích cùng điều khiển.
Diêu Nguyên hiểu rõ tính cách của các nhà khoa học lớn tuổi này, bọn họ vốn là những người vô cùng cẩn thận cùng bảo thủ. Hơn nữa, lời nói của bọn họ không hề sai, nhưng hắn vẫn hạ lệnh cho phép sử dụng thực vật ngoài hành tinh. Trừ việc tốn ít thời gian và công sức ra, hắn còn có ý thông qua việc này để thu thập hợp kim.
Dĩ nhiên, trừ hai lý do này, Diêu Nguyên vẫn còn lý do khác chưa nói ra. Không biết vì sao, gần đây hắn luôn cảm thấy như có cái gì đè nén, hơn nữa cảm giác càng lúc càng nghiêm trọng. Không chỉ riêng hắn, bởi vì hắn đã từng bí mật hỏi qua Trương Hằng, thì Trương Hằng thậm chí còn cảm thấy cảm giác đó sớm hơn hắn nữa. Chẳng qua cảm giác đó dường như không phải là cảm giác nguy hiểm, chỉ là một loại tâm tình phiền não thôi. Vì vậy, hắn vẫn chưa nói cho bất kỳ ai.
Chính cảm giác kia thúc dục đã khiến cho Diêu Nguyên hạ lệnh sử dụng thực vật ngoài hành tinh. Bất kể cảm giác đè nặng kia là gì, nhiệm vụ quan trọng nhất trước mắt là nhanh chóng cải tạo phi thuyền Hi Vọng, đồng thời tích trữ thật nhiều nguyên vật liệu. Khi đó mặc cho có tình huống nguy hiểm gì, chỉ cần dùng bước nhảy không gian là xong.
Cho nên, sau khi công việc đào bới sơ bộ hoàn thành, thực vật ngoài hành tinh mang trong người tinh thạch năng lượng chứa người máy siêu nhỏ đã chuẩn bị xong, đang ngâm trong dung dịch axit mạnh, đặt tại chỗ sâu nhất ở hầm ngầm. Có ít nhất bốn mẫu vật như được chuẩn bị.
-Mồi nhử bằng năng lượng chôn dưới lòng đất đã khởi động.
-Hệ thống quản chế hoạt động bình thường.
-Khởi động hệ thống tái tạo hình ảnh thông qua cảm ứng nhiệt.
-Khởi động hệ thống tái tạo hình ảnh bằng tia phóng xạ…
Diêu Nguyên ngồi trong phòng hạm trưởng, lắng nghe tin tức truyền đến từ khắp nơi. Trên căn bản, tất cả hệ thống quan sát có thể hoạt động trên phi thuyền Hi Vọng đều được sử dụng, cùng nhau theo dõi chặt chẽ quá trình trưởng thành của thực vật ngoài hành tinh. Đây cũng là tất cả biện pháp khoa học kỹ thuật mà con nguòi có thể vận dụng. Hơn nữa vì dự phòng vạn nhất, phi thuyền Hi Vọng lại bay lên một lần nữa, cách mặt đất 500m. Tất cả công đoạn chuẩn bị đã hoàn thành, chỉ chờ Diêu Nguyên phát ra mệnh lệnh cuối cùng.
-Ra lệnh kích hoạt các quả bom cỡ nhỏ chứa axit.
-Hạm trưởng ra lệnh, kích hoạt các quả bom cỡ nhỏ chứa axit mạnh
Dưới sự quan sát của hệ thống theo dõi, từng quả bom chứa thực vật ngoài hành tinh được ngâm trong dung dịch axit mạnh đều được kích nổ, bất quá mức độ vụ nổ rất nhỏ, ngay cả tia lửa cũng không xuất hiện.. Sau đó, một mẫu vật thực vật ngoài hành tinh lớn rơi ra từ trong quả bom, không hề nhúc nhích.
Tại phi thuyền Hi Vọng, rất nhiều người đang quan sát thông qua màn ảnh, mẫu thực vật ngoài hành tinh kia dần dần biến hóa. Theo sự trôi qua của thời gian, mẫu vật bắt đầu từ từ mở rộng ra. Trừ bộ phận quan trọng nhất nằm ở giữa, các xúc tu còn lại đều bắt đầu bám vào các khối đất đá, kim loại bên cạnh, hấp thụ chúng. Chỉ lát sau, một khối nham thạch to lớn đã hóa thành đống cát, mẫu thực vật ngoài hành tinh có vẻ đã thoát khỏi trạng thái ngủ đông, bắt đầu mở rộng thêm các xúc tu. Bộ phận trung tâm đang ngưng tụ cũng biến lớn, hóa thành một khối cầu có đường kính chừng 2-3 mét. Từng khối nham thạch, khoáng thạch kim loại như đồng, sắt đều bị hấp thụ, chuyển hóa rồi lại hấp thụ. Thực vật ngoài hành tinh vẫn đang hấp thụ và di chuyển về phía mảnh năng lượng làm mồi nhử ở bên dưới.
Đám thực vật ngoài hành tinh này có diện tích khoảng chừng 30 mét vuông, sau khi thôn phệ được kha khá khoáng thạch, đặc biệt là các khối năng lượng chôn dưới đất thì đã phát triển đến mấy trăm mét vuông. Hơn nữa, tốc độ thôn phệ càng lúc càng nhanh, tốc độ phát triển cũng nhanh hơn. Đặc biệt, sau khi thôn phệ một mảnh nham thạch màu vàng đen thì nó liền lập tức điên cuồng sinh trưởng, trong chốc lát đã lớn thêm 10 mét vuông.
Hiện tượng này lập tức được ghi chép lại, chú ý đặc biệt đến bề ngoài khối nham thạch kia như màu sắc, độ lớn nhỏ, đặc điểm…Bởi khối nham thạch này có thể là một khối khoáng thạch phóng xạ đặc thù, sau này nhất định phải tiến hành nghiên cứu.
Cứ thế, chỉ trong vài giờ đám thực vật ngoài hành tinh thôn phệ, một lỗ nhỏ khoan dưới lòng đất đã biến thành một hang động có đường kính lên tới mấy trăm mét, hơn nữa theo sự thôn phệ của nó thì hang động này vẫn càng lúc càng to hơn.
Trong lúc thôn phệ thì thực vật ngoài hành tinh ngoài hành tinh cũng tỏa ra rất nhiều khí. Chuyện này các nhà khoa học đã sớm biết, trong lúc tiêu hóa thì các nguyên tố trong kim loại như ôxy sẽ được phân giải, tạo thành dưỡng khí thải ra ngoài. Đây có thể là nguyên nhân chính tạo nên dưỡng khí trên hành tinh sa mạc.
Lần này sự thôn phệ kéo dài chừng 7 tiếng đồng hồ, thực vật ngoài hành tinh đã có thể tích 100 mét khối, còn diện tích hang động đã đạt mức 1000 mét vuông. Thực ra, lúc này vẫn có thể tiếp tục thôn phệ nhưng thực vật ngoài hành tinh lại đột ngột chuyển hướng, bắt đầu thôn phệ lên trên. Chuyện này không thể được, cửa vào có đường kính 10 mét đã quá đủ rồi, bọn họ không cần thực vật ngoài hành tinh mở rộng thêm, cho nên bất đắc dĩ, đành phải khởi động việc tiêu diệt nó. Người máy mini nhận được tín hiệu, bắt đầu phá vỡ lớp vỏ của tinh thạch năng lượng mà thực vật ngoài hành tinh đã thôn phệ lúc trước, chui ra ngoài hướng thẳng về phía bao nang của chúng. Chỉ chốc lát sau, thực vật ngoài hành tinh đã bắt đầu khô héo, và trong mười mấy giây kế tiếp, tất cả đã hoàn toàn bị tiêu diệt!
Mọi người trên phi thuyền Hi Vọng lớn tiếng hoan hô, chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi đã tạo thành một hang động khổng lồ dưới lòng đất, công việc mà nếu dùng sức người phải mất tới mấy tháng trời, đây quả thực là kỳ tích!
Kế tiếp, phi thuyền Hi Vọng hạ cánh một lần nữa, một đội ngũ gồm quân nhân và nhân viên nghiên cứu bắt đầu xuất phát, tiến vào hang động dưới lòng đất. Bọn họ kiểm tra kỹ càng mọi tình huống dưới đó, đặc biệt về sự sống sót của thực vật ngoài hành tinh. Tất cả đều như kế hoạch, thực vật ngoài hành tinh đã hoàn toàn tử vong, để lại một lượng lớn sợi thực vật, đồng thời còn có vô số hợp kim trong bao nang. Càng làm cho mọi người vui mừng hơn, trong bao nang họ đã tìm được một tinh thạch năng lượng lớn bằng quả bóng bàn!
Đúng vậy, một viên tinh thạch năng lượng khác!
Đừng cho rằng nó nhỏ, viên tinh thạch năng lượng như vậy đã tương đương với 1/10 số lượng dự trữ trên phi thuyền Hi Vọng!
Sau đó là vô số kim loại được chiết xuất ra từ khoáng thạch như thiết, đồng, chì…
Còn thêm cả một lượng lớn hợp kim, trừ một vài loại chưa biết công dụng ra thì cũng thu hoạch được hợp kim dùng làm chất truyền dẫn!
Công việc vận chuyển mất hết một ngày một đêm. Kim loại, hợp kim còn có sợi thực vật ngoài hành tinh, quả thực là một mùa thu hoạch phong phú!
Nhưng hang động vẫn chưa đủ chỗ để chứa 12 vạn người, cho nên việc đào bới vẫn phải tiếp tục. Ít nhất phải làm tiếp 10 lần nữa, hay nói cách khác, còn có thể thu hoạch được thêm 10 lần!
Việc tìm kiếm kim loại, năng lượng tinh thạch hay sợi thực vật đã không cần lo lắng. Chỉ riêng mười lần thực hiện việc đào móc này cũng đủ cho cả phi thuyền Hi Vọng sử dụng, thậm chí còn thừa nữa là. Về phần các vật phẩm khác, các loại hóa chất như phân hóa học, dược liệu bào chế thuốc…đều có sẵn trên hành tinh, không cần phải đặc biệt tìm kiếm.
Cái ngoại lệ duy nhất là khoáng thạch phóng xạ, nó cũng là thứ quyết định cho việc vận hành bước nhảy không gian. Bất quá nói một cách tương đối, một tinh hệ mới ra đời thì khoáng vật phóng xạ vẫn còn khá phong phú, điều này căn bản không cần lo. Tóm lại chỉ mất thời gian thôi, bởi sau việc cải tạo đường dây truyền năng lượng, có thể chứa nhiều nguyên liệu hơn, rồi mới tới việc tìm kiếm, tích trữ khoáng thạch phóng xạ, sử dụng cho bước nhảy không gian sau này.
Cứ thế, mỗi nhân viên trên phi thuyền Hi Vọng đều tràn đầy tin tưởng vào tương lai tươi sáng trước mắt…Tinh hệ này quả thật là một mỏ quặng khổng lồ, một điểm tiếp tế vĩ đại, nơi này là một thiên đường!
Trong lúc lần đào bới thứ hai bắt đầu thì bên trong phi thuyền Hi Vọng, một vài nhân viên đang xem xét những báo cáo dữ liệu về Hằng được lưu lại trong máy tính. Trong đó, một người bỗng nhiên nói:
-Ê, mọi người tới đây xem cái này chút. Hôm qua, lượng phóng xạ trên bề mặt Hằng Tinh bỗng có sự dao động kịch liệt.
Một nhân viên khác không hề ngẩng đầu lên, đáp luôn:
-Đúng rồi, dao động lớn rồi trở về bình thường phải không?
Người kia sửng sốt nói:
-Không sai, đúng là như thế.
-Vậy thì không có vấn đề gì đâu.
Một nhân viên khác tiếp lời:
-Hai tháng trước cũng đã phát hiện chuyện này, nhưng theo sự tính toán cùng thăm dò của chúng ta, phóng xạ trên Hằng Tinh vẫn rất ổn định, không có biến hóa gì trong phạm vi lớn. Vì chuyện đó mà chúng ta đã từng báo lên cấp trên, làm các nhà khoa học hốt hoảng nghiên cứu một hồi, nhưng không phát hiện được gì. Các dữ liệu cho thấy Hằng Tinh vô cùng ổn định, hơn nữa sự biến hóa này chỉ xảy ra trong chốc lát rồi trở về bình thường, điều này không hề phù hợp với sự phát triển của một hành tinh khổng lồ như vậy. Cho nên, chúng ta dự đoán hệ thống nhận tín hiệu sai, hoặc hệ thống có trục trặc, hoặc do gần đó có vụ va chạm giữa các tiểu hành tinh, tạo nên hiện tượng bất thường đó rồi khôi phục như cũ.
Tóm lại, chúng ta cứ ghi chép, sau đó báo lên cấp trên. Nhưng chắc không có vấn đề gì đâu.
Các nhân viên cũng không để ý tới nó nữa, vẫn vùi đầu thống kê và kiểm tra các chi tiết khác…
Bên ngoài phi thuyền Hi Vọng, viên Hằng Tinh mới ra đời vẫn cháy rực rỡ, tỏa ra ánh sáng cùng nhiệt lượng ra xung quanh…