Bên trong tàu mẹ của thương nhân ngoài hành tinh cũng xẹt đầy tia lửa điện nhưng mà khác với hiện tượng plasma quy mô lớn ở bề mặt của nó, tình hình bên trong trông có vẻ khả quan hơn nhiều, ngoại trừ một số khu vực đã bị tan chảy plasma, đa phần các khu vực khác chỉ là bị đứt đường dây điện, về cơ bản là không có nguy hiểm gì lớn.
Tuy là trên người các binh lính phòng vệ không mặc chiến giáp liên sao nhưng mà họ mặc trang phục chiến đấu vũ trụ bản hoàn thiện, đây là mẫu trang phục đời thứ tư từ sau khi trang phục chiến đấu vũ trụ đời đầu tiên được phát minh. Nếu như mang bộ trang phục chiến đấu vũ trụ này tới địa cầu của thời kì cách mạng công nghiệp lần thứ ba thì nó đã hơn hẳn bất kì loại áo chống đạn nào trên vũ trụ, đừng nói các loại đạn bình thường, cho dù đạn của súng trường thiện xạ xuyên thủng phòng vệ cũng đừng hòng đâm xuyên nó, bất kì đạn pháo nào dính lên trên nó cũng không thể nào gây tổn thương cho người mặc bên trong.
Trang phục chiến đấu vũ trụ đời thứ tư này cũng có hệ thống tích trữ năng lượng bên trong và chúng cũng có thể sản sinh ra lớp màng bảo vệ điện từ cùng với đạn pháo súng trường Gauss phòng vệ cơ bản nhất, đương nhiên về hiệu suất thì nó vẫn không thể nào chống chọi được loại vũ khí hạng nặng nhưng mà binh lính phòng vệ chưa hề phải suy nghĩ qua phải thực thi các nhiệm vụ quân sự lớn một mình, vốn dĩ là họ dựa vào số lượng và loại vũ khí quy mô lớn hay loại vũ khí hạng nặng để tiêu diệt quân địch, cho nên loại trang phục chiến đấu như vậy thật sự là quá đủ rồi.
Cứ như vậy, 1000 lính phòng vệ đã đáp lên tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh, đồng thời dưới sự chỉ huy của Vương Quang Chính thì được chia thành 5 đội. Do tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh đã hoàn toàn bị mất điện và tê liệt, cho nên bây giờ toàn bộ bên trong tàu mẹ được bao phủ bởi lớp màng hạt cơ bản, điều này khiến cho việc liên lạc giữa các tiểu đội có thể gặp khó khăn, việc họ có thể liên lạc được với nhau hay không thì không một ai có thể đảm bảo được.
Đương nhiên từ sau khi con người có được khoa học kĩ thuật của tàn tích văn minh ngoài hành tinh đến nay đã mấy năm rồi, những vấn đề như vậy vốn dĩ đã được giải quyết từ lâu, một thứ như là trạm trung chuyển truyền phát năng lượng đã được cho ra đời, thật ra nó chỉ là một máy lá chắn hạt cơ bản quy mô nhỏ, có thể chắn được hạt cơ bản trong một phạm vi nhất định, tuy nhiên phạm vi che chắn không lớn, hơn nữa chỉ có thể duy trì trong vòng 12 tiếng đồng hồ, sau đó thì nhất định phải thay nguồn điện mới, nếu không nó sẽ hoàn toàn không hoạt động nữa nhưng mà giá thành chế tạo nó thì thấp. Bây giờ đội quân phòng vệ đang bắt đầu triển khai lắp đặt toàn bộ.
Quay lại vấn đề, dưới sự lãnh đạo của Vương Quang Chính, 5 đội nhóm đã được thành lập. Ngoại trừ đội quân trung ương do Vương Quang Chính dẫn đầu ở lại thì tất cả bốn đội quân khác lần lượt dẫn theo bốn con Hắc Long sáu chân bắt đầu tiến công và khảo sát bên trong tàu mẹ, đồng thời lắp đặt máy lá chắn hạt cơ bản trong phạm vi tiến công, rất nhanh chóng, tất cả các thông tin mà bốn đội thu thập được đã được truyền về đội trung ương, đồng thời đội trung ương cũng đã nhanh chóng xây dựng một căn cứ địa quân sự đơn giản ở đây và bắt đầu lắp đặt máy tính cỡ lớn để bắt đầu phân tích tình hình ở phía trước.
Tất cả các quân lính phòng vệ đi về phía trước từng bước một theo quy trình huấn luyện trước đây, không lâu sau đó, sau khi nhận được mệnh lệnh của Diêu Nguyên thì hơn 50 chiến sĩ liên sao cũng điều khiển các chiến cơ vũ trụ 003 bay vào bên trong tàu mẹ, sau đó họ đã bay tới khu vực xung quanh Vương Quang Chính. Dù rằng đội quân trung ương tiếp nhận đội quân mặc chiến giáp liên sao nhưng người lãnh đạo lại là phó tư lệnh tàu Hi Vọng, là một người bình thường.
Vương Quang Chính cũng không khách sáo, anh liền sắp xếp 30 chiến sĩ liên sao truy kích về vị trí của một đội quân phòng vệ, đội quân này đã gặp phải sự công kích của đội quân thương nhân ngoài hành tinh, đội quân ngoài hành tinh đó lại là một đội quân được cơ giới hóa, trước mắt, đội quân phòng vệ này đang nấp ở một vị trí an toàn không dám lộ diện, chỉ dựa vào một con rồng đen sáu chân e là không thể nào chống lại được đội quân cơ giới hóa này.
Rất nhanh chóng, 30 chiến sĩ liên sao đã tới hiện trường, dưới sự lãnh đạo của Vương Quang Chính, 30 chiến sĩ liên sao này cùng với nhóm quân lính phòng vệ đã tiến hành tấn công đột kích, và tuyến xung phong đầu tiên của trận đánh đột kích này đương nhiên là Hắc Long sáu chân. Kết quả khiến cho mọi người vô cùng bất ngờ, một đội quân uy lực mạnh như vậy, được trang bị một phương tiện di chuyển là sản phẩm của nền công nghệ cao nhưng mà vừa nhìn thấy 30 chiến sĩ liên sao bắt đầu xung phong thì lập tức bỏ chạy. Bởi vì có một số phương tiện di chuyển không linh hoạt nên một số người ngoài hành tinh đang ngồi bên trong các phương tiện này đều chạy ra bên ngoài tham gia vào trong đội ngũ đào tẩu. Trong trận chiến này, người ngoài hành tinh chưa hề bắn đi một phát súng nào thì dường như họ đã chiến bại và đang trốn chạy!
Cứ như vậy, 30 chiến sĩ liên sao cộng thêm 200 quân lính phòng vệ đã bắt được hơn 200 người ngoài hành tinh, trong đó có hơn 40 người ngoài hành tinh đã tự sát.
Đúng vậy, sau khi bọn họ xác nhận là bọn họ không thể nào trốn chạy được nữa, hơn nữa, sau khi bị bắt làm tù binh thì họ lại tự sát? Điều này thật sự khó hiểu, không những ý chí chiến đấu của người ngoài hành tinh kém như vậy, bọn họ lại còn sợ con người đến thế sao? Đặc biệt là vừa nhìn thấy 30 chiến sĩ liên sao và hơn 200 binh lính phòng vệ bắt đầu xung phong tấn công thì bọn họ hoàn toàn không dám phản công nhưng mà sau khi bị bắt làm tù binh thì lại dám tự sát, đây là logic gì vậy?
Tình hình như vậy nhanh chóng được báo cáo cho Vương Quang Chính biết, sau khi nhận được thông tin này thì Vương Quang Chính cũng cảm thấy vô cùng kì lạ khó hiểu, chuyện như vậy anh cũng không hiểu là logic gì, theo lý mà nói, nếu như ý chí chiến đấu kém tức là bọn họ tham sống sợ chết, nếu như đã sợ chết thì sao lại tự sát, nếu đã có dũng khí tự sát thì tại sao không quyết chí tử chiến một trận, không phải là chết vẻ vang hơn sao?
Vương Quang Chính cũng không dám mảy may chậm trễ, anh liền cử ra một chiến sĩ liên sao điều khiển chiến cơ vũ trụ 003 báo cáo thông tin này cho Diêu Nguyên biết, sau khi Diêu Nguyên nhận được thông tin này thì liền bay thẳng tới căn cứ địa đã tạm dựng xong, bắt đầu hỏi Vương Quang Chính về những sự việc liên quan.
-Thật ra, nếu xét về mặt logic thì thật sự không thể nào lý giải được, nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không lý giải được...
Diêu Nguyên sử dụng kĩ năng của kẻ suy nghĩ, anh nghĩ một hồi lâu rồi nói:
- Cũng có thể là do bọn chúng đã từng tiếp xúc qua chiến sĩ liên sao của loài người chúng ta, hoặc cũng có thể đó chính là đội quân của Ưng, hơn nữa bọn họ cũng không thể nào phân biệt được chiến sĩ liên sao và đội quân phòng vệ bình thường, anh nên biết rằng, đội quân của Ưng chỉ là một đội quân nhỏ gồm mười mấy hai mươi người nhưng mà có thể làm tê liệt hoàn toàn cả hệ thống tàu mẹ. Nếu nói bọn họ làm việc này một cách lén lút, thì nói thế nào tôi cũng không tin, chắc chắn là trên đường tiến công của họ, họ đã giết chết rất nhiều quân đội ngoài hành tinh mới tới được đích đến cuối cùng, hơn nữa tính cách của Ưng thế nào đâu phải anh không biết...
Vương Quang Chính liền hiểu ra và nói:
- Đúng vậy, theo tính cách của Ưng, a, đã nói anh ta bao nhiêu lần rồi nhưng mà anh ta không chịu thay đổi, nếu như theo tính cách của anh ta mà làm, thì chắc chắn là anh ta sẽ giết tù binh, hơn nữa, sẽ tiến hành thảm sát ở trong thời điểm cần thiết, nếu suy luận theo hướng này, sức chiến đấu của chiến sĩ liên sao chắc chắn đã để lại cho họ ấn tượng sâu sắc, hơn nữa sự tàn sát của Ưng lại còn là một ấn tượng sâu sắc khác nữa, khiến cho bọn họ trở nên sợ hãi loài người vô cùng, nếu như thật sự là như vậy, họ không dám chống trả, nhưng sau khi biết chắc mình không thể nào trốn thoát được thì họ quyết định tự kết liễu bản thân, cách nói này có vẻ hợp logic hơn rồi.
Diêu Nguyên gật đầu và nói:
- Chính là như vậy, nhưng mà đây cũng là một tin tốt, nếu muốn chiến tranh, thì điều đầu tiên chính là phải tấn công tinh thần. Về cơ bản đội quân của thương nhân ngoài hành tinh đều không có ý chí chiến đấu nhưng đồng thời bọn họ lại đề cao sức chiến đấu của loài người chúng ta, e ngại không dám tấn công, tại sao chúng ta lại không tận dụng cơ hội này chứ? Chúng ta hãy đi xem thử đám tù binh người ngoài hành tinh kia trước, tìm ra những kẻ đầu hàng trong số đó, để bọn họ dẫn đường cho chúng ta, để họ giúp chúng ta tìm thấy những địa điểm quan trọng xung quanh đây, hoặc là một số địa điểm cơ mật trọng yếu, hay là một số quan chức cao cấp của thương nhân ngoài hành tinh, đồng thời trong lúc bọn họ dẫn đường, nếu như chúng ta gặp phải đội quân người ngoài hành tinh thì cũng có thể kêu họ tuyên truyền hai điều cho đồng loại của chúng, một là nếu họ chống lại loài người chúng ta, một khi bị bắt sẽ bị thảm sát, có bao nhiêu giết bấy nhiêu. Hai là, nếu tự động đầu hàng thì chúng ta sẽ bảo đảm tính mạng họ được an toàn, tuyệt đối không ngược đãi hoặc thảm sát bọn họ.
Vương Quang Chính nghe xong gật đầu lia lịa nhưng mà khi nói đến thảm sát thì anh ngần ngại một chút rồi nói:
- Nhưng mà đây có phải thật không? Thật sự là thảm sát sao? Hay chỉ là tuyên truyền để hù dọa họ thôi?
Diêu Nguyên nói với một nét mặt lạnh lùng:
- Thảm sát thật sự! Hễ đội quân người ngoài hành tinh nào dám chặn đường loài người chúng ta, một khi bọn chúng bị đánh bại thì giết toàn bộ, nếu như không làm thật thì sẽ không có hiệu quả, giống như là lấy ân báo oán thì làm sao báo ân? Đây là một đạo lý! Bây giờ là thời khắc cực kì quan trọng, trong thời gian ngắn nhất chúng ta có thể đưa toàn bộ lực lượng của chúng ta xâm nhập vào bên trong tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh được hay không, có thể giành được vị thế tốt nhất trong cuộc đàm phán này được hay không, tất cả những điều này đều phải xem hiện tại, anh còn đang phân vân điều gì?
Vương Quang Chính vẫn còn có chút lưỡng lự, dù sao thì đối với một quân nhân thuộc đảng thiên đường trên mặt đất kiểu phái cũ như anh mà nói, thì việc thảm sát tù binh thật sự là có chút sai trái...
- Đây là mệnh lệnh!
Diêu Nguyên thốt ra câu này.
Sau khi Vương Quang Chính nghe xong thì lập tức đứng nghiêm và lớn tiếng nói:
- Xin tuân lệnh!
Cứ như vậy, bốn đội quân phòng vệ lần lượt có được mười chiến sĩ liên sao làm đội quân tiên phong hỗ trợ, đồng thời còn có thêm một con Hắc Long sáu chân làm tăng sức chiến đấu, tốc độ tiến công của họ được đẩy nhanh hơn nhiều, đồng thời đội quân trung ương của Vương Quang Chính cũng đã tiếp nhận và canh giữ toàn bộ dân thường và các toán quân thương nhân ngoài hành tinh trên đường tiến công của các nhóm quân kia, càng lúc càng nhiều tù binh được họ đưa tới.
Chính trong hoàn cảnh như vậy, Vương Quang Chính tìm ra những kẻ dẫn đường ở bên trong các đội quân người ngoài hành tinh, thông qua thiết bị máy tính thì ngôn ngữ của nền tàn tích văn minh ngoài hành tinh do con người sử dụng có thể được phân tích và làm cho bọn người ngoài hành tinh kia hiểu được, quả nhiên trong số các tù binh có một số người hiểu được ngôn ngữ của loài người, hơn nữa để nâng cao vị trí của kẻ dẫn đường, Vương Quang Chính đưa ra lời hứa, hễ những ai tham gia vào việc dẫn đường, ngoại trừ việc có thể được bảo đảm an toàn tính mạng cho bản thân hắn ta, cũng có thể yêu cầu tha mạng cho ba tên người ngoài hành tinh khác, loài người cam đoan trong bất kì thời khắc nào cũng sẽ không tấn công bọn họ.
Chính vì như vậy, không những trong đội quân xuất hiện một số lượng lớn những kẻ dẫn đường, ngay cả trong số các dân thường cũng bắt đầu xuất hiện kẻ tình nguyện dẫn đường, lúc này Vương Quang Chính mới nhận thức được đám người ngoài hành tinh này, bọn họ hoàn toàn không có ý thức chủng tộc, quốc gia hay tinh thần tập thể gì cả, hoặc có thể nói ý thức này của họ vô cùng yếu kém, thậm chí về cơ bản là đừng bao giờ hi vọng bọn họ sẽ trung thành, nói không chừng họ có thể sẵn sàng phản bội bất kì lúc nào.
Chính trong lúc đội quân của Vương Quang Chính dẫn đầu đang triển khai tốc độ tấn công, ở một bên khác, Niệm Tịch Không cũng đã tìm ra Lưu Bạch, Hắc Thiết, Trương Hằng, Nhâm Đào, Thích Hiểu Điểu và một loài người mới kẻ sinh tồn, bọn họ đang đi lang thang trong một khu vực nào đó ở bên trong tàu mẹ.
Còn Ưng...
Xác nhận là đã tử trận!