Có câu tuyệt vọng sẽ sinh ra điên cuồng, lúc này đây, tất cả mọi người có mặt ở đó đều là những người mang theo tâm thái không còn gì để mất. Họ vừa khao khát muốn biết được tình trạng hiện nay của tàu Hi Vọng nhưng vừa sợ câu trả lời có khả năng xảy ra nhất. Trong hình huống hiện nay, nếu không có một ý chí điên cuồng thì tinh thần sẽ bị gục ngã hoàn toàn.
Cho nên tuy là kế hoạch của Nhâm Đào hết sức điên cuồng nhưng mà cũng không hẳn là không thể thực hiện được. Trong đó có hai điểm mấu chốt, đầu tiên là sức chiến đấu của chiến sĩ liên sao. Trong hoàn cảnh bố trí cạm bẫy và dàn binh bố trận sẵn, dựa vào năng lực tiên tri trăm phần trăm đúng của Trương Hằng để xác định những chỗ nguy hiểm, liệu có thể trong một khoảng thời gian ngắn tiêu diệt được một đội quân lái phương tiện di chuyển hạng nặng của thương nhân ngoài hành tinh?
Nếu như không thể, vậy thì điều chờ đợi mọi người chính là sự vây bắt và công kích tứ phía…
Điểm mấu chốt thứ hai chính là liệu bọn thương nhân ngoài hành tinh có thật sự sẽ đầu hàng không, hơn nữa liệu có giống như lời của Nhâm Đào dự đoán, tố chất đội quân thương nhân ngoài hành tinh không đều nhau, rất có thể sẽ có kẻ đầu hàng. Nếu không thì, cho dù là đánh bại đội quân lái phương tiện chiến đấu của thương nhân ngoài hành tinh, kết quả cuối cùng cũng chỉ là gia tăng số lượng người tử vong. Đây quả thật là cố gắng vô ích.
Một trong hai điểm mấu chốt này có vấn đề thì cũng khiến cho cả kế hoạch không thể nào thực hiện được.
Cho nên Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu tiến hành thảo luận gấp vấn đề này, kết quả cuối cùng cũng chỉ có một… Đánh!
Điểm đầu tiên về cơ bản đã không còn ý nghĩa gì, nếu như loài người đã không còn, tàu Hi Vọng đã bị hủy diệt. Vậy thì kết cuộc của nhóm người này một là tự sát, hai là tử trận. Nếu còn sống mà rơi vào tay bọn thương nhân ngoài hành tinh thì hãy nhìn những con chuột bạch bị mang ra làm vật thí nghiệm thì biết, cho nên chỉ cần đã xác nhận sẽ tiến công thì cho dù phải trả giá đắt cỡ nào cũng sẵn sàng, điều này không còn gì phải thắc mắc.
Quan trọng vẫn là vấn đề thứ hai, liệu rằng có thể gặp được bọn người ngoài hành tinh đầu hàng…
- Tôi muốn xác định điều này trước.
Lúc này Nhâm Đào đã dần dần bình tĩnh trở lại nhưng tất cả mọi người vẫn nhận ra, sự bình tĩnh hiện giờ của anh chẳng qua là đang cố gắng kiềm chế sự điên cuồng vào sâu thẳm tâm hồn mình. Anh bây giờ còn nguy hiểm hơn anh trước kia, giống như là một ngọn núi lửa sống có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào, kiềm chế càng lâu thì sự bùng nổ càng khủng khiếp.
Nhưng mà sau khi bình tĩnh lại thì cũng có điểm tốt, đó là khả năng của kẻ tư duy như anh có thể sử dụng bình thường. Lúc này anh hỏi đám người của Ưng:
- Các anh có cách tra tấn bọn người ngoài hành tinh không? Đừng nói tôi nghe là không có biện pháp tra tấn nào hay là không biết cách tra tấn người khác! Các anh là đội quân đặc chủng, hơn nữa còn là đội quân đặc chủng mà tôi chưa từng nghe nói qua và còn là loại quân tinh nhuệ nhất, chắc là các anh nắm rõ các chiến thuật chiến đấu. Tra tấn cũng là một trong số đó, bây giờ điều tôi muốn xác nhận là, các anh biết các biện pháp tra tấn nào? Hay là thành viên tiểu đội Hắc tinh biết cách tra tấn có ở trong hàng ngũ này không?
Đám người của Ưng đưa mắt nhìn nhau, sau đó tất cả mọi người đều nhìn về hướng Lưu Bạch.
Lưu Bạch đành phải khoác tay nói:
- Thôi được rồi, tôi thừa nhận điều anh nói là sự thật, tôi là chuyên gia tra tấn trong tiểu đội Hắc Tinh… Chỉ có người hiểu rõ cấu tạo cơ thể người mới thích hợp nhất làm chuyên gia tra tấn. Tuy là tôi không đồng ý với câu nói này lắm, dù sao thì một số chuyên gia tâm lý tôi quen biết cũng rất thích hợp làm chuyên gia tra tấn nhưng mà nếu như là tra tấn người ngoài hành tinh thì… Tôi nghĩ tôi vẫn có thể đảm trách được.
Nhâm Đào vỗ tay vài cái rồi nói:
- Quyết định như vậy đi, cho dù quân đội của thương nhân ngoài hành tinh không đầu hàng nhưng mà đội quân của họ do nhiều chủng tộc hợp thành. Chúng ta có thể tiến hành công kích tâm lý, sau khi đánh bại họ, sẽ cách ly các chủng tộc ra. Sau đó sẽ dụng hình tra tấn và giết chết một hai cá thể của một chủng tộc trong đó rồi lại giết thêm vài cá thể nữa. Trong số những kẻ còn sống sót chắc chắn sẽ có kẻ muốn đầu hàng, chắc các anh đều biết đạo lý này đúng không?
Đám người của Ưng vẫn chưa lên tiếng thì Lưu Bạch đã hiểu rõ vấn đề và nói:
- Đúng rồi, chính xác là như vậy, hiệu ứng này còn mạnh hơn hiệu ứng tra tấn loài người. Trong số nhiều chủng tộc khác nhau, chắc chắn bọn chúng cũng sẽ dè chừng lẫn nhau. Chỉ cần tiêu diệt một hai chủng tộc trong đó, những chủng tộc còn lại nhất định sẽ nảy sinh rào cản tâm lý không cân bằng. Nếu như vậy thì vấn đề sẽ trở nên đơn giản rồi. Được rồi, mọi chuyện cứ giao cho tôi đi.
Sau khi vấn đề này được giải quyết, những điều còn lại thì đơn giản rồi. Về mặt chiến thuật chiến đấu, có thể nói Ưng, Hắc Thiết, Lưu Bạch bọn họ là chuyên gia trong chuyên gia, là lão luyện trong lão luyện. Với tư cách là thành viên tiểu đội hắc tinh, nếu không hiểu chiến thuật, đó mới là điều đáng chê cười.
Những điều này thì không cần Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu lo lắng nữa rồi. Dưới sự tiên tri nguy hiểm của Trương Hằng, đám người của Ưng đã nhanh chóng lập ra một trận đụng độ cạm bẫy đơn giản, chia thành hai đội. Một đội làm mồi nhử do Trương Hằng dẫn đầu, đội còn lại là đội chiến đấu do Ưng dẫn đầu. Trong mười mấy phút đồng hồ tiếp theo hành quân thần tốc, cuối cùng đã tìm thấy nơi lắp đặt cạm bẫy. Đây chính là lúc bắt đầu cuộc đụng độ thực sự.
Cuộc chạm trán nhanh chóng nổ ra, bởi vì lý do địa hình và sự cố ý phá hoại từ đám người của Ưng nên đội quân thương nhân ngoài hành tinh tới trận địa cạm bẫy này không nhiều, chỉ có khoảng hơn hai trăm người. Quả nhiên giống như những gì bọn họ suy đoán. Đây là một đội quân trang bị máy móc hạng nặng điều khiển phương tiện di chuyển.
Cả đội quân được trang bị các loại phương tiện di chuyển hạng nặng. Trong đó có một loại phương tiện di chuyển có bánh xích dạng tròn, nhìn trông có vẻ giống xe tăng biến dạng, thay vì bánh lái dùng để di chuyển thì nói đúng hơn nó được dùng để đứng vững trên mặt đất. Bởi vì người ngoài hành tinh không có hệ thống phản trọng lực, vậy phải làm sao để khắc phục môi trường không trọng lực chính là một vấn đề cốt lõi phải giải quyết.
Phương tiện di chuyển có bánh xích này vô cùng to lớn, nếu chỉ nhìn bằng mắt thường ước lượng thôi thì ít nhất bên trong cũng có khoảng hơn 20 tên lính thương nhân ngoài hành tinh. Tổng cộng xuất hiện bốn phương tiện di chuyển như vậy.
Tiếp đó một dạng phương tiện di chuyển bay được có hình dáng mô tô do hai người điều khiển. Tốc độ di chuyển cực nhanh và vô cùng linh hoạt, có khoảng hơn 40 chiếc bay ở một độ cao cách mặt đất khoảng hơn 3 mét. Bên trên nó có lắp đặt một loại vũ khí hạng nặng, uy lực thế nào thì vẫn chưa biết.
Còn có một loại là một tổ hợp phương tiện di chuyển nhiều chân nâng đỡ. Đây là loại vũ khí tiên tiến nhất của thương nhân ngoài hành tinh mà cho đến giờ đội quân của Ưng từng thấy qua.
Cơ chế vận hành của loại phương tiện di chuyển này không rõ ràng, nó được cấu tạo từ nhiều khoang trong suốt. Trong mỗi khoang đều có một tên thương nhân ngoài hành tinh đầu bự đang điều khiển gì đó. Bên ngoài khoang có các đường bắn tỉa vũ khí rõ ràng, các khoang này đều được liên kết với nhau bằng các dây xích kim loại dài và mỏng. Những sợi xích này đang chuyển động không có quy tắc. Nói cách khác, tất cả các buồng khoang trong suốt đều đang chuyển động và tránh né một cách vô quy tắc, hơn nữa bản thân cả phương tiện di chuyển này đều ở trong trạng thái biến hóa không có quy tắc. Trên mặt đất lúc thì có hai dây xích kim loại nâng đỡ, lúc thì có ba dây, lúc thì là bốn năm dây. Nói tóm lại, đây giống như là một sinh vật được tạo thành từ dây xích kim loại, không ngừng biến hóa, cho dù là nhắm bắn hay công kích thì cũng có cảm giác là không biết xuống tay từ đâu.
Phương tiện di chuyển này chỉ có một và nằm ở vị trí trung tâm của cả đội quân, trông có vẻ là trung tâm chỉ huy vậy.
Ngay từ lúc đội quân này xuất hiện, Ưng đã lặng lẽ quan sát nhất cử nhất động của nó từ nơi ẩn nấp còn đội quân làm mồi nhử của Trương Hằng lập tức lùi về vị trí đã định sẵn. Theo kế hoạch ban đầu, đội quân này sẽ tiến hành công kích về phía vị trí đã định sẵn. Trong lúc này tất cả nhân viên trong đội quân chiến đấu đều đang nín thở, chờ hiệu lệnh sẵn sàng tấn công từ Ưng.
Nhưng chính trong lúc này, hàng trăm buồng khoang trong suốt bên trên phương tiện di chuyển kỳ lạ kia đột nhiên sáng lên. Những dải sóng kỳ quái có thể nhìn thấy bằng mắt thường phát tán ra xung quanh, gần như trong phút chốc, cả khu chiến trường, bao gồm cả nhóm người của Ưng đang ấn nấp hay là nhóm người của Trương Hằng đang rút lui về sau đều bị bao phủ trong dải sóng này.
Trong giây phút này, mọi người đều cảm thấy trong đầu óc mình xuất hiện hàng trăm hàng ngàn các âm thanh kỳ lạ. Các âm thanh này cực kỳ hỗn loạn và vô cùng lớn, thậm chí có vài người còn bị ảo giác nhìn thấy các hình ảnh và màu sắc bay lơ lửng khắp nơi. Các chuyên gia kinh tế vừa mới tỉnh lại sau cơn mê man giờ đây lại bắt đầu la hét. Họ điên cuồng bóp lấy đầu của mình, giống như là muốn dùng sức gỡ nón vũ trụ của mình ra.
So với bọn họ, các chiến sĩ liên sao thì khá hơn một chút nhưng mà cũng không tốt hơn bao nhiêu, họ chỉ cảm thấy âm thanh trong đầu dường như đã biến thành thực thể. Chúng bắt đầu len lỏi khắp nơi trong não bộ, âm thanh dường như biến thành hàng ngàn hàng vạn con kiến. Ngứa, đau, tê, nhức, vô số cảm giác khác nhau bộc phát từ não bộ ra ngoài, chỉ có vài người trong tiểu đội hắc tinh vẫn còn cố gắng cắn răng chịu đựng. Những người khác đều ôm đầu hét lớn, biểu hiện của họ cũng sắp đau khổ giống như các chuyên gia đàm phán những người bình thường này.
Đây là...
Cuộc tấn công tinh thần?
Hay là một sự biến dạng của tấn công bằng điện từ, có thể xáo động và tấn công sóng não của con người?
Ưng cắn răng đau khổ, giữa các kẽ răng thấm đầy máu. Anh ta biết, đội quân loài người đã thua trận rồi, bị bắt sống chỉ còn là vấn đề thời gian. Lúc đó thì quả thật bọn họ sống không bằng chết, cho nên thay vì như vậy, chi bằng tự kết liễu cuộc đời mình...
Đúng là đã xem thường bọn thương nhân ngoài hành tinh, một nền văn minh có thể tồn tại bao lâu nay trong vũ trụ, dù sao thì cũng không thể yếu đuối như vậy. Lúc bọn họ bộc lộ ra năng lực thực sự của mình, quả nhiên con người không có chút khả năng chống trả...
Chính trong lúc Ưng, Hắc Thiết, Lưu Bạch bọn họ đang dự định cầm vũ khí lên kết liễu bản thân và cho cả những chiến hữu xung quanh, họ vô tình nhìn thấy hai người đứng ở đó không hề có chút biểu hiện gì khác thường...
Đúng vậy, Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu không hề có chút biểu hiện bất thường nào cả. Không, có một chút khác thường, bộ não của họ đang chuyển động nhanh chóng, năng lực kẻ tư duy của họ đã sử dụng đến mức cực đại, họ chỉ cảm thấy bốn bề xung quanh im lặng...
Sau vài giây, đột nhiên phương tiện di chuyển kỳ quái kia rung chuyển mạnh. Tất cả người ngoài hành tinh đầu bự ở bên trong các khoang trong suốt đều kêu thét lên, não của từng người lần lượt bị nổ tan nát. Không chỉ riêng bọn họ, những tên người ngoài hành tinh đứng gần nhất phương tiện di chuyển này cũng đều ôm đầu điên cuồng hét lên, sau đó não của họ đều nổ tan thành trăm mảnh...
Giây lát sau, não bộ của nhóm người của Ưng đột nhiên hết đau giống như tất cả mọi thứ lúc trước đều là ảo giác vậy, ngoại trừ một số người đã bị hôn mê bất tỉnh, ít ra vẫn còn mười mấy người bắt đầu đứng dậy một cách khó hiểu.
Ưng cũng không chậm trễ, anh nắm chặt thanh kiếm lưỡi cưa có từ tính hét lớn:
- Xông lên! Giết chết hết bọn người ngoài hành tinh kia!
Cùng lúc đó, Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu ngơ ngác nhìn nhau khó hiểu, Nhâm Đào nhỏ tiếng hỏi:
- Anh có cảm nhận được luồng suy nghĩ được truyền đến trước đó?
- Ừ, cảm nhận được rồi, tuy là không phải hoàn toàn, nhưng mà... thật sự đã cảm nhận được.
Thích Hiểu Điểu trả lời với một nét mặt khó hiểu.
-... Đội quân thương nhân ngoài hành tinh này...
- Hóa ra từng bị một chiếc phi thuyền trốn chạy của loài người lừa gạt qua? Bị các chính khách của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba lừa gạt?