Sau khi người ngoài hành tinh đầu bự nói ra câu này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều vô cùng kinh ngạc, nên biết là tàu Hi Vọng rời khỏi địa cầu bao lâu? Mới khoảng 10 năm thôi, 246 năm trước? Lúc đó loài người vừa mới chạm mốc của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ nhất, làm sao con người có thể đi vào trong vũ trụ?
Nếu như đem 246 năm đổi thành 2 vạn 4 ngàn 600 năm trước thì còn có thể làm người ta dễ tin hơn một chút, bởi vì hoàn toàn có thể xem những con người đó là người ngoài hành tinh có vẻ bề ngoài như loài người hoặc là đó là nền siêu văn minh loài người thời tiền sử của địa cầu, nhưng mà 246 năm? Lúc đó hoàn toàn không thể nào có chuyện phi thuyền vũ trụ của loài người xuất hiện được!
Nhưng mà tốt xấu gì thì cũng phải tiếp tục nghe, đó chính là cách nghĩ của tất cả mọi người.
Tên người ngoài hành tinh đầu bự tiếp tục nói:
- Lúc đó ở khu vực xung quanh đám mây sao orpheus, đối tượng trao đổi chủ yếu của chúng tôi lần này là một hạm đội của nền văn minh vũ trụ cấp ba, chúng tôi phụ trách vận chuyển các nguyên vật liệu cần thiết cho họ đồng thời tiếp nhận một số chiến lợi phẩm từ họ nhưng mà rất đáng tiếc, đối tượng đánh cướp lần này, thực lực của trại tị nạn bên kia quá mạnh cho nên chiến lợi phẩm thu được gần như là không có, cuộc chiến vẫn chưa ngã ngũ, cho nên chúng tôi bắt đầu đi về phía một số khu vực ngôi sao để thăm dò, ở đó chúng tôi gặp được một chiếc phi thuyền vũ trụ rất nhỏ.
- Chiếc phi thuyền này vẫn còn duy trì các đặc trưng của nền văn minh vũ trụ cấp một, theo số liệu thăm dò được thì số người ở trên đó khoảng hơn 7400 người, sau khi chiếc phi thuyền đó đi vào trong phạm vi vô cực hạt cơ bản của tàu mẹ chúng tôi thì đã nằm ở trong trạng thái mất hết nguồn năng lượng, đương nhiên chúng tôi là thương nhân, không phải là kẻ cướp hoặc kẻ tiêu diệt, cho nên chúng tôi đã ngừng hệ thống hạt cơ bản, bắt đầu tiến hành trao đổi với bên đó.
- Trong vài năm ánh sáng ở xung quanh khu vực đó không có một tinh cầu nào là thích hợp để sinh sống hoặc có thể cải tạo được, cho nên chúng tôi đều thống nhất rằng chiếc phi thuyền nhỏ bé này là bị rơi ra từ một chiến hạm cỡ lớn, rất có thể đã gặp phải thiên tai vũ trụ gì đó, nếu như chiến lợi phẩm lần này không thuận lợi, chúng tôi dự định sẽ tiến hành giao dịch với chiếc phi thuyền nhỏ này...
Khi nói đến đây, tên người hành tinh đầu bự dừng một chút, giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Diêu Nguyên chờ một lát sau rồi mới hỏi tiếp:
- Sau đó thì sao? Sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Tên người ngoài hành tinh đầu bự lại tiếp tục nói:
- Sau đó chúng tôi phát hiện trên chiếc phi thuyền này có sáu kẻ thích ứng vũ trụ, đây thật sự là một cuộc mua bán lớn vượt ngoài sức tưởng tượng, do đó chúng tôi nghĩ cách chiếm lấy sáu kẻ thích ứng vũ trụ này...
Đột nhiên Vương Quang Chính cười phá lên rồi nói:
- Quả nhiên khi hòa bình thì là thương nhân, lúc có lợi ích thì là kẻ cướp, nhìn thấy có loài người mới tức là kẻ thích ứng vũ trụ như cách nói của các ngươi thì các ngươi đi cướp giật ngay một cách vô liêm sĩ, ha ha.
Tên người ngoài hành tinh đầu bự nhìn Vương Quang Chính một cách khó hiểu và nói:
- Tại sao ngươi lại nói như vậy? Nhìn thấy kẻ thích ứng vũ trụ lại không đi tranh đoạt lấy hay sao? Tại sao lại không tranh đoạt?
Vương Quang Chính bị hỏi ngược lại đến mức câm nín không còn gì để nói, giống như là một tên trộm đi trộm tiền của bạn, sau khi bị bạn bắt thì nó khẳng khái nói với bạn rằng, tôi là kẻ trộm, tại sao tôi lại không đi trộm tiền, đó là một logic chết tiệt của kẻ trộm cướp.
Tên người ngoài hành tinh đầu bự bỏ mặc Vương Quang Chính và tiếp tục nói:
- Nhưng mà chủng tộc này rất thông minh, khi phát hiện chúng tôi có mưu đồ tranh đoạt kẻ thích ứng vũ trụ thì bọn chúng đã nhanh chóng khởi động phần mềm tự nổ của phi thuyền, chỉ cần chúng tôi tiếp tục cưỡng ép, bọn họ sẽ lập tức tự phát nổ, cho nên sau đó chúng tôi đã sử dụng quy trình giao dịch bình thường, hứa với họ sẽ trao đổi với họ công nghệ của nền văn minh vũ trụ cấp hai.
- Cả một quá trình giao dịch vô cùng phức tạp, chúng tôi chưa từng gặp qua một chủng tộc nào khó đối phó như vậy, bất kì một ai trong số chúng cũng có thể nói ra một đống lý lẽ mà chúng tôi không thể nào phản bác được, đến cuối cùng chúng tôi đã phải trả một cái giá đắt hơn so với tưởng tượng nhiều, đó chính là toàn bộ công nghệ của nền văn minh vũ trụ cấp hai cùng với một ít công nghệ của nền văn minh vũ trụ cấp ba và còn có tinh tượng đồ của khu vực xung quanh, tọa độ tinh cầu trại tị nạn của chúng tôi và cả một lượng lớn thông tin vũ trụ, còn có rất nhiều những khoáng vật mang tính phóng xạ và các loại tài nguyên thì mới có thể có được sáu kẻ thích ứng vũ trụ.
- Hơn nữa, chủng tộc này thật sự quá thông minh, bọn họ yêu cầu chúng tôi phải giao toàn bộ thông tin công nghệ và nguồn tài nguyên cho họ trước, sau đó họ mới giao sáu kẻ thích ứng vũ trụ cho chúng tôi, một kết quả giao dịch như vậy, sau khi chúng tôi thảo luận thì quyết định sẽ tiến hành theo yêu cầu của họ, dù sao đây cũng là một chiếc phi thuyền vũ trụ bé nhỏ, lại là nền văn minh vũ trụ cấp một, thực sự không hề lo sợ bọn họ sẽ trốn mất.
- Nhưng kết quả lại là...
Nhóm người của Diêu Nguyên đồng thanh hét lớn:
- Bọn họ đã biến mất ngay trước mũi các anh.
Tên người ngoài hành tinh đầu bự cũng không thấy kì lạ, chỉ nói:
- Đúng vậy, bọn họ biến mất không một chút dấu vết, mang theo tất cả các hàng hóa của chúng tôi biến mất rồi, chuyện này thực sự nằm ngoài tính toán của chúng tôi, chúng tôi đã phải trả rất nhiều thứ nhưng mà cuối cùng không có được gì cả, một chuyện như vậy chưa từng xảy ra trong lịch sử mua bán của chúng tôi, do đó rất nhiều những kẻ tham gia giao dịch đã bị đóng băng, sau khi trở về trại tị nạn thì bọn chúng bị xem như những món hàng bỏ đi, vị lãnh đạo của chúng tôi vô cùng giận dữ...
Diêu Nguyên liền hỏi ngay:
- Sau đó thì sao? Hơn 200 năm sau gặp được chúng tôi, các ngươi tưởng rằng chúng tôi là thế hệ sau của chiếc phi thuyền vũ trụ đó sao?
Tên người ngoài hành tinh đầu bự kinh ngạc hỏi:
- Thế hệ sau? Không phải, chúng tôi tưởng các ngươi chính là bọn chúng, chẳng qua là các ngươi kéo thêm nhiều người khác của chủng tộc mình tới đây để lừa gạt chúng tôi, 246 năm là khoảng thời gian rất dài hay sao? Tại sao lại là thế hệ sau?
Khi nói đến đây, nhóm người của Diêu Nguyên đã có rất nhiều điểm nghi vấn cần phải thảo luận với nhau, anh liền căn dặn lính phòng vệ đưa tên người ngoài hành tinh này ra ngoài, đồng thời đưa lương thực và nước uống tìm thấy ở trên tàu mẹ cho hắn ta một chút, để cho hắn ta được nghỉ ngơi, sau khi họ bàn luận xong, thì lại tiếp tục tra xét hắn.
-... Đầu tiên tôi có một điểm nghi vấn, tại sao lại là 246 năm trước chứ? Nếu như theo cách tính này thì chẳng qua lúc đó địa cầu mới chỉ là thế kỉ 18, 19 mà thôi, lúc đó chúng ta có khả năng phóng phi thuyền vũ trụ ra ngoài vũ trụ sao? Hơn nữa, theo như sự miêu tả của tên người ngoài hành tinh này, chiếc phi thuyền cỡ nhỏ này rất có thể là chiếc phi thuyền chở chính khách trốn chạy từ địa cầu, nhưng mà tại sao lại là 246 năm chứ?
Sau khi chờ tên người ngoài hành tinh ra ngoài, Diêu Nguyên liền nhìn về phía Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu rồi hỏi.
Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu hiển nhiên là cũng cảm thấy vô cùng hoài nghi với mốc thời gian này, rất lâu sau Thích Hiểu Điểu mới nói:
- Về vấn đề thời gian, nhất định chúng ta phải hỏi các nhà khoa học mới biết được, nhưng mà theo tình hình trước mắt mà thấy, câu trả lời duy nhất có thể có được chỉ có một, đó chính là có liên quan với kĩ thuật cú nhảy xuyên không gian của chúng ta, đây chính là điểm tương đồng duy nhất giữa chúng ta với bọn chính khách kia khi rời khỏi địa cầu, đó chính là phi thuyền vũ trụ của cả hai bên đều sở hữu kĩ thuật cú nhảy xuyên không gian, đồng thời đều có thể tiến hành cú nhảy xuyên không gian này.
Nhâm Đào liền nói tiếp:
- Theo quan điểm về mặt vật lý học, bản thân thời gian là không có ý nghĩa gì cả, nhất định phải có một vật đối chiếu, hay là phải có một vật thể có thể đem ra đối chiếu, hơn nữa, trong các môi trường khác nhau, thì tốc độ chảy của thời gian là khác nhau, tất cả các yếu tố như là tốc độ, trọng lực, siêu từ trường cũng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ chảy của thời gian, cho nên nói không chừng, kĩ thuật cú nhảy xuyên không gian không giống như những gì chúng ta suy nghĩ, chỉ đơn giản là đi về một nơi nào đó trong vũ trụ trong tích tắc, nói không chừng là còn phải tiêu tốn rất nhiều thời gian, nói cách khác, khi thực hiện cú nhảy đến một vị trí nào đó, giống như là giữa hai địa điểm thực hiện cú nhảy phải xuyên qua một lỗ đen, do ảnh hưởng của môi trường trọng lực cực mạnh, thời gian của tàu Hi Vọng đã bị đẩy lên nhanh, tất cả những điều này đều rất có khả năng xảy ra, nhưng mà anh hỏi chúng tôi cũng vô ích, chúng tôi lại không phải là Einstein, cũng không phải là các nhà khoa học vĩ đại gì, thay vì anh hỏi chúng tôi, chi bằng anh hỏi các nhà khoa học hay Ba Lệ thì tốt hơn.
Diêu Nguyên suy nghĩ trong giây lát, tạm thời gác vấn đề này lại rồi anh nói tiếp:
- Theo như lời nói của tên người ngoài hành tinh này cùng với những gì mà các anh kể cho tôi nghe thì chuyện này thật sự cũng có thể tin được, ngoại trừ điểm nghi vấn về mặt thời gian thì những mặt khác đều khá phù hợp, trước chúng ta thật sự đã có một nhóm người khác đã lừa gạt họ, cho nên lần này họ mới chủ động tấn công chúng ta trước, nhưng mà cũng không thể vì như vậy mà cho rằng bọn họ là người lương thiện, dù sao thì ngay cả bọn họ cũng cho rằng khi đối phương có kẻ thích ứng vũ trụ thì có suy nghĩ là phải cướp đoạt lấy, bọn họ cũng không phải là người tốt gì.
Vương Quang Chính ở bên cạnh cũng nói thêm vào:
- Vốn dĩ là như vậy, từ việc bọn họ chủ động lừa gạt tấn công, hành vi như vậy vốn dĩ cũng không xứng đáng gọi là thương nhân.
Sau khi mọi người thảo luận một hồi thì tiếp tục đưa tên người ngoài hành tinh đã được ăn uống và nghỉ ngơi vào lại phòng hỏi cung, bắt đầu tiếp tục thẩm vấn hắn.
Vẫn là Diêu Nguyên bắt đầu câu hỏi trước:
- Chuyện trước kia nay chúng tôi đã biết hết rồi, nhưng tại sao bây giờ anh lại cho rằng đây là một sự hiểu lầm? Chẳng lẽ chúng tôi và chủng tộc kia không giống nhau sao?
Tên người ngoài hành tinh đầu bự lắc đầu nói:
- Không, các ngươi là cùng một chủng tộc, điều này không có gì đáng nghi ngờ, còn tại sao tôi biết đây là một sự hiểu lầm, đó là vì các anh không hề biết một chút gì về định luật suy thoái chủng tộc vũ trụ, điều này hoàn toàn không giống như một chủng tộc sở hữu nền văn minh cấp hai hoàn thiện, hơn nữa lúc trước khi chúng tôi tiến hành giao dịch với chiếc phi thuyền kia, cũng đã truyền đi những thông tin liên quan, nếu như các ngươi là bọn họ thì đương nhiên các ngươi phải biết những thông tin này, không thể nào tiếp tục hỏi chúng tôi nữa, cho nên, ta và tộc người của ta cho rằng, các ngươi thật sự không liên quan đến chuyện này.
- Các ngươi?
Diêu Nguyên tinh tế nhận ra hai chữ này nhưng mà anh không nói thẳng ra, chỉ tiếp tục hỏi:
- Được thôi, nếu như ngươi đã biết đây là một sự hiểu lầm, vậy thì hãy để ngươi nói cho bọn ta biết trước, cái gọi là định luật suy thoái chủng tộc vũ trụ rốt cuộc có nghĩa là gì.
Tên người ngoài hành tinh đầu bự cũng không ngần ngại liền nói ngay:
- Định luật này có nghĩa là tất cả các chủng tộc khi rời khỏi tinh cầu sinh sống của mình, thời gian sinh tồn trong vũ trụ càng dài thì trong số các thế hệ sau được sinh ra của chủng tộc này, mật độ có trí tuệ càng thấp, cho đến khi chủng tộc này hoàn toàn diệt vong, chính bởi vì sự tồn tại của định luật này dẫn đến số lượng văn minh bậc cao trong vũ trụ cực kì ít, cho nên trong vũ trụ mới không có việc bị bùng nổ sự sống, do đó trong thời gian mười mấy tỉ năm từ lúc vũ trụ được sinh ra, sự sống trong vũ trụ mới có thể duy trì ở thế cân bằng, không quá ít cũng không quá nhiều, cho nên định luật này còn được gọi là...
- Định luật cân bằng sự sống.