Trong hình ảnh 3D đó, mọi người nhìn thấy hạm đội kia dần dần đi xa, rời khỏi phạm vi của hệ hằng tinh. Đương nhiên, tất cả mọi người ở đây đều không phải là nhà khoa học, cũng không biết định nghĩa phạm vi một hệ hằng tinh trong vũ trụ là như thế nào. Trên thực tế, con người vẫn còn đang tranh luận về việc lấy cái gì để làm tiêu chuẩn tính toán phạm vi cụ thể của một hệ hằng tinh, nên mọi người ở đây đều không biết rốt cuộc hạm đội đó đã rời khỏi phạm vi của hệ hằng tinh hay chưa.
Hạm đội cứ thế bay vào trong vũ trụ mịt mờ, không biết bay bao lâu, trong khi đó, tinh cầu có sự sống màu xanh lam kia vẫn tiếp tục phát triển. Tuy chỉ nhìn thấy hình ảnh của nó một cái khái quát từ bên ngoài, nhưng bằng mắt thường có thể nhìn thấy diện tích màu xanh lục của nó đang dần thu nhỏ lại, tầng khí quyển như bị thứ gì đó ăn mòn dần, tinh cầu như khối bảo thạch kia bắt đầu có tì vết.
Thời gian dần trôi qua, trên hành tinh ở gần tinh cầu có sự sống kia xuất hiện kim loại bóng loáng. Ban đầu những khối kim loại đó chỉ to bằng đầu người, sau đó lớn dần lên, thành tảng lớn, đồng thời, rất nhiều công trình kiến trúc phục vụ sinh hoạt xuất hiện. Tinh cầu màu xanh lam dần dần khôi phục sự rực rỡ của mình, mức độ ô nhiễm giảm xuống, tinh cầu lại khỏe trở lại...
Nhưng ngay lúc này, ngay lúc mọi người đang xem tới mức nhập thần, họ nhìn thấy từ trong vũ trụ tối tăm vô biên, một hạm đội không còn hoàn chỉnh từ trong bóng tối bay ra, chính là hạm đội đã từng rời khỏi tinh cầu có sự sống bay vào vũ trụ kia. Nhưng lúc này, khi trở về, số lượng chúng chỉ còn một nửa.
Khi hạm đội trở về đến tinh cầu có sự sống, thì hình ảnh được phóng lớn lên, giúp mọi người nhìn thấy rõ, người từ hạm đội đi ra được dân chúng tung hô như những người anh hùng, cả nền văn minh chìm vào trong niềm hân hoan tột độ...
Nhưng mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, tốp anh hùng sau khi trở về tinh cầu có sự sống thì đều tử vong bởi đủ loại chứng bệnh khác nhau.
Tuy không biết thời gian ở trong hình ảnh được tính như thế nào, nhưng mà dựa theo quá trình phát triển của nền văn minh này, thì có lẽ là chừng ba năm sau khi hạm đội trở về, trong suốt thời gian này, nền văn minh này không hề bị mảnh vỡ nơ tron tập kích, nó vẫn tiếp tục tiến bộ.
Nói một cách chính xác, thì tốc độ phát triển của nền văn minh này nhanh hơn "bình thường" rất nhiều. Có được tinh cầu có sự sống, có rất nhiều hành tinh cùng hệ hằng tinh với tinh cầu có sự sống đó, với vô số vẫn thạch được mang về, quả thực chủng tộc này không thể tưởng tượng được sự gian nan và khổ sở trong vũ trụ.
Chủng tộc này suy sụp rất nhanh. Trẻ con sinh ra không phải ngu đần thì là quái thai, trong khi đó, họ còn phải không ngừng vừa đi tìm kiếm các loại tài nguyên, khoáng vật, năng lượng ở trong vũ trụ, vừa phải tránh né sự bóc lột, thậm chí là tiêu diệt của các nền văn minh vũ trụ cao cấp hơn. Đủ loại thống khổ đã thực sự làm cho chủng tộc này khốn khó, bọn họ muốn phát triển kỹ thuật gì đó, nhưng tốc độ phát triển đang chậm hẳn đi, thậm chí có những điểm mấu chốt không sao đột phá được. Đây cũng chính là lý do văn minh vũ trụ cấp hai khó mà đột phá lên cấp ba, cũng như văn minh vũ trụ cấp ba khó mà đột phá được lên cấp bốn.
Nếu có một tinh cầu có sự sống và nền văn minh của nó, cơ bản là không cần phải lo tới cái vòng lẩn quẩn này. Trừ phi gặp phải tình huống cực kì ngẫu nhiên, bằng không dù có là văn minh vũ trụ cao cấp cũng khó mà phát hiện ra một tinh cầu có sự sống ở trong vũ trụ. Đây là sự ăn ý giữa các nền văn minh vũ trụ, là kết quả sau khi văn minh vũ trụ cấp thần nhúng tay vào. Khó mà xác định được cấp của những nền văn minh vũ trụ khi đã vượt qua cấp chín, nên các nền văn minh rất hiếm khi nói chuyện này với nhau, sợ lỡ vì nguyên nhân nào đó không biết mà gây ra đại họa.
Cho nên, nếu có tinh cầu có hoàn cảnh yên ổn, có tài nguyên gần như vô hạn, có tiềm lực dân số dồi dào để làm chỗ dựa, tất cả các chủng tộc có trí tuệ đều có thể thoải mái mà phát triển đủ loại khoa học kỹ thuật. Trên thực tế, đây cũng là lý do vì sao bắt đầu từ văn minh vũ trụ cấp ba, rất nhiều nhánh khoa học kỹ thuật của nhiều nền văn minh không được hoàn chỉnh. Không có đủ nhân lực vật lực, không có thời gian sức lực để theo đuổi nghiên cứu những ngành không hữu dụng mà nghiên cứu cả mấy đời vẫn chưa ra, cho nên chỉ có thể tập trung nghiên cứu những ngành then chốt nhất. Điều này dẫn tới bắt đầu ngay từ văn minh vũ trụ cấp một, đã xuất hiện những ngành khoa học kỹ thuật không hoàn chỉnh.
Nhưng trong hình ảnh của nền văn minh này, bọn họ lại hoàn toàn không bị vấn đề đó. Khoa học kỹ thuật của họ rất hoàn mỹ, dân số tăng nhanh, họ khai phá ngày càng nhiều những hành tinh thuộc địa, cả nền văn minh tạo ra cảm giác phát triển không ngừng, vô cùng sung mãn và dồi dào. Có thể nói rằng, đây chính là một nền văn minh có tương lai sáng lạn, chỉ cần cho họ một hai trăm năm, họ có thể đột phá lên văn minh vũ trụ cấp ba, hoặc thậm chí còn cao hơn nữa.
Nhưng... có một chữ nhưng...
Tuy không bị xuất hiện mảnh vỡ nơ-tron, nền văn minh vẫn xuất hiện tình trạng suy yếu. Đầu tiên là trẻ con sinh ra bị biến dị. Trong hình ảnh 3D, mười năm sau khi hạm đội trở về, số lượng trẻ con biến dị là rất ít, cơ bản vẫn còn nhìn ra được dáng vẻ của chủng tộc. Nhưng khi thời gian ngày càng trôi qua, hạm đội trở về được năm mươi năm, đã có tới một phần năm trẻ con sinh ra bị biến dị, cả thân thể lẫn trí lực đều bị biến dị rất lớn.
Tỉ lệ này là vô cùng kinh khủng, thậm chí có thể nói rằng, chỉ cần tỉ lệ biến dị tăng lên thêm một chút thôi, thì không dám chắc chủng tộc này thời gian tới còn có thể tồn tại hay không. Một phần năm! Cứ năm đứa trẻ con thì có một đứa biến dị, mà sinh vật sống có trí tuệ đâu phải là con chuột, cả đời sinh được mười đứa con là đã giỏi lắm rồi, thế mà trong đó có tới hai đứa bị biến dị.
Hơn nữa, những sinh vật sống có trí tuệ, có nền văn minh phát triển, mà chưa từng phải trải qua hiện thực tàn khốc của vũ trụ tẩy lễ, thì luôn là chủng tộc văn minh phát triển trong nhà ấm, mang trong mình chủ nghĩa nhân đạo đến tận cùng. Bọn họ không giết những đứa trẻ biến dị đó, mà để chính phủ hoặc cha mẹ chúng nuôi lớn.
Trong hình ảnh 3D, chủng tộc này đã vận toàn lực tập trung nghiên cứu cơ chế tạo ra trẻ con biến dị, nhưng không đưa ra được kết quả, cao lắm chỉ phát hiện ra được rằng, chính là trẻ con mà sinh ra trên tinh cầu có sự sống (hành tinh mẹ) thì có tỉ lệ biến dị thấp hơn trẻ con sinh ra trên hành tinh thuộc địa rất nhiều. Chính vì vậy, đa số phụ nữ khi có thai, đều lựa chọn mang thai và sinh con ở trên hành tinh mẹ. Dần dần, theo hình ảnh 3D nhìn thấy, lượng dân cư trên những hành tinh thuộc địa bắt đầu không ngừng giảm xuống, cả nền văn minh bắt đầu từ từ yếu đi. Cuối cùng, cả nền văn minh hầu như đều quay trở về tinh cầu mẹ...
Nhưng điềm xấu vẫn chưa chịu rời khỏi nền văn minh này. Những đứa trẻ biến dị kia sau khi lớn lên, không hề trở nên thông minh hơn, mà ngược lại, mức độ biến dị của chúng càng thêm kinh khủng. Đương nhiên, những đứa biến dị đến mức quá nguy hiểm đều đã bị tiêu diệt, nhưng theo thời gian trôi đi, những đứa trẻ bình thường cũng bắt đầu biến dị. Sự biến dị này là vô cùng thống nhất, chính là bộ não trồi ra khỏi cơ thể. Đúng vậy, bộ não, và những hệ thần kinh nối kết với chúng, như hệ thần kinh cột sống vân vân, đều rời ra khỏi xương thịt, cứ thế thòi ra ngoài.
Vấn đề là, những sinh vật này đều còn sống, hơn nữa còn có thể nuốt chửng bộ não của đồng loại để tồn tại, thậm chí họ vẫn còn giữ được ý thức và trí nhớ hoàn chỉnh, có nghĩa là, ngoài phương diện cơ thể, về mặt tinh thần, họ vẫn là những thành viên bình thường của chủng tộc.
Nhưng chính vì vậy, điều này mới là điểm khủng khiếp nhất. Phần lớn những sinh vật sống có tư duy bình thường đều không tài nào chấp nhận được sự thay đổi này, nên đa phần những người bị biến dị như vậy đều tự sát.
Nhưng cũng có cực ít người vẫn tiếp tục sống, cộng với đám trẻ con ngu ngốc kia sau khi lớn lên cũng bắt đầu biến dị như thế, dẫn đến loại sinh vật này bắt đầu xuất hiện tràn lan trên tinh cầu. Đáng sợ hơn, những sinh vật này còn có thể sinh đẻ...
Đúng vậy, chính là kì quái như vậy đó. Rõ ràng là sinh vật chỉ do bộ não và các hệ thần kinh tạo thành, thế mà lại có thể sinh sôi nẩy nở và ăn uống... không còn thứ gì quỷ dị và đáng sợ hơn thế nữa!
Khi những bộ não có ý thức và trí nhớ bình thường kia chết đi, cả thế giới chỉ còn lại những bộ não mang theo ý thức và trí nhớ bất bình thường. Chúng từ từ sinh sôi nẩy nở, hơn nữa bắt đầu tập kích những con người bình thường hiếm hoi còn sót lại. Sau khi thôi miên, chúng nuốt chửng bộ não của người ta, sau đó tái khống chế cơ thể của họ đi tập kích những người bình thường khác. Cứ tuần hoàn như thế, cho tới khi cả chủng tộc bị diệt sạch...
Những hậu duệ sau cùng của chủng tộc này dùng hết tất cả nhân lực vật lực còn sót lại, xây dựng nên thành phố dưới lòng đất này. Tất cả mọi thứ ở nơi này đều do máy vi tính trung ương kiểm soát, chính là cái đài máy móc ở trước mặt đám người Vương Quang Chính hiện giờ.
Nó chính là bộ não của thành phố này, chỉ cần phát hiện có sinh vật tạo thành từ não tới gần hay công kích, hay thành viên ở trong thành xuất hiện tình trạng biến dị, là lập tức sẽ bị máy vi tính trung ương khống chế vũ khí tiêu diệt ngay tức khắc. Nhờ vậy, những hậu duệ còn lại ở nơi này đau khổ chống đỡ hơn một trăm năm, nhờ kho t*ng trùng và trứng tổ tiên để lại để kéo dài sự sống, thế nhưng số lượng thành viên vẫn không ngừng giảm dần, cho đến khi chỉ còn lại một hậu duệ có thân thể và ý thức bình thường cuối cùng, hậu duệ này là giới tính nữ, cô rời khỏi thành phố, đi lên mặt đất.
Đám người Vương Quang Chính đã nhìn thấy toàn bộ kết cục của hình ảnh 3D được chiếu. Ảnh chiếu ra thoạt nhìn trông vô cùng sống động, không khác gì một bộ phim điện ảnh siêu đẳng nhất, thậm chí còn chân thực và kịch liệt hơn cả phim điện ảnh, nhưng đến khi đến cảnh cuối cùng, trong lòng mọi người đều cảm thấy đau thương.
Một chủng tộc trí tuệ như vậy, thế mà ngay cả cơ hội xông vào vũ trụ lang bạt cũng không có, cuối cùng dẫn tới kết cục làm người ta đau lòng đến thế. Hậu duệ sau cùng của chủng tộc đã rời khỏi thành phố, cô muốn đi lên mặt đất, muốn nhìn thấy bầu trời huy hoàng mà tổ tiên đã từng ở.
Cô rất may mắn, vì dọc theo đường đi, cô không gặp phải sinh vật ăn não nào. Mãi tới khi lên tới trên mặt đất, thông qua thiết bị phi hành gắn trên cơ thể, cô bay lên bầu trời, bay ra tầng khí quyển... đúng vậy, nền văn minh của cô đã đạt tới văn minh vũ trụ cấp ba sơ kỳ! Chứ không phải là cấp hai như mọi người của tàu Hy Vọng ở đây đang nghĩ!
Cô nhìn thấy những hành tinh kia đã di chuyển tới xoay xung quanh tinh cầu có sự sống của cô, có tổng cộng năm cái tinh cầu như vậy, chúng tạo thành một dạng giống như...
Giống như chúng đang giám thị hoặc là bảo vệ tinh cầu có sự sống của cô vậy!
Hình dạng này đương nhiên đám người Vương Quang Chính đều biết, tinh cầu này, chính là ngôi sao Nguyền Rủa!