Mục lục
Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ thi công của của đội Triệu Kiến Thiết rất nhanh, ngắn ngủn một ngày rưỡi liền xây dựng xong xưởng sản xuất Lạc Vân Thanh yêu cầu.

Còn chưa tới thời điểm thu hoạch hoa hồng thiên diệp, nhưng nhà xưởng xây xong cũng không có đạo lý đợi tới lúc hoa hồng thu hoạch mới hoạt động, vì thế Lạc Vân Thanh tạm thời đem ánh mắt hướng tới đám hoa đào ở sau núi kia.

Đám cây hoa đào mà cậu trồng ở sau núi kia cũng là loại cây dựa vào thời tiết mà ra hoa, chỉ cần chắm sóc tốt, một năm bốn mùa đều có thể nở hoa, cánh hoa tầng tầng lớp lớp rất đẹp, đương nhiên tinh cầu Nông nghiệp đưa ra giống cây cũng phải xem xét đến vấn đề giống loài, cho nên loại cây hoa đào này cũng không phải không kết quả, mà là bình thường phải 2 năm mới kết quả một lần, hơn nữa số lượng trái cây cũng ít hơn cây đào bình thường nhiều.

Là một người Hoa thuần chủng, Lạc Vân Thanh nghe nói qua vô số thơ từ về hoa đào, từ xưa để hình dung nữ tử mỹ lệ cũng thường xuyên dùng đến "Đào hoa thiển chỗ sâu trong, tựa đều sâu cạn", còn có câu thơ "Mặt người, hoa đào ánh hồng lẫn nhau", ngoài ra hoa đào cũng có công hiệu giảm béo, ở trong《 Phương Thuốc Ngàn Vàng 》 có ghi lại: "ba bông hoa đào, uống lúc đói, eo liền nhỏ", những thứ ngày đều nói lên hoa đào xác thực có công hiệu làm đẹp, trị nám, giảm béo.

Lạc Vân Thanh không học trung y, thuốc giảm béo chắc chắn không dám làm, nhưng hệ liệt sản phẩm hoa đào ví dụ như thứ rất đắt ngày trước là kem hoa đào sữa bò thủ công, cùng tinh chất hoa đào có thể suy xét.

Hai đồ vật này hàm lượng kỹ thuật không cao, chỉ cần có nguyên liệu, mình cũng có thể tự làm ở nhà, nếu muốn đạt tới tiêu chuẩn đem bán, chỉ cần bảo đảm vệ sinh sạch sẽ, không nhiễm vi khuẩn liền được, mặt khác không cần nghĩ quá nhiều, dù sao thật tài thật học làm ra đồ vật hiệu quả cũng không đến mức quá kém, hơn nữa cậu cũng không muốn làm cái nhãn hiệu cao cấp gì, chỉ là muốn đem đồ vật ở Phúc trang có thể sử dụng tận hết khả năng mà thôi.

Muốn làm liền làm, lập tức cậu lại đặt hàng một đám máy móc chế tác, chờ lắp đặt xong, Lạc Vân Thanh cho một số người ở lại đem máy móc thiết bị khử trùng tiêu độc toàn bộ, bản thân mang theo một nhóm khác đi tới sau núi.

Theo thời gian trôi đi, cây hoa đào cùng cây quế hoa sinh trưởng làm cảnh sắc sau núi càng thêm đẹp, gió nhẹ thổi qua, ngọn cây khẽ đung đưa, một cỗ mùi hương động lòng người đánh tới, cánh hoa theo gió như nhẹ nhàng khiêu vũ trước mặt.

Đối với việc lão bản phát rồ phát dại muốn hái hết hoa đào đi, một đám người ở Phúc trang có chút không vui.

Còn không phải chỉ là tiền thôi sao? Sống không tiêu hết được, chết không mang theo được, muốn nhiều tiền như vậy để làm gì? Cảnh sắc đẹp như vậy vì sao lại muốn tàn phá nó? Để nó tự do sinh trưởng không phải tốt hơn sao!

Đáng tiếc Lạc Vân Thanh ý chí sắt đá hoàn toàn làm lơ bọn họ kêu rên, trực tiếp hái xuống.

Hoa này mọc nhiều cũng ảnh hưởng tới cây đào sinh trưởng không phải sao? Dù sao qua một thời gian nữa sẽ lại mọc lại, cho nên không cần thủ hạ lưu tình.

"Đừng gào nữa, mau làm đi."

"Tiểu lão đại, hoa đào này đẹp như vậy, để lại mới tốt, cậu nhìn xem cây đào nhà người khác, cũng lắm thì về sau chúng ta học người ta làm một khu du lịch vườn đào gì đó, mở cửa thu vé vào xem là được mà."

"Đúng vậy, xin tiểu lão đại thủ hạ lưu tình!"

"......"

Lạc Vân Thanh bất đắc dĩ, chỉ mấy gốc đào ranh này cũng học người ta mở vườn đào tham quan? Sợ không phải là đang nằm mơ đi.

"Đừng dong dài, làm đi, mau lên, làm xong liền tan tầm."

Những người khác: Ủ rũ cụp đuôi.jpg

Vì Lạc Vân Thanh vẫn cứ thúc giục, những người khác chỉ có thể nhanh tay nhanh chân, nhẹ nhàng đem hoa đào hái xuống, sau đó từng sọt từng sọt vận chuyển tới xưởng bắt đầu chế tác  tinh chất hoa đào và kem hoa đào sữa bò.

Chế biến  kem hoa đào sữa bò cùng tinh chất hoa đào cũng không khó, so với giai đoạn chưng cất tinh chất hoa đào thì làm kem hoa đào sữa bò đơn giản hơn nhiều. Nhưng đơn giản thì đơn giản, thời gian yêu cầu cũng dài.

Khác với phương pháp chế tạo nhiệt, Lạc Vân Thanh lựa chọn chế tạo lạnh thủ công, nó có thể khiến tinh dầu cùng thành phần dinh dưỡng và vitamin của thực vật tới mức cao nhất.

Loại chế tác thủ công này tuy hiệu quả, nhưng công nghệ phiền toái, vì sử dụng làm lạnh tự nhiên, cho nên thời gian phân tách dài, sau đó còn cần để lắng đọng tầm một tháng mới có thể sử dụng.

Làm đến cuối cùng Lạc Vân Thanh đều cảm thấy mệt, này còn không bằng tất cả đều làm tinh chất hoa đào cho xong, ít nhất làm bán được luôn không cần đợi chờ.

Vì lúc trước sớm có kế hoạch muốn làm mấy thứ này, cho nên Lạc Vân Thanh đặt hàng với mấy cửa hàng chế tạo đồ gốm sứ một đám bình sứ lớn nhỏ không đồng nhất.

Những bình sứ này chủ yếu chia làm hai loại, một loại sứ men xanh, một loại sứ trắng.

Sứ trắng thai chất nhẵn nhụi, tinh oánh như ngọc, hoàn mỹ không tì vết, sứ men xanh thông thấu, mang theo một tia đổi màu, màu sứ thiên thanh dưới ánh mặt trời giống như có thể phát ra ánh sáng dịu nhẹ.

Khi hai loại đồ sứ tới tay Lạc Vân Thanh không muốn phá hư vẻ đẹp của nó, vì vậy liền để nguyên không thay đổi, cuối cùng mới quyết định để bọn họ in dưới đáy bình sứ một chữ "Phúc" theo kiểu chữ triện.

Sứ men xanh in chữ màu ngân bạch, mà sứ trắng in màu thiên thanh, hai thứ bổ sung lẫn nhau.

Vì một thiết kế này, người của cửa hàng gốm sứ còn kinh ngạc không thôi, vừa tự hào bản thân cư nhiên thật sự có thể làm ra đồ sứ mỹ lệ như vậy, lại vừa kinh ngạc một thiếu niên cư nhiên có thành tựu nghệ thuật cao như vậy, tùy tay vẽ chính là một hình ảnh độc đáo khiến người kinh diễm, quan trọng nhất chính là hình ảnh này kết hợp trên bình sứ tạo nên bức tranh nghệ thuật không chút nào không phù hợp.

Kỳ thực đây không phải là Lạc Vân Thanh tùy tay vẽ, mà là cậu vừa vặn biết một ít chữ triện, cho nên tùy tay viết một cái chữ nghệ thuật kiểu chữ triện mà thôi, nhưng hiện tại đừng nói chữ triện, ngay cả chữ Hán phồn thể cũng không mấy người hiểu, cho nên Lạc Vân Thanh thực không ngoài ý muốn viết ra loại chữ triện nghệ thuật này bị người cho là vẽ tranh, dù sao mọi người đều biết chữ triện có nguồn gốc từ chữ giáp cốt mà ra.

Tinh chất hoa đào Lạc Vân Thanh lựa chọn bình sứ màu trắng dạng phun để đựng, loại vòi phun này cũng dùng sứ trắng tinh tế làm thành, mà đựng kem hoa đào sữa bò thì chuẩn bị đặt trong một cái bình hình bầu dục như là cái hộp nhỏ đựng phấn ở nước Hoa cổ đại.

Như vậy thoạt nhìn không  chỉ có cảnh đẹp ý vui mà còn mang theo vẻ đẹp cổ điển mà thời đại này khiếm khuyết.

Thành phẩm tinh chất hoa đào lấy ra, mọi người chỉ có một suy nghĩ trong lòng, đó chính là --chưa nói tới chất lượng, chỉ dựa vào vẻ đẹp bên ngoài, có lẽ cũng sẽ có một đống người nhan phấn suy xét muốn có trong tay!!

............

"Hai cái bình này thật trâu bò a, có lẽ sẽ có rất nhiều em gái phải phát điên."

"Tôi cảm thấy không chỉ có em gái sẽ phát điên, chỉ cần là nữ đều sẽ điên cuồng đi, đương nhiên nam cũng khó nói."

"Chưa xem chất lượng, chỉ nhìn bề ngoài đã có thể chiếm một mảnh thiên hạ."

"Tiểu lão đại, cái bình này cậu tìm ai thiết kế? Thật quá đẹp." Một đám người vui lòng phục tùng nhìn lão bản của mình.

Có người cầm lấy cái bình, nhẹ nhàng xoay xoay, phát hiện trừ bỏ bên dưới đáy bình có một cái đồ hình ra những chỗ khác đều là thuần sắc, không khỏi hỏi: "Dưới đáy bình là nhãn hiệu của chúng ta sao?"

Lạc Vân Thanh gật gật đầu, thật cẩn thận tiếp nhận cái bình.

Nói thật, cái bình này không thể so với thứ khác, dễ vỡ vô cùng, chỉ có thể lấy nhẹ đặt nhẹ, hơn nữa, quan trọng nhất chính là, cái bình này được đến không dễ, cậu nhìn ra, bản thân nó so với tinh chất bên trong còn đắt hơn nhiều.

"Lão đại, cậu đăng ký nhãn hiệu chưa?"

"Đăng ký rồi."

Từ lúc bắt được cái bình này cậu đã đi xin đăng ký, dù sao cậu thực sự rất thích cái chữ triện bất ngờ viết ra này, huống chi chữ triện này cũng không phải chữ triện truyền thống mà là một kiểu chữ triện phiêu dật đầy nghệ thuật.

"Di? Sao chỉ có mỗi tinh chất? Không phải còn có một loại kem nữa sao?"

"Kem hoa đào sữa bò kia còn chưa tách khỏi khuôn đâu, nghe tiểu lão đại nói còn một hai ngày nữa mới có thể tách khuôn, sau đó còn phải đợi tầm một tháng nữa mới có thể dùng."

"Tôi mới vừa nhìn một chút, kem kia đúng là rất đẹp, màu phấn hồng nhạt, còn mang theo mùi hoa đào và mùi sữa bò nhàn nhạt."

"......"

"Tinh chất này cũng rất thơm, so với hoa đào tôi ngửi qua trước kia thơm hơn nhiều, người không biết còn tưởng rằng là bỏ thêm tinh dầu đấy."

"Thôi bỏ đi, cậu so sánh mùi vị tinh dầu với cái này sao? Người biết hàng vừa nghe liền biết khác biệt ở chỗ nào, phải biết rằng có là tinh dầu cao cấp cũng sẽ có một loại mùi hơi gay mũi, nhưng mùi hương này hoàn toàn không thế, ngửi vào thực khiến người thả lỏng, thực thoải mái."

"......"

"Lão đại, tôi có thể đăng ký mấy bình không? Tôi muốn gửi về cho mẹ tôi." A Khánh vừa mở miệng, những người khác cũng sôi nổi mở miệng theo.

Đồ vật là ở dưới mí mắt bọn họ sinh sản ra, phẩm chất chắc chắn có bảo đảm, dù thế nào thì cũng sẽ không phá mặt? Còn tác dụng? Dựa vào phần giá trị sắc đẹp này, không tác dụng cũng được, hơn nữa hương thơm dễ ngửi như vậy, làm nước hoa tươi mát không khí cũng được nha.

"Tôi cũng muốn mấy bình, tôi muốn cho bạn gái tôi."

"Tôi cũng muốn, tôi cho bà xã tôi."

"......"

"Tiểu lão đại, tôi cũng muốn, tôi dự định cho con gái tôi, bà xã tôi còn có cả  phần cho ba mẹ tôi nữa."

Lạc Vân Thanh: "......"

Cậu cũng không phải người bủn xỉn, nếu mọi người đều muốn, đơn giản vung tay lên đem thứ này coi như phúc lợi của công nhân vậy. 

"Mỗi một công nhân đều có thể thể mua với giá cả nội bộ, về sau phàm là có sản phẩm mới ra, mỗi người được lĩnh 3 sản phẩm mới dùng thử."

"Vậy còn tinh chất hoa đào cùng kem hoa đào sữa bò thì sao?"

"Chúc mừng lần đầu tiên khởi công, mỗi người miễn phí mỗi loại sản phẩm mới 5 bình."

Nói xong nhìn bọn họ hoan hô, Lạc Vân Thanh lại bỏ thêm một câu: "Về sau không có phúc lợi như vậy nữa đâu."

Mặc kệ về sau có hay không, hiện tại có là được, thu được phần phúc lợi của bản thân, A Khánh đem năm bình tinh chất hoa hồng của mình gửi hết về cho lão mẹ mình, hơn nữa còn cường điệu đây là sản phẩm hắn làm ra, phi thường an toàn vệ sinh.

Mẹ A Khánh: "....."

An toàn vệ sinh? Điều hắn nói này cũng không phải thứ mà mẹ hắn chờ mong.

Là một người có tiền, đồ vật sử dụng từ trước tới nay đều là cấp bậc phu nhân, mẹ A Khánh đối với việc con trai mình tự mình làm ra cái tinh chất này kỳ thực cũng không có gì chờ mong lắm.

Nhưng đây dù sao cũng là con trai hiếu tâm, quá khiêm tốn cũng không tốt, cho nên nàng chỉ có thể mỉm cười dỗ dành đứa con trai ngốc của mình, sau đó ý cười đầy mắt cúp máy liên lạc.

Còn tinh chất hoa đào? Nhìn thiết kế kinh diễm của nó, mẹ A Khánh tỏ vẻ nó có thể ở lại lâu dài trên bàn trang điểm của mình để mình nhìn ngắm, nhưng cũng chỉ thế thôi.

Còn dùng lên mặt? Đó là không có khả năng.

Nhưng trăm triệu không nghĩ tới kế hoạch không theo kịp biến hóa, khi mẹ A Khánh khoe khoang với mọi người con trai có hiếu, nguyên bản chỉ muốn khoe một chút mà thôi, nhưng không nghĩ tới khoe khoang nhiều liền trật khỏi đường ray.

"A Dung à, cô nói A Khánh nhà cô làm cho cô một loại tinh chất dùng rất tốt sao?"

"Đúng vậy, tôi dùng thử, cảm giác thực không tồi."

"Aiz....!Cái này tôi vốn dĩ đã nói không cần, nhưng đứa nhỏ A Khánh kia chính là không nghe, tôi nói thực sự có thời gian cùng lão bản làm cái mỹ phẩm dưỡng da gì đó còn không bằng về nhà hỗ trợ cho xong, trở về nhà mới là việc chính, A Khánh nhà tôi thật đúng là đứa nhỏ có hiếu mà." Ngữ khí tuy là oán giận, nhưng thần sắc đắc ý trên mặt mẹ A Khánh cũng không thể hiện là như vậy.

Hai vị quý phụ nhân ăn mặc sang trọng không dấu vết bĩu môi, càng thêm xem thường nhà giàu mới nổi A Dung này.

Vẻ ngoài đẹp thì có ích lợi gì, chồng là một tên nhà quê không hiểu tình thú thì cũng thôi, con trai kia còn nhỏ thì thôi, lớn rồi cư nhiên không ở nhà hỗ trợ chạy tới học làm nông? Loại ruộng nương này có tiền đồ gì được chứ!

"......"

"Nói đến mỹ phẩm dưỡng da, con trai tôi ngày hôm qua cũng mua cho tôi một bộ, đứa nhỏ kia còn nói đây là nó đặc biệt chạy tới tinh cầu E để mua, nói cái gì mà tốt cho da, tôi đã lớn tuổi như vậy còn để ý tới việc này làm gì, vốn dĩ không muốn, nhưng cuối cùng không thoái thác được đành phải cầm."

"Aiz, chị Cầm, con trai chị thật hiểu chuyện, đứa con trai kia của tôi đúng là kém xa con trai chị, cả ngày ở nhà cũng không biết làm cái gì, ách, tuần trước làm ra một đống đồ vật bôi lên mặt nói muốn tặng cho cả nhà dùng, nhưng mặt tôi làm sao dám dùng mấy thứ này, chỉ có thể nhận lấy đặt ở một bên thôi."

Trò đùa gì thế, tự mình làm cũng có thể bôi lên mặt, không sợ nát mặt sao?

Nghe ra ý tứ sâu kín trong lời hai người, A Dung liền khó chịu, khom lưng đem một bình tinh chất hoa đào nàng đặt trong ngăn tủ thật cẩn thận lấy ra.

Thân bình cổ điển, bạch sứ trong sáng, oánh nhuận phi thường xinh đẹp, đẹp đến nỗi khiến người ta có một loại xúc động hận không thể đem nó về đặt trên bàn trang điểm của mình.

"Đây.....?"

"Đây là......?"

Vừa lòng nhìn hai người hơi hơi trợn to hai mắt, A Dung che miệng cười nói: "Đây là tinh chất A Khánh cho tôi, ai nha, phải biết đây là lần đầu nó làm ra thứ này, nói cái gì mà phải cho mẹ dùng, cho nên toàn bộ quá trình đều giám sát chặt chẽ, còn nói thứ này đều là thuần thiên nhiên, không cho thêm bất cứ chất gì không nên cho vào, không có chất bảo quản, cho nên thời hạn sử dụng rất ngắn, cho dù ướp lạnh bảo quản cũng chỉ có thể bảo quản hai ba tháng mà thôi."

A Dung dùng hết khả năng giới thiệu an toàn cho các nàng, không biết nàng nói đúng hay là sản phẩm vốn dĩ đã có vẻ ngoài đẹp, dù sao hai vị phu nhân toàn dùng hàng hiệu xa hoa đối với vật nhỏ này cũng có chút động tâm.

Thấy bộ dáng các nàng tâm khẩu bất nhất, A Dung cười càng đẹp mắt, hơi hơi ấn vòi phun một chút, đem tinh chất hoa đào phun trong không khí, sau đó dùng tay nhẹ nhàng phẩy phẩy, say mê hít sâu một hơi, sau đó mới chậm rãi nói: "Mùi thơm này có phải phi thường tự nhiên phi thường thoải mái hay không?"

Mùi thơm trong không khí không lừa được người, mùi hoa đào thuần thiên nhiên kia thật sự phi thường mỹ diệu, ngửi vào khiến người thực thoải mái.

Vì thế hai người gật gật đầu.

Mẹ A Khánh tiếp tục nói: "Kỳ thật lúc ấy tôi cũng cho là đứa nhỏ kia chỉ đùa thôi, nhưng nhìn tới thành phẩm liền không còn cảm thấy như vậy, đúng rồi A Khánh còn nói cái này không thêm bất cứ tinh dầu gì đâu, ngửi qua cũng đúng là như thế, đủ để thấy được vật liệu là tốt như nào."

Cảm thán một phen xong, mẹ A Khánh nói với hai người chờ một lát liền chạy vào phòng mình lại cầm một lọ tinh chất hoa đào ra.

"Đứa nhỏ A Khánh kia gửi cho tôi 5 bình cơ, các chị muốn không? Nếu muốn tôi cho mỗi người một bình, tôi nói cho các chị nhé, tinh chất hoa đào này có tác dụng trị nám, dưỡng trắng da đấy, dùng lâu rồi làn da sẽ thực trắng hồng, chị nhìn tôi xem, gần đây có phải làn da tốt lên một chút không?"

"Thật đúng là vậy, làn da của cô gần đây đúng là tốt hơn rất nhiều."

"Đúng vậy, tôi còn tưởng cô mua cái gì dùng chứ, hiệu quả lộ rõ như vậy, cả người đều xinh đẹp hơn rất nhiều."

Đừng thấy nàng nói ba hoa chích chòe, nhưng nàng cũng thật không tin công hiệu của vật nhỏ này, làm nước hoa xịt phòng còn được, lên mặt? Coi nàng là ngốc sao?

"Ha ha, vậy tôi không khiêm tốn với chị nữa, dạo này làn da tôi đúng là tốt hơn rất nhiều, đây đều là công lao của nó, ngày thường tôi thích dùng nó pha với nước tắm cùng đắp mặt nạ, làm vài lần sau hiệu quả đặc biệt tốt." Mới là lạ, là bởi vì gần đây mỗi ngày tôi đều ăn no ngủ tốt cho nên làn da mới tốt, tôi căn bản là chưa dùng nó lần nào.

Mẹ A Khánh ngoài mặt thì tươi cười trong lòng thì hắc tuyến, lời các nàng vừa nói đừng tưởng nàng không hiểu có ý tứ gì, ha hả, lợi hại như vậy coi như một chút làm chuột bạch thí nghiệm đi, mẹ A Khánh trong lòng khó chịu xuống tay không chút nương tay.

Mỗi người tặng một bình tinh chất con trai đưa, mẹ A Khánh tạm biệt các nàng, nhìn vẻ ngoài xinh đẹp kia có chút đau lòng, nhưng nghĩ tới qua mấy ngày nữa sẽ thấy vẻ mặt khó coi của các nàng lại nhịn không được trong lòng thống khoái.

Trong lòng có dự cảm bị chơi hai người kia chắc chắn sẽ tìm tới mình, nhưng mẹ A Khánh cũng không nghĩ tới chỉ qua một tuần mà thôi, hai người này liền dẫn theo một đống nữ nhân tới cửa nhà mình, khí thế rào rạt kia khiến nàng nhịn không được co rúm lại một chút.

Trong lòng nhịn không được hoài nghi không phải là  xảy ra vấn đề gì rồi chứ?

Không phải chứ!

Con trai nhà mình ba lần bốn lượt đảm bảo tinh chất hoa đào này tuyệt đối là hàng thuần thiên nhiên, vậy...cùng lắm chỉ là không hiệu quả mà thôi, còn có thể dùng ra vấn đề?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK