Cỏ Y Lạc là một trong những loại cỏ cho gia súc, nổi tiếng tinh tế về đơn giản dễ trồng, chu kỳ sinh trưởng là 10 ngày.
Tiết thực nghiệm hôm nay không đơn giản chỉ là trồng cỏ thức ăn gia súc, càng nhiều là đem lý luận kết hợp với thực tế.
Học sinh ở đây nhất nhất dựa theo phương thức lão sư nói mà xới đất một lần, đem hạt cỏ gieo xuống, sau đó mỗi người đã sớm một thân đầy nước và mồ hôi, tuy rằng sáng sớm mặt trời còn tính ôn hòa, nhưng trên mặt mọi người đều bị ánh nắng chiếu đến đỏ bừng.
"Cỏ Y Lạc là một loại cỏ nuôi gia súc, là chủng loại cỏ nuôi gia súc tốt nhất ở Liên Bang, ngoại trừ cỏ Y Lạc ra, Liên Bang còn có những chủng loại cỏ nuôi gia súc khác, phân biệt là cỏ linh lăng hoa tím..."
Lão sư thao thao bất tuyệt giảng giải từ chủng loại đến chu kỳ sinh trưởng, hoàn cảnh sinh trưởng đến thành quả nghiên cứu khoa học mới nhất, còn có phương thực gieo trồng tối ưu nhất, các bạn học cũng giống như bọt biển hấp thu kiến thức. Năm nhất và năm hai chủ yếu là đặt nền móng, cần đại lượng học tập tri thức cơ sở, chờ tới năm ba và năm bốn, liền có thể phân hướng tiến hành thí nghiệm, Lạc Vân Thanh không cần phải nói, muốn lựa chọn chắc chắn là đi theo phương hướng thực vật địa cầu.
Mặc kệ lão sư nói rất hay, tương lai phát triển có bao nhiêu rộng lớn, một buổi sáng đều làm việc với mặt đất, không khỏi có người oán hận, vất vả thi đậu vào cao đẳng học viện, kết quả đâu? Đi học mỗi ngày làm ruộng? Ai mà không phải là tiểu bá vương trong nhà chứ?
Chẳng qua nhìn mấy người có quyền có thế có danh tiếng phía trước còn chưa mở miệng, nên cố kìm nén thôi.
Chờ đến khi lão sư nói tan học, có vài người bĩu môi, biếng nhác liền đi theo, ruộng thí nghiệm cũng không để ý.
Lão sư còn chưa đi xa đương nhiên cũng nhìn thấy, nhưng loại tình huống này không thể tránh khỏi, chỉ có thể chờ học sinh tự mình làm quen, tự mình thông suốt.
Nhưng mà nói thực, hắn cảm thấy đám học sinh này cũng không tệ, ít nhất đến bây giờ cũng chưa nháo đòi đổi khoa, phải biết rằng học viện Liên bang đệ nhất là có thể đổi khoa, chỉ cần có người tiếp nhận là được, cho nên trước kia có rất nhiều học sinh vừa khai giảng liền đổi khoa.
Đối với những người này, hệ thực vật học cũng thực kiên cường, tóm lại chính là phải tự mình bước đi, dưa xanh hái không ngọt, chỉ cần không muốn ngốc ở hệ thực vật học, chủ nhiệm khoa tất cả đều ký tên đồng ý thả người đi.
............
Lạc Vân Thanh tưới nước đầy đất rồi mới rời đi, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Leonard đứng trước cửa khu dạy học đợi cậu, Lạc Vân Thanh quen thuộc ngồi lên chiếc tiểu ong nghệ của hắn.
"Quần áo của cậu." Lạc Vân Thanh đem quần áo chống nắng đưa cho Leonard.
Thể chất của cậu là càng phơi nắng càng trắng, cho nên không sợ phơi nắng, hơn nữa nắng sáng sớm, căn bản không cần phải mặc quần áo chống nắng, cho nên cũng không mặc, nếu sớm biết Leonard đưa cho cậu chính là quần áo chống nắng cậu đã không nhận rồi.
"Cậu không dùng." Leonard nhíu mày, nhìn quần áo sạch sẽ ngăn nắp có chút không hiểu, nắng to như vậy, không sợ bỏng nắngg?
"Đúng vậy, ánh nắng buổi sáng tương đối ôn hòa, phơi nhiều một chút hấp thu canxi, có lợi cho thân thể." Ừm đương nhiên cũng có lợi cho chiều cao, phơi nắng nhiều một chút có lẽ mình có thể vượt 1m80 không chừng, phải biết rằng mình hiện tại mới 18 tuổi nha, Lạc Vân Thanh cảm thấy hy vọng rất lớn.
"Đúng rồi, khoa của các cậu rất nhàn sao? Như thế nào nhanh như vậy đã tan học?" Nói tới đây, Lạc Vân Thanh đột nhiên phát hiện Leonard giống như thật sự rất nhàn, mỗi lần khi cậu tan học hắn đã sớm tan học, khi cậu không có tiết hắn cũng không có tiết học?
Trình tự khoa nghiên cứu vũ khí đều ít như vậy sao?
Leonard cứng đờ thân mình, có loại xấu hổ bị phát hiện, trộm nhìn qua Lạc Vân Thanh.
Khoa nghiên cứu vũ khí có rất nhiều tiết, nhưng đối với Leonard mà nói rất nhiều người điều không cần thiết, chương trình học có quá nhiều tiết chỉ là trò trẻ con, hắn đi học ở đây phần nhiều là học ké các lớp lớn có giáo sư nổi tiếng dạy.
"Hả?" Thấy Leonard không trả lời, Lạc Vân Thanh tưởng hắn không nghe thấy, hỏi lại lần nữa.
Lần này Leonard trả lời, đáp án rất đáng ăn đòn.
"Chương trình học đơn giản, ngày đầu tiên khai giảng tôi đã đi sát hạch bài thi của lớp trên, cho nên lão sư nói nếu không muốn đi học, có thể không đi, chỉ cần lúc thi thì lại đi."
Lạc Vân Thanh:......
"Lợi hại, lợi hại." Lạc Vân Thanh giơ lên ngón tay cái, vẻ mặt khâm phục.
Phải biết chương trình học của khoa nghiên cứu vũ khí là người ngoài khoa đều biết là khó có tiếng, nhưng Leonard cư nhiên còn có thể không cần tới lớp, trừ bỏ bội phục ra cậu không biết nói gì, ngẫm lại bản thân, đột nhiên cảm thấy cặn bã.
Hệ thực vật học trừ phi bản thân ngươi chính là một bộ bách khoa toàn thư, nếu không đừng nằm mơ không lên lớp. Lạc Vân Thanh cảm thấy bản thân biết đủ nhiều, nhưng trước mắt, trừ bỏ giáo sư thực vật cổ địa cầu nhìn cậu với con mắt khác ra, các giáo sư ngành khác thật là hận mài sắt không thành kim.
Cả ngày lấy một cậu tới giáo dục cậu chính là: "Khi nào em mới có thể lấy thái độ học tập tri thức về cổ địa cầu để học tập các môn khác đây? Không cần em lợi hại hơn tôi, nhưng cũng không thể quá kém đi?
Nghe vậy Lạc Vân Thanh chỉ là trợn mắt há mồm, nếu thật không kém giáo sư, vậy mình còn đi học làm gì. Cái gì cũng biết, sao có thể, Liên bàng có hàng ngàn hàng vạn tinh cầu, mỗi tinh cầu lại có mấy vạn chủng loại thực vật, người được xưng là bách khoa thực vật toàn thư trước mắt cũng chỉ biết mấy trăm vạn loại mà thôi, như vậy đã là trâu bò lắm rồi.
............
"Cậu lợi hại hơn." Một lát sau, Leonard đột nhiên nói với Lạc Vân Thanh.
Hắn thực sự nghĩ như vậy, ở chung mấy ngày nay, hình tượng đạm bạc nguyên bản trong đầu hắn dần dần đầy đặn lên.
Đẹp, thông minh, bác học, lợi hại...
Nếu nói trước kia Leonard đối với cậu là có hảo cảm, vậy sau khi hiểu biết cậu nhiều hơn hảo cảm liền chuyển thành thích.
Lạc Vân Thanh cười cười, coi lời của hắn là thổi phồng khen ngợi, tuy biết là giả, nhưng nghe được trong lòng vẫn vui sướng, tâm tình mỹ tư tư.
Không nghĩ tới Leonard tuy không hay nói chuyện, nhưng vẫn biết cách giao lưu với người khác.
Nhìn Leonard mặt vô biểu tình mặt, Lạc Vân Thanh trong lòng cảm thán.
Không biết được người coi thành giao lưu cao thủ Leonard dọc theo đường đi ăn nói vụng về từ chính diện mặt bên khen ngợi Lạc Vân Thanh.
Mãi cho tới khi đến ký túc xá, Lạc Vân Thanh tâm tình đều thực tốt, tắm rửa một cái, lúc đi ra thấy thiết bị đầu cuối chớp nháy không ngừng, mở ra cư nhiên có vài thông tin thỉnh cầu chưa chuyển được từ dãy số xa lạ phát tới.
Nhìn dãy số xa lạ này, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng gọi lại.
Không bao lâu, bên kia nhận cuộc gọi.
"Xin chào, xin hỏi ngài là?" Lạc Vân Thanh mở lời trước.
"Lạc tiên sinh ngài rốt cuộc tiếp điện thoại." Nghe được giọng nói của Lạc Vân Thanh, người bên kia máy rõ ràng thở dài nhẹ nhóm một hơi.
"Tôi là nhân viên bên cục quản lý đất đai, lúc trước ngài trình đơn xin mua khối đất bên cạnh hồ Bắc Lộ ở Hải thị đúng không?"
"Đúng vậy." Lạc Vân Thanh gật đầu.
" Vì chính phủ có kế hoạch sử dụng miếng đất kia, cho nên trước mắt không thể mua bán, nhưng núi Vạn Hỉ có một gò núi nhỏ, nếu Lạc tiên sinh có ý thì có thể đăng ký mua."
Miếng đất lúc trước Lạc Vân Thanh nhìn trúng kia tuy chỉ có 100 mẫu, nhưng vị trí rất tốt, người nhìn chằm chằm vào nó nhiều vô số kể, cùng vì vậy cho dù phía sau có người giúp đỡ Lạc Vân Thanh, nhưng cũng không thể tranh thủ tới tay được. Có điều Lạc Vân Thanh cũng có tâm lý chuẩn bị, không thực thất vọng là được.
"Núi Vạn Hỉ?"Lạc Vân Thanh hỏi.
"Đúng vậy, mặt khác bên chỗ tôi sẽ phát cho ngài một bản đồ 8D bắt chước sinh thái của nó, ngài có thể tự xem một chút, hoặc là đi thực địa khảo sát một phen, nếu có ý thì trong tháng này hãy trình đơn lên cục quản lý đất đai ở Hải thị."
"Được. Cảm ơn." Lạc Vân Thanh tắt đi thông tin, mở ra bản đồ sinh thái 8D bên kia gửi tới, kinh hỉ phát hiện gò núi nhỏ bên cạnh núi Vạn Hỉ kỳ thực không tồi.
Diện tích rất lớn không nói, quan trọng nhất chính là trung gian còn có một dòng suối nhỏ chảy qua, phía trước là mặt cỏ tương đối bằng phẳng, sau lưng dựa vào vách núi chênh vênh, hơn nữa chính yếu là giao thông còn thuận lợi, khuyết điểm duy nhất là đắt.
Tuy địa phương không quá chú ý, nhưng xem yết giá, mua tới ít nhất cũng phải 70 triệu, hơn nữa không thể làm gì khác, chỉ có thể làm nông trang, sơn trang. Vốn liếng của Lạc Vân Thanh chắc chắn không chỉ có 70 triệu, nhưng vốn lưu động của cậu chỉ có hơn 20 triệu mà thôi, đây vẫn là tiền cho thuê nhà tháng này thu được.
Phòng phá dỡ và di dời của Lạc Vân Thanh rất nhiều, nhưng cơ bản đều cho thuê, tiền thuê nhà một năm ít nhất cũng có mấy chục triệu, mà số tiền này một phần cậu cầm đi mua nhà, một phần khác còn lại đi đầu tư và làm từ thiện.
Từ lúc Lạc Vân Thanh 16 tuổi đã bắt đầu mỗi tháng sẽ cố định một khoản tiền đem đi quyên tặng tới các cơ quan từ thiện khác nhau, tới khi Lạc Vân Thanh tới càng tăng thêm kim ngạch tiền quyên tặng mỗi tháng.
Cho nên trước mắt mà nói bất động sản trên tay rất nhiều, nhưng vốn lưu động lại không nhiều lắm. Lập tức lấy ra tới chục triệu trừ phi bán phòng, nếu không nếu phải nghĩ biện pháp khác.
Lạc Vân Thanh nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nhớ tới khoản đầu tư nguyên chủ đầu tư lúc trước.
Phương hướng đầu tư của cậu chủ yếu là ngành sản xuất game, tuy nguyên chủ không phải rất thích chơi game, nhưng khó giải thích cảm thấy ngành sản xuất game này khá tốt, cho nên khi có tiền hoặc nhiều hoặc ít sẽ đi đầu tư cái ngành sản xuất này.
Không có xúc giác chuẩn xác, đầu tư rất dễ dàng thất bại.
Nhưng ngoài dự đoán là, khoản đầu tư này hao tổn và tiền lời cơ hồ là ngang nhau.
Mà năm nay, Lạc Vân Thanh tới vận, một công ty game trong đó, dựa vào một khoản game thời trang, trò chơi lợi nhuận đạt hơn 1 tỷ, lập tức công ty nhỏ không nổi tiếng biến thành công ty game mới phát.
Cổ phần Lạc Vân Thanh nắm trong tay lập tức tăng giá không chỉ ngàn vạn lần, có thể dự tính chia hoa hồng hàng năm lớn hơn nhiều số tiền cậu đầu tư từ trước tới nay.
Nghĩ tới đây, Lạc Vân Thanh cười, khéo như vậy, cuối tháng này liền đến tay tiền hoa hồng, lần này hoa hồng được chia sẽ không thấp, ít nhất có thể được chia 150 triệu nha, vừa vặn trước đem việc trình đơn chuẩn bị cho tốt, nếu thành công có thể trực tiếp trả tiền.