Sự lộ diện của Lục Triều Dương, chuyện này nhất định không phải là trùng hợp, chắc chắn là có người đã đánh cắp Facebook của cô để đăng lên.
Sẽ là ai đây chứ?
Mục đích của đối phương làm như vậy căn bản chính là muốn trục xuất cô ra khỏi giới giải trí hoàn toàn.
Bởi vì đã đắc tội với Lục Triều Dương, vậy thì cơ bản cũng không có duyên với giới giải trí.
Nhưng mà hiển nhiên đối phương đã tính thiếu quan hệ của cô và Lục Triều Dương, mặc dù kế hoạch thất bại, nhưng mà dụng tâm lại cực kỳ hiểm ác.
"Một chút chuyện nhỏ mà thôi, bà xã không cần phải lo lắng đâu, để anh giải quyết là được rồi."
Lúc này Đường Ngọc Sở đang suy nghĩ đủ kiểu, Lục Triều Dương lại gửi một tin nhắn đến nữa.
Mặc dù chỉ là một câu ngắn ngủi, nhưng mà lại làm cho Đường Ngọc Sở yên tâm không ít.
Cô tin tưởng, lấy năng lực của Lục Triều Dương, còn có sức ảnh hưởng của Hoàng Đình, chắc chắn là chuyện này sẽ được giải quyết rất nhanh.
Mà sự thật cũng y như thế.
Trong lúc mà tất cả mọi người đang chờ để Đường Ngọc Sở gặp xui xẻo, đột nhiên hai tấm ảnh chụp gây chấn động toàn bộ mạng lưới lại bị xử lý sạch sẽ trong vòng một tiếng đồng hồ ngắn ngủi.
Facebook, các trang tin tức lớn, video... chỉ cần là có liên quan đến tin tức đó thì bị chặn và gỡ bỏ hết toàn bộ, không để lại một chút nào.
Sau đó bên phía Hoàng Đình cũng đưa ra câu trả lời thích đáng: "Sau khi công ty của chúng tôi và cô Đường thảo luận riêng với nhau, chứng minh lần xuất hiện vô ý này của tổng giám đốc Lục đơn thuần là xảy ra vô ý dưới tình trạng say rượu, vì vậy với tư cách là người liên quan hợp pháp nhất với anh Lục, tôi không có ý định truy cứu trách nhiệm liên quan, chỉ là hi vọng cô Đường coi đây là một lời cảnh báo. Đồng thời, tôi cũng mong lấy chuyện này để làm ví dụ, hi vọng là lần sau đừng phạm sai lầm như vậy, nếu không tôi chắc chắn sẽ cứu trách nhiệm đến cùng."
Mấy câu nói ngắn ngủi thờ ơ bỏ qua sơ suất của Đường Ngọc Sở, trong chốc lát toàn bộ giới giải trí đều xôn xao.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Đường Ngọc Sở đã gặp may mắn, lần đầu tiên rơi vào trong tay của Lục Triều Dương, vậy mà lại có thể an toàn trở ra.
Nhưng mà có một bộ phận số ít lại cảm thấy việc này có chút kỳ lạ.
Từ lúc nào mà Lục Triều Dương... lại dễ nói chuyện như vậy chứ?
Bọn họ đều nhớ rất kỹ, mấy năm trước có một tòa soạn không cẩn thận đưa tin liên quan đến Lục Triều Dương, kết quả là ngày hôm sau tòa soạn đó liền bị đóng cửa, cũng biến mất bị tâm biệt tích trong giới kể từ khi đó.
Có không ít người đã nhìn ra được một vài manh mối từ chuyện này.
Xem ra là mối quan hệ giữa Đường Ngọc Sở và Hoàng Đình có chút không đơn giản nha!
"Có chỗ dựa quả nhiên rất tốt!"
Nhìn sóng gió mà ai cũng tưởng là kinh thiên động địa, cuối cùng lại được giải quyết yên ổn như vậy, Tống An Kỳ cũng không nhịn được mà chậc lưỡi cảm thán nói.
Đường Ngọc Sở trêu ghẹo nhìn cô ấy: "Cậu cũng có thể tìm một chỗ dựa mà."
"Tớ cũng muốn lắm chứ bộ, nhưng mà tớ đi đâu để tìm thấy một chỗ dựa lớn giống như tổng giám đốc Lục nhà cậu đây?"
Tống An Kỳ trợn mắt nhìn Đường Ngọc Sở một chút, trong lòng tự nói thầm: Cậu cho rằng cậu đi tìm củ cải trắng hả, tùy tiện nói là có thể tìm được.
"Cũng đúng nhỉ, nhưng mà thật ra thì cậu cũng không cần tìm đâu, chờ sau này tớ phát tài rồi thì tớ sẽ làm chỗ dựa cho cậu."
"Lấy thân phận bây giờ của cậu cũng đủ để làm chỗ dựa cho tớ rồi."
Tống An Kỳ cười hì hì một tiếng, chợt nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên nói: "À đúng rồi, cậu có thể nghĩ được bài đăng trên Facebook của cậu là do ai đăng không? May mắn bây giờ cậu là bà Lục, nếu không thì tớ nhìn sự cố gắng mấy năm nay của cậu cũng sắp bị tin Facebook này phá hủy, cho nên chuyện này có làm như thế nào cũng không thể bỏ qua như vậy."
"Tớ cũng đã cẩn thận suy nghĩ rồi, có thể hãm hại tới như thế, ngoại trừ Cố Ngọc Lam thì cũng không còn người nào khác. Nhưng mà bây giờ Cố Ngọc Lam xuất hiện ở công ty cực kỳ ít, cho nên chắc chắn là cô ta không có cơ hội để ra tay, mà người duy nhất có khả năng..."
Lời nói phía sau của Đường Ngọc Sở mất hút, ánh mắt như có như không liếc nhìn về phía vị trí của Lại Tiểu Lan, trong đôi mắt của cô ẩn chứa sự lạnh lẽo.
"Hình như là cậu nói như vậy cũng có khả năng, cái con nhỏ đê tiện kia cùng một bộ phận với chúng ta, cô ta có thể mở máy vi tính của cậu lên, hơn nữa bình thường trang web Facebook của cậu lại được đăng nhập mật khẩu tự động."
Sau một lời nhắc nhở của Đường Ngọc Sở, Tống An Kỳ rất nhanh cũng nghĩ đến điểm mấu chốt trong đó.
"Chính là cô ta, chạy không thoát rồi!"
Đường Ngọc Sở híp mắt lại, trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa sự nguy hiểm.
Trên mặt của Tống An Kỳ cũng mang theo tức giận: "Cái con nhỏ đê tiện kia sống quá yên ổn rồi, nên tìm chút phiền phức cho cô ta rồi đó."
"Thật ra so với chuyện này thì tớ càng tò mò hơn là vào đêm hôm trước, ai đã thừa dịp tớ chưa chuẩn bị xong mà nhốt tớ ở trong nhà vệ sinh."
Nói đến đây, trên gương mặt của Đường Ngọc Sở bao phủ sự lạnh lẽo.
Tống An Kỳ ngẩn người: "Cậu nghi ngờ chuyện này cũng có liên quan đến Lại Tiểu Lan hả?"
Đường Ngọc Sở im lặng trong chốc lát, hơi không xác định mà lắc đầu: "Tớ cũng không chắc nữa, nhưng mà cho dù không phải là cô ta thì chắc chắn cũng không thoát khỏi liên quan với Cố Ngọc Lam, tớ nghi ngờ là tối ngày hôm đó nhốt tớ ở trong đó cũng chỉ có thể Cố Ngọc Lam, cùng với Ninh Uyên Uyên và Tần Mạn Ny cùng nhau hợp sức ra tay."
"Cậu nói như vậy, đột nhiên tớ lại nhớ đến một chuyện."
"Chuyện gì vậy?"
"Hai ngày nay không phải là quản lý đã sắp xếp một nhiệm vụ cho tớ là đi theo quay chụp với đoàn làm phim sao, sau đó rất khéo, ở trong đoàn làm phim đó còn có Tần Mạn Ny. Sáng ngày hôm qua tớ đến đó, tâm trạng của người phụ nữ đó không tốt, sau khi nghe ngóng thì mới biết được ngày hôm qua có khoảng mười công ty quảng cáo hủy bỏ hợp đồng với Tần Mạn Ny, trong số đó còn có rất nhiều đại ngôn của thương hiệu nước ngoài nữa đó."
Nói đến đây, trên mặt của Tống An Kỳ hiện ra biểu cảm cười trên nỗi đau của người khác.
Trong lòng của cô ấy, chỉ cần là kẻ thù của Đường Ngọc Sở thì cũng chính là kẻ thù của cô ấy.
Kẻ thù gặp xui xẻo, đương nhiên là cô ấy vui còn không kịp.
Đường Ngọc Sở nghe vậy, cũng cảm thấy hơi kinh ngạc.
Nói như thế nào thì Tần Mạn Ny cũng là diễn viên nữ tuyến một, nếu như ép buộc hủy bỏ hợp đồng, ở bên phía công ty quảng cáo cũng phải chi trả không ít phí bồi thường vì vi phạm hợp đồng.
Cả mười công ty quảng cáo đều hủy bỏ hợp đồng trong cùng một lúc, nếu như nói ở bên trong có người âm thầm điều khiển, thủ đoạn này... cũng quá dọa người rồi đó!
Nghĩ đến cái này, trong đầu của Đường Ngọc Sở gần như là lập tức hiện lên bóng dáng của Lục Triều Dương.
Có thể làm được một bước này, ngoại trừ anh thì còn là ai nữa?
"Hắc hắc, mấy cái con nhỏ thối tha kia, người nào cũng không biết trời cao đất rộng, dùng sức lực để suy nghĩ cách giày vò cậu, sớm muộn gì bọn họ đều sẽ phải trả giá đắt cho hành động ngày hôm nay."
"Trả giá thì đương nhiên phải trả rồi, chiều nay cậu còn phải đến đoàn làm phim kia quay đúng không? Đến lúc đó tớ đi chung với cậu."
...
Hai giờ chiều, Đường Ngọc Sở đi theo Tống An Kỳ đến điểm quay chụp của đoàn làm phim.
Lúc hai người bọn họ đến nơi, các nhân viên làm việc ở hiện trường đều bận rộn đến điên cả đầu.
Sau khi Tống An Kỳ chào hỏi đơn giản với mấy người quen thì liền lôi kéo Đường Ngọc Sở đến một bên đợi.
"Hình như là Tần Mạn Ny vẫn còn chưa đến?"
Nhìn xung quanh một vòng, không tìm được người mà mình muốn tìm, Đường Ngọc Sở không khỏi nói thầm một câu.
Tống An Kỳ gật gật đầu, vừa định nói cái gì đó thì liền nghe thấy ở bên cạnh có người đang nhỏ trọng thì thầm.
"Mọi người có nghe nói gì không, những chương trình truyền hình thực tế mà Tần Mạn Ny ký hợp đồng ban đầu đều đã bị rút lại hết rồi."
"Biết chứ, chuyện này đã sớm không phải là bí mật gì rồi, trong giới đều đang truyền tai nhau ầm ầm luôn đó."
"Cũng không biết là cô ta đã gặp xui xẻo gì, đang êm đang đẹp tự nhiên lại biến thành như thế này."
"Nghe nói là đã đắc tội với người không nên đắc tội."
"Một khi mà cô ta xui xẻo thì ngay cả chúng ta cũng phải chịu tội theo, người phụ nữ kia ỷ vào mình là nhân vật nữ chính mà làm mình làm mảy với mọi người, ngay cả đạo diễn cũng không ngoại lệ."
"Nếu như mà cô ta lại tiếp tục như thế, chỉ sợ rất nhanh không có người nào ký hợp đồng với cô ta nữa..."
Mặc dù là hai nhân viên kia đã cố gắng làm cho giọng nói của mình nhỏ lại, nhưng mà lời nói của bọn họ vẫn lọt vào trong tai của Đường Ngọc Sở và Tống An Kỳ.
Đối với kết cục của Tần Mạn Ny, hai người bọn họ không bình luận gì.
Đã có tinh thần để tính kế người khác, vậy thì cũng nên phải chuẩn bị tinh thần bị người khác trả đũa lại.