Nơi đây vốn là tổ địa của Bạch Hổ nhất tộc, không biết bên trong chứa bí mật gì nhưng nơi đây ngập tràn các loại sát khí hỗn tạp với nhau.
Đối với người khác thì đây chẳng phải là một nơi tốt lành gì cả, nếu có thì chắc chỉ có đám tà tu nhắm đến làm nơi để tu luyện các loại tà thuật mà thôi, người bình thường có thể bị sát khí nhập thể từ đó dẫn đến điên loạn biến thành một con quái vật chỉ biết gϊếŧ chóc.
Thế nhưng đối với Bạch Hổ tộc, loại thần thú lấy sát khí làm nguồn dinh dưỡng thì nơi đây chẳng khác gì một khối phong thủy bảo địa tuyệt hảo, vì thế tổ tiên của Bạch Hổ nhất tộc lựa chọn nơi đây làm nơi nghỉ lại.
Nơi đây sau này dần dần được cải tạo lại để phù hợp hơn với điều kiện sống của Bạch Hổ tộc và trở thành tổ địa của bọn họ, từ nơi đây bọn họ vươn mình ra ngoài và thành lập một đế quốc hưng thịnh một thời.
Tiên Ma đại chiến vạn năm trước Vạn Thú Tinh bị giày xéo trước sức mạnh và sự khát máu của một tên ma quân tàn bạo tự xưng là Huyết Ma Lãnh Chúa.
Trận đại chiến nổ ra với thương vong ngày càng lớn nghiêng về phía quân đoàn của Tứ đại đế quốc khi mà đám binh lính của đối phương không sợ chết và có tấm thân gần như bất tử.
Tuy dần dần bọn họ cũng tìm ra được yếu điểm từ đó các các phương án đối phó và đẩy lùi các cuộc tấn công của đối phương nhưng mà sự thất bại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Cuối cùng bọn họ đi đến một kế hoạch táo bạo và trong trận đại chiến cuối cùng sau khi trả một cái giá thảm trọng đã thành công phong ấn được Huyết Ma.
Để tránh đối phương thoát khỏi ràng buộc bọn họ chia thi thể của Huyết Ma thành bảy phần khác nhau phong ấn tại 7 nơi rải rác trên Phong Ma Đại Lục.
Trong đó hai phần quan trọng nhất đó là phần đầu và phần trái tim được giấu kín ở một nơi không ai biết đến, phần thân được phong ấn ngay tại khu vực chiến trường, tứ chi được mỗi gia tộc đem về phong ấn sâu trong khu vực tổ địa của mình.
Sau vạn năm nghỉ ngơi dưỡng sức đám dư nghiệt của ma giới lại bắt đầu xuất hiện gây họa loạn nhân gian, không biết bọn họ làm cách nào lại khiến phong ấn Bạch Hổ nhất tộc xảy ra bạo động khiến cánh tay phải của Huyết Ma muốn giãy thoát khỏi phong ấn.
Mấy vị lão tổ cùng tiền nhiệm gia chủ của Bạch Hổ nhất tộc hiện nay đang ra sức gia cố Bạch Hổ Thiên Cương Trận nhằm ngăn không cho đối phương thoát ra thế nhưng tình hình không hề có chút lạc quan nào cả.
Bọn họ đã cố gửi thông điệp cứu trợ đến các thế lực khác nhưng đều thất bại, nếu không phải Văn Thanh Thư đi ngang qua đây phát hiện điều bất thường thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
Thế nhưng cho dù vậy tình hình cũng không khả quan một chút nào cả khi mà Phong Ma Đại Trận dùng để phong ấn Huyết Ma đang lung lay dường như sắp đổ.
Bạch Hổ gia tộc đã phát hiện được vấn đề của phong ấn đại trận và cũng có phương án giải quyết thế nhưng để gia cố lại đại trần cần đến chín người mang chín khối Phong Ma Thạch đến các vị trí trận cơ của đại trận.
Thế nhưng bây giờ đại trận ma khí tràn ngập không phải ai cũng đủ khả năng thực hiện nhiệm vụ này, hiện nay bao gồm gia chủ thì hiện tại Bạch Hổ tộc có hai người đáp ứng được các điều kiện.
Cùng với các vị gia chủ của các tộc dưới trướng bao gồm Hắc Ngục Phong Thiên Hổ tộc, Tử Viêm Hổ tộc, Bạch Vân Hổ Tộc, Thanh Dực Bá Phong Hổ tộc tất cả bốn người, thêm hai vị điện chủ thì cũng chỉ có tám người tất cả.
Bọn họ đang đang đau đầu tìm kiếm người cuối cùng thì Vương Minh xuất hiện, cho dù tu vi của hắn không cao nhưng bọn họ cũng hết cách rồi đành phải mời hắn đến còn có phù hợp hay không thì để sau đó tính tiếp.
Thật ra ở tình trạng bình thường thì bọn họ cũng không đến nỗi bết bát như vậy, thế nhưng lần này phong ấn đột ngột buông lỏng khiến ma khí tràn ngập Bạch Hổ Hạp Cốc khiến cho rất nhiều người bị ma khí ảnh hưởng.
Những người đó tạm thời vẫn có thể chống chịu được nhưng nếu như đi vào vùng sương đen sẽ ngay lập tức biến thành ma vật mất hết lí trí quay ra tàn sát mọi người.
Nghe đến đây bất giác Vương Minh liếc qua nhìn Hắc tướng quân một cái, từ lần đầu gặp mặt hắn đã thấy đối phương có gì đó kì lạ nhưng không nhận ra, sau lần này tiếp xúc và hấp thu ma khí khiến hắn dần trở nên nhạy cảm hơn với cái thứ này thì không khó để hắn nhận ra được cơ thể đối phương đang bị ma khí ăn mòn.
Thế nhưng cho dù vậy hắn vẫn có thể phát huy sức mạnh ngang ngửa tu vi cấp 6 đỉnh cấp thì không biết lúc toàn thịnh hắn có thể mạnh đến mức nào nữa.
Cái liếc mắt của Vương Minh cho dù chỉ lướt qua nhưng cũng bị hai người còn lại phát hiện, Hắc tướng quân quét ánh mắt như dao cạo lướt qua hắn một cái rồi lại tiếp tục nhắm chặt lại.
Kim điện chủ thì ngạc nhiên hỏi: "Ngươi cảm nhận được sao"
Vương Minh gật đầu, ma khí đã ăn mòn và dần dần hòa nhập vào cơ thể của đối phương vì thế rất khó để nhận ra được thế nhưng nó không cách nào thoát khỏi cảm nhận của hắn.
"Ta có thể xem qua được không" Vương Minh nhìn Hắc tướng quân hỏi.
Hắn ta định từ chối thì bỗng nhiên nhìn vào ánh mắt Vương Minh hắn nhìn thấy một sự tự tin kì lạ, không chỉ vậy đột nhiên hắn muốn xem thử thằng nhóc này có gì đặc biệt mà có thể đối phó với ma khí.
Nếu ngay cả ma khí trong cơ thể hắn mà đối phương còn không đối phó được thì bọn họ cũng không cần vọng tưởng hắn có thể xử lý được ma khí trong đại trận kia.
Hắc tướng quân chỉ lặng chìa cánh tay của mình về phía Vương Minh, thấy vậy hắn liền vận dụng Thiên Nhãn sau đó nắm chặt lấy tay của đối phương.
Thông qua Thiên Nhãn hắn có thể nhìn thấy được ma khí đã bắt đầu xâm thực vào cơ thể và ăn mòn một phần nội tạng của đối phương. Cẩn thận đưa chân khí vào bên trong cơ thể của Hắc tướng quân, ma khí trong người hắn đậm đặc hơn nhiều so với đầu Hắc Hổ kia nhiều nên khi vừa tiếp xúc với chân khí của Vương Minh liền bắt đầu chống trả.
Thế nhưng chân khí của hắn dường như là khắc tinh của ma khí khi mà bọn chúng nhanh chóng bị đánh tan sau đó bị chân khí của hắn hấp thụ sạch sẽ.
Trước ánh mắt kinh ngạc của hai người đối diện ma khí trên cánh tay của Hắc tướng quân dần dần yếu bớt đi rồi biến mất, thế nhưng sau khi Vương Minh buông tay ra ma khí từ khắp cơ thể của hắn lại tràn về chiếm cứ những vị trí ban đầu.
Hắc tướng quân không thay đổi sắc mặt một chút nào nhưng Vương Minh biết hẳn là phải đau đớn lắm thế nhưng hoặc là nó chẳng là gì đối với ông ta, hoặc có thể ông ta đã dần quen với cảm giác này rồi.
Dù sao thí nghiệm cũng phần nào thành công khi mà biết rằng khả năng ứng phó với ma khí của bản thân còn tốt hơn so với tưởng tượng của hắn.
"Làm sao ngươi có thể làm được, liệu ngươi có thể rút hết ma khí trong cơ thể của ta chứ" Hắc tướng quân nhoài người về phía trước ôm chặt lấy Vương Minh, hắn không còn giữ được bình tĩnh trước những gì mà Vương Minh có thể làm được.
"Ma khí ăn mòn quá sâu ta cũng bất lực, về lý thuyết thì có thể thế nhưng sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức, còn việc có thể rút được bao nhiêu thì ta cũng không nói trước được" Vương Minh lắc đầu nói.
"Tướng quân cứ bình tĩnh, mọi chuyện để từ từ đến nới rồi nói tiếp" Kim Hải nhanh chóng chen vào giữa để tách hai người ra.
Có vẻ nhận ra sự mất bình tĩnh của bản thân đối phương mở lời xin lỗi rồi trở về vị trí cũ của mình thế nhưng ánh mắt hắn vẫn tràn ngập lửa nóng nhìn chằm chằm Vương Minh như sợ hắn đột nhiên sẽ biến mất.
Bạch Hổ Hạp Cốc rất rộng lớn, bên trong cũng có đầy đủ các loại địa hình như một thế giới thu nhỏ, Thanh Tiêu Lôi Điểu tốc độ rất nhanh thế nhưng phải đến gần sáng bọn họ mới đến nơi là một khu rừng rộng lớn thế nhưng nơi đây lại bị làn sương đen hình thành bởi ma khí bao phủ.
Ba người hạ cánh xuống tại một khoảng đất phía rìa ngoài của cánh rừng, nơi đây đã được dựng lên thành một khu quân doanh với lều trại bố trí khắp nơi, tinh kì phấp phới.
Đi theo hai người tiến vào lều trung tâm, nơi đây đã có một nhóm người đợi sẵn, Vương Minh có thể nhìn thấy trong số đó có cả Hoàng điện chủ.
Lúc ba người bước vào, mọi ánh mắt dường như đổ dồn về phía Vương Minh khiến hắn hơi khó chịu nhưng hắn cũng chỉ nhăn mặt một cái rồi cũng mặc kệ đám người nhìn mình đồng thời tranh thủ đánh giá những người khác.
Nơi đây tập trung gần như toàn bộ tinh anh của Hắc Hổ Hạp Cốc, chuyến đi lần này hắn có mong muốn kiếm một linh thú mới để điền vào linh ước cuối cùng của bản thân vì thế nếu có thể tạo mối quan hệ tốt với những người ở đây có thể giúp kế hoạch của hắn được thuận lợi hơn.
Vừa nhìn thấy hắn một giọng nói khó chịu đã vang lên: "Các người đang đùa chúng ta đấy à, tên nhóc này còn chưa đạt đến cấp 4 chứ làm sao có thể giao một nhiệm vụ quan trọng như vậy cho hắn chứ, Vạn Thú Tông hết người rồi hay sao mà đẩy một tên nhãi ra thế mạng vậy chứ."
Người vừa lên tiếng là một người dáng dấp to lớn, tất cả lông tóc trên người đối phương đều là một màu tím và phát ra hơi thở nóng rực, từ những đặc trung đó Vương Minh có thể đoán được ngay đối phương đến từ Tử Viêm Hổ nhất tộc.
Có vẻ như khó chịu trước lời nói của đối phương Kim điện chủ vỗ mạnh bàn sẵn giọng nói: "Ngươi đang xem thường đệ tử của Vạn Thú Tông phải không, có tin ta lột tấm da hổ của ngươi xuống làm thảm chùi chân không."
Không khí đột nhiên trở nên căng thẳng một cách lạ thường, cuối cùng Bạch Hổ gia chủ phải đứng ra can thiệp mới khiến mọi người bình tĩnh trở lại.
"Xin giới thiệu với mọi người đây là Vương Minh, tuy mới gia nhập Vạn Thú Tông đã thể hiện thiên phú vượt qua đồng bạn cùng trang lứa, mọi người đừng nhìn hắn chỉ mới cấp 3 thế nhưng tiêu chuẩn của hắn đã vượt xa huấn luyện sư cấp 4 bình thường, mấy ngày trước ta gặp hắn thì hai đầu linh thú của hắn đều đã đạt đến cấp 4, chỉ là không hiểu vì sao hắn vẫn cấp 3 mà thôi.
Còn về việc hắn có đáp ứng được cho nhiệm vụ sắp tới không thì chúng ta phải bàn bạc thêm, cứ coi hắn như phương án dự phòng là được."
Kim điện chủ nhanh chóng đứng ra giới thiệu về Vương Minh, sau khi nghe được lời giới thiệu của hắn mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Vương Minh thế nhưng thái độ hoàn toàn khác hẳn, thậm chí cả vị gia chủ Tử Viêm Hổ kia cũng nheo nheo cặp mắt hổ của mình như muốn đánh giá Vương Minh thêm một lần nữa.