Nghề nghiệp của ngự thú sư có muôn hình vạn trạng và được chia ra làm nhiều con đường khác nhau có thể kể đến ví dụ như Dục thú, Dưỡng thú, Luyện thú, Chiến thú, …
Dục thú sư thiên hướng về sinh dưỡng linh thú, bọn họ sẽ tập trung nghiên cứu về vấn đề di truyền của linh thú để từ đó bồi dưỡng được những giống linh thú con có tố chất vượt trội đồng loại hoặc thậm chí lai tạo ra các loài linh thú mới.
Dưỡng thú sư thì nghiêng về khoản bồi dưỡng linh thú bao gồm các nghiên cứu từ các vấn đề về dinh dưỡng cho đến việc sử dụng các loại thiên tài địa bảo để cường hóa linh thú hay đặc biệt hơn là tìm ra các con đường phát triển hoặc tiến hóa mới cho linh thú.
Luyện thú sư là một trong những con đường ưa chuộng nhất khi bọn họ là những người huấn luyện và đào tạo linh thú giúp chúng nó có thể khai phát toàn bộ tiềm năng của bản thân.
Về sau ngành luyện thú sư lại chia thành hai con đường khác nhau, một đường là tạo mối liên hệ khăng khít giữa ngự thú sư cùng linh thú của bản thân, khi đã đạt đến trình độ đỉnh cao có thể đạt đến trạng thái nhân thú hợp nhất.
Tuy nhiên con đường này lại yêu cầu ngự thú sư phải có vốn kiến thức sâu rộng về linh thú để có thể đạt đến trạng thái nhân thú hợp nhất, vì vậy bọn họ sẽ tập trung bồi dưỡng linh thú có cùng thiên hướng để có thể tiết kiệm công sức thay vì dàn trải ra nhiều loại linh thú khác nhau giống như các vị điện chủ đều là theo con đường này.
Còn đường thứ hai được mệnh danh là Chiến thú sư, những ngự thú sư theo con đường này lại không muốn phụ thuộc quá nhiều vào linh thú mà xem bản thân là trung tâm còn linh thú là phụ trợ trên con đường tu luyện của mình.
Bọn họ cho rằng ngự thú sư không chỉ là mối quan hệ liên kết giữa con người với linh thú mà còn là chìa khóa để kết nối những linh thú thuộc các giống loài khác nhau.
Cũng vì thế bọn họ sẽ không tập trung bồi dưỡng một chủng loại linh thú nhất định mà sẽ bồi dưỡng nhiều loại linh thú khác nhau mà bọn họ cảm thấy có thể giúp ích cho việc tu luyện của mình.
Ngoài ra còn có một số chức nghiệp khác phụ trợ cho nghề nghiệp ngự thú sư thế nhưng lại không nhận được nhiều sự quan tâm như những loại kể trên.
Thế nhưng cho dù có lựa chọn con đường nào đi chăng nữa thì ngự thú sư cũng là một nghề tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, mỗi con linh thú là một cái động không đáy nếu không có phương án bồi dưỡng phù hợp cùng với nguồn lực tài chính dồi dào thì khó có thể tiến xa trên con đường này được.
Cũng vì thế Vương Minh bắt đầu tìm kiếm phương án để tìm kiếm thu nhập, hắn cũng không muốn bản thân suốt ngày phải bôn ba vất vả chỉ để bản thân cùng đám linh thú của mình no bụng.
Qua một chuyến thăm dò thị trường Vương Minh tìm được một vài phương án khá là thích hợp với hắn, cuối cùng hắn lựa chọn việc chế tạo thức ăn cho linh thú.
— QUẢNG CÁO —
Một bên có thể giải quyết vấn đề bữa ăn cho đám linh thú của mình, một bên hắn có thể bán ra các loại thức ăn để kiếm thêm thu nhập.
Hắn ta có nguyên một tinh cầu còn đang trong giai đoạn khai phá có thể dùng để nuôi một lượng lớn yêu thú, bên cạnh đó còn có một lượng lớn linh thổ loại tốt rất phù hợp với việc nuôi trồng các loại linh thảo.
Cũng vì thế Vương Minh bắt đầu mua một lượng lớn hạt giống cùng với các loại công thức chế biến về để tìm hiểu thêm, Vạn Thú Tông là nơi tập trung một lượng lớn ngự thú sư vì thế loại hàng hóa này không lo không có chỗ tiêu thụ.
Đầu tiên Vương Minh lấy ra năm viên cầu phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, loại cầu này màu sắc ban đầu là màu trắng thế nhưng tùy theo loại linh thú được phong ấn bên trong sẽ khiến màu sắc của nó thay đổi, như trong năm quả cầu này có màu vàng vì phong ấn một loại linh thú hệ thổ có tên là Sa Khâu.
Loại linh thú này có hình dạng giống giun đất, không có mắt mà chỉ có một cái miệng lớn lởm chởm đầy răng, con nhỏ có kích cỡ chỉ khoảng 1 đến 2 mét, còn lớn nhất có thể lên đến vài trăm mét.
Bọn chúng thiện sử dụng thổ hệ kỹ năng, khả năng đào đất rất tốt vì thế Vương Minh muốn huấn luyện chúng nó để cải tạo lại vườn linh dược của mình.
Tiếp theo là một nhóm gồm mười con Thanh Diệp Hoa, loại linh thú này tính cách hiền lành lại có thân thiện với thảo mộc nên rất phù hợp cho việc đào tạo linh dược, bên cạnh đó Vương Minh cũng có chút kinh nghiệm trong việc đào tạo Thanh Diệp Hoa nên hắn có có thể tiết kiệm thời gian và công sức để tìm hiểu.
Cuối cùng là mười con Thủy Tinh Linh, đây cũng là một trong số các linh thú Vương Minh có tìm hiểu qua và cũng phù hợp với yêu cầu của hắn, có thêm bọn chúng coi như vấn đề vườn linh dược của hắn tạm đủ các yếu tố cần thiết.
Đầu tiên Vương Minh lần lượt thả từng con linh thú một ra, sau đó một bên sử dụng Linh Hồn Câu Thông để giao tiếp cùng bọn chúng, một bên sử dụng huyết khế để tạo mối liên kết với chúng.
Loại khế ước này gọi là huyết khế vì sử dụng máu làm trung gian và nó chỉ có thể tạo một loại liên kết mơ hồ giữa người kí khế ước cùng linh thú, trình độ ràng buộc kém hơn linh hồn khế ước rất nhiều.
Tuy nhiên huyết khế lại khá dễ sử dụng lại không có yêu cầu quá cao nên từ xưa đến nay vẫn được sử dụng khá rộng rãi trong giới tu luyện để í kết khế ước cùng linh sủng hoặc các ngự thú sư muốn đào tạo một số linh thú phụ trợ mà không muốn phí phạm linh ước của bản thân.
So với huyết khế thì linh ước là một loại khế ước cao cấp hơn nhiều, sự ra đời của linh ước khiến cho mối liên kiết giữa con người và linh thú được nâng lên một tầm cao mới, đồng thời đánh dấu sự khởi nguyên của chức nghiệp ngự thú sư.
Cho dù thân thể của Vương Minh đã được Thương Long huyết cường hóa cùng với việc được rèn luyện trong quá trình tu luyện Thương Long Kinh thế nhưng kí kết một lượng lớn huyết khế như vậy cũng khiến hắn cảm thấy đầu óc hơi choáng váng.
Sau khi hoàn thành huyết khế Vương Minh thu bọn chúng vào khu vực linh điền bên trong đan điền thế giới. — QUẢNG CÁO —
Tại đây Vương Minh bắt đầu chỉ huy bọn chúng làm việc, đầu tiên đám Sa Khâu bắt đầu khai hoang những mảnh dược điền mới, tiếp đến Vương Minh lấy ra một phần hạt giống đã chuẩn bị sẵn rồi giao cho đám Thanh Diệp Hoa.
Dưới sự hướng dẫn của Vương Minh mười con Thanh Diệp Hoa sử dụng dây leo của mình khéo léo đào ra từng cái lỗ nhỏ sau đó thả hạt giống vào đó rồi lấp đất lại.
Đám hạt giống nhanh chóng được gieo xuống những mảnh dược điền mới, tuy nhiên bởi vì lần đầu làm việc nên đám hạt giống bị trồng xiên xiên vẹo vẹo chứ không ngay hàng thẳng lối thế nhưng cũng tạm thời chấp nhận được.
Tiếp đến Vương Minh hướng dẫn đám Thủy Tinh Linh sử dụng kỹ năng Linh Vũ để tạo ra một cơn mưa nhỏ tưới đẫm các mảnh dược điền.
Một bên nhìn đám linh thú làm việc một bên Vương Minh bắt đầu rơi vào trầm tư, xét về tình hình trước mắt thì đám linh thú này vẫn tạm chấp nhận được thế nhưng sau này yêu cầu nhiệm vụ ngày càng cao thì hắn sẽ có phương án điều chỉnh sau.
Cái hắn mong muốn là có thể đào tạo bọn chúng một cách bài bản để tạo ra một quy trình tự động để sau này hắn không cần phải phân tâm quá nhiều cho những thứ lặt vặt này.
Tất cả chỉ mới là ý tưởng sơ bộ của Vương Minh, thật sự hắn không chắc chắc liệu mọi thứ có thể thành công hay không nhưng hắn vẫn muốn bắt tay vào thử nghiệm.
Hắn đã có một cơ sở điều kiện rất tốt vì thế hắn muốn tận dụng một cách triệt để lợi ích của bản thân.
Sau khi kiểm tra lại tất cả công việc Vương Minh hài lòng rời khỏi đan điền thế giới.
Nhìn ra bên ngoài bầu trời đã tối mịt có vẻ đã muộn lắm rồi, bước chân ra khỏi phòng ngẩng đầu lên Vương Minh nhìn thấy phía trên đầu mình các vì sao vẫn đang tỏa sáng lấp lánh.
Bầu trời nơi đây khác với quê hương của Vương Minh, nỗi nhớ nhà da diết lại bắt đầu tuôn trào xâm lấn toàn bộ suy nghĩ của hắn.
Hắn vẫn còn nhớ hồi nhỏ có lần được về quê chơi, nơi đây có rất nhiều thứ mới lạ khác hẳn ở thành phố nơi hắn đang sống, tại đây lần đầu tiên hắn có thể vứt bỏ những bận rộn thường ngày và nhìn ngắm thế giới xung quanh mình.
Hắn tận mắt chứng kiến những cánh đồng lúa đang bắt đầu giai đoạn trổ đòng, lúc này cánh đồng lúa khác hẳn những gì hắn từng tưởng tượng.
— QUẢNG CÁO —
Hắn chỉ mới nhìn thấy hình ảnh cánh đồng lúa qua tranh ảnh vì thế hắn vẫn cứ tưởng đã là cánh đồng lúa thì nó phải màu vàng thế nhưng tại đây cả cánh đồng lúa đều tràn ngập một màu trắng dịu nhẹ cùng với một hương thơm khó tả.
Rồi hắn còn cùng đám trẻ con chạy nhảy khắp chốn thập chí còn trốn người lớn đến ngọn núi gần đấy, tại đây hắn mới cảm nhận được bầu trời nó đẹp đến thế nào.
Rời xa thành phố Vương Minh lần đầu có thời gian sống chậm lại để cảm nhận được những thứ mới mẻ ở xung quanh bản thân mình, những điều mà nếu hắn chỉ quanh quẩn ở thành phố thì không bao giờ biết đến được.
Thế nhưng tất cả cũng đã là quá khứ vạn giới chiến trường mở ra khiến mọi thứ xung quanh hắn biến đổi chóng mặt, chiến tranh cùng gϊếŧ chóc khiến Vương Minh nhiều lúc không có thời gian để dừng lại suy ngẫm về cuộc đời mình.
Chiến tranh liên miên khiến hắn cũng dần lãnh đạm với mọi thứ, khi mà những người đồng đội của hắn hôm nay vẫn còn vui đùa với nhau thế nhưng hôm sau đã nằm dưới ba tấc đất.
Chính bản thân hắn cũng luôn luôn sống trong lo sợ, cũng vì thế hắn mới khao khát được mạnh hơn trở thành một ngự thú sư để có thể quyết định số phận của chính mình.
Và cũng rất lâu rồi hắn mới có thời gian sống chậm lại để cho kí ức bắt đầu ùa về cùng với đó là nỗi nhớ gia đình da diết.
Không biết bọn họ hiện tại như thế nào sự biến mất đột ngột của bọn họ làm một cú sốc lớn với bản thân hắn thế nhưng cho dù chỉ một chút hy vọng mong manh thế nhưng không hiểu sao hắn vẫn tin rằng một ngày nào đó bọn họ sẽ gặp lại.
Không biết đã qua bao lâu đến lúc Vương Minh định thần lại thì thấy cả người đã ướt đẫm sương đêm, quanh người hắn nổi lên một luồng linh lực quần áo của hắn nhanh chóng được hong khô.
Tiến lại giường thì thấy Ngân Nguyệt cùng Long Huyền đã ngủ từ bao giờ, kể từ lúc học được phép biến hóa hình thể bọn chúng càng ngày càng quấn quýt Vương Minh thậm chí ngủ cũng phải chui vào giường ngủ cùng hắn.
Vương Minh nở nụ cười ít nhất hắn không cảm thấy cô đơn khi có những người bạn đồng hành, thậm chí bọn chúng còn giống như người thân của hắn vậy.
Việc tu luyện của hắn cũng đang tạm thời chững lại vì thế hắn cũng nhanh chóng trèo lên giường ôm lấy hai con linh thú đang ngủ say sau đó dần dần chìm vào giấc ngủ.