Việc đệ tử trong tông nghiên cứu điển tịch cũng không phải là một việc hiếm lạ thế nhưng điên cuồng như Vương Minh thì không phải ở đâu cũng có thể thấy được.
Chỉ trong vòng hai tháng hắn đã lược đọc gần hết số điển tịch tại tầng 1 của Tàng Thư Các, cho dù thỉnh thoảng khi có đệ tử gặp khúc mắc trong việc tu luyện thì họ mới tới Tàng Thư Các để nghiên cứu tài liệu.
Còn như Vương Minh thì cứ như con ruồi không đầu lao vào nghiên cứu, với những người khác họ chỉ chuyên tâm tìm hiểu về một loại linh thú nào đó, chỉ những Ngự Thú Sư cao cấp như trưởng lão hoặc các vị điện chủ mới có thể nghiên cứu chuyên sâu thêm về những loại linh thú khác nhau.
Một Ngự Thú Sư mới vào nghề như Vương Minh lại đi nghiên cứu nhiều thứ như vậy khiến hắn trở thành chủ đề bàn tán của nhiều người.
Có người lắc đầu cho rằng hắn tham vọng nhiều như vậy cuối cùng cũng chỉ uổng phí thời gian mà thôi, đến cả các vị điện chủ cũng không đi nghiên cứu nhiều loại linh thú cùng một lúc như vậy.
Mỗi một con đường đào tạo linh thú làm một quá trình gian khổ cần tốn rất nhiều công sức cùng tài nguyên để nghiên cứu và tìm hiểu.
Chỉ là mọi người không hiểu nổi sao các vị trưởng lão lại để cho hắn tiếp tục làm như vậy, như bình thường thì chỉ cần thấy đệ tử có biểu hiện bất thường như vậy đều bị giữ lại để giáo huấn.
Cứ thế Vương Minh tiếp tục lao đầu vào nghiên cứu, sự điên cuồng của hắn khiến người khác nhìn vào cũng thấy sợ hãi, lần đầu tiên bọn họ thấy một người có thể liên tục nghiên cứu điển tịch trong thời gian dài như vậy.
Như bọn họ chỉ một thời gian ngắn đọc sách đã thấy đầu óc trì trệ cơ thể mệt mỏi phải nghỉ ngơi hồi phục một thời gian thế mà Vương Minh lại có thể liên tục nghiên cứu điển tịch như vậy.
Bọn họ cũng đoán là linh hồn của hắn khá đặc biệt, tinh thần lực đặc biệt cường đại mới có thể chịu nổi, thế nhưng cường đại đến đâu thì bọn họ không biết được cụ thể thế chẳng qua cũng thật sự đáng kinh ngạc.
Nhiều người thử dò la thông tin của Vương Minh thế nhưng tất cả những gì tìm hiểu được chỉ là hắn là người mới gia nhập Vạn Thú Tông thời gian gần đây còn thân thế cùng các thứ khác thì lại rất mơ hồ.
Thậm chí về sau lại có nhiều tin đồn thổi đủ thứ về thân thế của Vương Minh thậm chí còn có tin hắn là thân thích của một vị tiền bối nào đó trong tông môn gần đây mới được đưa về để bồi dưỡng đặc biệt.
Nói chung là đủ các loại phiên bản khiến thân phận của hắn càng trở nên thần bí hơn.
Tiếng gõ cửa vang lên, sau một thoáng im lặng bên trong phát ra âm thanh.
"Vào đi"
Một thanh niên cao gầy nhanh chóng đẩy cửa bước vào phòng.
Chủ nhân căn phòng là một thanh niên tuấn tú mặc áo bào màu vàng của đệ tử nội môn đang mải miết viết lách trên bàn làm việc, thanh niên cao gầy thấy vậy liền đi đến một bên cung kính đứng đợi. — QUẢNG CÁO —
"Công việc điều tra ta giao ngươi làm đến đâu rồi"
Thanh niên tuấn tú vẫn tiếp tục công việc của mình, không thèm ngẩng đầu lên mà hỏi.
"Thưa Phương sư huynh chúng ta đã cho người điều tra thông tin về tên đệ tử Vương Minh thế nhưng thông tin thu được lại rất ít và mơ hồ giống như có người cố tình che giấu thông tin của hắn vậy. Chúng ta chỉ biết hắn là tân đệ tử mới gia nhập tông môn, linh thú của hắn bao gồm một con Ngân Nguyệt Lang và một con rồng còn cụ thể loài nào thì vẫn chưa biết được. Chỉ là gần đây hắn ta bắt đầu trở nên nổi tiếng, không biết vì lý do gì mà mà hắn ta gần như lật tung cả Tàng Thư Viện lên, số lượng điển tịch hắn tra cứu lại không thuộc một lĩnh vực cụ thể nào cả thế nhưng lạ một cái là không có ai đứng ra ngăn hắn lại cả"
Nghe đến đây Phương Vô Song ngừng viết.
"Thế hiện tại hắn đang làm gì" Phương Vạn Minh hỏi lại.
"Thưa sư huynh hiện tại hắn còn đang trong Tàng Thư Các nghiên cứu điển tịch, lần trước hắn ở liền trong đó hai tháng lần này không biết hắn có thể trụ được bao lâu"
Thanh niên cao gầy cung kính trả lời.
"Ta biết rồi ngươi lui đi"
Phương Vạn Minh lên tiếng, thanh niên cao gầy cung kính chắp tay sau đó rời khỏi phòng, lúc này Phương Vạn Minh mới đặt cây bút xuống bắt đầu suy nghĩ.
Quả nhiên như hắn dự đoán thân thế của Vương Minh không hề nhỏ, cũng may là hai người lần trước xung đột không lớn và hắn cũng kịp thời ngừng tay lại, thế nhưng sự việc lại có vẻ như lớn hơn hắn tưởng, thân thế của Vương Minh lại có thể đặc biệt đến vậy.
Hắn biết trong tông môn có những bộ phận đặc biệt hoạt động nhằm mục đích che giấu và bảo vệ thông tin nội bộ, tuy nhiên không phải người nào cũng được bảo vệ bí mật như vậy.
Như hắn là thân thích của một vị lão tổ trong tông môn mà cũng chưa được bảo vệ đến mức đó, điều này khiến hắn càng tò mò hơn về thân thế của Vương Minh.
Nếu không điều tra được bằng cách thông thường thì hắn phải dùng đến quan hệ đặc biệt vậy, nghĩ đến đây hắn ta đứng dậy rời khỏi phòng, phất tay một cái bên cạnh hắn xuất hiện một con chim lớn toàn thân màu tím.
Phương Vạn Minh nhảy lên người con chim, ngay lập tức nó bắt đầu cất cánh bay khỏi Tinh Thần Phong.
Trong lúc đó ở một nơi khác một thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi trên ghế đá vuốt ve một con hồ ly nhỏ, trắng muốt nhắm nghiền hai mắt, ba cái đuôi phe phẩy đằng sau cho thấy nó đang hưởng thụ sự vuốt ve.
Bên cạnh là một cái bàn đá với hai ly trà đang tỏa hơi nóng thế nhưng người đối diện lại không ngồi tại chỗ mà chạy tới một bên hồ nước lớn cạnh đó ngâm chân trong nước.
— QUẢNG CÁO —
Tiểu cô nương có vẻ không được vui vẻ cho lắm mặt mũi ỉu xìu hai chân vung vẩy khiến cho nước hồ bắn tung tóe.
Thiếu nữ vẫn im lặng không nói một lời nào một bên uống trà một bên một bên nhìn tiểu cô nương đang hờn dỗi mỉm cười.
Hai người tuy không cùng huyết thống, tính cách lại hoàn toàn trái ngược nhau thế nhưng từ lúc gặp mặt Thanh Hà tiểu cô nương cứ bám chặt lấy nàng.
Ban đầu chưa quen nàng còn cảm thấy hơi khó chịu thế nhưng dần dần tính cách lạc quan nhí nhảnh của Thanh Hà khiến nàng dần thay đổi rồi đến lúc nhận ra thì hai người quấn lấy nhau lúc nào không hay.
Mẹ nàng mất không bao lâu sau khi hạ sinh nàng, cha nàng suốt ngày chúi mũi vào công việc của tông môn khôgn có thời gian để ý đến nàng.
Phía trên nàng còn có một anh trai thế nhưng ngoại trừ hồi nhỏ hai người còn chơi đùa với nhau, từ lúc anh trai nàng lên bảy tuổi thì bắt đầu chú tâm vào tu luyện, hai người nhiều khi còn không có thời gian gặp mặt nhau.
Thậm chí sau này anh trai nàng gần như mất tích, thỉnh thoảng mới có một chút thông tin gửi về.
Ban đầu nàng rất buồn thậm chí còn oán hận cho rằng mọi người bỏ rơi nàng từ đấy tính cách cũng dần trở nên lạnh lùng hơn không muốn tiếp xúc với bất kì ai.
Tư chất của nàng rất tốt vì thế từ lúc lên bảy cha nàng sắp xếp người kèm cặp hướng dẫn nàng tu luyện thậm chí lâu lâu bớt chút thời gian kiểm tra xem quá trình tu luyện của nàng thế nào.
Thanh Hà xuất hiện làm tan chảy trái tim gần như băng giá của nàng khiến nàng không còn xa lánh mọi người như trước, nàng xem cô ấy như thân muội muội của mình.
Tuy Thanh Hà cũng có thiên phú rất tốt thế nhưng tính tình nàng lại ham chơi không thích tu luyện vì thế nàng năm nay đã 14 tuổi mà tu vi mới đạt cấp 3.
Đối với người ngoài thì đấy đã là thiên tài nghìn năm khó gặp thế nhưng nàng biết với thiên phú của Thanh Hà thì mọi người mong đợi nhiều hơn cả thế.
Nàng lớn hơn Thanh Hà ba tuổi thế nhưng tu vi đã đạt đến đỉnh vị cấp 4, linh thú của nàng đang trong giai đoạn lột xác tiến hóa nếu thành công nàng sẽ thành công đặt chân vào ngưỡng cửa Ngự Thú Sư cấp 5.
Một Ngự Thú Sư cấp 5 khi chỉ mới 17 tuổi cho dù trong lịch sử Vạn Thú Tông cũng là kì tài hiếm có.
Thấy bên này Thanh Hà một bên nghịch nước một bên lầm bầm những câu oán hận cuối cùng Thiên Tuyết cũng đành phải lên tiếng.
"Ta tưởng hai ngươi đã làm lành với nhau rồi chứ sao bây giờ vẫn còn tỏ ra giận dỗi như vậy"
"Thiên Tuyết tỷ ngươi không biết đâu tên đáng chết đó không hiểu uống lộn thuốc gì mấy tháng nay ăn ngủ luôn trong Tàng Thư Các ra vẻ đang nghiên cứu cái gì đó. Không biết hắn nghiên cứu được cái gì thế nhưng hại ta bị Liên di trách mắng nào là phải cố gắng như hắn đừng có tiếp tục ham chơi nữa. Tỷ thử nghĩ xem nếu ta suốt ngày giống hắn vùi đầu trong đống sách vở đó thì còn gì thú vị nữa cơ chứ" — QUẢNG CÁO —
Giống như chỉ đợi có vậy, Thiên Tuyết vừa lên tiếng thì Thanh Hà đã tuôn ra một tràng dài những lời phàn nàn.
Thiên Tuyết ở một bên kiên nhẫn lắng nghe đợi Thanh Hà nói hết xong nàng mới tiếp lời.
"Ngươi nói là hắn nghiên cứu điển tịch trong Tàng Thư Các liên tục hai tháng liền sao"
Thanh Hà nhanh nhảu đáp lời
"Đúng vậy chuyện này rất nhiều người đều biết tỷ chỉ cần hỏi thăm qua là biết, nghe kể hắn ta đã càn quét gần hết số điển tịch tại tầng 1 Tàng Thư Các, mọi người đang thi nhau đoán xem lần này hắn ta có thể trụ được bao nhiêu ở trong đó"
Nghe xong lời Thanh Hà kể Thiên Tuyết bắt đầu lâm vào trầm tư.
Trong số những người nàng từng tiếp xúc thiếu niên kia khá là đặc biệt, một Ngự Thú Sư cấp 3 lại có thể tránh thoát được kỹ năng mê hoặc của Tiểu Bạch và nàng.
Mà không phải chỉ tránh thoát đơn thuần nàng cảm giác giống như hắn gần như miễn dịch hoàn toàn với đòn tấn công của bọn nàng.
Tuy khá bất ngờ nhưng lúc đó nàng nghĩ chắc do trên người hắn có bảo vật nào đó có thể miễn nhiễm tinh thần trùng kích mà thôi, loại bảo vật đó tuy rằng khá quý trọng nhưng với thân phận của bọn họ thì không quá khó để kiếm.
Thế nhưng chuyện lần này làm cho nàng nhận ra thiếu niên kia tránh thoát được kỹ năng của nàng có thể khôgn phải nhờ vào bảo vật nào cả.
Với những gì hắn thể hiện không khó để đoán ra linh hồn của đối phương rất cường đại cùng với tinh thần lực cũng rất mạnh, nếu không phải là do cường giả đoạt xá thì chắc chắn là kì tài khó gặp.
Chưa kể đến đợt gặp mặt vừa rồi cha nàng có vô tình nhắc đến tông môn vừa tuyển mộ được một thiên tài hiếm gặp, tất cả sự trùng hợp trên đều chỉ hướng về một người duy nhất.
"Ngươi vừa nói hắn tên gì"
Một bên suy nghĩ một bên Thiên Tuyết lên tiếng hỏi.
"Hắn tên là Vương Minh" Thanh Hà không suy nghĩ nhiều liền lên tiếng trả lời.