Ngay ngày hôm đấy hắn nhận được giấy quyết định xuất ngũ của mình, cầm tờ giấy trên tay Vương Minh trầm mặc, năng lực của Vạn Thú Tông thật lớn chỉ một lời nói hắn đã không còn là quân nhân nữa.
Cho dù tới chậm bốn năm nhưng ngày này cuối cùng cũng tới, Vương Minh cất tờ quyết định thật kĩ, hắn muốn nghỉ ngơi để chuẩn bị cho hành trình dài trước mắt.
Ngày hôm sau nhóm người Vương trưởng lão cưỡi trên lưng một con Lôi Minh Ưng đến đón Vương Minh.
Lôi Minh Ưng – Thú hệ - Lôi hệ - Ưng tộc.
Lôi Minh Ưng toàn thân màu trắng, trên người có các hoa văn màu tím, có khả năng điều khiển gió và sấm sét, là một trong những phi hành Linh Thú được mọi người ưa chuộng.
Lôi Minh Ưng của Vương trưởng lão được nuôi dưỡng không tệ cho dù chở bốn người bay với tốc độ cao cũng không có cảm giác bất thương, nó có phẩm chất Hiếm Gặp và đã đạt đến cấp 4 nếu không có bất ngờ gì thì đây là cấp độ cao nhất Lôi Minh Ưng có thể đạt đến.
Trên đường đi Vương Minh tranh thủ tìm hiểu về Vạn Thú Tông, hai người thanh niên đi cùng Vương trưởng lão một người tên là Trác Phong tính tình có phần điềm tĩnh cẩn thận, người còn lại tên là Minh Quang tính tình hoạt bạt lại thích khoe khoang.
Vương Minh chỉ hỏi vài câu đã tìm hiểu được rất nhiều thông tin, vũ trụ vô ngần không có giới hạn, vùng tinh không bọn họ đang sinh sống bao gồm khu vực trung tâm gọi là Tiên Vực, ngoài ra các khu vực còn lại được chia thành Bát Đại Tinh Vực.
Mỗi vực có một Vực Chủ phụ trách quản lý toàn bộ Tinh Vực, dưới Vực Chủ là Tinh Chủ phụ trách quản lý một hoặc một vài tinh cầu.
Vị trí của bọn họ nằm ở Tây Nam Tinh Vực, trong Bát Đại Tinh Vực cũng thuộc bậc trung, dưới quyền Tây Nam Vực Chủ có Thập Bát Sứ Giả hỗ trợ quản lý tinh vực, bên dưới họ là các Tinh Chủ quản lý một hoặc một vài tinh cầu.
Vạn Thú Tông là một đại tông môn quản lý cả một tinh cầu, tông chủ của bọn họ Tinh Thiên Nhai đồng thời là Tinh Chủ của Vạn Thú Tinh là một Ngự Thú Sư cấp 7.
Nghe nói trong số Linh Thú của ông ấy có một con mang huyết mạch của thần thú Câu Trần tu vi cấp 7 còn cụ thể như thế nào bọn họ không biết bởi vì đã lâu rồi chưa thấy tông chủ ra tay.
Vạn Thú Tông lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Vương Minh, so với nó Xích Quỷ Quốc chỉ là một hạt cát trong sa mạc.— QUẢNG CÁO —
Bay một hồi lâu bọn họ đến trước Vạn Thú Thành nơi đây có chứa Truyền Tống Trận giữa Trái Đất và Vạn Thú Tinh là trạm trung chuyển giữa hai nơi mang ý nghĩa chiến lược lớn nên được canh giữ bởi một nhóm Đạo Binh của Vạn Thú Tông.
Ngự Thú Sư là một nghề rất đốt tiền mỗi một con Linh Thú đều là một cái tiêu kim quật có thể kéo Ngự Thú Sư thành một tên nghèo rớt mồng tơi, vì thế đệ tử của Vạn Thú Tông nếu không có thiên phú hoặc gia thế tốt thì phải làm đủ các việc cho Vạn Thú Tông để kiếm tài nguyên.
Đạo Binh là một nhánh quân đội của Vạn Thú Tông gia nhập vào đó có thể được định kỳ cấp tài nguyên tu luyện thế nhưng bọn họ phải bồi dưỡng những Linh Thú được tông môn chỉ định để tập trung huấn luyện với cơ chế tương tự như quân đôi.
Vương Minh dưới sự dẫn đường của Vương trưởng lão một đường thông suốt trong tòa thành, hắn tò mò đánh giá khu thành, nơi đây được xây dựng theo kiểu một tòa thành quân sự, hắn có thể thấy được các khí giới được lắp đặt khắp nơi trên tường thành.
Vương Minh còn nhìn thấy diễn võ trường nơi các Ngự Thú Sư huấn luyện, Linh Thú của bọn họ chủ yếu là Đại Địa Chi Hùng cùng Thanh Phong Lang, đấy là hai trong số các loại binh chủng đặc trưng của Đạo Binh Vạn Thú Tông.
Đi sâu vào bên trong tiến vào tòa chủ điện, bên trong canh phòng sâm nghiêm tố chất binh lính cao hơn bên ngoài một bậc, bên ngoài Ngự Thú Sư chỉ có tiêu chuẩn cấp 2 thế nhưng bên trong Vương Minh thấy thuần một sắc Ngự Thú Sư cấp 3.
Tiến vào phòng sâu nhất trong chủ điện là nơi đặt Truyền Tống Trận, Vương Minh nhìn thấy hai người canh gác nơi đây thậm chí có tu vi cấp 4, thậm chí hắn còn cảm nhận được có khí tức mạnh hơn đang ẩn nấp.
Mọi người ở đây dường như đều quen biết Vương trưởng lão nên hắn chỉ cần đi thẳng vào hai người bảo vệ chỉ liếc mắt nhìn hắn cùng hai thanh niên đằng sau liền bỏ qua, Truyền Tống Trận được kích hoạt đám người Vương Minh biến mất.
Vương Minh chỉ cảm thấy hai mắt hoa lên một cái thì biến mất, Vương trưởng lão thả ra một vòng bảo hộ che kín đám người Vương Minh.
Sau khi thả ra vòng bảo hộ ông ta còn liếc nhìn Vương Minh đầy thâm ý, hắn biết rằng lúc nãy Vương trưởng lão đang kiểm tra hắn nên mới không dặn dò hắn trước khi bước vào truyền tống trận.
Ít nhất hắn vẫn chưa lộ ra nhiều thứ thế nhưng Vương trưởng lão thông qua đợt kiểm tra nhỏ vừa rồi có thể biết đại khái tu vi cùng tố chất thân thể của hắn.
Vương Minh cũng mặc kệ hắn ta cần phải thể hiện đầy đủ thiên phú thì mới có thể tranh thủ được nhiều tài nguyên hơn thuận lợi cho việc tu luyện sau này.
Lần truyền tống này Vương Minh cảm thấy khá nhanh, có vẻ như Vạn Thú Tinh ở gần Trái Đất hơn so với Phong Ma Giới, chỉ vài phút sau khi tuyền tống bọn họ đã đến lối ra.— QUẢNG CÁO —
Bọn họ xuất hiện trên một thành trấn lớn mà Vương Minh không biết tên, Vương trưởng lão không để Vương Minh có nhiều thời gian suy nghĩ cùng quan sát xung quanh tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Bọn họ đến một tòa Truyền Tống Trận khác tiếp tục chạy về Vạn Thú Tông, sau bốn năm lần truyền tống trước mặt Vương Minh sơn môn của Vạn Thú Tông hiện ra.
Vạn Thú Tông to lớn không kém Thiên Quỷ Tông, từng tòa sơn phong cao ngất cùng với những cung điện quỳnh lâu to lớn đại khí, nó mang một phong cách hoàn toàn khác so với vẻ cổ lão trang nghiêm của Thiên Quỷ Tông.
Vương Minh còn nhìn thấy một thảo nguyên rộng lớn dùng để chăn nuôi Linh Thú, những cánh đồng rộng bát ngát trồng đủ các loại lương thực, đằng sau dãy núi là một khu rừng lớn bạt ngàn.
Vương Minh theo chân Vương trưởng lão tiến nhập sơn môn, sau đó hắn được an bài một phòng nhỏ để ở lại, trước khi rời đi Vương trưởng lão còn dặn hắn không được đi lại lung tung nếu không hậu quả tự chịu.
Vương Minh ngồi trong phòng không được bao lâu liền cảm thấy buồn chán thế là hắn hỏi thăm đệ tử phục vụ nơi đây xem có chỗ nào hắn có thể tham quan không rồi rời khỏi nhà khách.
Vương Minh theo hướng dẫn của người phục vụ đi đến một khu vực chăn nuôi linh thú, nơi đây có bán các loại Linh Thú để phục vụ nhu cầu của đệ tử trong tông cũng như bán cho khách từ bên ngoài đến.
Vương Minh có thể nhìn thấy những khu vực nuôi Thanh Phong Lang cùng Đại Địa Chi Hùng, đây là những giống loài quần cư dễ nuôi và phối giống, tư chất cũng thuộc bậc trung nên được rất nhiều người hoan nghênh.
Bên ngoài này cũng chỉ có một vài loài Linh Thú cơ bản của Vạn Thú Tông chỉ mở cửa đối với khách hàng thông thường, nghe nói bọn họ còn có những khu đặc biệt dùng để nuôi dưỡng cùng đào tạo những Linh Thú có huyết mạnh đặc biệt.
Như đám Linh Thú của Vương Minh có phẩm chất rất tốt thế nhưng nó cũng chỉ thể hiện tiềm năng của Linh Thú mà thôi còn việc nó có thể phát triển như thế nào và phát triển đến đâu còn phụ thuộc vào cách bồi dưỡng của Ngự Thú Sư.
Vương Minh vừa ngắm nhìn số Linh Thú nơi đây vừa trầm ngâm, kiến thức về Ngự thú của hắn gần như là con số không tất cả gần như đều do hắn tự mày mò khám phá cùng đạt được sự gợi ý của Thiên Nhãn.
Thế nhưng Vương Minh không hiểu rõ hoàn toàn cách sử dụng Thiên Nhãn nó có thể cung cấp cho Vương Minh rất nhiều gợi ý về đặc điểm cũng như thiên phú và phương pháp bồi dưỡng Linh Thú thế nhưng Vương Minh vẫn chưa thật sự tận dụng được nó.
Không chỉ vậy nó còn có những tính năng khác mà hắn ta chưa thực sự khám phá được ví dụ như có thể khám phá ảo vọng, các loại ảo thuật hay tinh thần lực hoặc thần hồn công kích gần như không có tác dụng đối với hắn.— QUẢNG CÁO —
Vương Minh cảm thấy mình đang nắm trong tay một bảo tàng nhưng chưa thực sự biết cách khai phá, nếu sắp tới mọi thứ bắt đầu ổn định trở lại hắn ta sẽ phải dùng nhiều thời gian hơn để tìm hiểu thêm về nó.
Đi dạo một vòng trở về đã thấy Trác Phong đứng đợi trước cửa nhà trọ.
“Ngươi đi đâu bây giờ mới trở về, chúng ta đã dặn không được đi lại lung tung cơ mà nhanh đi theo ta mọi người đang đợi” Trác Phong tỏ vẻ bực bội nói.
Vương Minh tỏ ý xin lỗi sau đó theo chân Trác Phong đi về phía ngọn núi cao nhất, nghe nói mọi người có vẻ hứng thú với di tích bên trong Hắc Ám Sâm Lâm thế nên muốn gặp mặt trực tiếp Vương Minh.
Vương Minh cảm thấy hơi lo lắng, chuyện về di tích hắn ta chỉ bịa ra mà thôi còn nó có tồn tại hay không thì quỷ mới biết được, chẳng qua về việc này hắn chỉ cần giả ngu là được.
Chỉ là không biết nếu Vạn Thú Tông nhúng tay vào Hắc Ám Sâm Lâm thì bên phía Bạo Quân sẽ như thế nào, chưa kể đến Truyền Tống Trận đi Phong Ma Giới nữa.
Trong lúc Vương Minh đang suy nghĩ vẩn vơ thì Trác Phong đã dẫn hắn đến trước Đại Điện, tại đây Trác Phong dặn dò hắn vài điều rồi bỏ đi.
Vương Minh hít một hơi thật sâu rồi bước vào Đại Điện, bên trong đã ngồi kín người thế nhưng Vương Minh không nhìn thấy được mặt mũi bọn họ như thế nào.
“Ngươi là Vương Minh” một giọng nói tràn đầy uy nghiêm vang lên.
“Vãn bối Vương Minh bái kiến các vị tiền bối” Vương Minh nhanh chóng chắp tay hành lễ, trận thế lớn như thế cũng làm hắn giật mình, không biết lời nói dối của hắn có bị vạch trần hay không nữa.
“Ngươi nói dối tu vi của ngươi đã đạt đến cấp 3, ngươi dám nói ở một nơi hẻo lánh như Trái Đất ngươi có thể đạt đến cấp 3 chỉ trong 4 năm sao. Bây giờ ngươi còn một cơ hội cuối cùng để nói ra sự thật trước khi chúng ta nổi giận” giọng nói vang lên đồng thời một luồng uy áp khổng lồ áp chế về phía Vương Minh.