Đến như Tinh Thiên Nhai là ngự thú sư cấp 7 là tinh chủ của Vạn Thú Tinh thế nhưng điều đấy chỉ thể hiện hiện ở việc ông ấy chỉ có quyền lực cao nhất tại Vạn Thú Tinh chứ không có nghĩa ông ấy có toàn quyền quyết định mọi thứ tại đây.
Vạn Thú Tinh cũng coi như là một hành tinh trung cấp, ở đây những quan hệ rắc rối cùng gút mắc về lợi ích khiến Tinh Thiên Nhai cũng bó tay bó chân không thể hoàn toàn tự do làm theo ý muốn của cá nhân được.
Còn đan điền thế giới là thế giới của riêng Vương Minh, tại đây hắn là người mạnh nhất là chúa tể có thể toàn quyền quyết định mọi thứ.
Tuy không biết đến bao giờ mới đến thời điểm đấy thế nhưng Vương Minh cũng không vội mọi thứ cần phải có thời gian, hắn ta chỉ cần từng bước hướng đến mục tiêu là được.
Sau khi kiểm tra mọi thứ đúng như yêu cầu của mình Vương Minh thanh toán nguyên thạch rồi rời khỏi cửa hàng.
Trước khi rời đi hắn cùng Thiên Phương trao đổi truyền âm thạch để sau này tiện cho liên lạc, Vương Minh hơi ngạc nhiên trước sự niềm nở của vị sư tỷ mới quen này nhưng hắn cũng vui vẻ đón nhận.
Rời khỏi khu giao dịch Vương Minh, hắn dạo thêm một vòng quanh phường thị mua sắm một vài thứ ưa thích rồi mới trở về nơi ở của mình.
Về đến nơi Vương Minh nhìn thấy ba người đã đứng đợi sẵn trước chỗ ở của mình, bên cạnh họ đứng một con báo màu đen, hắn nhận ra đây là con Tử Nhãn Báo tối qua tập kích mình.
Ngân Nguyệt vốn đang lười biếng nằm trong ngực Vương Minh chỉ lắc mình một cái đã tiến vào trạng thái chiến đấu.
Ở phía đối diện con Tử Nhãn Báo hướng về một cô gái trong đám người đó gào lên một tiếng, tuy không biết nó nói gì nhưng Vương Minh có thể cảm nhận được nó đang kể tội bọn hắn.
Một cô gái tầm mười ba mười bốn tuổi khuôn mặt thanh tú cùng dáng người nhỏ nhắn mặc trên người một bộ áo bào màu lam giống Vương Minh, tuy còn nhỏ nhưng không khó để đoán được lớn lên ắt hẳn cô ta cũng là một mỹ nhân.
Cô ấy cỏ vẻ như là chủ nhân của Tử Nhãn Báo một bên nghe linh thú của mình cáo trạng một bên trừng mắt nhìn Vương Minh cùng Ngân Nguyệt.
Bên cạnh là một cô gái rất đẹp gương mặt như tranh vẽ, làn da trắng muốt cùng đôi lông mày lá liễu bộ đồ màu vàng ôm sát người làm nổi bật lên vóc dáng đầy đặn, nàng có vẻ không quan tâm đến sự việc xung quanh lắm chỉ ngồi vuốt ve linh thú của mình.
Trong lòng nàng nằm một con hồ ly trắng muốt, từ màu lông cùng ba cái đuôi đang phe phẩy Vương Minh không cần đoán cũng biết huyết thống của nó cũng cực kì cao.
Cả người cô ấy toát nên một vẻ thanh trần thoát tục cứ như tiên tử bước ra từ một bức họa khiến cho Vương Minh cảm thấy như có một dòng suối tươi mát chảy qua khiến linh hồn hắn như được thanh tẩy.
Cuối cùng đứng cạnh hai người là một thanh niên có dáng người cao và cân đối, gương mặt thanh tú đang mỉm cười đánh giá Vương Minh.
Ánh mắt cùng nụ cười của hắn toát ra vẻ thân thiện thế nhưng Vương Minh lại cảm thấy nó hơi giả tạo, nó giống như ánh mắt của thượng vị giả đang nhìn xuống người thấp kém hơn mình vậy. — QUẢNG CÁO —
Vương Minh đã tiếp xúc với khá nhiều loại người như thế này nên có thể dễ dàng nhận ra được, thế nhưng so với với những người gặp được trước đây hắn có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm nhàn nhạt toát ra từ người hắn.
“Chính ngươi là người đả thương Đại Hắc tối qua phải không, ai cho ngươi lá gan làm chuyện đó, ngươi không giải thích rõ ràng thì đừng hòng ta bỏ qua cho ngươi”
Trong lúc Vương Minh đang đánh giá ba vị khách lạ mặt thì cô gái chủ nhân của Tử Nhãn Báo chỉ thẳng tay vào mặt hắn nói.
Thái độ của cô gái khiến Vương Minh khó chịu, hắn còn chưa hỏi tội bọn họ vì tối qua đám linh thú của họ quấy rối bữa ăn tối của hắn thì thôi lại còn đến đây hỏi tội hắn.
“Cô nương ăn nói cho cẩn thận, rõ ràng là linh thú của cô tấn công trước lại còn cướp đi bữa tối của chúng ta nữa bây giờ còn muốn tới hỏi tội ta là sao”
Vương Minh không chút lưu tình đáp trả, hắn ta không có gì sai cả tại sao lại phải chịu đựng sự chất vấn này cơ chứ.
“Ngươi nói láo chỗ ở của học viên luôn có trận pháp bảo hộ trên đó có ấn ký của tông môn để linh thú không xâm nhập làm sao có chuyện Tiểu Hắc cùng Đại Hắc đột nhiên tấn công ngươi được chứ.
Rõ ràng là ngươi đóng hộ viện đại trận để thu hút linh thú đến mới dẫn đến cơ sự bởi vì bất cứ linh thú nào của đệ tử cũng đều phải đăng ký và đóng ký hiệu tông môn vào để dễ phân biệt, thậm chí nếu có linh thú có chủ tấn công thì chỉ cần đưa ngọc bài thân phận ra thì bọn chúng sẽ không tấn công ngươi rõ ràng là ngươi nói dối”
Cô gái nhỏ tuôn ra một tràng thông tin khiến Vương Minh sững sờ không ngờ tới Vạn Thú Tông lại có cơ chế như vậy, thế nhưng hắn mới gia nhập được mấy hôm làm sao biết được cơ chứ.
“ Đại Hắc đánh hắn”
Không đợi Vương Minh giải thích cô gái đã ra lệnh một tiếng, Tử Nhãn Báo ngay lập tức lao thẳng về phía hai người Vương Minh.
Bất đắc dĩ hắn đành phải gọi Xích Long Thương ra chuẩn bị chiến đấu, do là ban ngày nên Tử Nhãn Báo không tiến vào trạng thái ẩn thân mà sử dụng tốc độ cao cùng độ linh hoạt của mình tiếp cận Vương Minh.
Ngân Nguyệt nhanh chóng chặn đường di chuyển của Tử Nhãn Báo hai con linh thú bắt đầu lao vào quần chiến, Vương Minh cũng nhanh chóng gia nhập cùng Ngân Nguyệt tấn công Tử Nhãn Báo.
Hai người ép cho Tử Nhãn Báo gần như không thở nổi thế nhưng đột nhiên một luồng sáng bay tới nhập vào người nó.
Đột nhiên tốc độ của Tử Nhãn Báo tăng vọt, nó lách người khỏi vòng vây của Vương Minh cùng Ngân Nguyệt vọt tới sau lưng hắn.
Vương Minh nhanh chóng thu hồi Xích Long Thương sau đó dựa theo cảm giác quất thương về phía sau lưng của mình.
Lực lượng của Tử Nhãn Báo không quá lớn nên tuy bất ngờ nhưng Vương Minh vẫn đỡ được. — QUẢNG CÁO —
Thế nhưng tốc độ Tử Nhãn Báo tăng vọt khiến cho hắn cùng Ngân Nguyệt rất khó bắt được nó, hai bên đang giằng co thì lại một luồng sáng bay tới nhập vào người Tử Nhãn Báo.
Lần này Vương Minh nhận ra được luồng sáng kia là do cô gái nhỏ kia đánh pháp quyết tạo ra một loại đồ án kì lạ nào đó rồi đánh nó nhập vào người Tử Nhãn Báo.
Lần này lực lượng của Tử Nhãn Báo tăng vọt khiến cho Ngân Nguyệt cùng Vương Minh đã khó khăn nay lại càng khó khăn hơn.
Vương Minh bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn hắn biết sự việc không thể giải quyết một cách dễ dàng được hắn phải phản công chứ không thể tiếp tục nhường nhịn nữa.
Hai mắt của Vương Minh bắt đầu hiện hồng, huyết mạch toàn thân tăng tốc dịch chuyển khiến hắn cảm nhận được luồng sức mạnh to lớn đang chảy xuôi trong cơ thể.
Trên làn da Vương Minh hiện ra một luồng ánh sáng mỏng có dạng như vảy cá dám trên cơ thể hắn phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt.
Đây là biểu hiện của Thương Long Kinh tầng thứ ba, huyết mạch Thương Long càng nồng đậm và tu luyện đến tầng thứ càng cao thì cơ thể của Vương Minh sẽ càng có nhiều đặc điểm của Thương Long hơn như vảy rồng, sừng rồng, móng vuốt thậm chí là mọc cánh hoặc biến thành một Thương Long thực thụ.
Ngân Nguyệt cũng bắt đầu vận dụng sức mạnh của mình, huyết mạnh viễn cổ trong người nó bắt đầu được kích hoạt, khí chất của nó cũng có phần thay đổi toát ra hơi thở cổ lão mà trầm trọng.
Năng lượng băng hàn dày đặc kéo đến quấn quanh người Ngân Nguyệt khiến nhiệt độ không khí cũng hạ xuống trái ngược hoàn toàn với hơi thở nóng bóng phát ra từ người Vương Minh.
Sức mạnh tăng vọt khiến cán cân của trận chiến nghiêng lệch hẳn về phía hai người Vương Minh.
Cho dù cô gái nhỏ gọi ra Huyền Tinh Ưng cùng gia trì thêm thuật pháp lên người bọn chúng nhưng mà chúng cũng không phải là đối thủ của hai người Vương Minh.
Đang đánh nhau hăng say thì sau lưng Vương Minh từ dưới đất bỗng vươn ra một bóng đen đánh về phía hắn.
Sự việc xảy ra đột ngột không chỉ thế tinh thần lực của Vương Minh hoàn toàn không cảm nhận được có vật gì tiếp cận hắn.
Lúc này từ trong tay áo của Vương Minh bắn ra một cái roi màu đen quất về phía bóng đen khiến bóng đen bị bắn ngược ra.
Đến lúc này Vương Minh mới nhìn thấy được bóng đen kia là một cái rễ cây rất lớn, còn cái roi màu đen là đuôi của Long Huyền.
Từ nãy đến giờ đánh nhau Vương Minh không muốn Long Huyền lộ diện một phần vì hắn muốn thử sức bản thân một phần còn lại là hắn chưa muốn để lộ quá nhiều về bản thân.
Thế nhưng không vì thế hắn sẽ dễ dàng bó tay chịu trói để bọn họ muốn làm gì thì làm được, ai biết được nếu bị bắt thì bọn họ sẽ đối xử với hắn như thế nào.
— QUẢNG CÁO —
Đối phương có vẻ mất kiên nhẫn muốn kết thúc nhanh trận đấu, Vương Minh biết nếu mình không nhanh chóng hành động chứ một mình hắn không để đánh được ba người đối phương được.
Chỉ riêng việc đối mặt với thanh niên hoặc cô gái xinh đẹp kia thì chính bản thân hắn còn không cảm thấy mình có thể thắng được chứ chưa nói đến việc đánh với cả ba người.
Con linh thú hiện tại của thanh niên kia có vẻ như đẳng cấp không quá cao cũng chỉ sàn sàn với Vương Minh nên hắn còn có thể chống đỡ.
Thế nhưng từ trang phục đối phương thì ít nhất bọn họ phải là chân truyền đệ tử vậy thì cấp độ thật ít nhất cũng là cấp 4, mà với chiến lực hiện tại của Vương Minh thì còn lâu mới là đối thủ.
Ngay khi tính toán được tình hình Vương Minh ngay lập tức đưa ra quyết định, ngay lập tức quanh thân Ngân Nguyệt băng sương khí tức nhanh chóng tụ tập.
Tốc độ của Tử Nhãn Báo cùng Huyền Tinh Ưng giảm mạnh, nhân cơ hội đấy Vương Minh thoát ly khỏi vòng chiến lao thẳng về phía chủ nhân của hai con linh thú.
Bắt giặc trước hết phải bắt kẻ cầm đầu thế là Vương Minh quyết định chỉ cần nắm được cô ta thì hai người con lại sẽ không dám tấn công hắn nữa.
Có vẻ như nhận ra ý định của hắn cô gái nhỏ tỏ ra lúng túng bắt đầu huy động linh thú của mình về thế nhưng bọn chúng đang bị Ngân Nguyệt quấn lấy, Tử Nhãn Báo thoát ly vòng chiến nhưng rõ ràng là bị Vương Minh bỏ lại một quãng xa.
Hai người còn lại có vẻ không ngạc nhiên về quyết định của Vương Minh, thanh niên trẻ nở nụ cười nhạt nhìn về phía Vương Minh không có vẻ gì là lo lắng cả.
Thiếu nữ trẻ tuổi cũng bắt đầu chú ý nhìn về phía vòng chiến nhưng có vẻ nàng không có ý định sẽ ra tay.
Đang phi nước đại bỗng nhiên Vương Minh bật người nhảy lên cao, ngay lập tức dưới chân của hắn một đống rễ cây trồi lên quấn về phía hắn.
Thế nhưng cú nhảy của Vương Minh lại khiến nó vồ hụt, đồng thời ngay lúc đấy Vương Minh cong người rồi phóng mạnh Xích Long Thương về phía trước mặt.
Xích Long Thương xé gió bắn thẳng về phía một khoảng đất trống rồi xuyên thẳng xuống lòng đất.
Chỉ nghe thấy một tiếng hét vang lên rồi im bặt, đám rễ cây nhanh chóng được rút về lòng đất còn Vương Minh tiếp tục lao về phía mục tiêu của mình.
Nụ cười trên mặt thanh niên tuấn tú biến mất hắn không ngờ tới linh thú của mình trốn kĩ vậy mà lại bị phát hiện ra.
Thế nhưng hắn làm tính tới được ngoài tinh thần lực Vương Minh còn có vũ khí bí mật là Thiên Nhãn cơ chứ.