• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Minh vẫn đắm chìm trong trạng thái đốn ngộ mà không hề hay biết cả Vạn Thú Tông đang xoay chuyển chỉ vì sự xuất hiện của hắn.

Trong thức hải của hắn xuất hiện một ngọn lửa màu trắng thế nhưng nó không phát ra hơi nóng mà lại phát ra hơi ấm nhè nhẹ.

Từ ngọn lửa phát ra luồng năng lượng màu trắng ngà xuất phát từ thức hải bắt đầu lan tràn toàn thân Vương Minh kíƈɦ ŧɦíƈɦ cơ thể của hắn biến đổi, thế nhưng khi nó tiếp cận ngực của hắn thì dị biến lại phát sinh.

Sợi dây chuyền trên ngực của Vương như nhận được kíƈɦ ŧɦíƈɦ liền phát ra ánh sáng đen nhánh, từ nó tỏa ra hơi lạnh thấu xương chống lại sự xâm nhập của luồng năng lượng màu trắng.

Hai luồng năng lượng một trắng một đen bắt đầu xung đột với nhau và lấy thân thể của Vương Minh làm chiến trường.

Bọn chúng rất thông minh, biết rằng mình chỉ là lục bình không rễ nếu cứ đấu đá lung tung thì chỉ thua thiệt mà thôi vì thế bọn chúng nhanh chóng tràn vào chiếm cứ thân thể của Vương Minh.

Luồng năng lượng màu đen nhanh chóng lộ ra bản chất hung hãn của mình, bọn chúng như một đám tu hú nhanh chóng xua tan luồng năng lượng ấm áp.

Ngay khi luồng năng lượng màu đen lộ diện tù trong thức hải của Vương Minh vang lên giọng nói của Thư Lão:

"Là Ma Khí, tại sao lại có Ma Khí xuất hiện, ta đã phong ấn Ma Huyết trong cơ thể của hắn rồi cơ mà"

Nhìn luồng năng lượng đen đang dần dần xâm chiếm cơ thể của Vương Minh Thư Lão liền ra tay, chỉ thấy ông ấy phất tay một cái.

Hàng loạt Tiên Văn xuất hiện tạo thành một đồ án khổng lồ bảo vệ thức hải của Vương Minh không cho Ma Khí xâm nhập.

"Cũng may thời gian qua ta đã tranh thủ tích lũy được một ít Tiên Khí nếu không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa"

Thư Lão vừa nói hai tay vẫn tiếp tục bắt pháp quyết vận chuyển đám Tiên Văn bao vây đám Ma Khí ngăn không cho nó xâm nhập cơ thể của Vương Minh.

Thế nhưng ngay lập tức đám Ma Khí thay đổi mục tiêu lao về phái trái tim của Vương Minh.

Tuy nhận ra ý định của đám Ma Khí nhưng Thư Lão cũng chỉ bất lực đứng nhìn, địa bàn của hắn chỉ nằm ở thức hải còn cơ thể bên dưới của Vương Minh là một phiến thiên địa khác.

Tu vi của Vương Minh chỉ mới dừng lại ở cấp 3 tức là ngang với Kim Đan Kỳ của Tu Chân Giới.

Ba tầng đầu được gọi là Hạ cảnh giới khi nhiệm vụ chính của nó là rèn luyện cơ sở và tạo tiền đề cho việc tu luyện về sau.

Luyện Khí Kỳ là giai đoạn đầu của quá trình tu luyện, tại đây tu chân giả bắt đầu hấp thu linh khí thiên địa tụ tại đan điền của mình.

Đến khi linh khí đã bão hòa thì bắt đầu xảy ra quá trình chất biến, linh khí biến đổi từ thể khí sang thể lỏng, tu chân giả cũng bước vào giai đoạn thứ hai là Trúc Cơ Kỳ.

Tiếp đến tu chân giả tiếp tụ rèn luyện linh khí để ngưng tụ nó tạo thành một viên Kim Đan bên trong đan điền của mình, đây là giai đoạn thứ ba Kết Đan Kỳ. — QUẢNG CÁO —

Giai đoạn thứ 4 là một bước nhảy vọt khi tu chân giả bắt đầu đặt chân đến một phiến thiên địa mới.

Từ đây tu chân giả bắt đầu mở ra thức hải đánh dấu cho giai đoạn tu luyện linh hồn mà thường được mọi người truyền miệng là quá trình Phá Đan thành Anh, luyện khí Hóa Thần, luyện thần Hóa Hư.

Đạt đến cấp 7 mới là lúc bình chướng giữa thân thể và thức hải bị đánh xuyên, lúc này hai phiến thiên địa sát nhập vào nhau tạo thành một phiến thiên địa hoàn chỉnh.

Tu chân giả sử dụng thể nội thiên địa làm cầu nối với thế giới bên ngoài từ đó tìm hiểu thiên địa phép tắc để tìm ra con đường tu luyện của mình.

Cũng vì thế với tu vi cấp 3 của Vương Minh thì thức hải cùng cơ thể của hắn như hai phiến thiên địa riêng biệt.

Trong điều kiện bình thường với khả năng của Thư Lão hoàn toàn có thể vận dụng thần lực của mình tác động đến thân thể của Vương Minh.

Thế nhưng bây giờ cơ thể của Vương Minh bị Ma Khí xâm chiếm nên hắn cũng đành bất lực.

Ma Khí nhanh chóng chiếm cứ trái tim của Vương Minh đồng hóa trái tim của hắn.

Trong lúc Thư Lão đang suy nghĩ đối sách thì hòn đá màu đen trên ngực Vương Minh vỡ nát, từ bên trong nó chảy ra một giọt máu màu đen thấm vào cơ thể của hắn.

Từ giọt máu tỏa ra Ma Khí nồng nặc, nếu Ma Khí trong cơ thể Vương Minh chỉ là một giọt nước thì luồng Ma Khí toát ra từ giọt máu như là đại dương mênh mông.

"Chân Ma Khí" Thư Lão thất thanh kêu lên.

Giọt máu vừa thấm vào cơ thể của Vương Minh liền tách ra làm hai, một nửa tiến về phía trái tim của Vương Minh, nửa còn lại lao thẳng về phía thức hải của Vương Minh.

Cho dù Thư Lão dùng đủ mọi biện pháp đều không cách nào ngăn cản được sự xâm nhập của Chân Ma Khí.

Tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc thì trong thức hải của Vương Minh lóe lên một luồng ánh sáng vàng chói chang như ánh mặt trời sáng rực chiếu rọi khắp nơi.

Từ trong luồng sáng xuất hiện một quyển sách cổ, từ trong đó bay ra một giọt máu màu vàng.

Giọt máu màu vàng cùng tách ra làm hai nửa, một nửa bay thẳng về phía trái tim của Vương Minh, nửa còn lại trấn thủ tại thức hải.

"Chân Tiên Khí, hóa ra là lão già ngươi có chuẩn bị từ trước" Thư Lão nhìn thấy sự xuất hiện của giọt máu màu vàng liền thở phào nói.

Giọt máu đen đang tìm cách đồng hóa trái tim của Vương Minh thì giọt máu màu vàng liền xuất hiện, hai bên liền rơi vào trạng thái giằng co.

Tại bình chướng thức hải của Vương Minh cũng xảy ra trường hợp tương tự. — QUẢNG CÁO —

Trong thân thể của Vương Minh nổ ra cuộc đại chiến của hai đối thủ không đội trời chung.

Cho dù thân thể của hắn đã được rèn luyện rất nhiều lần, thậm chí tắm trong long huyết cùng tu luyện Thương Long Kinh thế nhưng vẫn không chịu nổi sự tàn phá này.

Vương Minh cảm thấy cơ thể của mình như muốn bị xé rách, cơn đau cuộn lên từng cơn khiến khuôn mặt của hắn nhăn nhó đến biến dạng.

Không chỉ vậy bên ngoài thân thể của hắn một nửa phát ra hơi thở nóng rực, một nửa còn lại thì phát ra khí tức băng lãnh cảm tưởng như có thể đóng băng vạn vật.

Mấy vị trưởng lão đang trông chừng Vương Minh ngay lập tức phát hiện tình trạng bất thường của hắn liền cuống hết cả lên.

Chu trưởng lão thấy vậy liền lấy ra một tấm truyền âm phù liên lạc với Tinh Thiên Nhai.

Chỉ mấy hơi thở Tinh Thiên Nhai liền đến nơi, không chỉ thế các vị điện chủ cũng lần lượt xuất hiện.

Nhìn trạng thái của Vương Minh bọn họ liền tỏ ra lo lắng, Liên Nhi điện chủ tiến lại gần Tinh Thiên Nhai hỏi nhỏ.

"Hắn ta bị tẩu hỏa nhập ma rồi, nếu không xử lý kịp thời có thể nguy hiểm đến tính mạng, ngươi có biện pháp gì không"

Tinh Thiên Nhai không trả lời, chỉ thấy hắn phất tay một cái cả người hắn cùng Vương Minh biến mất.

Mấy vị điện chủ cũng lao ra khỏi Tàng Thư Các đuổi theo Tinh Thiên Nhai, thế nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng của Thanh Vũ Điểu cùng Tinh Thiên Nhai đang bay về phía hậu sơn.

Bọn họ đoán được hắn muốn tìm mấy vị lão tổ để nhờ trợ giúp vì thế cũng không tiếp tục đuổi theo mà lục tục trở về chỗ ở của mình.

Một bên điều khiển Thanh Vũ Điểu, một bên Tinh Thiên Nhai tạo ra một cái lồng năng lượng bao bọc lấy cơ thể của Vương Minh bởi vì năng lượng toát ra từ người của hắn khiến cho Thanh Vũ Điểu của hắn cảm thấy hoảng sợ.

Hắn hỏi thăm Thanh Vũ Điểu thì không nhận được câu trả lời, linh thú của hắn tuyệt nhiên không hé một lời về vấn đề này.

Hắn cũng đang gấp gáp nên cũng không gặng hỏi nhiều chỉ là cảm thấy kì lạ vì lần đầu tiên thấy linh thú của mình tỏ ra như vậy, Thanh Vũ Điểu của hắn có huyết mạch Thanh Loan vì thế ngoại trừ một số loại linh thú mang huyết mạch thần thú thì nó gần như không chịu khuất phục trước bất kì ai cả.

Bầu trời bắt đầu tối sầm xuống thế nhưng nó cũng không làm ảnh hưởng đến Tinh Thiên Nhai cùng linh thú của hắn.

Thanh Vũ Điểu dường như rất quen thuộc với con đường trước mặt cứ thế một mạch bay thẳng vào chỗ sâu nhất của dãy nũi.

Cuối cùng hai người một thú dừng lại trước một hang động nhỏ, Tinh Thiên Nhai lấy ra một tấm lệnh bài miệng lầm rầm đọc chú ngữ.

Tấm lệnh bài lóe lên một cái, từ nó phát ra một luồng sáng trắng bay về phía tấm cửa đá. — QUẢNG CÁO —

Ngay lập tức tấm cửa đá dịch chuyển để lộ cửa hang đằng sau, Tinh Thiên Nhai nhanh chóng đưa Vương Minh tiến vào.

Sâu bên trong hang động phát ra luồng ánh sáng xanh nhu hòa, dọc theo luồng sáng hai người tiến nhập một căn phòng lớn.

Diệu lão tổ vẫn nhắm mắt ngồi khoanh chân trên chiếc giường đá nhỏ, bên cạnh là Thanh Tâm tiểu cô nương.

Tinh Thiên Nhai tiến đến trước mặt Diệu lão tổ chắp tay cúi đầu nói.

"Thưa lão tổ, đây là Vương Minh hắn là đứa trẻ có thiên phú tốt nhất trong Vạn Thú Tông trong vạn năm nay, do chúng ta không chú ý dạy bảo hắn cẩn thận vì thế để hắn tu luyện vào lối rẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, mong lão tổ cứu lấy hắn"

Diệu lão tổ vẫn nhắm mắt im lặng mặc kệ Tinh Thiên Nhai đứng cúi đầu một bên.

Không khí im lặng bao trùm cả căn phòng, Thanh Tâm tiểu cô nương hết nhìn Tinh Thiên Nhai rồi nhìn Vương Minh sau đó quay sang nhìn Diệu lão tổ.

Nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Vương Minh nàng liền cảm thấy không đành lòng thế là nàng quay sang nắm lấy cánh tay của Diệu lão tổ nhìn chằm chằm vào nàng tỏ vẻ cầu xin.

Diệu lão tổ thở dài nói: "Ngươi đó, tâm ngươi thật sự quá lương thiện, ngươi cứ như vậy làm sao ta có thể yên tâm để ngươi hành tẩu giang hồ được chứ"

Tuy mở lời trách móc thế nhưng nhìn ánh mắt của Thanh Tâm nàng không thể nào giận cho được.

Nhìn sang Vương Minh nàng nhíu mày, nàng có thể cảm nhận được hai luồng năng lượng cực đoan đang đấu đá lung tung trong thân thể của hắn.

Bốp

Một tiếng động vang vọng giữa không gian im lặng, chỉ thấy trên mặt của Tinh Thiên Nhai hiện lên một dấu bàn tay đỏ ửng.

"Đám nhóc các ngươi càng ngày càng không có tiền đồ, suốt ngày gây chuyện rồi lại tìm tới đám lão già chúng ta, ngươi tự xem lại bản thân mình đi mỗi lần đến đây lại ném cho ta một gánh nặng, ngươi là tông chủ mà chăm sóc đệ tử của tông môn như vậy sao"

Mặc kệ Diệu lão tổ trách mắng Tinh Thiên Nhai chỉ im lặng cúi đầu.

"Được rồi lão tổ à, ngài đừng trách hắn nữa mau mau cứu chữa cho vị sư điệt này đi hắn ta có vẻ không chịu nổi nữa rồi"

Thanh Tâm không đành lòng nhìn Tinh Thiên Nhai bị trách mắng liền tìm cách dời sự chú ý của Diệu lão tổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK