Đám người Vương Minh nhận được thông báo tập trung tại một địa điểm gần đó rồi sẽ được đưa trở về nghỉ ngơi để chuẩn bị cho vòng tiếp theo.
Đám người tông chủ dở khóc dở cười trước sự việc vừa xảy ra, cuối cùng bọn họ đành quyết định sẽ để cho khu vực tiếp theo hoàn thành chỉ tiêu sẽ có thêm ba người ngoài định mức để bù vào số người bị thiếu ở khu vực thứ sáu.
Vương Minh trở về biệt viện của mình thư thái ngâm mình trong bồn nước ấm thả lỏng bản thân sau mấy ngày lao động vất vả, đối với hắn sự việc xảy ra mấy ngày qua chỉ là trò trẻ con so với những gì hắn đã từng trải qua hồi vẫn còn là một phàm nhân.
Mà cũng nhờ những kinh nghiệm trước đó mà hắn có thể giải quyết trận chiến lần này một cách đơn giản như vậy, đám người kia quả là một đám thái điểu chưa trải sự đời khi mà có thể sập bẫy một cách đơn giản như vậy.
Lại ba ngày trôi qua một cách yên bình và vòng loại đầu tiên của Tông Môn Đại Chiến đã kết thúc, theo như lời Thanh Tâm kể thì ngày thứ năm sẽ thường xuyên có thông báo về số lượng người chơi còn lại cùng với địa điểm ẩn dấu của những thí sinh còn lại.
Bằng cách này những người lựa chọn phương án trốn tránh bắt đầu mất tác dụng và dần dần bị loại, số lượng người cũng vì thế nhanh chóng bị giảm bớt.
Thanh Tâm vẫn trung thành với chiến thuật phòng thủ của mình khi mà đối phương phí sức chín trâu hai hổ vẫn không phá được lớp phòng ngự của nàng đành phải bỏ cuộc chọn mục tiêu khác dễ nhằn hơn.
Cũng vì thế gần như tất cả thí sinh trong khu vực số tám đều biết vị trí của nàng nhưng tất cả đều lựa chọn vòng qua khu vực đó để đỡ tốn thời gian.
Cuối cùng nàng lọt vào vòng thứ hai với một chiến thuật khó có người nào có thể lặp lại được khi sử dụng năng lực phòng ngự vô đối của mình khiến đối thủ phải chùn bước.
Vòng tiếp theo nhanh chóng được công bố khi vòng này là lôi đài chiến, bọn họ sẽ được bốc thăm chia thành 10 tổ mỗi tổ sẽ tiến hành đấu 2 vs 2 loại trực tiếp, người cuối cùng sẽ lọt vào danh sách thập cường.
Những người còn lại sẽ có một cơ hội để chọn khiêu chiến một người trong thập cường, nếu thắng sẽ thay thế vị trí của người đó, sau khi danh sách Thập Cường được xác định sẽ tiến vào trận chiến cuối cùng.
Mười người sẽ được xếp hạng ngẫu nhiên, mỗi người sẽ có cơ hội được khiêu chiến để giành thứ hạng của người khác, nếu thất bại thì thứ hạng giữ nguyên, nếu thành công thì sẽ giành được thứ hạng của người mà mình khiêu chiến và tiếp tục có quyền khiêu chiến người tiếp theo, còn người thua sẽ tự động bị đẩy lui một số.
Lần này Vương Minh được phân vào tổ thứ ba trong khi Thanh Tâm được phân vào tổ thứ bảy, có vẻ như mấy vị điện chủ cố ý tách máy hạt giống vô địch để dành cho trận chiến cuối cùng chứ không muốn bọn họ gặp nhau sớm.
Theo như lời kể của Kim Thiền Tử thì các hạt giống được lựa ra bao gồm Hoàng Thiên ở tổ một, Tinh Thiên Tuyết ở tổ hai, Vương Minh ở tổ ba, Văn Thanh Thư tổ bốn, Phương Vô Song ở tổ năm, Kim Thiền Tử ở tổ sáu, Thanh Tâm tổ bảy, Lục Ảnh Nhi ở tổ tám, Vô Tinh ở tổ chín và Khương Long tổ thứ mười.
Hoàng Thiên là con trai của Hoàng điện chủ và cũng là đại sư huynh của Đại Địa Điện, lực lớn hơn người, đám linh thú cũng thiên hướng sức mạnh, nếu đối đầu với hắn cần phải tránh đánh nhau trực diện.
Lục Ảnh Nhi là nhị đệ tử của Thanh điện chủ và cũng là đại sư tỷ của Thánh Mộc Điện chuyên về thực vật hệ linh thú, nàng ít tiếp xúc với người ngoài chỉ tập trung tiềm tu nên không có quá nhiều thông tin về nàng.
Vô Tinh là tiểu đệ tử của Kim điện chủ và là đại sư huynh của Nguyên Tố Điện chuyên về nguyên tố hệ linh thú, linh thú chủ lực của hắn là Thiên Quỷ Hỏa Vương một đầu tử linh hệ linh thú với khả năng điều khiển hỏa nguyên tố siêu cường.
Tử linh hệ linh thú là một loại linh thú đặc biệt được cho là khi linh hồn của một sinh linh sau khi chết đi không tiến vào luân hồi mà ở lại dương gian, ở những điều kiện đặc biệt sẽ nhập vào các loại vật khác nhau và hình thành một dạng sống mới, chúng nó khác với quỷ loại do Thiên Quỷ Tông chế tạo mà là một dạng sinh mệnh đặc biệt.
Bạo Quân của Vương Minh sau khi được gột rửa tử khí và oán khí cũng bắt đầu biến đổi thành dạng sống mới tương tự như Tử Linh vậy, còn hai bên có gì khác nhau thì chắc sau này gặp lại Bạo Quân hắn mới từ từ nghiên cứu tìm hiểu được.
Khương Long mà một đầu hắc mã, trước đây không ai biết hắn là ai thế nhưng trong vòng loại vừa rồi lại thể hiện một cách xuất sắc đánh bại tất cả đối thủ trong khu vực của mình vì vậy được chọn là hạt giống thứ mười.
Thứ tự các tổ cũng cho thấy phần nào sự chú ý của Tông chủ cùng mấy vị điện chủ cho mấy hạt giống, tuy không phải là thứ tự cuối cùng thế nhưng mọi thứ chắc cũng không xê xích nhiều lắm.
Kim Thiền Tử rời đi cùng với nụ cười trên mặt khi bán được số thông tin của bản thân mình với số tiền vừa ý, theo lời hắn nói thì trong Vạn Thú Tông không ai có nhiều thông tin được như hắn và những thông tin của hắn là độc nhất vô nhị không ai biết được.
Vương Minh cũng không quan tâm lắm về vấn đề này, hắn biết là những thứ vật phẩm dạng thông tin như thế này thì Kim Thiền Tử có thể sao thành nhiều bản rồi bán cho nhiều người khác nhau nên cái giá này cũng không phải là rẻ thế nhưng biết sao được hắn có tiền và theo hắn thì chỉ cần thông tin hữu ích thì hắn chấp nhận bỏ tiền ra để mua, hắn hiểu tầm quan trọng của việc nắm bắt thông tin.
Tối hôm ấy Vương Minh cùng với Thanh Tâm bắt đầu bàn bạc với nhau về trận chiến sắp tới, Thanh Tâm nói hắn không cần lo cho nàng, trong thời gian vừa qua nàng cũng luyện được một số kỹ năng mới vì thế cho dù là đấu lôi đài nàng cũng không phải là không có cách nào kháng cự như hắn tưởng.
Vương Minh cũng hơi kinh ngạc khi không thấy Thanh Tâm tu luyện kỹ năng chiến đấu bao giờ thế nhưng nàng đã nói vậy thì hắn cũng bán tín bán nghi rồi cũng đành mặc kệ, sau khi đưa nàng đám thông tin mà hắn mua được từ Kim Thiền Tử hắn trở lại phòng nghỉ ngơi để chuẩn bị cho những trận chiến tiếp theo.
Ngày hôm sau hai người Vương Minh sau khi ăn uống đầy đủ thì được đưa đến khu vực lôi đài, tại đây đã có mười lôi đài lớn được dựng lên đánh số từ một đến mười, hai người liền tách nhau ra để đến lôi đài của chính mình.
Không lâu sau đó lôi đài đã dần dần chật kín những người và người, tiếng huyên náo vang vọng cả khu vực lôi đài rộng lớn.
Giọng nói của vị trưởng lão chủ trì lôi đài chiến vang lên: "Thời gian đã đến các tuyển thủ tập trung tại vị trí lôi đài của mình"
Trên mỗi lôi đài đều có một vị trưởng lão làm trọng tài đứng đợi sẵn, sau khi có hiệu lệnh tám người bắt đầu bốc thăm cho trận đánh của mình.
Vương Minh rất thu hút ánh nhìn khi mà không ai ngờ tới một ngự thú sư cấp 3 lại có thể lọt vào vòng này, cũng vì thế mấy đối thủ của hắn đều tỏ ra kinh thị cho rằng hắn may mắn nên mới lọt vào đến vòng này mà thôi.
Hắn thì không quan tâm đến thái độ của mấy người kia cho lắm đợi lên lôi đài hắn sẽ cho bọn họ biết vì sao mình có thể đứng được ở đây, đến lúc đó bọn họ muốn khóc cũng đã muộn.
Trận đầu tiên Vương Minh đối đầu với Lâm Hoành một vị đệ tử của Thiên Không Điện, chỉ thấy hắn bước chân lên lôi đài sau đó vươn một bàn tay ra.
Từ dưới lôi đài một con chim màu đỏ bay vút lên rồi đậu vào tay hắn, vừa chạm vào tay hắn thì đầu chim nhỏ bốc lên một ngọn lửa lớn rồi hóa thành một con chim lửa khổng lồ phát ra sóng nhiệt lan ra xung quanh.
Màn xuất hiện của đối phương khiến mọi người xung quanh bắt đầu hú hét gọi tên hắn trong đó không thiếu các vị nữ đệ tử. Nhìn thấy cảnh này mặt Vương Minh đen lại, nếu không phải chưa có hiệu lệnh bắt đầu hắn đã đạp tên màu mè này xuống lôi đài rồi.
"Chào Vương sư đệ ta gọi là Lâm Hoành, rất tiếc vì gặp phải ta nên chuyến hành trình của ngươi đến đây là kết thúc rồi, thế nhưng không có gì phải buồn ta có thể chấp sư đệ ngươi ba chiêu, thế nào" Lâm Hoành bắt đầu chào hỏi thế nhưng những lời nói của hắn không che giấu chút nào cảm giác ưu việt không biết hắn kiếm được ở đâu.
"Có thật là sư huynh sẽ nhường ta ba chiêu không" Vương Minh tỏ ra ngạc nhiên hỏi lại.
"Đương nhiên rồi, ngươi phải cố gắng mà phát huy, nếu may mắn lọt vào mắt xanh của một vị trưởng lão nào đó thì con đường tu luyện phía trước sẽ rộng mở hơn đấy" Lâm Hoành không ngần ngại trả lời, ánh mắt vẫn không nhìn Vương Minh mà vẫn vẫy tay về phía khán đài.
"Hai tuyển thủ chuẩn bị, trận chiến bắt đầu" đúng lúc này tiếng hô của vị trưởng lão làm trọng tài vang lên.
"Nào mời..." Lâm Hoành lúc này mới quay sang nhìn Vương Minh thế nhưng hắn chưa kịp dứt lời thì đối thủ của hắn đã biến mất.
Hắn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì "Bành" một tiếng động lớn vang lên, hắn chỉ cảm thấy cả người đau nhức rồi cả thân thể lâng lâng như đang bay lên.
Và quả thật là hắn đang bay thật, bị Vương Minh húc mạnh một cái cả người hắn như diều đứt dây rơi thẳng ra khỏi lôi đài, chỉ nghe "Bịch" một tiếng lớn Lâm Hoành đã nằm sõng soài dưới chân lôi đài.
"Cảm ơn Lâm sư huynh đã nhường, hai chiêu tiếp theo đành phải đợi lần sau vậy" tiếng của Vương Minh vọng theo khiến sự biệt khuất trong lòng Lâm Hoành dâng lên.
Thật không ngờ một phút bất cẩn lại dẫn đến cơ sự như thế này, đầu Hỏa Diễm Điểu của hắn cũng bị man lực do Vương Minh gây ra đụng bay ra khỏi lôi đài và nằm không xa hắn.
Vì quá biệt khuất hắn đành chọn cách giả vờ ngất xỉu đợi người xách hắn cùng với linh thú của mình ra ngoài để tránh mất mặt với người khác, Vương Minh nhận ra điều đấy nhưng cũng không vạch trần dù sao cũng không nên làm quá, cũng phải chừa chút mặt mũi cho đối phương với chứ.
Trận chiến kết thúc chóng vánh trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, không thiếu người la ó bất mãn cho rằng Vương Minh ăn gian vì không sử dụng linh thú của mình thế nhưng khiếu nại của hắn không thay đổi được gì cả.
Còn những tuyển thủ còn lại bắt đầu nhìn Vương Minh với con mắt khác, bây giờ bọn họ mà còn đánh giá thấp hắn thì thật sự là ngu xuẩn không để đâu cho hết khi mà có một nhân chứng sống vừa được bốc ra khỏi đây không lâu.