Có vẻ như quá tập trung vào tu luyện nên hắn không để ý đến từ đằng xa có một bóng đen từ xa đang tiếp cận.
Bóng đen như một bóng ma, toàn bộ cơ thể không phát ra bất kì sóng năng lượng nào lại rất nhanh nhẹn di chuyển giữa các tán cây rừng mà không phát ra bất kì một tiếng động nào.
Cho đến khi bóng đen tiếp cận cái cây phía trên đầu thanh niên thì dừng lại, có vẻ như nó đang đợi thời cơ thích hợp để tấn công trong khi đó thanh niên kia có vẻ như vẫn chưa hề hay biết gì.
Dường như đến giai đoạn tu luyện quan trọng nên sóng linh lực quanh người thanh niên bắt đầu trở nên xao động khiến lồng năng lượng xung quanh hắn cũng bắt đầu lung lay.
Ngay lập tức bóng đen bắt lấy cơ hội này lao thẳng về phía thanh niên, thế nhưng đúng lúc này xung quanh thanh niên bắt đầu xuất hiện hàng loạt dây leo bắn về phía bóng đen.
Bóng đen không tỏ ra ngạc nhiên chút nào mà nhanh nhẹn di chuyển giữa đám dây leo dày đặc.
Nó càng ngày càng tiếp cận thanh niên kia gần hơn, bỗng nhiên từ dưới đất mọc lên từng sợi rễ cây như những con rắn nhỏ mọc lên từ lòng đất tạo thành một tấm lồng bảo vệ thanh niên vào giữa.
Đúng lúc này từ trên người bóng đen lóe lên một luồng ánh sáng bạc, nó cứ to dần to dần cho đến khi hiện nguyên hình là một cây gậy to lớn như đúc từ bạch ngân.
Bóng đen cũng hiện nguyên hình là một con khỉ toàn thân phủ một bộ lông vàng óng, hai mắt của nó lóe ra ánh sáng đỏ rực toàn thân linh lực bành trướng, cơ thể của nó nở ra một vòng lớn đạt đến độ cao hai mét, toàn thân cơ bắp nổi lên cuồn cuồn.
Đến khi năng lượng bùng nổ đến mức cực hạn thì nọ nện mạnh cây gậy bạc vào cái lồng khiến cho đám rễ cây rách bươm bắn ra bốn phía.
Thế nhưng nó không phát hiện ra lẫn giữa đám rễ cây là những cành dây leo rắn chắc, phía trên nó lại có những nụ hoa nhỏ màu vàng.
Dưới sức mạnh khủng bố của cú nện không chỉ đám rễ cây mà cả những cành dây leo cũng bắn tứ tung đồng thời nó khiến những nụ hoa màu vàng nở bung ra. — QUẢNG CÁO —
Từ trong những nụ hoa toát ra một đám phấn hoa màu vàng bao phủ một phạm vi rộng lớn bao vây cả con khỉ kia, loại phấn hoa này là loại phấn hoa được điều chế đặc biệt có thể phong tỏa linh lực của đối thủ đồng thời khiến đối phương buồn ngủ.
Con khỉ lông vàng gặp nguy không loạn mà tạo ra một lồng năng lượng màu vàng nhằm ngăn cách phấn hoa, thế nhưng không ngờ loại phấn hoa này lại có thể ăn mòn linh lực vì thế chẳng bao lâu nó bắt đầu xuyên qua lồng năng lượng.
Thấy thế con khỉ thu nhỏ thân hình trở về bình thường sau đó bắt đầu múa cây gậy trong tay tạo ra một chiếc lồng không khí, lần này đám phấn hoa không thể đụng vào người của con khỉ mà thay vào đó bị cuốn theo luồng gió được tạo ra từ cây gậy trong tay nó.
Chỉ một lát sau đám phấn hoa tan mất để lộ ra chiếc lồng được đan từ đám rễ cây bị vỡ ra một mảng lớn thế nhưng người thanh niên kia đã biến mất.
Trong lúc con khỉ nhỏ đang ngơ ngác nhìn cái lồng thì người thanh niên xuất hiện từ đằng sau lưng vỗ vào vai nó một cái khiến nó giật bắn cả người.
Con khỉ quay lại nhìn thấy thanh niên thì cả người thả lỏng, sau khi thu lại cây gậy màu bạc nó bắt đầu phát ra một tràng tiếng kì quái như đang muốn nói chuyện gì đó, thanh niên kia nghe xong chỉ mỉm cười rồi nói.
"Được rồi chỉ trong thời ngắn mà ngươi đã thành thục Phong Vân Côn Pháp cùng với sơ bộ tìm hiểu được Bách Biến Vô Ảnh Bộ là đã khá lắm, tu luyện phải từ từ từng bước một không thể quá vội vàng được, thiên phú của ngươi rât tốt thật là không uổng công ta phí biết bao công sức cứu ngươi ra mà"
Vừa nói thanh niên vừa xoa xoa đầu con khỉ nhỏ, nó có vẻ hưởng thụ sự vuốt ve của thiếu niên.
Bỗng nhiên từ xa một giọng nói vang lên xua tan không khí trầm lắng trong khu rừng.
"Quả nhiên tiểu tử ngươi ở đây, ngươi có biết để tìm tiểu tử ngươi ta mệt đến thế nào không, nếu không phải có người thấy ngươi xuất hiện tại khu vực này thì không biết đến khi nào mới tìm được ngươi nữa"
Đến khi câu nói kết thúc thì bên cạnh thanh niên xuất hiện một người đàn ông trung niên tinh thần sáng láng.
Thanh niên quay sang người đàn ông ngạc nhiên hỏi: "Văn thúc đấy à, bình thường con thấy ngài nhiều công việc bận rộn lắm mà sao bây giờ lại có thời gian rảnh rỗi rời núi thế này"
— QUẢNG CÁO —
Người đàn ông gọi là Văn thúc trợn mắt nhìn thanh niên nói: "Ngươi còn nói nữa dạo này ngươi làm những gì mà chúng ta không liên lạc cho ngươi được, nếu không phải lần này có việc quan trọng thì sao ta phải lặn lội chạy khắp nơi để tìm ngươi cơ chứ"
"Con có chút việc quan trọng vì thế đoạn thời gian vừa rồi tạm thời ngừng liên lạc với mọi người, bây giờ mọi thứ đã xong xuôi rồi con cũng đang chuẩn bị hồi tông đây, không biết có chuyện gì gấp mà khiến Văn thúc phải lặn lội đường xa như vậy"
Văn thúc không trả lời câu hỏi của thanh niên mà nhìn chằm chằm vào hắn nhíu mày hỏi: "Tiểu tử ngươi hình như đang bị thương phải không, có chuyện gì xảy ra vậy"
"Con nghe nói khu vực gần đây xuất hiện một loài linh thú hiếm có rất phù hợp với bản thân vì thế mới đến đây để tìm thế nhưng không ngờ lại gặp phục kích khiến bản thân cùng đám linh thú bị thương, thế nhưng may mắn là vẫn đạt được mục đích đề ra chỉ là con linh thú mới gặp một chút vấn đề vì thế con muốn về tông môn tìm phương pháp giải quyết"
Nghe đến đây Văn thúc mới hướng ánh mắt về con nhỉ nhỏ bên cạnh thanh niên, ánh mắt của hắn khiến con khỉ nhỏ cảm thấy khó chịu, ngay lập tức nó thu nhỏ thân mình lại sau đó trèo lên người thanh niên tìm chỗ để trốn.
Ánh mắt của Văn thúc lóe lên, ông ngạc nhiên hỏi: "Nó là Hỏa Nhãn Kim Tình Hầu đúng không, ta tưởng bọn chúng đã tuyệt chủng rồi chứ không ngờ bây giờ lại có một con xuất hiện tại đây"
"Con cũng nghĩ như vậy cho đến khi nghe được việc nó xuất hiện tại khu rừng cổ phía tây, ban đầu con cũng chỉ tò mò muốn tìm hiểu thực hư thế nào mà thôi thế nhưng không ngờ lời đồn lại là thật, tuy là mọi thứ có phần vượt qua tầm kiểm soát thế nhưng mọi thứ vẫn kết thúc tốt đẹp, chỉ là tiểu Đường gặp trọng thương vì thế lần này con muốn trở về tông môn để có thời gian dưỡng thương đồng thời huấn luyện mấy con linh thú mới"
Văn thúc cau mày hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra, khu rừng cổ phía tây là địa bàn của Bạch Hổ nhất tộc, chúng ta ít nhiều cũng có quan hệ khá thân thiết với bọn họ tại sao lại có chuyện có người dám đả thương ngươi cơ chứ"
"Chuyện này con cũng không rõ lắm, ban đầu con cũng nghĩ như vậy nên có phần chủ quan nên mới xảy ra chuyện, có vẻ như có chuyện gì đó xảy ra trong khu rừng, Bạch Hổ nhất tộc cũng đang gặp rắc rối chỉ là không hiểu sao chúng ta lại không nhận được thông tin gì, dù sao quan hệ của họ với Vạn Thú Tông cũng khá tốt. Lần này hồi tông cũng là vì con muốn báo cáo chuyện này lên tông môn để mọi người có biện pháp đối phó, không biết hiện giờ tông môn đang như thế nào, có sự kiện gì xảy ra sao"
"Nếu vậy thì thật đúng lúc, lần này ta đi tìm ngươi cũng vì kêu ngươi hồi tông môn, sắp tới có một sự kiện quan trọng ngươi nhất định không được phép bỏ lỡ"
"Có chuyện gì sao, ta cũng khá tò mò không biết chuyện gì quan trọng đến mức Văn thúc phải lặn lội đường xa chỉ để tìm ta như vậy"
Sau khi nghe Văn thúc kể về cuộc thi đấu sắp tới thì thanh niên tỏ ra khá bất ngờ hỏi lại.
"Mấy lão già kia chịu bỏ ra Vạn Thú Chân Giải làm giải thưởng sao, mà cái thứ vô dụng đó thì làm được gì, cho dù mấy lão già các ngươi cũng không nghiên cứu được nó thì đưa cho đám con nít ranh đọc thì giải quyết được việc gì sao" — QUẢNG CÁO —
"Lần này thì khác, có lý do đặc biệt thì chúng ta mới quyết định lấy nó ra làm phần thưởng chứ, còn về lý do thì ta cũng không tiện nói với ngươi, ngươi cứ về tìm gia chủ hỏi thăm thì biết"
"Chuyện gì mà thúc cứ úp úp mở mở vậy, thế trận đấu sắp tới mấy tên có về hay không đấy"
"Trận đấu lần này rất lớn có thể ảnh hưởng đến hướng đi tương lai của tông môn vì thế chúng ta sẽ cố gắng tập hợp tất cả những người đủ điều kiện tham gia, còn lại thì cũng đành chịu thôi coi như bọn họ đã bỏ qua một lần kì ngộ lớn"
"Vậy thì tông môn sắp tới sẽ nhộn nhịp lắm đây, lần này trở về quả là quyết định sáng suốt mà"
Nhìn thái độ của thanh niên Văn thúc trở nên vui vẻ, sau khi dặn dò cẩn thận mọi thứ hắn liền tời đi.
Trước khi đi không quên liếc mắt nhìn con khỉ nhỏ đang thập thò đứng trên vai của thanh niên, lần đầu tiên hắn gặp được một loài linh thú quý hiếm đến vậy, nếu không phải hắn còn việc gấp phải làm thì lần này phải tranh thủ nghiên cứu thêm về nó.
Đợi đến khi Văn thúc hoàn toàn rời khỏi thì nụ cười trên mặt thanh niên biến mất.
Hắn một bên vuốt ve con khỉ nhỏ một bên lẩm bẩm: "Nếu lần này tập hợp đầy đủ thì để ta xem thử kẻ dám đâm lén sau lưng ta là ai, nếu truy ra được thì hắn đừng hòng yên ổn"
Nói rồi hắn phất tay một cái, một luồng sáng màu xanh lóe lên rồi nhập vào người hắn.
Thế nhưng đến lúc hắn định thu hồi con khỉ nhỏ thì nó lại kháng cự lại, thay vì bị thu vào không gian linh thú nó thích ở ngoài hơn, ngoài này không gian rộng rãi hơn tha hồ cho nó chạy nhảy.
Thấy thế thanh niên cũng đành mặc kệ, dù sao hắn cũng đang muốn tìm hiểu thêm về nó, đây là loài linh thú hiếm nên thông tin về nó không được rõ ràng và đầy đủ lắm.