“Ngươi nói ngươi biết y thuật, vậy ngươi có bằng bác sĩ không?” Vương Hạo Nhiên lập tức chen vào. “Ta không có thứ đó, cũng không cần.” Tiêu Dật Phong nhíu mày. Thấy Tiêu Dật Phong thừa nhận, Vương Hạo Nhiên xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Mục Chiêu Chiêu nói: “Ngươi có nghe thấy không, hắn nói hắn không có giấy phép, ngươi dám để cho hắn chữa trị ư? Tuổi của hắn cùng chúng ta không khác chúng ta mấy, thế mà ngươi cũng tin hắn biết y thuật. Có lẽ ban đầu vốn vấn đề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.