Tống Chỉ Hủy với Mộ Nam Chi đều có chỗ xuất sắc của mình, Khương Doãn Nhi cũng có. Chỉ là nhìn dáng vẻ khiếp nhược của Khương Doãn Nhi hình như rất sợ gặp người lạ, nhìn khá giống bé thỏ con, để người dâng lên một loại ý muốn bảo hộ nồng đậm. Tần Phàm đưa mắt nhìn Khương Doãn Nhi rời khỏi tầm nhìn, rồi mới thu hồi ánh mắt chưa thỏa mãn. Hắn cũng không theo sau tiếp tục thưởng thức một chút. Bởi vì hắn hiểu được, sẽ có lúc mặt đối mặt ngồi cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.