Xem ra thực sự là trời cũng giúp ta, nếu không hành động, vậy thật đúng là có lỗi với an bài của ông trời. Ba tiết tự học buổi tối rất nhanh đã kết thúc, các học sinh lần lượt rời khỏi phòng học. Tần Vận Hàn ôm mấy cuốn sách về phòng ngủ giành cho giáo sư. Một lát sau, nàng đã tới cửa phòng ngủ, lấy chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa. “Tần Vận Hàn?” Bên cạnh không xa, bỗng nhiên có tiếng gọi truyền đến. Tần Vận Hàn nghiêng đầu nhìn, trông thấy Vương Hạo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.