Cái gạt tàn thuốc nặng như vậy, nếu trúng vào chút thôi, coi như không chết cũng thành não tàn. Tức giận, Vương Hạo Nhiên lười giảng đạo lý cùng Tả Khưu Trầm Ngư. Ngươi lợi hại lắm đúng không? Lão tử so với ngươi còn ác hơn! Không tin ta không trị được ngươi? “Trong ba ngày, ta muốn biết tin tức của Diều Hâu, có vấn đề gì không?” Vương Hạo Nhiên âm thanh lạnh lùng nói. “Ta... Ta chưa từng... bị người bức hiếp!” Tả Khưu Trầm Ngư hô hấp khó khăn, sắc mặt trướng lên thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.