“Cho nên sau đó ta chỉ có thể đưa ngươi từ phòng ăn tầng 1 sang phòng ở tầng 2, thực sự là mệt chết ta, eo của ta suýt chút nữa đã bị mệt đến đứt hơi.” Đường Băng Vân tràn đầy oán giận nói. Lời này, xem như nửa thật nửa giả. Nhưng mà Đường Băng Vân cảm thấy Vương Hạo Nhiên hẳn là nghe không hiểu ý tại ngôn ngoại. “Thì ra là như thế.” Vương Hạo Nhiên giả vờ bừng tỉnh, tiếp đó lại nghi vấn hỏi: “Vậy sao không thấy ga giường?” “Ngươi không phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.