Tiền Bảo Bảo mồ côi mẫu thân, chỉ có mỗi phụ thân, tuy sợ hãi nhưng vẫn không muốn vứt bỏ phụ thân để bỏ đi. "Được rồi, được rồi, vậy mọi người cùng nhau chết." Tiền Bảo Bảo ‘vò đã mẻ không sợ rơi’ nói. "Quyết định này của ngươi rất sáng suốt." Diệp Phàm quay đầu lại, tán thưởng Tiền Vạn Tam một câu, lập tức xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Tiền Bảo Bảo thấy chết không sờn, chậm rãi nói: "Không chết được, có ta ở đây, không ai có thể động vào một cọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.