"Cái gì?" Tần Hoài Mộng nghe xong như bị rơi vào trong sương mù. Tâm niệm Vương Hạo Nhiên vừa động, dắt theo Tần Hoài Mộng tiến vào trong Tiên Đế Tháp, bàn tay chợt vung lên, trước mắt xuất hiện một ít cảnh tượng. "Ta nói nợ ngươi, không phải kiếp này, mà là kiếp trước." Vương Hạo Nhiên chậm rãi nói: "Lúc còn ở kiếp trước, lần đầu ta nhìn thấy ngươi, đã yêu ngươi. Nhưng ta lúc ấy đã tính ra, nếu sinh mệnh hai ta va chạm, sẽ là một hồi tai nạn thật sự, nó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.