Trái tim Dương Tĩnh Uyển chấn động mạnh, theo bản năng muốn thu tay lại. Nhưng tay đã bị Vương Hạo Nhiên cầm chặt, trong lúc nhất thời không tránh thoát được. “Ngươi, ngươi thả ta ra, nếu như bị người khác nhìn thấy, Vậy... Vậy cũng không tốt.” Dương Tĩnh Uyển rất xấu hổ, muốn dùng ngôn từ tàn khốc để cảnh cáo Vương Hạo Nhiên, nhưng lời đến miệng lại phát ra theo con tim, nói ra một câu mang ngữ điệu ngượng ngùng vô lực. Vương Hạo Nhiên đúng lúc đó thả lỏng tay. Dương Tĩnh Uyển...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.