"Lan Bá Đặc biểu ca, bọn họ khi dễ muội, huynh thay muội báo thù đi!" Cặp mắt Hoắc Lễ đỏ bừng nhào tới người Lan Bá Đặc lớn tiếng gào khóc, làm nũng, liều mạng giãy dụa còn hơi ra vẻ yếu đuối.
Những người bên cạnh mang bộ dáng xem cuộc vui, phải biết Đức Cổ Lạp và Ni Cổ Lạp Tư đều là quý tộc thượng tầng của Khải Kỳ đế quốc, cũng đều đồng thời là hồng nhân bên cạnh hoàng đế Khải Kỳ, mặt khác hai đại gia tộc đều có con gái là phi tử của hoàng đế. Hai cự đầu va chạm sẽ phát sinh hậu quả như thế nào, bọn họ cũng vui sướng xem cuộc vui.
"Ngươi là...?" Lan Bá Đặc cẩn thận nhìn đôi mắt thanh tú màu tím của Đan Ni, là người của gia tộc Đức Cổ Lạp sao? Chỉ có người của gia tộc Đức Cổ Lạp mới có thể xuất hiện màu tím thuần túy như vậy, cũng chỉ có gia tộc Đức Cổ Lạp mới không chút kiêng kỵ như vậy, hắn cũng không phải là nữ nhân Hoắc Lệ ngu xuẩn kia, mới cho là Ni Cổ Lạp Tư lớn nhất.
"Đan Ni Pháp Đức Cổ Lạp, thành viên trực hệ của gia tộc Đức Cổ Lạp, biểu đệ khả ái của Phỉ Lệ tỷ tỷ, thân phận như vậy ngươi hài lòng chưa?" Đan Ni khinh bỉ nhìn Lan Bá Đặc, tiểu bạch kiểm chính là tiểu bạch kiểm.
"Oh! Thì ra là Đan Ni thiếu gia, Lan Bá Đặc Tân Cát Tư quấy rầy." Lan Bá Đặc ưu nhã khom người, hành lễ theo tiêu chuẩn quý tộc.
"Tân Cát Tư_Hồ nhân nhất tộc của đế quốc Thú nhân, thật đúng là không nhìn ra đặc thù hồ nhân ở Lan Bá Đặc ngươi! Thật là thất lễ." Phỉ Lệ thong thả bước tới bên cạnh Đan Ni, vươn tay tinh tế sờ sờ mái tóc mềm mại của Đan Ni, Đan Ni thoải mái lẩm bẩm mấy tiếng.
"Phỉ Lệ tiểu thư thật là học rộng biết nhiều, chẳng qua là nghe được Tân Cát Tư mà có thể liên tưởng đến người của gia tộc Tân Cát Tư ở đế quốc Thú nhân, không tệ, ta quả thật chính là người của gia tộc Tân Cát Tư nhưng không có chòm râu giống gia tộc Tân Cát Tư bởi vì mẫu thân của là nữ nhi do tiểu thiếp sinh ra của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư, cho nên cũng không có nhiều người biết." Lan Bá Đặc giải thích khi nói đến gia tộc Tân Cát Tư, cặp mắt xẹt qua một đạo sát khí kinh người, ngoài Phỉ Lệ đứng đối diện có thể thấy, những người khác đều không nhận ra.
Xem ra hắn vừa tiết lộ bí mật của mình, tâm tư của Lan Bá Đặc còn kín đáo hơn nhiều so với mình tưởng tượng, thân là thành viên trong thú tộc, cũng không phải là một đội với Đa Mễ Bác Đắc, có thể tiến vào Học Viện Ma Pháp Phi Long chứng minh được hắn có địa vị rất cao trong gia tộc Tân Cát Tư. Thú nhân đều luôn lấy thực lực là thước đo, thiên phú Lan Bá Đặc sẽ quyết định địa vị của hắn.
Có thể có địa vị cao trong tộc, bên trong tộc không thể nào không bày đặt mưu kế để hắn đến gần Đa Mễ Bác Đắc_thú nhân có năng lực thừa kế ngôi vị hoàng đế nhất, vậy chỉ còn một khả năng, bọn họ đã đạt thành hiệp nghị nào đó, hoặc bọn họ tính toán làm việc gì đó ở Thất Lạc Lâm, dù sao hai đội thực lực tuyệt đối mạnh hơn một đôi. Nếu thật sự như vậy, thì cần phải đề phòng các đội khác trong học viện.
"À! Thì ra là như vậy, thật đúng là thất lễ." Phỉ Lệ nhanh chóng thu hồi vẻ mặt, chắp tay trước ngực khẽ nói.
"Không dám, Phỉ Lệ tiểu thư cũng tạo thành một đội phải không? Có thể cho giới thiệu một chút được không?" Lan Bá Đặc trực tiếp phất tay đánh ngất đi Hoắc Lệ đang tính toán mở miệng, tiện tay ném cho những người khác ở sau lưng, cũng không tiếp tục che giấu ánh mắt chán ghét và khinh thường, có lẽ đối với Lan Bá Đặc mà nói, Hoắc Lệ chỉ là công cụ cho hắn đến gần Ni Cổ Lạp Tư.
"Dĩ nhiên, ta tin tưởng mọi người đều biết, không cần ta là người giới thiệu." Phỉ Lệ khoát tay áo một cái với mấy người phía sau, ý bảo bọn họ đưa tiền. Thật ra thì Phỉ Lệ cố ý, cố ý muốn nhìn bộ dáng lúng túng của Lan Bá Đặc, sau cuộc so tài với Đức Cổ Trại, Phỉ Lệ không có ấn tượng gì tốt đối với những nam nhân giả nghiêm chỉnh, nhất là đối với người tâm cơ thâm trầm như Lan Bá Đặc, lại càng không thích.
Lan Bá Đặc khi nhìn rõ mọi người sau lưng Phỉ Lệ, sắc mặt trong nháy mắt trở nên hết sức khó coi, hắn không nghĩ tới bọn người Y Lạp Hạ Nhĩ, Tử la, thậm chí là Khiết Tây Tạp và Phú Lực Lai lại xuất hiện trong đội của Phỉ Lệ. Mỗi người trong bọn họ đều đại biểu một thế lực lớn, lúc trước không phải là hắn không có đi kết giao qua, nhưng đều bị trực tiếp cự tuyệt. Mà đối với Phỉ Bỉ và Lạc Khắc hắn đã mang đặc quyền quý tộc thượng tầng của Thú nhân đế quốc ra để chiêu mộ hai người bọn họ vậy mà cũng bị cự tuyệt. Còn về Lợi Nhã, hắn ngay cả cơ hội đến gần cũng không có, chớ nói chi là trực tiếp chiêu mộ.
Lúc trước hắn cho rằng đội của Phỉ Lệ nhiều nhất cũng chỉ là mấy người Lợi Nhã cùng với Phỉ Bỉ và Lạc Khắc, mặc dù thực lực rất mạnh, nhưng bằng kế hoạch của mình, lấy được hạng nhất cũng không có việc gì khó, nhưng kết quả hiện tại này hiển nhiên là Lan Bá Đặc không ngờ tới. Ngay cả lúc hợp tác cùng hoàng tử của bọn họ để giành thắng lợi cũng rất khó, chỉ một Phỉ lệ đã rất khó đối rồi, lại còn cộng thêm Tử La của gia tộc Lâm Phong thần bí và thiên tài Y Lạp Hạ Nhĩ của gia tộc Đằng Lẵng nữa, phải biết rằng sở trường của gia tộc Đằng Lẵng là chế tạo các loại cơ quan bẫy rập lợi hại, ngoài ra Phú Lực Lai còn có "di động thư viện", bố cục bày ra mười mấy tên thiếu niên thiên tài.
Một đội ngũ toàn người như vậy, sợ rằng mình không thể nào ứng phó được. Lan Bá Đặc hắn mặc dù tự tin nhưng không tự đại.
"Ta không cần giới thiệu cho các ngươi chứ!" Phỉ Lệ hài lòng nhìn Lan Bá Đặc thay đổi sắc mặt, tâm cơ dù sâu đến đâu dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, muốn nhìn bổn tiểu thư làm trò cười còn chưa tới phiên ngươi, hơn nữa, từ trước đến nay chỉ có bổn tiểu thư người khác chê cười.
" Không cần, không nghĩ tới Phỉ Lệ tiểu thư lại có mặt mũi lớn như vậy, có thể những tân sinh đã khiêu chiến đợt trước tập hợp thành một đội, người bên ngoài đồn đại ngươi và Khiết Tây Tạp tiểu thư không hợp, thì ra là chẳng qua là lời đồn thôi!" Lan Bá Đặc buồn bực nhìn Khiết Tây Tạp, hắn còn đang định nhờ tay của Khiết Tây Tạp làm suy yếu thực lực Phỉ Lệ, không ngờ bọn họ lại chung một đội, xem ra kế hoạch lần này của mình cần phải chỉnh sửa lại rồi.
" Nếu biết là lời đồn đại, ngươi ở chỗ này lải nhải cái gì? Không nhìn thấy chúng ta không có thời gian sao?" Khiết Tây Tạp càng không có ý định buông tha cho hắn, trực tiếp mở miệng đuổi người, nàng rất ghét ánh mắt quan sát mình của Lan Bá Đặc, tràn đầy tính toán và tham lam. Người như vậy nàng gặp qua không ít, còn vọng tưởng đến gần mình, sau đó lấy được sự để ý của gia gia và phụ thân.
"A!" Lan Bá Đặc lộ ra gương mặt tuấn tú bị Khiết Tây Tạp nói cho đến mức xấu hổ không dứt, nhưng lại không có tiện phát tác ra bên ngoài. Hắn biết mình cũng không thể cường ngạnh đối kháng với Phỉ Lệ, nếu mình thật sự đắc tội với những đế quốc quyền quý khác, sẽ lập tức bị gia tộc Tân Cát Tư vứt bỏ, huyết thống không tinh khiết, đối với bọn hắn mà nói chẳng qua là gia tộc đang nuôi một con chó dư thừa, nếu không phải mình có thiên phú ma pháp khá cao, mình và mẫu thân sẽ biến thành đồ chơi trong tay những quý tộc khác, dùng làm công cụ mua vui.
"Ngại quá, tính tình Khiết Tây Tạp có chút nóng nảy, cũng không có ý gì khác, hẹn gặp ở Thất Lạc Lâm." Phỉ Lệ dựa vào lời nói của Khiết Tây Tạp nói, nếu chờ thêm chút nữa Hoắc Lệ tỉnh lại, lại sẽ thêm rất nhiều phiền toái, mặc dù ghét người của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư, nhưng trước mắt vẫn chưa phải lúc trở mặt, hơn nữa tin tức lần này của Lan Bá Đặc cũng cần thiết phải nói một tiếng cho gia tộc, tương lai cũng có lẽ sẽ trở nên hữu dụng.
"A! Xin cứ tự nhiên." Lan Bá Đặc lập tức khôi phục lại bộ dáng phong độ vốn có. Phảng phất như mới vừa rồi không có xuất hiện bộ dáng khó chịu khi bị Khiết Tây Tạp nói, nhưng Phỉ Lệ biết, nhân tài như vậy là nguy hiểm nhất, có thể ẩn nhẫn và che giấu tâm tình chân chính của mình, thường thường chỉ có thời điểm mấu chốt nhất mới xuất thủ, vừa ra tay tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, giống như con mãnh hổ đứng xa quan sát con mồi của mình, phát hiện được nhược điểm trong nháy mắt lập tức phát động một kích trí mạng.
"Ừ!" Đoàn người Phỉ Lệ sải bước đi ra ngoài, đám người chung quanh thấy không còn chuyện gì nữa cũng rời đi, chỉ còn đoàn người Lan Bá Đặc dừng lại ở tại chỗ.
" Lan Bá Đặc biểu ca, ngươi xuất thủ đánh ta, không phải là ngươi cũng coi trọng con hồ ly tinh kia!" Hoắc Lệ vừa tỉnh liền lập tức kêu lên, đại phát tính khí tiểu thư.
"Hoắc Lệ câm miệng, ngươi tốt nhất an phận một chút, nàng không phải là người ngươi chọc nổi." Lan Bá Đặc quăng cánh tay Hoắc Lệ đang ôm ra liền đi ra ngoài, đầu cũng không ngoái lại trực tiếp rời đi. Ni Cổ Lạp Tư hình như cũng không cần thiết phải nịnh bợ nữa.
"Hồ ly tinh, hình dung này cũng không tệ, trên đại lục có bao nhiêu người muốn có nàng_ hồ ly tinh có dung mạo tuyệt sắc dưới mặt nạ, thực lực cường hãn, gia thế hùng hậu, hết thảy đều làm cho người ta mê muội!" Lan Bá Đặc khẽ cười nói.
Trong phòng trống trải chỉ còn dư lại tiếng kêu khóc của Hoắc Lệ.