Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Ngân cao hứng lừa Phỉ Lệ trở lại chỗ Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, nhưng mà hắn lại được “hưởng thụ” ánh mắt lăng trì của hai người kia, khổ nỗi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ co quắp khóe miệng, tại sao người trúng đạn luôn là hắn? Đôi mắt mị hoặc của Cửu Ngân nhu thuận nhìn Lạp Mạc Nhĩ. Lúc Kỳ Dương chỉnh người, còn có thể chiếu cố hắn một chút. Nhưng Lạp Mạc Nhĩ thì tuyệt đối sẽ không, nếu để cho Lạp Mạc Nhĩ “nhớ thương” ngươi, như vậy chỉ có thể tự mình cầu phúc mà thôi. Bởi vì ngươi phải đề phòng lúc nào thì Lạp Mạc Nhĩ sẽ xuất hiện phía sau ngươi, cho ngươi một kích trí mạng. Cho nên thà đắc tội với tất cả mọi người, cũng không thể đắc tội Lạp Mạc Nhĩ, điều này đều là những người trải qua máu me đầm đìa tích lũy được.


"Phỉ Lệ bây giờ cùng Lão sư Mạt Đức đi chuẩn bị cho tế điện một chút, thời gian cũng sắp đến rồi." Lạp Mạc Nhĩ dịu dàng thay Phỉ Lệ vén tóc, khế ước của hôn phu cũng không phải tùy tiện có thể gắn bó, phải trải qua một loạt lễ nghi, lấy được sự chúc phúc của Thần tình yêu mới có thể trở thành hôn phu.


Trong tam giới mặc kệ là ai, đều chỉ khi được Thần tình yêu chúc phúc thì mới có thể yêu nhau, chuyện này đã kéo dài hơn vạn năm. Mặc dù lễ nghi này với hôn phu không phải là hôn ước thực sự, nhưng lại bị chế ước lẫn nhau, cho nên hôn phu phải thận trọng tuyển chọn.


"Ta biết rõ rồi, vậy ta đi trước đây." Phỉ Lệ gật đầu một cái, mặc dù cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, tại sao lại có lễ nghi này, nhưng Phỉ Lệ vẫn quyết định đón nhận, bởi vì nàng không đối kháng quyền lực. Nên đành bất đắc dĩ đi về phía đám người Mạt Đức, hoạt động đầu tiên của lễ tế là do người nhà mang theo nữ nhi trưởng thành, đi lên đài tế, cử hành một loạt nghi thức trưởng thành, sau đó sẽ cùng hôn phu ký kết khế ước, thừa nhận quan hệ lẫn nhau, dĩ nhiên chuyện này tuyệt đối không cho phép người khác nhúng tay, bởi vì Thần tình yêu cho rằng đính hôn là chuyện thần thánh nhất..., cho nên không được phép bị vấy bẩn.


"Ừ! Nếu mệt thì nói cho chúng ta biết một tiếng." Kỳ Dương nhẹ giọng nói, hắn không muốn Phỉ Lệ bởi vì lễ tế này mà mệt mỏi, về phần Cửu Ngân còn lại là trực tiếp hôn lên mặt Phỉ Lệ một cái, lưu luyến nhìn Phỉ Lệ đi về phía đám người lão tướng quân Mạt Đức, sau đó, không tim không phổi hưởng thụ ánh mắt giết người của những người khác.


Lúc thấy Phỉ Lệ cùng người của gia tộc Đức Cổ Lạp bước chậm lên tế đài, ngón tay thon dài của Lạp Mạc Nhĩ nhẹ nhàng động mấy cái, ma pháp dao động không cho phép bất cứ kẻ nào nhìn xung quanh, dù là Đức Cố Trại cũng lạnh nhạt ngồi ở bên người Mai Áo, hờ hững nhìn Phỉ Lệ đi lên tế điện, những người khác thì không cần phải nói.


"Phát hiện cái gì sao?" Thanh âm lãnh khốc của Lạp Mạc Nhĩ giống như không có nhiệt độ, nhưng mà hai người Cửu Ngân và Kỳ Dương cũng không thèm để ý tới, bọn họ đã sớm biết Lạp Mạc Nhĩ trừ ở trước mặt Phỉ Lệ là một bộ dáng nho nhã dịu dàng, thì đối với người khác đều là lạnh như băng, lúc nào cũng phát ra hơi thở chớ lại gần, dù là cười, cũng chỉ là da mặt khẽ động.


"Không sai với dự đoán của các ngươi, Thiên giới quả thật có người tới đây, nhưng rốt cuộc là ai thì trước mắt còn chưa có biện pháp xác định! Duy nhất có thể khẳng định chính là thực lực không thua kém chúng ta bao nhiêu, ta đi Yên Vũ lâu một chuyến phát hiện là hơi thở của người kia ở Thiên giới, chẳng qua chung quanh còn có vài cỗ hơi thở xa lạ, ta hoài nghi là trước đây thật lâu Thiên giới mai phục ở Đại lục Phi Long là có người giúp đỡ." Cửu Ngân cũng mau nhanh chóng thu lại hơi thở quyễn rũ bên nãy vào, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc.


Lúc trước hắn không lộ ra ngoài, nguyên nhân quan trọng nhất chính là Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương giao cho hắn một nhiệm vụ, điều tra Yên Vũ lâu cùng Thiên giới, dù sao Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương đã lộ ra ngoài rồi, cho nên bọn họ không thể tùy tiện động thủ, nếu như bọn họ động thủ, đối phương có thể sẽ phát hiện, cho nên mượn tay Cửu Ngân là thuận tiện nhất.


"Mấy cỗ hơi thở lạ kia có thực lực như thế nào?" Lạp Mạc Nhĩ trầm mặc một hồi lâu, vuốt ve chiếc nhẫn trong tay, không biết đang suy nghĩ cái gì. Trong mắt lóe ra khí phách khiến người ta phải sợ hãi. Xem ra Thiên giới vẫn không chịu từ bỏ ý đồ muốn chinh phục tam giới, chỉ là trì hoãn thời gian chậm lại mà thôi, mặc dù bọn họ rất muốn lên Thiên giới, nhưng vì lời hứa với “nàng”, tuyệt đối không bước vào Thiên giới nửa bước, dù là gặp người của Thiên giới cũng phải che giấu linh hồn của mình, tuy rằng không biết tại sao “nàng” lại muốn bọn họ đồng ý điều kiện như vậy, nhưng bọn họ biết “nàng” sẽ không làm thương tổn bọn họ, cho nên bọn họ bỏ qua lời mời của Thiên giới.


"Một người trong đó có thể không phân cao thấp với chúng ta, những người khác thì tàm tạm, chẳng qua ta lo lắng chính là cỗ hơi thở kia hết sức âm lãnh, ta hoài nghi liệu có phải là chủng tộc kia còn sống hay không? Mặc dù không có khả năng này, nhưng cỗ hơi thở kia thật sự là quá giống." Cửu Ngân không chắc chắn lắm, cổ hơi thở kia rất nhạt, hơn nữa không ngoại trừ khả năng rất có thể là ma pháp khác lưu lại, dù sao cái chủng tộc kia cũng đã biến mất từ rất lâu về trước không phải sao?


"Ta nghĩ chắc không phải đâu, dù sao đã qua hơn vạn năm, không phát hiện tin tức của chủng tộc đó, có thể là ma pháp tương tự khác lưu lại!" Kỳ Dương cũng có chút không dám khẳng định, bởi vì cổ hơi thở kia thật sự là quá nhạt. Hơn nữa hắn cũng không tin chủng tộc kia còn có thể sống sót, Kỳ Dương mất hồn nghĩ tới, hắn đã từng vì điều đó mà đi tới chỗ ma thú trên đỉnh Thác Tháp, tất cả các ngóc ngách của tam giới cũng không phát hiện bất kỳ tung tích về chủng tộc kia.


"Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, đừng quên Đinh Địch có thân phận gì, ngay cả hoàng giả Mạc Vân thú vạn năm khó gặp cũng có thể xuất hiện, chín đại mãnh thú không thể nào bị diệt trừ hoàn toàn được, đừng quên bây giờ mãnh thú đã theo huyết mạch Thượng Cổ Di tộc được đánh thức mà cũng bắt đầu thức tỉnh, năm đó ngay cả “nàng” cũng không nói Thi Cốt Tộc trong chín đại mãnh thú thật sự biến mất. Cho nên chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút!" Lạp Mạc Nhĩ không đồng ý nói.


Những người khác có lẽ sẽ không cho rằng Thi Cốt tộc xếp hạng cuối cùng trong bảng xếp hạng chín đại mãnh thú không có cái gì đáng sợ, thế nhưng những người đi theo bên người Lạp Mạc Nhĩ, thì lại rất hiểu sự đáng sợ của Thi Cốt tộc, mặc dù một đơn thể người trong Thi Cốt tộc không có lực công kích đáng sợ, nhưng thân thể bất tử bất diệt của Thi Cốt tộc thì thật sự rất đáng sợ, Thi Cốt tộc cấp thấp rất yếu, ngay cả sinh tồn cũng rất khó, nhưng một khi thành công tiến hóa liền rất khó dây dưa, dù là Mạc Vân thú đứng đầu bảng xếp hạng trong chín đại thú dữ cũng không thể làm gì, cũng may Thi Cốt tộc tiến hóa thật sự cực kỳ khó khăn, cho nên vạn năm trước cũng chỉ có một tộc nhân của Thi Cốt tộc thành công tiến hóa làm hoàng giả, nhưng cũng vì đó mà bị những chủng tộc khác vô tận chém giết.


Sau khi Thi Cốt tộc tiến hóa làm hoàng giả thì cơ hồ có thể nói là không có bất kỳ nhược điểm, nhược điểm duy nhất chính là tình cảm, một khi Thi Cốt tộc động tình sẽ đại biểu cho sự diệt vong, bởi vì Thi Cốt tộc có một bí mật, đó là có thể chung sinh mệnh với người bọn họ yêu, hơn nữa vào lúc cần thiết có thể thay người yêu chết. Phương pháp duy nhất giết chết Thi Cốt tộc chính là giết chết người yêu của họ, bởi vì Thi Cốt tộc là kẻ tuyệt đối si tình nên sẽ tự tử theo.


Mặc dù đã qua hơn vạn năm, nhưng Thi Cốt tộc vẫn là sự đe dọa của mọi người, bọn họ khác với những chủng tộc khác, bọn họ có thể không hạn chế phát triển tộc nhân của mình, đây chính là tiện lợi lớn nhất của bọn họ. Thi Cốt tộc chỉ cần đạt tới Hoàng cấp là có thể cố định hình dạng của mình, ( thực lực củaThi Cốt tộc phân chia làm: Xích Chanh Hoàng Lục Thanh Lam Tử, thượng nhất cấp đối với cấp tiếp theo có khống chế tuyệt đối, mà tử cấp cao nhất chính là hoàng giả của bọn họ. Thi Cốt tộc bình thường dùng máu trong tim của mình rót vào mi tâm của những chủng tộc khác, sau đó mượn dụng cụ đặc biệt, dùng các chủng tộc khác làm thành dưỡng mãnh bồi dưỡng chất dinh dưỡng cho tộc nhân của mình, khi máu trong tim hoàn toàn biến thành Thi Cốt tộc, những chủng tộc khác dùng để làm dưỡng mãnh bồi dưỡng sẽ hoàn toàn bị ký sinh, sau đó từ từ biến biến thành tộc nhân của Thi.)


(Dưỡng mãnh: Có thể hiểu là đồ vật, dụng cụ cung cấp, nuôi dưỡng)


Mặc kệ bất kỳ chủng tộc nào cũng đều có thể trở thành dưỡng mãnh của bọn họ, đây mới là điều khiến người ta kiêng kỵ, cho nên vạn năm trước sau khi hoàng giả của Thi Cốt tộc chết đi, những chủng tộc khác toàn lực giết chết người của Thi Cốt tộc, tiêu diệt hoàn toàn Thi Cốt tộc trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, dù sao sự tồn tại của Thi Cốt tộc thật sự là quá nghịch thiên. Những chủng tộc khác không thể không bận tâm, cho nên liên hiệp diệt Thi Cốt tộc.


"Ta sẽ bảo bọn họ chú ý." Cửu Ngân dĩ nhiên biết chuyện này quan trọng, dù sao Thi Cốt tộc thật sự là quá biến thái, nếu không ngăn chặn, rất có thể là họa cho tam giới.


"Ừ! Chuyện của phụ hoàng ta, ngươi tra như thế nào rồi? Mặc dù ta hoài nghi Ái Lệ Thi, nhưng khi đó bà ta đã là Ma vương Ma giới, cho nên ta không thể không thu tay lại, nhưng bây giờ xem ra ta đã quá xem thường bà ta." Lạp Mạc Nhĩ trầm mặc nhìn Phỉ Lệ trên tế đài trước mặt, nếu như năm đó hắn tiếp tục tra, có phải chuyện sẽ khác hay không, tuy rằng hắn đối với hai người kia cũng không có bao nhiêu tình cảm, nhưng dù sao vẫn là người thân huyết mạch tương liên.


"Đã có manh mối rồi, chỉ là phụ hoàng ngươi hình như đã không còn trong phạm vi quản lý của tam giới nữa, hơn nữa thân phận của Ái Lệ Thi cũng là một vấn đề."


Trong mắt Cửu Ngân lóe ra sát khí bức người, hiển nhiên là lại nhớ đến cái gì đó? Sát khí thù địch khiến dung nhan tinh xảo của Cửu Ngân có chút dữ tợn, nhưng mà thoạt nhìn lại càng thêm quyến rũ mê người, chỉ là mị thái của Cửu Ngân có hấp dẫn người khác đến đâu, thì cũng không bao gồm Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, dù sao đã nhìn hơn vạn năm rồi, khiếu thẩm mỹ cũng thấy mệt!


"Có ý gì? Chẳng lẽ nữ nhân kia có liên quan tới Thiên giới, phụ hoàng ta đi Thiên giới rồi ư?" Lạp Mạc Nhĩ hiển nhiên không thể tiếp nhận khả năng này, dù là ở Thiên giới, cũng không thể che giấu được hơi thở của bản thân hoàn toàn được. Nhiều năm như vậy hắn vẫn không thể cảm nhận được hơi thở của phụ hoàng mình.


"Ái Lệ Thi quả thật có liên quan tới Thiên giới, chẳng qua bà ta chỉ là một con cờ, phụ hoàng ngươi cũng không phải ở Thiên giới, tin tưởng dù là Thiên giới, huyết mạch đặc biệt Thần vương Thần giới của các ngươi vẫn có thể cảm thụ được không phải sao? Các ngươi còn nhớ bộ tộc Lan Tư Tháp Phu chứ?" Cửu Ngân nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, hắn không ngờ Ái Lệ Thi lại có thể ngay dưới mí mắt hắn làm nhiều chuyện như thế. Điều này khiến hắn hết sức khó chịu, dù sao Ma giới cũng được coi là tài sản của hắn, cho dù hắn chưa bao giờ thừa nhận.


"Ngươi nói là bộ tộc Lan Tư Tháp Phu ở Long Vực nổi danh cùng Luyện Ngục Thâm Uyên?" Lạp Mạc Nhĩ hơi nhíu đầu lông mày, hắn vẫn rất quen thuộc bộ tộc Lan Tư Tháp Phu này, trước đây không lâu ở Thủ Vọng Giác hắn còn gặp qua trưởng nữ Ô Nhĩ Lệ Tạp của bộ tộ đó, chẳng lẽ phụ hoàng mất tích có liên quan đến Long Vực?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK