Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi đã làm gì với ta?" Phỉ Lệ biến sắc, đột nhiên liền hiểu được lý do tại sao Mai Áo lại khẳng định rằng nàng không ra được chắc chắn như thế, thì ra là trong lúc vô tình, ma lực toàn thân đã bị phong ấn, lúc này Phỉ Lệ cũng chỉ có thể dùng một vài ma pháp sơ cấp, nhưng không phải lúc trước vẫn còn rất bình thường hay sao? Phỉ Lệ rơi xuống đất càng thêm cẩn thận nhìn Mai Áo.


Xem ra là do nàng không biết năng lực của tộc Cự Mông, nàng đã sơ suất quá. Thế nhưng trúng kế, hơn nữa còn là đạo lý rõ ràng như vậy, nàng lại không biết.


"Cũng không có làm gì, chỉ là hi vọng Phỉ Lệ có thể an tĩnh sống ở bên cạnh ta mà thôi, cho nên ta ra tay một chút, dù sao nếu Phỉ Lệ thật sự có ma lực, ta sẽ gian nan rồi." Vẻ Mai Áo nghiêm chỉnh, thật ra thì sau khi biến thân hắn mới phát hiện thực lực của hắn và Phỉ Lệ chênh lệch rõ ràng như thế, hắn vốn cho rằng mình sắp đến thực lực Thánh cấp, ở Đại lục Phi Long mà nói cũng đã coi như là cường giả, nhưng mà sau khi chân chính cảm nhận được thực lực của Phỉ Lệ, hắn mới hoàn toàn phản ứng kịp.


Kỳ thực là thực lực giữa bọn họ chênh nhau một cấp, nhưng cũng không sao cả, huyết mạch Cự Mông trời sinh có năng lực phong ấn tất cả ma lực, mặc dù tạm thời hắn chưa thể vận dụng thuần thục, nhưng mà với Phỉ Lệ hiện giờ thì vẫn có thể được. Tuy nhiên kỹ năng này có một nhược điểm rất lớn, chính là phải bảo đảm đối thủ ở bên trong phạm vi mười mét, nếu vượt ra khỏi phạm vi đó thì dĩ nhiên sẽ không có hiệu quả.


"Ta không biết ngươi đang nói cái gì? Năng lực này của ngươi hẳn là cũng có nhược điểm! Nếu không cũng sẽ không chỉ là phong ấn phần lớn ma lực của ta, đơn giản như thế không phải sao? Hơn nữa đối với ngươi cũng có chế ước, đúng chứ? Ngươi bây giờ cũng không thể tùy tiện di động chính là đại giới phải trả đúng không?" Phỉ Lệ trấn định nói, nàng biết lúc này tuyệt đối không thể rối loạn Mai Áo vẫn còn đang nói chuyện với nàng, cũng liền chứng tỏ khi sử dụng kỹ năng này, bản thân hắn cũng phải chịu tổn thương rất lớn, nếu không với tâm tư của Mai Áo nhất định sẽ nhân cơ hội này, mang nàng đi, mà không phải ở nơi này dài dòng.


"Không hổ là người ta xem trọng, mới vậy mà đã kịp phản ứng, chỉ là cũng chẳng sao, chỉ cần đang đợi một lúc là ta có thể mang nàng đi rồi." Mai Áo không phản bác, trực tiếp thừa nhận suy đoán của Phỉ Lệ. Thật ra thì lúc bước vào thi lâu, hắn cũng đã phát hiện bố cục nơi này không đơn giản, nhưng hắn vẫn quyết định im lặng, bởi vì Đế quốc Phong Hành không chọc nổi thế lực của Yên Vũ lâu, hơn nữa hắn cũng không dám chắc những người khác có phát hiện điểm này hay không.


Quả nhiên cuối cùng hắn cũng dứt khoát tương kế tựu kế, không ngờ Phỉ Lệ lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa khiến hắn vui vẻ chính là, cuối cùng trận pháp kia lại truyền tống hắn và Phỉ Lệ cùng đi vào, không biết mục đích cuối cùng của thi lâu là gì? Nhưng mà đối với kết cục này hắn vẫn hết sức mừng rỡ.


Hắn không phải kẻ ngu, tất nhiên sẽ hiểu dã tâm của Cáp Bỉ, cho nên hắn thuận theo toan tính của Cáp Bỉ, làm người lỗ mãng, dù sao đó mới là điều hắn muốn không phải sao?


"Đừng mạnh miệng thế chứ, đừng quên hiện tại chúng ta vẫn còn đang ở trong tay người khác." Phỉ Lệ tận lực trì hoãn thời gian, hy vọng có thể phá vỡ phong ấn trong cơ thể, cái phong ấn này hình như có chút tương tự với lá chắn không gian, trực tiếp giảm ma lực trong thân thể con người, hẳn là sẽ có nhược điểm. Hơn nữa Phỉ Lệ cũng phát hiện càng ở lâu trong không gian xa lạ này, thân thể càng trở nên không thích hợp, hơi thở cuồng bạo trong cơ thể càng trở nên rõ ràng.


Ngay cả mới vừa rồi thật vất vả mới bình ổn lại dục vọng khát máu, giờ lại lại một lần nữa ập tới, thỉnh thoảng có mấy tia hơi thở hắc ám bắt đầu cắn nuốt Ma lực trong cơ thể, rất giống với Ma Pháp Tử Linh, chỉ là Ma Pháp Tử Linh ở trong người nàng, còn luồng khí tức màu đen trong không khí kia lại tự do, so với Ma Pháp Tử Linh còn phải khiến cho người kiêng kỵ ba phần.


"Xem ra hai vị chung sống rất vui vẻ, hi vọng sự xuất hiện của ta không quấy rầy đến hai vị." Bóng dáng Vân Ảnh chậm rãi từ một không gian khác xuất hiện trước mắt Phỉ Lệ, khuôn mặt thanh tú, không nhìn ra được biểu tình gì khác thường, lúc nhìn thoáng qua Mai Áo, vẫn có một chút kinh ngạc, chỉ là rất nhanh liền bình tĩnh lại.


"Không nghĩ tới hoàng tử Mai Áo lại đánh thức được huyết mạch Cự Mông ở nơi này, thật đúng là làm cho người ta cực kỳ giật mình!" Vân Ảnh mỉm cười thản nhiên nhìn Mai Áo, thiên phú không tệ! Phải biết đây cũng không phải là địa phương tốt lành gì, vốn là nàng tính mượn nơi này để áp chế Phỉ Lệ hoàn toàn, không nghĩ tới lại mang thêm một người tới đây.


"Tiểu thư Vân Ảnh tựa hồ rất quen thuộc với nơi này, không biết tiểu thư Vân Ảnh dẫn ta tới nơi này làm gì? Ta hình như không biết tiểu thư Vân Ảnh thì phải?" Phỉ Lệ cảnh giác nhìn Vân Ảnh, mới vừa rồi Vân Ảnh xuất hiện nàng không hề phát hiện, cho dù ma lực bị áp chế, nhưng thần thức vẫn còn, thậm chí ngay cả Vân Ảnh tới gần cũng không phát hiện.


Lúc trước nàng thật sự là đã quá khinh thường Vân Ảnh rồi, không thể nghĩ đến nàng ta lại mạnh như vậy.


"Ta chỉ là có chút tò mò với tiểu thư Phỉ Lệ mà thôi, cho nên muốn mời Phỉ Lệ tới làm khách, chỉ là không nghĩ tới hoàng tử Mai Áo cũng sẽ đi theo tới đây, hơn nữa còn thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, điều này làm cho ta rất khó xử." Vân Ảnh ngây thơ nói, vô luận là động tác, hay là giọng điệu cũng hết sức tự nhiên, giống như là Phỉ Lệ đồng ý đến đây vậy, không hề có ý tứ xin lỗi.


"Ồ! Ta không biết tiểu thư Vân Ảnh muốn mời Phỉ Lệ của ta tới nơi này làm gì đây? Ta cũng không nghĩ rằng nơi này thích hợp tâm sự." Mai Áo lúc nói đến Phỉ Lệ của ta, liền nhấn mạnh mấy chữ này, một chút cũng không hề cảm thấy ngượng ngùng bởi vì Phỉ Lệ phủ nhận, ngược lại càng thêm ngông cuồng, phách lối không ai bì nổi.


"Vì sao ta lại không biết hoàng tử Mai Áo và Phỉ Lệ còn có quan hệ này, xem ra lúc trước là ta nói sai rồi." Giọng nói Vân Ảnh hơi hài hước nhìn Mai Áo, dù là kẻ ngu cũng biết Phỉ Lệ căn bản không thích Mai Áo, không nghĩ tới Mai Áo lại có da mặt dày đến thế. Chỉ là Mai Áo lại thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, như vậy kế hoạch của nàng xem ra phải sửa đổi lần nữa.


"Bớt nói nhảm đi, tiểu thư Vân Ảnh bắt ta đến đây rốt cuộc có dụng ý gì?" Phỉ Lệ chẳng thèm nói gì với Mai Áo nữa, dù sao mặc kệ nàng nói thế nào, Mai Áo cũng sẽ không quan tâm, cần gì nói qua nói lại cùng một tên điên chứ? Ban đầu nếu nàng mà biết Mai Áo khó dây dưa như vậy, khi đó đã trực tiếp ra tay giết hắn cho rồi. Cũng đỡ phải nghe hắn lải nhải như vậy ở bên tai mình.


"Phỉ Lệ dùng cái chữ “bắt” này không khỏi làm tổn thương tình cảm của ta, ta đúng chỉ là có chút tò mò với Phỉ Lệ mà thôi, cũng không có ý tứ khác." Vân Ảnh nghiêm túc nói, hiện tại xem ra Phỉ Lệ chưa hoàn toàn khôi phục trí nhớ, vẫn không thể xác định Phỉ Lệ có phải là chuyển thế của “nàng” hay không, hay là để quan sát một thời gian, cần phải liên lạc với vộ tộc Lâm Thủy của đế quốc Phong Hành, dù sao Mai Áo cũng đã đánh thức huyết mạch Cự Mông, như vậy hoàng tộc đế quốc Phong Hành cũng đã có tư cách tiến nhập nơi đó, mà bộ tộc Lâm Thủy chính là nhân tuyển phụ tá tốt nhất.


Hơn nữa đế quốc Phong Hành có vài bộ tộc vượt lên cũng không khỏi có mấy thiên tài xuất sắc, xem ra phải đi phóng đại chuyện Long Vực một chuyến nữa, hi vọng chủ nhân sẽ thỏa mãn. Nếu quả như thật có thể tìm được chuyển thế của người kia, chủ nhân nhất định sẽ rất vui vẻ không phải sao?


"Là vậy à? Ta không biết từ khi nào có giao tình tốt với tiểu thư Vân Ảnh vậy đấy, hơn nữa ta lo lắng bọn họ sẽ không kịp đợi mà tìm ta, đến lúc đó nếu bọn họ làm ra chuyện gì không tốt, tiểu thư Vân Ảnh cũng đừng quá để ý nhé." Phỉ Lệ không biến sắc tránh né Vân Ảnh, Vân Ảnh này rất khó giải quyết, nàng chưa bao giờ gặp phải nữ nhân giảo hoạt như thế, quả thật giống như cá trạch trơn nhẵn không thể bắt được.


"Ách! Xem ra ta thật đúng là đã không có suy tính chu đáo!" Vân Ảnh nghe xong Phỉ Lệ nói, trong nháy mắt thân thể liền cương cứng, nơi này là Đại lục Phi Long, là đại bản doanh của gia tộc Đức Cổ Lạp, nàng thế nhưng quên mất. Cứ như vậy tùy tiện mang đi Phỉ Lệ, phải biết lúc ở Đại lục Phi Long thì thực lực sẽ bị áp chế một phần ba, dù là là lúc thực lực mạnh mẽ, cũng không thật sự có thể chiếm được tiện nghi trong tay gia tộc Đức Cổ Lạp, nàng tựa hồ có chút nóng nảy rồi.


Bởi vì nàng đã có thể cảm nhận được Ma Pháp Trận bên kia truyền tới dao động mãnh liệt, sẽ rất nhanh có người tới.


"Không được! Phỉ Lệ bây giờ là của ta đấy, tiểu thư Vân Ảnh tại sao có thể không hỏi ý của ta liền muốn mang Phỉ Lệ đi rồi." Mai Áo lúc Vân Ảnh tính toán ra tay một khắc kia, nhanh chóng phá vỡ ý đồ của Vân Ảnh, xuất hiện trước mặt Vân Ảnh, hai mắt dâng lên tia máu đỏ sậm, không nhúc nhích nhìn chằm chằm Vân Ảnh, dù là mỹ nữ, cũng không thể mang Phỉ Lệ đi! Bởi vì Phỉ Lệ là độc nhất vô nhị.


"Ta...... Ta không hiểu rõ ý của ngươi." Sắc mặt Vân Ảnh trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, đáng chết làm sao lại quên tộc Cự Mông am hiểu nhất chính là phong ấn, nàng lại để Mai Áo đến gần, thật sự là quá sơ suất. Hiện tại cho dù nàng muốn mang Phỉ Lệ đi cũng không kịp nữa rồi, bởi vì rõ ràng nàng đã cảm thấy ma pháp cường đại kia dao động, càng ngày càng gần.


"Làm sao ngươi có thể sẽ không rõ, ta lại nói một lần nữa Phỉ Lệ là của ta, của một mình Mai Áo ta, mặc kệ là ai cũng đừng nghĩ từ trong tay của ta cướp đi." Mai Áo khát máu nhìn Vân Ảnh, cánh tay khổng lồ hung hăng hướng tới bên cạnh Vân Ảnh nhu nhược.


"Có người tới, hoàng tử Mai Áo có phải nên an tĩnh một chút hay không?" Vân Ảnh nhanh chóng lui ra ngoài, chỉ là ma lực trên người vẫn bị phong ấn hơn phân nửa, điều này khiến sắc mặt Vân Ảnh trở nên hết sức khó coi, không nghĩ tới mới ra tay liền gặp phải phiền toái như vậy, thật sự là quá buông lỏng cảnh giác.


"Ngươi cho rằng ta sẽ nghe lời ngươi." Mai Áo hiển nhiên không muốn tin tưởng lời nói của Vân Ảnh, hắn cho rằng đây chẳng qua là Vân Ảnh muốn lợi dụng, để đem Phỉ Lệ đi mà thôi, mặc dù đã thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, nhưng thần thức cũng không phải rất nhanh là có thể tăng trưởng, cho nên hắn không có cảm giác xa như Vân Ảnh cùng Phỉ Lệ, cho nên hắn mới cho rằng đây chẳng qua là trò xiếc mà Vân Ảnh muốn dùng để trì hoãn thời gian.


Mà Phỉ Lệ đứng bên cạnh lại cẩn thận cách xa Mai Áo cùng Vân Ảnh, theo vài cỗ hơi thở quen thuộc, Phỉ Lệ biết đám người Lạp Mạc Nhĩ đã tới, mặc dù nàng vẫn chưa rõ mục đích của Vân Ảnh, nhưng là có một việc nàng rất chắc chắn, đó chính là Vân Ảnh biết chuyện mà nàng không biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK