Mục lục
Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A! Đây chính là Đức Cổ Lạp tiểu công chúa sao? Thật là đáng yêu. Lão phu bất tài mới vừa lấy được một vật nhỏ ở trong Mê Huyễn Sâm Lâm. Ai, ai…!! Một chút ngoạn ý cho tiểu công chúa khả ái của chúng ta.” Hai mắt Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư nhanh chóng lóe lên một cái, ánh mắt nóng rực nhìn Phỉ Lệ trong lòng An Na, một viên ma hạch tỏa ra hồng sắc quang mang chói mắt hiện ra trước mặt mọi người.


“Thừa tướng vất vả một phen rồi, chúng tôi nhận không nổi, huống chi đây lại là một viên ma hạch Hỏa diễm sư tử bát cấp hỏa hệ, gia tộc Đức Cổ Lạp chúng tôi không dám trèo cao.” Mạt Đức khách sáo nói. Không biết lão hồ ly này lại có chủ ý phá hư gì.


Khẳng Đặc một đầu tóc hồng sắc, toàn thân là cẩm bào thượng hạng, vài sợi tóc lộn xộn, chẳng qua là đôi mắt thỉnh thoảng hiện lên tia âm ngoan làm cho người ta cảm thấy vô cùng thâm hiểm, giống như tùy thời có thể tính kế người khác.


“Lời ấy của Mạt Đức tướng quân sai rồi. Mặc dù Mạt Đức lão tướng quân đã không còn là đế quốc đại tướng quân nữa nhưng La Tư điệt nhi thì chính là trụ cột của đế quốc chúng ta. Hơn nữa, hôm nay trước mặt nhiều đại thần như vậy, cũng không cần kiêng kị gì, phải không? Hay là Mạt Đức lão tướng quân vẫn đang còn giận những lời Khẳng Đặc nói vừa nãy?” Khẳng Đặc nhìn như vô cùng chân thành nói, trong khi toàn bộ thần tử của các nước chư hầu đứng phía sau coi việc Mạt Đức đùn đẩy là không cho Khải Kỳ đế quốc mặt mũi, hơn nữa hoàng đế đế quốc La Bá Đặc cũng ở đây hôm nay.


“Nói như thế thì lão hủ từ chối là bất kính rồi.” Mạt Đức có vẻ đăm chiêu liếc Đế Á và La Tư một cái, thăm dò ý kiến bọn họ. Chuyện Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư và gia tộc Đức Cổ Lạp đối nghịch nhau cũng không phải ngày một ngày hai. Nhất là lúc trước Khẳng Đặc còn đang khó xử lão, nhưng vì sao sau khi Phỉ Lệ xuất hiện lại lập tức thay đổi sắc mặt, hiển nhiên là che dấu âm mưu xấu xa nào đó.


“Nào có! Là Mạt Đức lão tướng quân nể mặt ta rồi.” Phỉ Lệ tò mò đánh giá Khẳng Đặc trước mặt, môi mắt tử sắc tinh nghịch xoay xoay, lão gia hỏa này vừa nhìn là biết không phải người tốt, mới vừa nãy còn nói xấu cô trước mặt gia gia, không hiểu sao lại thoáng cái quay qua nịnh bợ gia gia rồi.


Phỉ Lệ ở trong lòng An Na không an phận giật giật thân thể, muốn nhìn rõ ràng hơn một chút.


“Mạt Đức lão tướng quân, ông xem, gia tộc Ni Cổ Lạp Tư chúng tôi là một gia tộc lâu đời ở Khải Kỳ, cũng là gia tộc cổ xưa như gia tộc Đức Cổ Lạp các ông. Phỉ Lệ của gia tộc Đức Cổ Lạp các ông bốn tuổi thì hoàng tử Lạp Nhĩ Khải Kỳ của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư với hoàng tộc đế quốc cũng đã mười hai tuổi rồi, ông xem có nên xem xét thân càng thêm thân không?” Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư không có ý tốt nhìn Phỉ Lệ trong lòng An Na (tên ông này dài quá, type mỏi cả tay @@)


Chỉ cần có thể tranh thủ tiểu cô nương này đến gia tộc Ni Cổ Lạp Tư của lão thì như vậy việc tiêu diệt gia tộc Đức Cổ Lạp dễ như trở bàn tay.


Liên hệ với nữ nhi của mình là hoàng phi đế quốc, như thế toàn bộ Khải Kỳ đế quốc không phải là vật trong túi lão sao? Một chút đắc ý thoáng hiện lên trong mắt Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư.


“Cái gì?” Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn nét mặt hai vị cha mẹ. Ở trong trường hợp này mà dám nêu ra đề nghị thông gia, Khẳng Đặc quả thật rất lớn mật, nhưng lại có liên quan đến hoàng tử đế quốc, xem ra lần này Khẳng Đặc là ép buộc a!


Nhất thời tất cả những người đó đều buồn bực nhìn bản thân và người xung quanh, tại sao mình lại không nghĩ ra vấn đề này sớm một chút, sẽ không để lão hồ ly Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư chiếm được tiện nghi rồi.


“Không biết ý của Mạt Đức lão tướng quân thế nào?” Khẳng Đặc đắc ý nhìn vẻ mặt của Mạt Đức. Lần này không chỉ một mình Mạt Đức biến sắc mặt mà tất cả mọi người của gia tộc Đức Cổ Lạp đều lạnh mặt. Việc này không chỉ có quan hệ đến mặt mũi của gia tộc Đức Cổ Lạp mà nếu như từ chối thì đó là vứt bỏ mặt mũi của cả đế quốc.


Ai bảo thân phận nữ nhi của Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư là hoàng phi đế quốc, cháu ngoại của lão cũng là hoàng tử đế quốc, nếu như cự tuyệt thì chính là một cái tát vang dội vào mặt Khải Kỳ đế quốc rồi.


Mặc kệ làm thế nào thì đối với gia tộc Đức Cổ Lạp mà nói đều là một loại châm chọc.


“Thừa tướng đại nhân không cảm thấy chuyện này quá sớm rồi sao? Phỉ Lệ của chúng tôi mới bốn tuổi mà thôi.” Mạt Đức cũng biết chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, không nên trực tiếp phát hỏa. Dù sao ở ngoài lão vẫn bận tâm một chút đến mặt mũi của La Bá Đặc là hoàng đế đế quốc.


“Không sớm đâu! Hay là Mạt Đức lão tướng quân cho là không được?” Khẳng Đặc hùng hổ nhìn vẻ mặt không chịu nổi của Mạt Đức. Ta ngược lại muốn xem ngươi làm thế nào, tuy rằng như vậy có thể lưu lại ấn tượng cường thế trước mặt hoàng đế nhưng chuyện này có thể mang đến lợi ích cho Ni Cổ Lạp Tư.


“Chuyện này không phải là chuyện của Phỉ Lệ sao? Tại sao không hỏi Phỉ Lệ?” Ngay lúc mọi người ngưng thở chờ Mạt Đức trả lời thì giọng nói non nớt còn bập bẹ của Phỉ Lệ phá vỡ cục diện bế tắc.


Nghe được tiếng của Phỉ Lệ, đám người Mạt Đức không kìm được thở ra một hơi. Phỉ Lệ bảo bối thật là lợi hại! Nếu như lúc đó Mạt Đức trả lời thì cho dù đáp án thế nào cũng bất lợi cho gia tộc Đức Cổ Lạp. Nhưng nếu để cho Phỉ Lệ bốn tuổi trả lời mà nói thì sẽ không giống vậy. Dù sao cũng không ai lại đi so đo với tiểu hài tử cả.


“À! Vậy câu trả lời của tiểu Phỉ Lệ là gì? Hai mắt Khẳng Đặc tỏa sáng nhìn Phỉ Lệ, xem ra tiểu nữ hài của gia tộc Đức Cổ Lạp không hề đơn giản. Mới bốn tuổi mà có thể tự nhiên đối diện với nhiều người như vậy, tuyệt đối không tầm thường, điều này càng làm cho Khẳng Đặc quyết tâm bắt được tiểu nữ hài này hơn.


“Muốn làm phu quân của Phỉ Lệ thì trừ phi có thể lên đến đỉnh cao của đại lục này. Nói cách khác, phu quân của Phỉ Lệ nhất định phải đại tới cường giả thần cấp, thứ hai bộ dạng phải tuyệt đối đẹp! Nếu không thì Phỉ Lệ không thích, ít nhất cũng phải giống như Lạp Mạc Nhĩ ca ca, như vậy mới được.” Phỉ Lệ nghiêm túc nói.


Từ đầu liền không quan tâm người ta có hiểu hay không hiểu, nhưng những người nơi này không ai không thành tinh. (ta ko hiểu câu này lắm @@)


Khóe miệng Khẳng Đặc không ngừng co rút, tiểu oa nhi này sẽ không cho là thần cấp đơn giản như muốn ăn Trư la thú chứ? Trư la thú là loại thịt ăn phổ biến nhất trên đại lục, chất lượng thịt vô cùng ngon, cấp bậc rất thấp nên phần lớn là bị con người nuôi nhốt.


“Thần cấp, Lạp Mạc Nhĩ.” Khẳng Đặc như gặp quỷ nhìn tiểu cô nương trong lòng An Na, sẽ không là ngủ đến hồ đồ đó chứ? Thần cấp là cường giả đỉnh cấp ở đại lục này mà Lạp Mạc Nhĩ cũng có tiếng là mỹ nam tử trên Phi Long đại lục, còn có thân thế thần bí của hắn, tất cả làm cho nữ tử trên Phi Long đại lục chạy theo như vịt. Thế mà trong miệng tiểu cô nương nói ra lại bình thường như thế.


“Không sai.” Phỉ Lệ còn nghiêm túc gật cái đầu nhỏ một cái.


Đám người Mạt Đức ở bên cạnh cũng không nhịn được co rút khóe miệng của mình một chút, lý tưởng của tôn nữ bảo bối thật đủ vĩ đại. Mà Lạp Mạc Nhĩ lại vô cùng buồn bực nhìn tiểu nữ hài kia, đó là khen hắn à? Tuy rằng hắn vẫn luôn biết bộ dạng bản thân vô cùng suất khí (tự kỉ ghê ==” ) nhưng chưa có ai dám trắng trợn nói ra như vậy. Tiểu cô nương của gia tộc Đức Cổ Lạp này thật sự vô cùng đặc biệt. Lạp Mạc Nhĩ bất động thanh sắc đánh giá Phỉ Lệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK