"Bích Lệ, ta chán quá! Tại sao lại không thể đi ra ngoài chơi a!" Bích Lệ cứ mặc cho mình mốc meo ở trong sân, haizzz! Trừ đi đi lại lại ở trong Phượng điện thì vẫn cứ chỉ là ở trong Phượng điện, tại sao lại không thể đi chỗ khác? Ti Lệ cũng thật là, chẳng biết phản kháng Bích Lệ gì cả! Hơn nữa dù là Bích Lệ đã rời đi rồi. Ti Lệ vẫn sẽ trung thực thực thi theo lời dặn dò của Bích Lệ, kết quả cuối cùng chính là Phỉ Lệ ở trong Phượng điện nhàm chán đến mốc meo.
"Thật sự rất chán sao?" Bích Lệ buồn bực nhìn Phỉ Lệ với vẻ mặt vô tội đang nhìn mình, trong đầu nhớ lại lời của Kim Ưng lúc nãy, nàng chưa bao giờ thấy Kim Ưng nghiêm túc như thế, mặc dù nàng biết hắn luôn là một kẻ bảo thủ ngờ nghệch, nhưng cái khí thể ngày hôm qua đó hoàn toàn khác với lúc bình thường, khi nàng hỏi thăm chuyện về Phỉ Lệ, sát khí trong mắt Kim Ưng chợt lóe lên, mà sát khí đó chắc chắn nhằm vào nàng.
Chính là bởi vì như vậy, cho nên Bích Lệ mới càng thêm khiếp sợ, Kim Ưng lại chỉ vì một người ngoài mà phóng ra sát khí với nàng, hơn nữa lúc nàng giúp Phỉ Lệ thay y phục, đã thấy trên cánh tay Phỉ Lệ rõ ràng là huyết khế, càng khiến nàng khiếp sợ hơn đó là, huyết khế chính là của chiến tướng Lang Sâm, nếu không phải lúc trước nàng đã từng thấy huyết khế tương tự như thế, nàng tuyệt đối sẽ không nghĩ tới sẽ có người dám làm ra chuyện như vậy, bởi vì huyết khế không thể so sánh với những khế ước khác, rất có khả năng bị phản phệ.
Hơn nữa Cửu Ngân đại nhân không thể không biết gì cả, vậy có phải huyết kế này của chiến tướng Lang Sâm chính là do Cửu Ngân đại nhân gợi ý, Phỉ Lệ rốt cuộc có quan hệ gì với Cửu Ngân đại nhân? Rõ ràng thái độ của Cửu Ngân đại nhân đối với Phỉ Lệ khác hoàn toàn với những nữ nhân trước kia, mặc dù Cửu Ngân đại nhân mang về không ít nữ nhân, nhưng người chưa bao giờ liếc mắt bọn họ một cái, Đạt Phỉ cũng như thế, nhưng tại sao Cửu Ngân đại nhân lại đối xử với Phỉ Lệ không giống bọn họ?
"Thật mà, còn thật hơn cả vàng đấy, chúng ta đi chơi có được hay không?" Phỉ Lệ nhanh chóng gật đầu, giống như nếu chậm một chút nữa thì Bích Lệ sẽ đổi ý mất.
"Nhưng bây giờ Thâm Uyên đang hỗn loạn, là lúc ma thú bạo động, cho nên tiểu thư Phỉ Lệ ở chỗ này sẽ hoàn toàn an toàn." Lần này nữ nhân Đạt Phỉ đùa quá phận, xem ra sau khi Cửu Ngân đại nhân trở về Thâm Uyên, cũng là lúc nên tính sổ với nàng ta rồi! Mà hình như Kim Ưng đã đưa tất cả tài liệu nàng tìm được cho Cửu Ngân đại nhân, thật hi vọng nhanh được nhìn thấy thần sắc tro tàn trên cái khuôn mặt ấy. Bích Lệ xấu xa nghĩ đến.
"Chúng ta chỉ là đi lại trong Dẫn Phượng cung thôi mà! Nơi này không phải địa bàn của Cửu Ngân sao? Những ma thú kia không thể nào xuất hiện tại nơi này đâu." Phỉ Lệ nhất quyết không tha kéo tay Bích Lệ, nàng biết Bích Lệ đã bắt đầu bị lung lay, cố thêm chút nữa là có thể đi chơi rồi, lúc nàng tiến vào đây thì đang nằm ngủ trong ngực Lang Sâm, căn bản không biết vị trí cụ thể của Dẫn Phượng cung, khó khăn lắm mới có một chút thời gian thì nên đi tham quan chứ! Hơn nữa cũng vì để chuẩn bị cho cuộc chạy trốn sau này cơ mà.
"Nhưng......"
"Báo! Tiểu thư Đạt Phỉ tới, nói là muốn gặp Ma Hậu." Vẻ mặt thị Vệ Trưởng lúng túng cắt đứt lời của Bích Lệ, chỉ là vẻ mặt lại cực kỳ không thích hợp, giống như là có điều gì đó khó nói thành lời. Cho nên lúc nhìn qua Phỉ Lệ, ánh mắt không ngừng dao động, chỉ là không dám trực tiếp dừng tầm mắt ở trên người Phỉ Lệ mà thôi.
Khi Bích Lệ nghe được tiếng thị vệ vang lên, liền thở ra một hơi thật to, bởi vì nếu Phỉ Lệ cứ quấn lấy nàng nữa thì nhất định nàng sẽ đồng ý, dù sao Cửu Ngân đại nhân cũng không nói nhốt Phỉ Lệ ở trong Phượng điện, chỉ là không cho phép Phỉ Lệ đi lung tung chạm đến cấm kỵ của Dẫn Phượng Cung mà thôi, bây giờ thị vệ tới vừa kịp lúc tới cứu nàng.
"Đạt Phỉ là ai là ai?" Phỉ Lệ mơ hồ nhìn Bích Lệ, nàng mới đến Dẫn Phượng cung một ngày, làm sao có thể biết nữ nhân Đạt Phỉ này là ai cơ chứ? Còn Ti Lệ thì thận trọng gọt trái cây cho Phỉ Lệ, về phần những chuyện khác không rãnh để ý tới.
"Tiểu thư Phỉ Lệ quên mất thị nữ hống hách ngày hôm qua tên là Bỉ Lý Tạp rồi sao? Đạt Phỉ chính là chủ tử của nàng ta, cũng là phi tử của Cửu Ngân đại nhân, là phi tử có địa vị cao nhất trong các phi tử, xem ra hôm nay nàng ta đến hẳn là không có ý tốt! Nói không chừng hầu hết đám phi tử ở Dẫn Phượng cung cũng đến đó! Dù sao ai cũng muốn vị trí Phượng điện này." Bích Lệ khinh thường khẽ nhếch môi, đám nữ nhân không biết sống chết, vọng tưởng leo lên người Cửu Ngân đại nhân, cũng không nhìn lại xem mình có thân phận gì. Mặc dù Bích Lệ không thích những nữ nhân kia, nhưng nàng cũng sẽ không không làm trái lời Cửu Ngân phân phó, cho nên trong Dẫn Phượng cung chưa từng thiếu nữ nhân.
"Ủa! Các nàng có quan hệ gì với ta chứ? Hơn nữa ta lại không biết các nàng." Phỉ Lệ mê mang nói, nàng đâu có biết nhân vật lớn nào? Cho nên đáng lẽ không gây lực chú ý tới đám nữ nhân kia mới đúng, mặc dù đã đón nhận truyền thừa của Liêu tộc, thực lực đã tăng vọt, nhưng vẫn cách một khoảng cách rất xa với cao thủ chân chính, chỉ là đã hiểu biết rõ hơn về ma pháp một chút.
"Bởi vì tiểu thư Phỉ Lệ ở trong Phượng điện! Phượng điện lại đại biểu cho thân phận của Ma Hậu! Mặc dù Cửu Ngân đại nhân không phải Ma vương Ma giới, nhưng Ma giới lại nhất trí công nhận thân phận của ngài ấy, cho nên thê tử của Cửu Ngân đại nhân dĩ nhiên là Ma Hậu, chẳng lẽ tiểu thư Phỉ Lệ không biết mấy chuyện này sao?" Bích Lệ ngờ ngật, kinh ngạc nhìn vẻ mặt ngu ngốc của Phỉ Lệ, chẳng lẽ tiểu thư Phỉ Lệ thật sự không biết hai chữ Phượng điện đại biểu cho ý nghĩa gì sao? Nàng ta thật sự không biết thân phận chân thật của Cửu Ngân đại nhân sao? Có thể ở trong Thâm Uyên Ma giới vực sâu cũng không phải chỉ có Cửu Ngân đại nhân, mà còn có thể là Ma hậu. Kỳ quái.
"Ta không biết, chết tiệt, Cửu Ngân lại gây phiền phức cho ta." Phỉ Lệ tức giận kêu lên, trong nháy mắt vòng hộ thể mở ra, mặc dù bình thường nàng cũng sẽ mở, chỉ là hầu hết đều ẩn giấu nó trong người, nhưng khi Bích lệ nói xong, Phỉ Lệ nhanh chóng trang bị vũ trang cho mình, xem ra Đạt Phỉ kia là tới khởi binh hỏi tội đây mà!
"Cho các nàng vào đi!" Khóe miệng Bích Lệ co giật mấy cái, cuối cùng vì cuộc sống sau này của mình, nàng quyết định giả vờ như không nghe thấy gì cả, nếu đến tận bây giờ mà nàng còn không biết Cửu Ngân đại nhân có quan hệ gì với Phỉ Lệ, thì nàng chính là con ngốc.
"Dạ!"
"Ồ! Không biết là vị muội muội nào của chúng ta mới tới, cho chúng ta nhìn một chút! Cửu Ngân đại nhân còn chưa nói cho chúng ta biết để làm cái lễ ra mắt đâu." Tiếng Đạt Phỉ nũng nịu tử rất xa vọng tới, cung trang màu đỏ khiến nàng ta càng thêm đoan trang, càng thêm cao quý. Thỉnh thoảng làn váy lay động cùng gương mặt kiều mỵ tôn lên vẻ thành thục, khiến người ta cảm thấy mĩ cảm cực hạn, hơi thở thành thục thẳng tiến mà tới.
Sau lưng Đạt Phỉ còn đi theo ít nhất mười mấy vị nữ tử mặc y phục sắc màu khác nhau, mặc dù cũng mang theo ánh mắt đi dò xét, nhưng không rõ ràng như Đạt Phỉ, cũng không phách lối như nàng ta. Ánh mắt của bọn họ cẩn thận cùng tỉ mỉ nhìn Phỉ Lệ đang nằm ngửa ở trên ghế dài.
Đến lúc mọi người thấy rõ dung mạo của Phỉ Lệ, đều không khỏi đống loạt há hốc miệng, thế gian vẫn còn có nữ tử xinh đẹp như thế ư? Sù là Đạt Phỉ cũng không khỏi vì diện mạo của mình mà xấu hổ đến mấy phần, bởi vì dung mạo kia thật sự là quá mức tinh xảo, khí chất xuất trần, chỉ một cái ngẩng đầu cũng mang theo hấp dẫn vô hạn, quá mức mị hoặc. Mặc dù gương mặt kia còn có chút non nớt, nhưng đường nét tinh xảo lại tôn lên hương vị giữa sự non nớt của một cô bé và một nữ nhân thành thục đến hoàn mỹ.
"Muội muội? Ta không dám trèo cao, các ngươi tới đây có chuyện gì không? Ta rất bận." Lúc Phỉ Lệ nhìn thấy diện mạo kia của Đạt Phỉ, thái độ liền thay đổi, đối phó với hồ ly tinh như thế, lựa chọn tốt nhất chính là coi thường, không nên hùa theo, ánh mắt lạnh lùng, khí chất lạnh lẽo. Hoàn toàn không để nàng ta vào trong mắt, mà Ti Lệ lại sùng bái nhìn Phỉ Lệ, thật là lợi hại! Mới vừa rồi còn lười biếng như con mèo nhỏ, bây giờ đã thành nữ vương cao cao tại thượng, khiến ngay cả Bích Lệ cũng hoảng hốt, xem ra nàng đã quá xem thường Phỉ Lệ. Có thể thay đổi khí chất thuần thục như vậy, quả nhiên không phải là người bình thường.
"A! Vậy là muội muội trách chúng ta không mời mà đến rồi." Nụ cười nơi khóe miệng Đạt Phỉ cứng lại, nàng nghĩ tới rất nhiều khả năng, duy chỉ không nghĩ tới đó là Phỉ Lệ hoàn toàn không thèm sợ mình đến đòi nợ, càng không thể nghĩ tới diện mạo của ả ta còn xinh đẹp hơn mình, ngay cả nàng có diện mạo đứng đầu thế nhưng vẫn kém Phỉ Lệ, khó trách ả ta không thèm coi mình ra gì, cả lòng Đạt Phỉ tràn ngập sát khí, chỉ là khi ngẩng đầu lên, cảm xúc nhanh chóng được thu lại, lại biến thành một tiểu thư dịu dàng hiền thục, phi tử cao quý nhất Dẫn Phượng cung.
"Ta nói rồi ta chưa từng có tỷ tỷ nào như các ngươi, chỉ bằng ngươi...... Mà muốn làm tỷ tỷ của ta." Mặc dù Phỉ Lệ không nói ra, nhưng sự thù địch lại hoàn toàn lộ hẳn ra ngoài, muốn tạo quan hệ sao? Nhưng Đạt Phỉ lại không hề biết rằng hai chữ “người thân” này là cấm kỵ của Phỉ Lệ, Đức Cổ Lạp là cấm kỵ tuyệt đối không thể đụng chạm tới. Lại không biết sống chết dám nói mình là muội muội của nàng ta.
Trong nháy mắt chung quanh Phỉ Lệ bắt đầu có một cỗ lực lượng Hắc Ám mạnh mẽ, hai mắt Phỉ Lệ cũng bắt đầu trầm xuống, sát khí vô biên bao phủ cả khu vườn.
Bích Lệ kinh ngạc nhìn Phỉ Lệ tức giận, thực lực của Phỉ Lệ quả thực nằm ngoài dự đoán của nàng.
Mấy người có thực lực kém bắt đầu trắng bệch mặt mày, thị vệ phía ngoài nhanh chóng chạy vào, dù sao sát khí kia thật sự là quá đậm, kinh động đến cả Dẫn Phượng cung, dẫn tới không ít người mau nhanh chóng đến Phượng điện.
"Lui ra!" Bích Lệ phất phất tay về đám thị vệ đứng phía sau, nhưng cũng không ra tay ngăn trở Phỉ Lệ, Đạt Phỉ đã tự mình muốn tìm chết, nàng cũng không ngại Phỉ Lệ xử lý luôn cái loại côn trùng có độc này, dù sao lưu lại cũng chẳng có tác dụng.
Trong cung điện của Đạt Phỉ, một nam tử áo đen nhận thấy được cỗ sát khí nồng nặc này, liền hưng phấn liếm láp môi dưới của mình, cả người run rẩy.
"Khà khà! Kích thích quá! Quả nhiên là mỹ vị." Một tiếng nói vang lên trong cung điện trống rỗng, sau đó lại biến mất không thấy đâu.