Tạ Chinh khẽ mỉm cười một cái, hỏi ngược lại nàng: "Ta có thể nói với ai?" Phàn Trường Ngọc nghĩ cũng phải, hắn bị mình đá vào mặt chìm xuống dưới sông mà vẫn không đứng dậy, hắn cũng rất mất mặt. Nàng liếc hắn một cái, hung dữ nói: "Dù sao cũng không được phép nói ra." Sau nhiều lần cam đoan, Tạ Chinh đưa con cá qua: "Ăn cá đi." Nàng nhìn con cá nướng trên tay hắn đã cháy nâu, tỏa mùi thơm phức, kiên cường giận dỗi nói: "Ta không đói", nhưng bụng cồn cào kêu lên một tiếng. Nhiệt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.