Dưới cửa thành truyền đến dị động, tiếng vó ngựa từ xa đang đến gần, gió bấc phần phật xoay chuyển những lá cờ còn sót lại trên cửa thành. Cái ôm này rất ngắn, tựa hồ Tạ Chinh kéo nàng vào trong ngực chỉ là thuận tiện giải tỏa lực đạo đang kéo nàng lên. Phàn Trường Ngọc còn chưa kịp định thần lại, Tạ Chinh đã buông nàng ra, giọng nói vô cùng lạnh lùng để lại một câu: “Đợi ở trên cửa thành, đừng đi xuống.” Sau khi hắn giao phó như vậy xong, tự mình mang theo thanh trường
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.