Một lúc sau, hai bóng người dũng mãnh như báo từ tường viện Phật tự trèo vào. Mãi cho đến khi lòng bàn chân đã giẫm lên gạch xanh trong chùa, Phàn Trường Ngọc vẫn còn hơi choáng váng. Sau khi cùng Tạ Chinh đi một đoạn ngắn, nàng rốt cuộc nhớ ra tại sao mình lại bối rối, hỏi: "Nửa đêm chúng ta trèo tường chỉ để bái một vị Bồ Tát?" Tạ Chinh bị câu hỏi này hơi sửng sốt, lần đầu tiên tránh đi ánh mắt của Phàn Trường Ngọc, quay mặt đi chỗ khác, ho nhẹ một tiếng: “Trong
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.