Phàn Trường Ngọc nghe được tiếng cười khẽ kia, trong lòng không hiểu vì sao run nhẹ. Nhưng nàng che giấu rất tốt, trên mặt không có một tia cảm xúc, duy trì tư thế hành lễ bình tĩnh trả lời: "Hầu gia." Sau khi dứt lời, lại là một khoảng im lặng kéo dài. Nụ cười trên khóe miệng Tạ Chinh không giảm đi, nhưng mà ngay cả một người mù có ở đây, sợ là cũng có thể cảm giác được khí áp lạnh lẽo đột ngột bao quanh. Không khí trong phòng dường như mỏng manh dần. Hà phó tướng chú ý
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.