Vẫn là khu phòng trọ đông đúc chen chúc nhau đó. Biểu cảm say mê hít sâu một hơi, nhưng tiếp đó Giang Thần lại cười khổ. Hắn phát hiện mình hít vào toàn là bụi. Bởi vì quá lâu không có người ở nên giường đã phủ đầy bụi bặm. Nhìn quanh căn hộ đã sống hai năm, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác tương tự như hoài niệm. Cười lắc đầu, hắn đem loại tình cảm khó hiểu này ném khỏi ngoài đầu. Có lẽ đã đến lúc nói lời tạm biệt... Giang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.