"Cô có thể hiểu như vậy, dù sao thì cô cũng mang chứng ảo tưởng mình là người bị hại mà." Giang Thần không chút kiêng dè nói. Lâm Linh lạnh lùng nhìn hắn, cắn môi dưới đến mức chuyển sang màu xanh. "Đừng nhìn tôi như vậy. Biết đâu một ngày nào đó tôi rảnh rỗi sẽ đưa cô đến Quảng Trường Thứ Sáu đi dạo... có lẽ cô không cần phải đi xa đến thế đâu. Tóm lại là trong vòng hai hôm nữa, cô sẽ hiểu trạng thái bên ngoài là như thế nào." Giang Thần không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.