"Tôi à? Ha ha, không có gì đáng nói. Gần đây có kiếm được chút tiền lời." Giang Thần rất xấu hổ không dám nói thật, chỉ là bịa ra một cái cớ không thể nào giả trân hơn. Hạ Thi Vũ khóe miệng hơi nhếch lên, có chút bất mãn mà nhìn Giang Thần. Cô thậm chí còn không nhận ra, biểu cảm của người phụ nữ khá nhỏ nhắn này thực sự hiện lên trên khuôn mặt cô. "Ồ? Tôi có thể không tin." "Không tin thì tôi cũng hết cách rồi, " Giang Thần vẫy vẫy tay,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.