Nghe tiếng cãi nhau quen thuộc ở đầu dây bên kia, Giang Thần đưa tay trái lên, lại một lần nữa len lén lau khóe mắt hơi cay. Đây mới là cảm giác ngôi nhà mà hắn vẫn lựa chọn lảng tránh. Chẳng liên quan gì tới giàu nghèo sang hèn, trên đời này thứ tình cảm thuần túy nhất đó chính là tình cảm gia đình. Có lẽ đã đến lúc sắp xếp thời gian trở về thăm nhà rồi? Có câu nói... Đúng, phú quý không về quê hương như mặc áo gấm đi ngoài trời tối. Nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.