"Tôi có thể tự đi được... Tôi không cần cậu giúp tôi. Điều này thực sự quá xấu hổ." Những lời nói yếu ớt của Hạ Thi Vũ giống như rớt từ trong miệng cô ấy ra. Khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng như phủ tuyết giờ đây lại ửng đỏ một màu. Điều này khiến Giang Thần – kẻ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy – trở nên ngây dại. Bị Giang Thần nhìn bằng đôi mắt “bốc lửa”, Hạ Thi Vũ chỉ cảm thấy một sự "xấu hổ" và một nỗi đắc ý không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.