Lời nói không mạch lạc ấy đột nhiên bị chặn lại. Ánh mắt rụt rè dần chuyển thành kinh ngạc, rồi chuyển thành hưng phấn, vui mừng, cuối cùng là dịu dàng... Diêu Diêu khẽ nhắm đôi mắt có đôi hàng mi dài lại, tận hưởng sự nhiệt tình từ đôi môi bất ngờ đem lại Giang Thần hôn cô. Vì tội lỗi? Vì trách mình? Hay sự bốc đồng, hoặc sự bù đắp cho những cảm xúc ngây thơ, thiếu hiểu biết ngày ấy. Hắn thừa nhận mình là người ích kỷ và vô lương tâm, nhưng hắn chắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.