“Anh có chuyện quan trọng muốn nói với mọi người.” Lúc này, Giang Thần đã mặc lại chiếc quần, xoay xoay cái cổ tay cứng đờ vì bị trói lâu rồi nhìn Diêu Diêu đang đỏ mặt vì mắc cỡ cùng với Tôn Kiều không có vẻ gì là áy náy. Hắn cố gắng kìm nén sự xấu hổ ở trong lòng, trịnh trọng nói. Nét mặt đùa cợt cùng nụ cười tinh quái trên mặt Tôn Kiều dần tắt, thay vào đó là một cái gật đầu rất nhu nhuận và chân thành. Vẻ mặt như vậy của cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.