- Phải làm sao mới ổn đây!
- Ai...
Tề Ngự Phong thở dài một hơi, nói:
- Đáng tiếc hiện tại ta là một kẻ tàn phế, không thể giúp Mục đạo sư.
Trong lòng Tề Ngự Phong đúng là có phần tự trách, dù sao, Mục Vân trợ giúp Tề Minh thu được thành công lớn như thế, mà hắn lại không thể báo đáp.
- Ai nói ngươi là kẻ tàn phế!
Lúc mấy người nói chuyện, một thân ảnh, trên thân tản ra một cỗ mùi hương khác thường, đi vào trong tiệm sắt.
- Mục Vân!
- Sư phụ, ngài cuối cùng cũng đến.
- Mục đạo sư.
Nhìn thấy Mục Vân đến, trên mặt mấy người này lộ ra một tia thả lỏng.
Giờ phút này, Mục Vân mới là người dẫn đầu của bọn hắn.
- Vân ca, lời huynh mới nói có ý gì? Phong Linh Đan và Trúc Linh Đan đã luyện chế thành công rồi?
Tần Mộng Dao bước lên phía trước, nghi ngờ hỏi.
- Đúng thế, nam nhân của muội luyện chế đan dược, có thể không thành công sao?
Mục Vân cười hắc hắc, bàn tay mở ra, hai viên đan dược màu sắc hoàn toàn khác nhau xuất hiện.
Trong đó có một viên là Phong Linh Đan, đen tuyền một màu. Một viên Trúc Linh Đan khác, lại tỏa ra màu xanh, tản ra mùi thơm nhàn nhạt.
- Đây là Phong Linh Đan!
Mục Vân chỉ vào đan dược màu đen, nói:
- Phong Linh Đan, có thể phong bế toàn bộ kinh mạch của ngươi, uống đan dược này vào, kinh mạch toàn thân sẽ bị đứt đoạn, mùi vị đó...
- Ta có thể tiếp nhận!
Lời của Mục Vân còn chưa dứt, Tề Ngự Phong tiếp lời:
- Mười mấy năm qua, ta sống trên xe lăn đã quá phiền chán.
- Rất tốt, còn viên này là Trúc Linh Đan, sẽ vì tái tạo lại kinh mạch toàn thân của ngươi, mà lại...
Nói đến chỗ này, Mục Vân lại không lên tiếng nữa.
- Mà lại cái gì, Mục đạo sư?
- Bí mật, Tề Minh, trước cho phụ thân ngươi uống vào hai viên đan dược này, chờ một đoạn thời gian, các ngươi tự nhiên sẽ hiểu, mà lúc đó, cùng ta nói một chút, mấy ngày gần đây đã xảy ra chuyện gì?
- Vâng, sư phụ.
Mục Vân nhìn Tề Minh đẩy Tề Ngự Phong đi vào trong, trên mặt hắn lộ ra nụ cười.
- Mấy ngày gần đây, Tề gia...
- A...
Mặc Dương vừa mở miệng, trong tiệm sắt, tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, toàn bộ hàng xóm đều bị chấn động vì tiếng thét này.
- Ừm, nói tiếp.
- Ách, sư phụ, thật không có vấn đề sao?
- Nếu không ngươi thử một chút?
Mục Vân giễu giễu nói.
- Không cần, không cần!
Mặc Dương liên tục khoát tay, mặt hắn toát mồ hôi nói:
- Gần đây, Tề gia liên thủ cùng với Điêu gia, Uông gia, mà lại nghe nói gia gia Thiệu Minh...
- A...
-...
- Thiệu Danh Ngự mang theo mấy tên luyện đan sư và luyện khí sư trợ giúp Điêu gia, Uông gia...
- A...
- Gần nhất, Uông gia, Điêu gia xuất ra mấy trăm viên đan dược nhất phẩm, nhị phẩm, nghe nói còn muốn đấu giá đan dược tam phẩm, còn xuất ra rất nhiều phàm khí, thậm chí là mở bán huyền khí...
- A...
Nương theo tiếng kêu thảm thiết của Tề Ngự Phong, Mặc Dương kể ra từng chuyện một.
Cuối cùng, âm thanh thảm thiết của Tề Ngự Phong cũng dừng lại, mà lời Mặc Dương cũng đã kể xong.
- Thì ra là thế! Thiệu Danh Ngự, Tề gia, thú vị...
Một tiếng cọt kẹt vang lên, cửa trong tiệm sắt được mở ra, một thân ảnh chậm rãi đi ra.
Mặc Dương không ngẩng đầu, uống vào một ngụm nước, hỏi thăm:
- Tề Minh, cha ngươi thế nào? Vừa rồi tiếng kêu kia muốn thủng màng nhĩ tai ta.
- Ha ha... Đa tạ Mặc tiểu huynh đệ nhớ thương, ta đã khỏe rồi!
Phốc...
Nghe được câu này, Mặc Dương còn chưa kịp nuốt xuống ngụm nước, lại một hơi phun ra tới.
- Tề thúc thúc... Ngươi... Ngươi đứng lên rồi?
Mặc Dương bất ngờ đến nỗi đứng lên tại chỗ, hắn nhìn Tề Ngự Phong, ngẩn ngơ.
- Đa tạ Mục đạo sư!
Tề Ngự Phong nói, hắn định quỳ xuống.
- Mau đứng dậy đi, mau đứng dậy đi!
Mục Vân đỡ Tề Ngự Phong đứng lên, khẽ mỉm cười nói:
- Cứu ngươi, thứ nhất, ngươi chính là phụ thân của đồ đệ bảo bối của ta, thứ hai nha, luyện khí sư có thiên phú như ngươi, thật sự rất ít gặp, bị lãng quên mười mấy năm, ta muốn thấy ngươi đến cùng còn có bao nhiêu tiềm năng, thứ ba, hắc hắc... Hi vọng ngươi gia nhập Mục gia...
- Ta nguyện ý gia nhập Mục gia!
- Ta còn chưa nói xong đâu!
Mục Vân ha ha cười nói:
- Gia nhập Mục gia, trở thành khách khanh trưởng lão của Mục gia, ngươi sẽ nhận được bổng lộc dựa theo đãi ngộ một huyền khí sư nên có, mà lại, ta nguyện ý cung cấp các loại phương pháp luyện chế huyền khí cho ngươi!
- Cái này... Sư phụ, ngươi như thế này là mời chào trưởng lão, quả thực là...
Bổng lộc không chỉ dựa theo huyền khí sư, còn cung cấp phương pháp luyện khí, đây quả thực còn muốn tốt hơn so với Bắc Vân học viện.
- Ngươi nói nhảm nhiều quá, ngậm miệng!
- Đa tạ sư phụ.
Nghe được lời này, Tề Minh phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, ba tiếng dập đầu.
Ba dập đầu này nên có.
- Được rồi, ta không thích nói nhảm nhiều quá, lần này, Điêu gia và Uông gia có Thiệu Danh Ngự giúp đỡ, chúng ta cũng nên có phần biểu hiện mới được!
- Biểu hiện như thế nào?
- Hắc hắc... Biểu hiện ra sao à? Bọn hắn không phải bán đan dược sao? Ta lại muốn nhìn xem, là đan dược đắt hay đan phương đắt.
- Hả?
Mắt của Mặc Dương trợn tròn nói:
- Sư phụ, ngài sẽ không muốn bán đan phương chứ?
- Có gì không thể!
Mục Vân cười nói:
- Một loại đan phương, dù là một trăm viên thuốc cũng không so nổi, ta không tin, Thiệu Danh Ngự hắn có thể lấy ra bao nhiêu đan dược.
- Nhưng một tờ đan phương thực sự quá trân quý, lấy ra...
- Tiểu tử thối, trong đầu sư phụ đều là đan phương, chẳng lẽ ngươi còn sợ sư phụ hết biện pháp!
Mục Vân cốc đầu Diệu Tiên Ngữ, cười nói.
- Đi thôi, cho bọn hắn một kinh hỉ.
Ngày thứ hai, sáng sớm, Thiệu Danh Ngự vừa mới rời giường, một trận tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.
- Sư tôn, không tốt, Mục Vân lại lấy ra ba đan thuốc đấu giá, một tờ là đan phương nhất phẩm, một tờ là đan phương nhị phẩm, một tờ là đan phương tam phẩm!
- Ồ? Ba đan thuốc mà thôi, có cái gì đáng phải kinh ngạc?
Thiệu Danh Ngự khoát tay, không nhịn được nói.
- Nhưng ba toa đan thuốc này, thu vào không ít linh thạch cho Mục gia, chỉ sợ...
- Chỉ là ba toa đan thuốc, không ảnh hưởng được đại cục, ta không tin ngàn viê linh đan kia, còn không thể đánh Mục gia.
- Gia gia, gia gia, không tốt.
Thiệu Danh Ngự nhìn thấy Thiệu Minh một đường nhanh chạy vào, không nhịn được nói:
- Lại thế nào rồi?
- Mục Vân... Mục Vân kia thả ra tin tức, tương lai muốn đấu giá mười toa thuốc, mà lại, mười phương pháp luyện chế đan dược này tất cả đều là đan dược nhị phẩm!
Toa thuốc nhị phẩm!
Thiệu Danh Ngự sững sờ.
Đan phương nhị phẩm, toàn bộ Điêu gia, chỉ sợ cũng không bỏ ra nổi mười toa đan được nhị phẩm, Mục Vân kia làm sao có nhiều phương pháp luyện đan như vậy?
- Đáng chết!
Thiệu Danh Ngự bắt đầu tức giận, Mục Vân này thực sự là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
- Ta phải đi gặp hắn một lần!
Một ngày này, trong Thánh Đan các, biển người phun trào.
Hôm qua, Mục Vân xuất ra ba toa đan thuốc, đã được Thánh Đan các giám định, xác nhận là đan phương tốt.
Hôm nay, Mục gia muốn lấy ra mười toa thuốc nhị phẩm tới đấu giá, toàn bộ Bắc Vân thành sớm đã oanh động lên.
- Hắc hắc... Sư phụ, ngươi chính là không biết, ngày hôm qua, tờ đan phương tam phẩm chính là một luyện đan sư tam phẩm được lão già Thiệu Danh Ngự kia mời tới mua đi, tốn chín mươi vạn linh thạch hạ phẩm.
Chín mươi vạn linh thạch hạ phẩm bằng một năm thuần thu nhập của Mục gia.
- Yên tâm, hiện tại, còn có trò hay để nhìn!
Mục Vân cười ha ha, trên mặt hắn lộ ra nụ cười bí hiểm.
Chương 117 Điên cuồng đấu giá
Lần này, Mục Vân xuất ra đan phương nhị phẩm, chỉ sợ là Điêu gia, Uông gia cũng ngồi không yên, sẽ tham gia vào buổi đấu giá.
Bán đan dược có gì tài ba, trực tiếp lấy ra toa thuốc bán, mới là thủ đoạn kiếm tiền nhanh nhất.
Mà toa thuốc đối với Mục Vân - một vị Tiên Vương ở kiếp trước, thực sự như một bữa ăn sáng, toa thuốc đan dược nhị phẩm, hắn tùy tâm nhớ ra, là có tới mấy vạn cái.
- Thiệu Danh Ngự, ta lại muốn nhìn thử, ngươi có thể như thế nào!
Phòng đấu giá càng ngày càng náo nhiệt, người càng ngày càng nhiều, cuối cùng, bên ngoài phòng đấu giá Thánh Đan các, mấy đạo nhân ảnh xuất hiện.
Chính là mấy người Thiệu Danh Ngự.
Thiệu Danh Ngự, Uông Đông Vũ, Điêu Chấn Vân, còn có mấy tên luyện đan sư và luyện khí sư Thiệu Danh Ngự mang tới.
- Hừ, ta lại muốn nhìn xem, Mục Vân này có thể làm ra trò quỷ gì!
Hai tay của Thiệu Danh Ngự bắt chéo ở sau lưng, đứng ở trước mọi người, hắn không tin, chỉ là một tiểu tử thối ở Bắc Vân thành, có thể xuất ra nhiều đan phương nhị phẩm, toa thuốc đan dược tam phẩm như vậy tới đấu giá.
- Ha ha, Uông tộc trưởng, Điêu tộc trưởng, không nghĩ tới hai vị cũng tới nơi này, thật đúng là khiến ta kinh ngạc nha!
Mục Vân trực tiếp làm lơ Thiệu Danh Ngự, đi hướng tiến đến, hô to gọi nhỏ với Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân.
Dù sao Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân cũng là lão hồ ly, nhìn Mục Vân chào hỏi, biết Mục Vân đang muốn chọc giận bọn hắn, cũng không có để ở trong lòng.
- Mục thiếu gia không hổ là thiếu tộc trưởng Mục gia, tuổi còn trẻ đã có bản lãnh như thế.
Điêu Chấn Vân ha ha cười nói.
- Đâu có, đâu có, so với Điêu Á Đông thiếu gia - thiếu tộc trưởng Điêu gia, vẫn còn kém rất xa.
- Ngươi...
Điêu Á Đông lại thua dưới tay Mục Vân trước mắt bao người, hiện nay toàn bộ Bắc Vân thành đều biết.
Mục Vân còn dám nói ra lời này ở nơi đây, quả thực là khiêu khích.
- Điêu tộc trưởng, đừng tức giận!
Uông Đông Vũ ha ha cười nói:
- Mục Vân thiếu gia chính là người nổi tiếng là phế vật trong mười năm, hiện tại, loại bỏ được danh hiệu phế vật, tự nhiên là thật đáng mừng.
- Vẫn là Uông tộc trưởng biết nói chuyện.
Mục Vân cười đáp:
- Tuy ta là phế vật, mang theo một đám tiểu phế vật, đánh bại một đám thiên tài, ừ, giống như Uông Vân Kỳ bị Diệu Tiên Ngữ đánh bại? Không biết nàng ta có bị đả kích hay không, hiện tại, nàng ta đã luyện ra đan dược nhị phẩm chưa?
- Ngươi...
- Mục Vân, ngươi, tên phế vật này, nếu không phải Mục gia, ngươi vẫn là đứa con riêng ở Bắc Vân thành, căn bản sẽ không thể sống yên ổn!
Cuối cùng, Điêu Chấn Vân không nhịn được.
Mục Vân đánh bại Điêu Á Đông, đoạn thời gian gần đây, Điêu Á Đông uể oải suy sụp, cả ngày dùng rượu sống qua ngày, hoàn toàn mất đi ý chí phấn đấu, đều là do Mục Vân ban tặng.
- Ngươi mắng ta phế vật?
- Mắng ngươi thì thế nào?
Điêu Chấn Vân khẽ nói:
- Thánh Đan các chính là thuộc về Thánh Đan tông, ta muốn tới thì tới, ngươi quản được ta không?
- Không sao cả, hừ, Điêu Chấn Vân, ngươi lão hồ ly này, chỉ là đan phương, ngươi có tiền thì có thể đến mua.
Bỏ xuống câu nói này, Mục Vân trực tiếp tiến vào trong phòng bán đấu giá.
Từ đầu đến cuối, hắn xem Thiệu Danh Ngự là không khí, căn bản không để ý tới hắn.
- Tiểu tử thối, ta xem thử ngươi có thể kiên cường đến mức nào!
Trong lòng Thiệu Danh Ngự vô cùng tức giận.
Trong Thánh Đan tông, vô luận là đệ tử nội môn, thậm chí là một ít đệ tử tinh anh, nhìn thấy hắn đều phải khách khí.
Mục Vân này chỉ là một châu chấu nho nhỏ ở Bắc Vân thành, thế mà không nhìn thẳng hắn.
- Đi!
Thiệu Danh Ngự mang theo đám người, đi vào trong phòng bán đấu giá.
- Mọi người im lặng một chút!
Ngay vào giờ phút này, trên sàn đấu giá đại sảnh, một thân ảnh đột nhiên đi lên.
Mục Vân vỗ tay, ra hiệu đám người an tĩnh lại.
- Các vị, hôm nay Mục Vân ta nguyện ý lấy ra tám đan phương nhị phẩm, hai toa thuốc đan dược tam phẩm, tiến hành đấu giá. Những phương pháp luyện đan này, đã được Thánh Đan các giám định, ta nghĩ mọi người cũng không cần hoài nghi?
- Đó chính là tự nhiên, Thánh Đan các ai có thể không tin!
- Đúng đấy, nếu là hàng giả, một phạt mười, chúng ta mua trúng đan phương giả, Thánh Đan các sẽ hoàn lại gấp mười.
- Mục Vân thiếu gia yên tâm đi, uy tín của Thánh Đan các, tất cả mọi người đều biết, nhanh bắt đầu đấu giá đi.
- Được!
Nghe được lời thúc giục của đám người, Mục Vân mỉm cười.
Dưới đài, bọn người Uông Đông Vũ, Điêu Chấn Vân lại không hiểu cho lắm.
Danh dự của Thánh Đan các chưa từng có xuất hiện bất kỳ vấn đề nào ở Bắc Vân thành mấy chục năm qua.
Tiểu tử này, lại đang làm trò quỷ gì?
- Đã như vậy, hôm nay Mục Vân ta có lời muốn nói.
Ánh mắt liếc nhìn đám người, hắn mở miệng nói:
- Hiện tại, Mục Vân ta bán đấu giá đan phương, nhưng phàm là người Uông gia hay Điêu gia muốn mua, toàn bộ giá cả đều tăng gấp đôi!
Người Uông gia và Điêu gia muốn mua phải trả giá gấp bội!
Đây quả thực là trắng trợn nói cho Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ rằng bọn hắn đừng mơ tưởng mua được toa luyện đan!
- Mục Vân, ngươi tên hỗn đản, nơi này là Thánh Đan các, không phải Mục gia của ngươi.
- Mục Vân, không nên quá phận, ngươi cho rằng Điêu gia ta lại cần đan phương của ngươi?
Lời này vừa nói ra, dù tính tình của Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân có tốt, cũng chịu đựng không nổi.
- Lời ta còn chưa nói hết!
Mục Vân khinh thường nhìn vào hai người Uông Đông Vũ cùng Điêu Chấn Vân, cười lạnh nói:
- Nhưng phàm là người mua đan phương lần này, đều không cho phép có bất kỳ quan hệ nào với Điêu gia và Uông gia, nếu bị ta phát hiện, Thánh Đan các sẽ tiến hành trừng phạt đối với hắn, quy định này, ta đã thêm vào trong quy tắc đấu giá Thánh Đan các.
- Ngươi...
- Ngươi...
Mục Vân nói như vậy, rõ ràng là nhằm vào Uông gia với Điêu gia, hai người làm sao nhìn không ra.
- Xem ra, mâu thuẫn giữa Mục gia và Điêu gia với Uông gia đã càng ngày càng kích thích!
- Ngươi mới biết à, nghe nói một đoạn thời gian trước, Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh hai vị trưởng lão Mục gia, mang theo gần nửa luyện đan sư, luyện khí sư Mục gia phản bội Mục gia, gia nhập vào Điêu gia.
- Khó trách đoạn thời gian gần nhất, trong Bắc Vân thành, ta luôn có cảm giác mây đen bao phủ.
- Xem ra Uông gia, Điêu gia, Tần gia, Mục gia, quan hệ bốn đại gia tộc này cần phải thay đổi một chút, chỉ sợ Bắc Vân thành sắp xảy ra bão táp!
- Dù sao cũng mặc kệ, không phải chuyện của chúng ta, dù có gió bão nổi lên, chúng ta có thể mua được một đan phương nhị phẩm, cũng đủ để gia tộc sinh tồn tiếp trong thời buổi hỗn loạn này.
Trong Bắc Vân thành, thanh danh hiển hách tự nhiên là bốn đại gia tộc, gia tộc nhị lưu phía dưới bốn đại gia tộc chính là Tề gia, Mặc gia.
Còn có một vài gia tộc tam lưu, tứ lưu, đều sinh tồn giữa khe thở giữa bốn đại gia tộc.
Mà toàn bộ phường thị Bắc Vân thành, bao gồm một ít thành trấn cấp dưới, cũng không phải do toàn bộ bốn đại gia tộc khống chế trong tay, những gia tộc nhị lưu, tam lưu này cũng giữ phần rất quan trọng.
- Lần này, hi vọng mọi người tuân thủ quy tắc, nếu không... Lực lượng Thánh Đan các, mọi người cũng hiểu rõ.
Câu nói này của Mục Vân, có thể nói là uy hiếp, nhưng quả thật là như thế.
Chương 118 Điên cuồng
Một khi có gia tộc nào vi phạm quy tắc của Thánh Đan các, gia tộc đó có thể sẽ bị đẩy vào hướng diệt vong ở Bắc Vân thành.
Thánh Đan các sẽ bán và thu mua thần binh, đan dược hay tài liệu tu luyện cần thiết khác, có thể nói là trụ cột ở Bắc Vân thành.
Nói một cách khác, Bắc Vân thành không có Thánh Đan các sẽ đi về hướng sụp đổ.
Buổi đấu giá bắt đầu.
Tờ đan phương thứ nhất tên là Khu Linh Đan.
Khu Linh Đan không giống như cái tên, chính là giúp cho võ giả Ngưng Mạch cảnh thất trọng tập hợp và tích lũy linh lực, chuẩn bị cho bản thân bước vào Tụ Đan cảnh bát trọng.
Cuối cùng, Khu Linh Đan bị một gia tộc tam lưu dùng bảy mươi vạn linh thạch hạ phẩm mua đi.
Đấu giá tiếp tục tiến hành, theo từng tờ đan dược nhị phẩm được lấy ra đấu giá, cuối cùng Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ cũng đã không ngồi yên.
Khu Linh Đan, Bách Cốc đan, Dưỡng Khí Đan, những đan dược này chỉ nghe được tác dụng, cũng đủ để cho người ta điên cuồng.
Nếu nói đan dược là hoàng kim, đan phương kia chính là một mỏ vàng.
Cuối cùng, hoàng kim vẫn sẽ bị sử dụng hết, mà mỏ vàng lại có thể liên tục không ngừng sinh ra hoàng kim.
Từng toa luyện chế đan được, đó chính là từng cái mỏ vàng, làm sao mà bọn hắn không thèm chứ?
- Hừ, nhìn chút tiền đồ này của các ngươi, những toa thuốc luyện đan này dù bị bọn hắn mua đi, đợi về sau, các ngươi trực tiếp đi đoạt chẳng phải là được sao, đúng là không có tiền đồ.
Thiệu Danh Ngự nhìn thấy dáng vẻ của hai người Điêu Chấn Vân với Uông Đông Vũ sắp kiềm chế không được, hắn nhịn không được quát to.
Hai gia hỏa này, thân là tộc trưởng hai đại gia tộc, thực sự không có một chút dáng vẻ tộc trưởng nài.
Chuyện thành công không có, làm hư thì nhiều.
Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ nhìn thấy dáng vẻ Thiệu Danh Ngự, hai người này giận mà không dám nói gì.
Toa thuốc đan dược nhị phẩm ở trong mắt Thiệu Danh Ngự khả năng không tính là cái gì, nhưng trong mắt bọn hắn, đây chính là một hạng thu nhập mới tăng thêm thu thập một năm của gia tộc.
Tốn mấy chục vạn mua một tờ đan phương, lợi nhuận một năm sinh ra là đủ kiếm về.
- Hiện tại, ta bắt đầu đấu giá toa luyện chế đan dược tam phẩm!
Theo chấp sự Thánh Đan các bước tới, ánh mắt của mọi người lần nữa bị hấp dẫn.
Mục Vân đấu giá tám tờ đan phương nhị phẩm, thấp nhất có giá sáu mươi vạn linh thạch hạ phẩm, cao nhất là một trăm vạn, mà tám toa luyện chế đan dược này đã thu về cho Mục gia hắn gần sáu bảy trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
Đây chính là thu nhập trong vòng ba năm rưỡi của Mục gia.
- Viên đan dược tam phẩm này đã được Thánh Đan các chúng ta giám định, cũng không thể phán định đến cùng có phải là tam phẩm hay không, chỉ là tác dụng của nó, để ta giới thiệu một chút cho mọi người biết, để mọi người đều biết được giá trị của tờ đan phương này.
Chấp sự cẩn thận nói:
- Đan dược này tên là Hối Khiếu Đan, tác dụng của nó có thể giúp võ giả cảnh giới Nhục Thể ngũ trọng, vô luận thiên tư như thế nào, trong vòng mười năm, chắc chắn bước vào cảnh giới Linh Huyệt cảnh.
- Cái gì?
Nghe được chấp sự nói, phía dưới sàn đấu giá, mọi người đã bắt đầu bàn tán sôi nổi.
- Võ giả Ngưng Mạch cảnh lục trọng, trong vòng năm năm có thể bước vào Tụ Khiếu cảnh, võ giả Ngưng Nguyên cảnh thất trọng thì trong vòng ba năm, võ giả Tụ Đan cảnh bát trọng thì trong vòng hai năm, võ giả Thông Linh cảnh cửu trọng thì trong vòng một năm, võ giả Tụ Khiếu cảnh thập trọng thì trong vòng ba tháng.
- Mà tác dụng này dù dùng ở trên người ngươi không ăn không uống, đều có thể tiến vào cảnh giới Linh Huyệt cảnh.
- Trời ơi!
Nghe được lời của chủ trì chấp sự, trong toàn bộ phòng bán đấu giá, bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Hối Khiếu Đan, không bằng nói thẳng là một đan dược bồi dưỡng võ giả Linh Huyệt cảnh.
Cường giả Linh Huyệt cảnh mang ý nghĩa như thế nào?
Thí dụ như Tề gia, Mặc gia chính là gia tộc nhị lưu, trong gia tộc nhất định sẽ tồn tại ít nhất một vị cường giả Linh Huyệt cảnh.
Trong gia tộc tam lưu, một khi xuất hiện một cường giả Linh Huyệt cảnh, đủ để dẫn gia tộc này bước vào hàng nhị lưu.
Mà về phần Mục gia, Điêu gia, những gia tộc nhất lưu, trong gia tộc, cường giả Linh Huyệt cảnh không chỉ có một vị.
Hối Khiếu Đan, có thể nói là có thể trực tiếp khiến cho trong gia tộc sinh ra một cường giả Linh Huyệt cảnh, mà lại còn bảo đảm sinh ra, tuy nói là đan dược tam phẩm, nhưng thật sự so với tất cả đan phương nhị phẩm trước đó cộng lại đều có giá trị hơn.
- Toa luyện chế đan dược này đã được Diệu Thiến đại sư tự mình giám định, nếu như không có tác dụng như thế, Diệu Thiến đại sư nguyện ý dùng tiền của bản thân, sẽ bồi thường gấp mười lần ngoài định mức của Thánh Đan các.
Nương theo âm thanh của chấp sự chủ trì rơi xuống, trong toàn bộ đại sảnh bắt đầu sôi trào lên.
Diệu Thiến đại sư tự mình làm chứng, mọi việc đều không cần nói nhiều.
Chỉ có thể nói, đan phương Hối Khiếu Đan này thật sự rõ ràng là có tác dụng.
- Sở dĩ không cách nào phán đoán đến cùng phải đan dược tam phẩm hay không là bởi vì hiệu quả của Hối Khiếu Đan này đủ để so sánh với đan dược tam phẩm thượng phẩm, chỉ là dược liệu luyện chế Hối Khiếu Đan này...
Lại dùng dược liệu có giá trị tương đương để luyện chế Đan dược nhị phẩm.
Cái gì!
Nghe thấy chủ trì chấp sự nói như vậy, trong đại sảnh lần nữa nổ vang.
Một đan phương tốt hơn đan dược tam phẩm bình thường, dược liệu cần thiết luyện chế lại chỉ giống với một ít Đan dược nhị phẩm.
Chuyện này chuyện này chuyện này...
Mọi người ở đây, nếu không phải nghe được Diệu Thiến đại sư tự mình làm chứng, giờ phút này cũng hoài nghi đến cùng có phải đang nằm mơ hay không.
- Bởi vì luyện chế Hối Khiếu Đan này cần dược liệu thuộc về phạm trù Đan dược nhị phẩm, mà hiệu quả lại lợi hại hơn đan dược tam phẩm, cho nên lần đấu giá này, giá cả đan phương Hối Khiếu Đan này, quyết định giá khởi điểm một trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
Một trăm vạn!
Nghe được con số này, sắc mặt một ít tiểu gia tộc đã ảm đạm.
Số lượng như vậy, là mấy chục năm tích lũy của tiểu gia tộc, bọn hắn căn bản không bỏ ra nổi.
Mà cho dù lấy ra thì cuối cùng chỉ sợ đấu giá được đan phương của Hối Khiếu Đan này cũng sẽ bị người cướp đi.
Có thể đấu giá được đan phương như vậy chỉ có những gia tộc nhị lưu, gia tộc nhất lưu có thể làm được.
- Một trăm mười vạn!
Chủ trì chấp sự vừa nói xong đã lập tức có người mở miệng.
Là tộc trưởng của một gia tộc nhị lưu, Phong gia, Phong gia tại Bắc Vân thành chủ yếu buôn bán vũ khí, cũng coi như có chút danh tiếng.
- Phong Vô Hành, một trăm mười vạn, ngươi thêm quá ít rồi đấy?
Mở miệng là một vị nam tử trung niên dáng người khôi ngô, một mặt râu quai nón, ha ha cười nói:
- Một trăm năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm!
- Đây là tộc trưởng Miêu gia Miêu Thiên, Miêu gia chính là gia tộc hàng đầu trong hàng nhị lưu, xem ra lần này cũng muốn tranh một chuyến.
Nhìn thấy Miêu Thiên mở miệng, Phong Vô Hành run lên miệng, ngồi xuống.
Phong gia so sánh với Miêu gia, nội tình vẫn kém một bậc.
- Ba trăm vạn!
Nhưng đang lúc yên lặng như tờ thì một âm thanh lãnh mạc đột nhiên vang lên.
Trong toàn bộ đại sảnh yên tĩnh một trận.
Ba trăm vạn!
Chương 119 Ngọc Cốt Đan
Một trăm năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm trực tiếp tăng vọt đến ba trăm vạn, cái giá tiền bay vọt này, chỉ sợ chỉ có tứ đại gia tộc mới có thể làm được.
Đám người vội vàng nhìn lại, chỉ thấy người kia mặc một bộ trường bào màu đen bao phủ toàn thân, đầu đội nón đen, âm thanh rõ ràng đã qua thay đổi, khiến người nghe không hiểu đến cùng là nam hay là nữ.
- Ba trăm năm mươi vạn!
Lúc này, tộc trưởng Tề gia rốt cục nhịn không được mở miệng nói.
Tề gia là gia tộc đỉnh tiêm trong gia tộc nhị lưu, một mực dùng sản xuất phàm khí, thụ bán phàm khí làm chủ.
Bây giờ Tề gia thiếu khuyết chính là cường giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh, còn có thu nhập đan dược.
Nhưng phàm là tứ đại gia tộc, trong mỗi một gia tộc, lượng tiêu thụ thần binh và đan dược đều chiếm quan trọng nhất trong thu nhập của gia tộc.
Tề gia thiếu khuyết chính là thu nhập về mặt đan dược, một khi về mặt đan dược có thể đền bù, Tề gia trong tương lai trong vòng năm năm, vô cùng có khả năng trở thành đại gia tộc thứ năm.
- Năm trăm vạn!
Chỉ là, tộc trưởng Tề gia vừa nói xong, tên hắc y nhân phía trước lần nữa mở miệng.
Năm trăm vạn.
Từ ba trăm năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm trực tiếp tăng giá đến năm trăm vạn, hào khí như vậy, chỉ có tứ đại gia tộc mới dám làm.
Trong lúc nhất thời, đám người không khỏi đều nhìn về hắc y nhân kia, muốn biết đến cùng là thần thánh phương nào.
- Năm trăm vạn, còn có giá tiền cao hơn hay không?
Nghe được giá cả năm trăm vạn, chủ trì đấu giá cũng ngẩn người.
Năm trăm vạn, Bắc Vân thành vài chục năm nay, còn không có đấu giá được linh đan và thần binh đạt giá cao như thế.
Giờ phút này, Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ cũng yên lặng, bọn hắn không thể không yên lặng.
Giá năm trăm vạn, nếu như bọn hắn mua với giá gấp bội, đó chính là một ngàn vạn, một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, giá trị mười vạn linh thạch trung phẩm, cho dù bài danh của Uông gia và Điêu gia là một trong tứ đại gia tộc thì cũng không dám mạo hiểm như vậy.
Cuối cùng, Hối Khiếu Đan này dùng giá cả năm trăm vạn linh thạch hạ phẩm, bị hắc y nhân thần bí mua được.
Trong lúc nhất thời, làm cho nhiều người cảm thấy thổn thức không thôi.
Hối Khiếu Đan, gần như có thể cam đoan gia tộc nội trong vài năm nhanh chóng quật khởi, cho dù là ai tì cũng không thể không động tâm.
Đây chính là đại biểu cho một võ giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh sinh ra, như thế nào để người bình tĩnh.
Cho nên, sau khi đấu giá Hối Khiếu Đan, toàn bộ trong phòng đấu giá vẫn như cũ nghị luận lật trời.
- Khụ khụ, thỉnh mọi người an tĩnh, tiếp theo, vật phẩm cuối cùng của lần đấu giá này là một đan phương của đan dược tam phẩm.
Chủ trì lần nữa đi đến bàn đấu giá, ho khan một tiếng nói:
- Đan phương thuốc, hi vọng ta nói xong mọi người có thể bảo trì trấn định.
- Đầu tiên, viên thuốc này đã được Diệu Thiến đại sư giám định, thuộc về thượng thượng thừa trong đan phương tam phẩm, đan dược tam phẩm cực phẩm, cho nên giá bán ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
- Ba trăm vạn? Ăn người!
- Ba trăm vạn, giá khởi điểm này cũng quá cao rồi.
- Đúng vậy, xem ra chỉ có gia tộc nhị lưu và tứ đại gia tộc mới có thể tranh đoạt.
Nghe được trong đám người nghị luận ầm ĩ, chủ trì lại lần nữa nói:
- Giá tiền này, có thể mọi người hiện tại cảm thấy không thể nào tiếp thu được, nhưng hãy nghe ta nói về tác dụng của đan phương đan dược tam phẩm này.
- Mọi người đều biết, Bắc Vân thành chúng ta ở gần Bắc Vân sơn mạch, thu hoạch được dược tài, quặng sắt, đều là đoạt được từ Bắc Vân sơn mạch, mọi người tiến vào Bắc Vân sơn mạch, hoặc nhiều hoặc ít gặp phải hung thú, bị công kích, thiếu cánh tay tay gãy càng thường có.
- Một khi một võ giả mất đi một tay hoặc là một tay, cũng gần như xem như triệt để phế, cho nên đan này tên là Ngọc Cốt Đan, chính là khiến võ giả có thể mọc ra tay gãy, đan dược tam phẩm hoạt huyết sinh cốt, mà bạch cốt sinh nhục sau khi mọc ra càng bền bỉ hơn trước đó không chỉ gấp mười lần.
- Ngọc Cốt Đan!
- Bạch cốt sinh nhục, đoạn chi trọng sinh!
- Ông trời ơi, ta không nghe lầm chứ.
Trong nháy mắt, trong đại sảnh vang lên nhiều tiếng hô kinh ngạc.
Bởi vì viên thuốc này, giá trị quả thực là mạnh hơn Hối Khiếu Đan.
Võ giả lui tới trong Bắc Vân thành, trong vòng một năm, chí ít hàng ngàn hàng vạn người tại Bắc Vân sơn mạch, càng có hơn phân nửa, cho dù trốn khỏi sơn mạch cũng thiếu cánh tay thiếu chân.
Võ giả như vậy, ngày sau cũng chỉ có thể trở thành một phế nhân.
Ngọc Cốt Đan này tại cái thành thị khác, tác dụng cũng rất lợi hại, nhưng tuyệt đối không thể được hoan nghênh như tại Bắc Vân thành.
Ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm, không đắt.
Đáng giá, rất đáng giá!
Các vị tộc trưởng gia tộc đang ngồi ở đây đều là người tinh thông tính toán, ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm mua đan phương, cho dù sau này mời luyện đan sư tam phẩm đến luyện chế, một viên đan dược đủ để kiếm năm mươi vạn thậm chí một trăm vạn linh thạch, mua bán như vậy, quả thực một vốn bốn lời.
- Tốt, bốn trăm vạn, Phong Vô Hành ta ra bốn trăm vạn.
Mua về đan phương như vậy, quả thực là mua một ngọn núi vàng trở về.
- Phong Vô Hành, bốn trăm vạn ngươi đã muốn mua? Miêu gia ta ra năm trăm vạn.
- Năm trăm năm mươi vạn!
Giờ khắc này, từng gia tộc đều nhịn không được, Ngọc Cốt Đan này thực sự quá mức cần thiết.
Đan dược tam phẩm đều đã rất trân quý, thế nhưng cũng phải nhìn giá trị.
Giá trị của Ngọc Cốt Đan này tuyệt đối vượt qua đại đa số đan dược tam phẩm.
- Hối Khiếu Đan, Ngọc Cốt Đan, sư phụ, những đan dược này, sau này ta cũng muốn luyện chế.
Nhìn thấy từng tộc trưởng trong phòng đấu giá ngày thường trong ổn trọng, bây giờ đều trở nên điên cuồng lên, Diệu Tiên Ngữ nhịn không được nói.
Hai đan phương đan dược tam phẩm này thực sự là quá trân quý, không phải do bọn hắn không động tâm.
- Yên tâm, sau này sư phụ đều sẽ dạy cho ngươi, nhưng mà trước mắt, nếu ngươi có thể luyện chế ra năm đan phương Đan dược nhị phẩm mà ta đưa cho ngươi, ta sẽ truyền cho ngươi đan dược tốt hơn.
- Thật sao?
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, hai mắt Diệu Tiên Ngữ tỏa ra ánh sáng.
Đối với một luyện đan sư chân chính mà nói, đan phương là thứ hấp dẫn người ta nhất.
Cho dù là Diệu Thiến đại sư, thì khi nhìn thấy hai đan phương đan dược tam phẩm này cũng kinh vi thiên nhân.
Cuối cùng, sau khi giám định ra đan phương đan dược không có vấn đề, Diệu Thiến đại sư cũng định mình muốn mua đan phương này, chỉ là Mục Vân nguyện ý trực tiếp tặng cho hắn, hắn lại không có ý tứ trực tiếp nhận lấy, lúc này mới coi như thôi.
- Sáu trăm vạn!
Giờ phút này, trong phòng đấu giá, giá cả của Ngọc Cốt Đan đã lên cao đến sáu trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
Sáu trăm vạn linh thạch hạ phẩm tương đương với tổng thu nhập thuần một năm của tứ đại gia tộc.
Chỉ là, cái giá tiền này, thật không có chút muốn ý dừng lại.
Thiệu Danh Ngự đứng ở bên cạnh Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ cũng ngồi không yên.
Ngọc Cốt Đan, đan dược như vậy, đối với hai nhà bọn hắn thực sự là có được sức mê hoặc trí mạng.
Nếu rơi vào trong tay một ít gia tộc đỉnh tiêm nhị lưu khác thì không đến hai năm, gia tộc của bọn hắn sẽ bị vượt qua.
- Bảy trăm vạn!
Rốt cục, Điêu Chấn Vân nhịn không được mở miệng.
Chương 120 Tiêu Doãn Nhi (1)
Giá cả bảy trăm vạn, dựa theo Mục Vân ước định, hắn chân chính cần trả giá một ngàn bốn trăm vạn linh thạch hạ phẩm, thế nhưng trước mắt, hắn đã bất chấp những thứ này.
Một ngàn bốn trăm vạn linh thạch hạ phẩm, dùng thủ đoạn của Điêu gia hắn, không ngoài hai năm sẽ có thể dựa vào Ngọc Cốt Đan này kiếm về.
- Tám trăm vạn!
Uông Đông Vũ cũng không nhịn được xuất thủ.
Ngọc Cốt Đan dụ hoặc thực sự là quá lớn.
- Các ngươi...
Nhìn thấy hai người Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ xuất thủ, sắc mặt Thiệu Danh Ngự tái xanh, chỉ là, còn chưa đợi hắn nói một câu thì một tiếng quát đột nhiên vang lên.
- Ta ra chín trăm vạn!
Một tiếng hét ra miệng này làm toàn bộ trong phòng bán đấu giá trở nên yên tĩnh.
Chín trăm vạn đã là giá trên trời.
Chỉ là khi nhìn thấy người ra giá chín trăm vạn kia, sắc mặt Thiệu Danh Ngự tái nhợt một trận.
- Cốc Hoắc đại sư!
- Cốc Hoắc trưởng lão!
Trừng tròng mắt nhìn Cốc Hoắc, Thiệu Danh Ngự không còn gì để nói.
- Thiệu trưởng lão, xin lỗi.
Nhìn Thiệu Danh Ngự, Cốc Hoắc nói xin lỗi.
Cốc Hoắc, luyện đan sư tam phẩm, chính là một luyện đan đại sư nổi danh lừng lẫy trong Thánh Đan tông, cũng là một vị trợ thủ lần này Thiệu Danh Ngự mời tới.
Trợ giúp Điêu gia và Uông gia, đánh bại Tần gia và Mục gia.
Thế nhưng ai có thể nghĩ, Cốc Hoắc đại sư lại trong lúc đối mặt Ngọc Cốt Đan, vẫn như cũ động tâm, hơn nữa còn nguyện ý ra chín trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
- Thiệu trưởng lão, ta biết ngươi mời lão hủ tới là vì làm cái gì, chỉ là lần này, đan phương này, lão hủ là tình thế bắt buộc!
Nhìn Thiệu Danh Ngự, khuôn mặt Cốc Hoắc xuất hiện kiên định chưa bao giờ có.
- Cốc Hoắc đại sư, ngươi khẳng định muốn như thế sao?
Thiệu Danh Ngự nhìn Cốc Hoắc, nhịn không được nói.
Cốc Hoắc này rõ ràng là luyện đan sư hắn mời tới, giờ phút này, người này biết rất rõ mâu thuẫn giữa Mục Vân và hắn, nhưng vẫn đi mua đan dược của Mục Vân, quả thực là công nhiên đối địch với hắn.
Cốc Hoắc đại sư không nghi ngờ nhẹ gật đầu, đan dược tam phẩm, Hối Khiếu Đan trước đó, hắn còn có thể nhịn xuống, thế nhưng đây là Ngọc Cốt Đan, hắn thực sự không nhịn được.
Tái sinh xương cốt, tái sinh chi (tay chân) bị gãy, quả thực là kỳ đan!
- Hừ!
Nhìn thấy bộ dáng điên cuồng của Cốc Hoắc, Thiệu Danh Ngự hừ lạnh một tiếng, lắc lắc ống tay áo, sắc mặt hắn tái xanh.
- Được, ngươi được lắm, Mục Vân, ngược lại rất có thủ đoạn.
Thiệu Danh Ngự nhìn thấy toàn bộ võ giả phòng bán đấu giá vô cùng cuồng nhiệt, hận ý của hắn đối Mục Vân, càng ngày càng mạnh.
- Một ngàn vạn!
Chỉ là đang lúc mọi người nghe được cái giá chín trăm vạn, đang bị kinh ngạc, một đạo âm thanh không mặn không nhạt, lại lần nữa vang lên.
Vẫn y như cũ là người áo đen kia.
Một ngàn vạn!
Tăng thêm năm trăm vạn đã ra trước đó, người áo đen kia đã tốn một ngàn năm trăm vạn.
Một ngàn năm trăm vạn mua đan phương hai viên đan dược tam phẩm, toàn bộ Bắc Vân thành, trừ bốn gia tộc lớn, nơi nào còn có người có thể chi nổi.
Nhìn người áo đen kia, Mục Vân cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Khẳng định không phải người của Mục gia, cũng sẽ không phải Tần gia, hắn đã bắt chuyện qua với Tần gia nói rằng những đan phương này không cần mua.
Theo đạo lý mà nói, cũng không thể nào là Điêu gia với Uông gia, vừa rồi hắn nói tới giá cả gấp bội cũng chỉ là quyết định tạm thời, theo đạo lý, Uông Đông Vũ với Điêu Chấn Vân sẽ không sắp xếp người của bọn hắn ra tay sớm như vậy.
Mà lại, đưa ra giá lớn như thế xem như là thủ hạ hai nhà bọn hắn phân phó làm, bọn hắn cũng không dám lỗ mãng đưa ra quyết định như vậy.
Một ngàn vạn!
Cốc Hoắc cười khổ lắc đầu.
Một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm tương đương với mười vạn linh thạch trung phẩm, mười vạn linh thạch trung phẩm, với hắn mà nói, có thể xuất ra, nhưng lại sẽ khiến cho tình cảnh tiếp theo của hắn vô cùng chật vật.
- Thôi thôi, xem ra không có duyên với ta.
Cốc Hoắc lắc đầu, trên mặt hắn tràn ngập thất vọng, lại không cách nào che giấu.
Cuối cùng, thời điểm đan phương này tăng giá đến một ngàn vạn, toàn bộ phòng bán đấu giá, đã hoàn toàn an tĩnh lại.
Một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, đây chính là một ngàn vạn.
Có một ngàn vạn này, trong ba năm sắp tới, Mục gia sợ rằng sẽ có thể trèo lên đỉnh cao, trực tiếp trở thành đại gia tộc đứng đầu Bắc Vân thành.
Chỉ là điều khiến đám người càng thêm hiếu kì là người áo đen kia đến cùng là thần thánh phương nào?
- Một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, chúc mừng vị khách nhân tôn quý này.
Không có người tăng giá nữa, cuối cùng chấp sự chủ trì gõ búa chốt giá.
Người áo đen dùng giá một ngàn năm trăm vạn đấu giá được hai phương pháp luyện chế Hối Khiếu Đan và Ngọc Cốt Đan, có thể nói là chi rất sảng khoái.
- Tỷ, một ngàn năm trăm vạn linh thạch hạ phẩm mua hai viên đan dược tam phẩm, không đáng?
Bên cạnh người áo đen, nữ tử cũng mặc áo bào đen bao phủ toàn thân, mở miệng nói.
- Vậy thì làm sao!
Âm thanh của người áo đen kia uyển chuyển dễ nghe, trong trẻo động lòng người, nhỏ giọng nói:
- Cha ta nhất định muốn gả ta cho đứa con riêng này, ta đương nhiên muốn nhìn xem, mặc dù bây giờ Mục gia xem như là gia tộc đứng đầu Nam Vân Đế Quốc, chỉ là muốn để Tiêu Doãn Nhi ta không rõ ràng gả cho một tên phế vật, không thể nào.
- Mà gia hỏa này còn là con riêng, thân phận không rõ, về sau ta đến Mục gia, còn không phải sẽ bị khinh thường sao?
Khi dễ?
Nghe được lời của tiểu thư nhà mình, dưới lớp áo bào đen, nha hoàn kia nhếch miệng lên.
Tiêu gia, chính là cổ võ thế gia đế tiếng tăm lừng lẫy đô Nam Vân thành, nếu thật sự tiểu thư nhà mình gả cho đứa con riêng kia, ai khi dễ ai còn chưa biết đâu.
- Đi, đi với ta nhìn Hối Khiếu Đan và Ngọc Cốt Đan này một chút, ta ngược lại muốn nhìn thử, đến cùng Mục Vân này thật sự có thủ đoạn hay lừa gạt người ta.
Tiêu Doãn Nhi bước ra một bước, rời khỏi đại điện.
Theo bán đấu giá kết thúc, trong phòng bán đấu giá dần dần an tĩnh lại.
- Ha ha, Điêu tộc trưởng, Uông tộc trưởng, đấu giá đã kết thúc, còn không nỡ rời đi Thánh Đan các?
Nhìn thấy Uông Đông Vũ với Điêu Chấn Vân ngồi tại chỗ chưa từng rời đi, Mục Vân cười ha hả nói.
- Hừ, Mục Vân, ngươi, đừng có nở nụ cười nham hiểm đó, ít giả bộ đi.
- A? Điêu tộc trưởng, lời này hình như có gì đó không đúng, chỉ là không có đấu giá được đan dược, là do thực lực kinh tế của Điêu gia ngươi không đủ, không liên quan gì đến ta?
- Ngươi...
Điêu Chấn Vân nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Mục Vân, hận không thể một bàn tay chụp chết hắn.
- Khụ khụ, Điêu tộc trưởng, kỳ thật phương pháp luyện chế đan dược tam phẩm, ta còn có, nếu như ngươi có thể đáp ứng ta một điều kiện, Mục Vân ta hai tay dâng lên.
- Điều kiện gì?
Cơ hồ là vô ý thức, Điêu Chấn Vân lập tức mở miệng nói.
- Đơn giản, lập tức đuổi hai tên Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh ra khỏi Điêu gia, cắt đứng tất cả quan hệ, cũng không tiếp tục dây dưa. Như thế nào?
- Không thể nào!
Điêu Chấn Vân còn chưa mở miệng, Thiệu Danh Ngự đứng ở một bên đột nhiên quát.
Hắn thực sự vô cùng tức giận.
Mục Vân này, biết rất rõ ràng thân phận của hắn, lại bỏ qua hắn, chỉ nói chuyện với hai người Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân, xem hắn như không khí
Đây quả thực là sự khinh thường trực tiếp nhất với hắn.