Tốc độ chân nguyên lưu động càng lúc càng nhanh, Mục Vân sâu sắc cảm giác được, những chân nguyên kia giống như bầy cá lưu động trong biển rộng lớn, không ngừng vẫy vùng, Mục Vân hấp thu mỗi một chỗ lực lượng trong thân thể, hội tụ đến phần bụng.
Mà khi những chân nguyên kia triệt hội tụ đến phần bụng Mục Vân, một luồng chân nguyên mênh mông lần nữa hội tụ trong mỗi một đạo kinh mạch trong thân thể Mục Vân, kích phóng xuất mỗi một tế bào, lần nữa hội tụ về phía phần bụng, không ngừng mở rộng đan nguyên.
Đối với chân nguyên phun trào trong kinh mạch, Mục Vân cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, đặt toàn bộ những chân nguyên này vào trong cơ thể.
- Bát trọng Tụ Đan cảnh, thành!
Trong lòng quát khẽ một tiếng, chân nguyên trong đan điền Mục Vân nhanh chóng tụ tập, áp súc đến một chút, cẩn thận cảm ứng, có thể phát hiện trong đan điền có một đan nguyên đang chậm rãi chìm nổi, chân nguyên nồng đậm tản mát ra từng tia, câu thông kinh mạch toàn thân Mục Vân.
Chỉ cần hiện tại Mục Vân muốn, hắn có thể lập tức bộc phát chân nguyên trong đan nguyên trong đan điền đến mỗi một nơi hẻo lánh trong thân thể, thậm chí càng mạnh hơn so với trước đó chân nguyên hội tụ tại từng bộ phận trong thân thể!
- Hô...
Ngay giờ phút này, Diệu Thiến đại sư cũng hô thở ra một hơi, đứng dậy, nhìn đan lô, sắc mặt đỏ lên.
Thực sự quá thần kỳ!
Đan dược tam phẩm Tố Tâm Đan, Mục Vân nói phương pháp và trình tự cho hắn, trong này, dưa theo sở học của hắn, hoàn toàn là trước đó chưa từng tiếp xúc.
Thậm chí có nhiều chỗ, cách làm của Mục Vân khác biệt với phương pháp được công nhận trên đại lục, thế nhưng lúc thi triển đi ra, Diệu Thiến đại sư mới cảm giác, phương pháp của Mục Vân, thực sự rất cao!
Gần như mỗi một bước, Diệu Thiến đại sư đều sẽ tự hỏi, vì sao lúc trước hắn lại không nghĩ tới làm như vậy!
Cho đến giờ phút này, Diệu Thiến mới hiểu được, vì sao cháu gái của mình tôn sùng đối với vị đạo sư tuổi trẻ này như thế!
Đồng thời cũng càng thêm giám định suy nghĩ trong lòng Diệu Thiến đại sư.
Sau lưng Mục Vân, nhất định là có một vị cường giả tinh thông luyện đan, luyện khí âm thầm dạy bảo hắn.
Nếu không, một con tư sinh hưởng dự phế vật Bắc Vân thành mười năm, làm sao có thể một bước lên trời, đột nhiên hiểu rõ nhiều đan dược như vậy, phương pháp luyện chế binh khí.
Hắn dù sao cũng là luyện đan sư tam phẩm mấy chục năm, không giống những thiếu niên như Diệu Tiên Ngữ.
Cho dù tính cách Mục Vân đại biến, thiên phú kinh nghười thì nhiều lắm cũng chỉ là đề cao tu vi, luyện khí và luyện đan cũng không giống như tăng cao tu vi, mà cần phải có người dẫn đạo.
Bằng không thì một luyện đan sư nhất phẩm, cho dù cắm đầu tạo xe, cả một đời cũng có thể là không cách nào bước vào hàng ngũ luyện đan sư nhị phẩm!
- Tốt, Tố Tâm Đan, đa tạ Diệu đại sư!
Nhìn ba viên Tố Tâm Đan thành phẩm trong tay, Mục Vân một bả nhấc lên nói:
- Ta còn có chuyện khẩn yếu cần làm, đan phương Tố Tâm Đan này, từ nay về sau sẽ thuộc về Diệu đại sư ngài, cáo từ!
Đan phương của một môn đan dược tam phẩm, nói tặng người là tặng người, không thể không nói, Mục Vân thật đúng là đại khí!
- Chậm đã!
Nhìn Mục Vân muốn đi, Diệu đại sư ngăn lại nói:
- Mục Vân, ta thấy ngươi gấp gáp như vậy, nhất định là giải độc cho ai, dược hiệu của Tố Tâm Đan này, cũng phải để lão phu nhìn mới hiểu được.
Hơi trầm ngâm, Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Đi thôi!
Nhìn thấy gia gia đi theo Mục đạo sư rời khỏi, Diệu Tiên Ngữ tức giận quệt mồm.
Hai người này, từ vừa rồi bắt đầu luyện đan, hoàn toàn xem mình như không khí.
Mặc dù trong lòng biệt khuất, nhưng Diệu Tiên Ngữ vẫn chạy chậm một đường, đi theo hai người, đi vào Mục gia.
- Các ngươi làm gì đấy?
Vừa đến trong tiểu viện nghĩa phụ ở lại, một tiếng quát từ trong tiểu viện vang lên.
Mà giờ khắc này, bốn tên hộ vệ ở cửa tiểu viện đã biến mất không thấy gì nữa.
- Làm gì? Gia chủ bệnh nặng, chúng ta đương nhiên là chữa bệnh cho hắn, Mục Càn Khôn, Mục Càn Vân, hai huynh đệ các ngươi muốn làm cái gì? Tạo phản sao?
- Không dám!
Trong tiểu viện, Mục Càn Khôn chắp tay, nói:
- Chúng ta phụng mệnh lệnh của thiếu tộc trưởng, thủ hộ tộc trưởng đại nhân!
- Thiếu tộc trưởng?
Nghe được xưng hô thế này, Mục Phong Nguyên cười:
- Thiếu tộc trưởng? Tên phế vật Mục Vân kia cũng xứng xưng là thiếu tộc trưởng? Tộc trưởng thụ thương hôn mê đã có đại trưởng lão ta phụ trách! Hiện tại ta muốn dẫn tộc trưởng đi chữa bệnh, các ngươi ai dám ngăn cản?
- Ta dám!
Đang lúc này, Mục Vân hét lớn một tiếng, đi vào trong tiểu viện.
Hắn mới chỉ rời khỏi gần nửa ngày, lão già Mục Phong Nguyên này đã không nhịn được.
Chữa bệnh?
Nghĩa phụ nằm ở trên giường nửa tháng, lão già này chẳng quan tâm, sau khi mình lộ ra thân phận đạo sư cao cấp của Bắc Vân học viện, hai người đột nhiên có lòng tốt muốn chữa bệnh cho nghĩa phụ, trong đó không có gì mờ ám, Mục Vân căn bản không tin.
- Ngươi...
Mục Phong Nguyên vừa định mở miệng mắng, nhìn thấy Mục Vân từ cửa tiểu viện đi vào, phía sau còn đi theo Diệu Thiến thì lập tức ngậm miệng lại.
- Diệu đại sư, khách quý ít gặp, khách quý ít gặp!
- Ha ha, đại trưởng lão tốt!
- Không biết Diệu đại sư đi vào Mục gia là có chuyện gì sao?
Diệu Thiến cười ha hả đáp lại nói:
- Mục Vân đạo sư mời lão hủ luyện một viên đan dược, lão hủ đến đây xem đan dược này đến cùng có công hiệu gì!
Đan dược?
Nghe thấy Diệu Thiến nói vậy, lông mày Mục Phong Nguyên nhíu lại.
Chẳng lẽ tiểu tử này đã phát hiện Mục Lâm Thần trúng là độc gì?
Làm sao có thể!
Trong đầu Mục Phong Nguyên lướt qua hết suy nghĩ này đến suy nghĩ khác, nhìn ánh mắt Mục Vân, càng ngày càng lo nghĩ.
- Diệu đại sư, phiền phức!
- Việc rất nhỏ!
Diệu Thiến cười hắc hắc, trực tiếp đi lên phía trước.
Toàn bộ Mục gia, hai người Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh dám cản Mục Vân, thậm chí có đôi khi vi phạm ý nguyện của tộc trưởng Mục Lâm Thần, thế nhưng là Diệu Thiến, bọn hắn cũng không dám cản.
Toàn bộ Bắc Vân thành cũng chỉ có viện trưởng Bắc Vân học viện Lục Khiếu Thiên mới dám khiêu chiến với Diệu Thiến đại sư.
Nhìn thấy Diệu Thiến tiến vào trong phòng, sắc mặt Mục Phong Nguyên biến thành xanh xám.
Trước đó, Mục Vân đi Bắc Vân sơn mạch, đáng hận Đông Phương Ngọc, Cận Đông lại không giết chết hắn.
Mà sau khi Mục Vân lần nữa đi Bắc Vân sơn mạch lại cấu kết với Tần Mộng Dao.
Thân thể Tần Mộng Dao khôi phục, Tần lão thái gia - gia chủ Tần gia Tần Thì Vũ vẫn một mực trong bóng tối phái không ít cường giả đi sát đằng sau.
Hắn căn bản không có cơ hội hạ thủ.
Hiện tại ngược lại tốt, muốn giết Mục Vân, ngược lại trở nên càng phiền phức.
- Đại trưởng lão, cũng không cần làm phiền ngài tốn kém, tin tưởng đan dược Diệu đại sư luyện chế đủ để nghĩa phụ khôi phục, đại trưởng lão vẫn nên đi về nghỉ ngơi đi!
- Hừ!
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Mục Phong Nguyên xanh mặt, nói:
- Vậy đương nhiên không được, việc này quan hệ đến tính mạng tộc trưởng, lão phu đương nhiên phải xác định vạn vô nhất thất mới có thể rời khỏi, để tránh một ít người thừa cơ mưu hại tộc trưởng!
Mưu hại?
Trong lòng Mục Vân cười lạnh.
Đến cùng là ai mưu hại còn không biết đâu!
Chương 97 Thần kỳ
Kẹt kẹt...
Ngay giờ phút này, cửa phòng đóng chặt đột nhiên bị mở ra.
Diệu Thiến đại sư thở ra một hơi, đi ra.
Theo sát phía sau là hai người Mục Sơn và Mục Vũ, hông eo trường đao.
Mà cuối cùng, một bóng người ngạo nghễ đứng ở trong phòng.
Mục Lâm Thần!
Thời khắc này, toàn thân trên dưới Mục Lâm Thần, trong lúc mơ hồ bộc phát ra một khí tức hoàn toàn khác ngày xưa.
Mà thần sắc thanh bạch trên mặt hắn, giờ phút này đã hoàn toàn biến mất không thấy, thay vào đó là một loại thần sắc hồng nhuận khỏe mạnh.
- Thế nào... Có thể!
Nhìn thấy Mục Lâm Thần giống như chưa từng trúng độc đứng ở cửa vào phòng nhỏ, Mục Phong Nguyên há to miệng, sắc mặt hãi nhiên.
Hắn không phải không tin đan dược Diệu Thiến đại sư luyện chế.
Chỉ là cho dù đan dược tam phẩm thì cũng không thể nào trong nháy mắt chữa một võ giả trúng độc trọng chứng hấp hối, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Hơn nữa còn là lông tóc không thương, thậm chí tiến thêm một bước.
Mục Vân để Diệu Thiến đại sư luyện chế đến cùng thần đan diệu dược gì!
- Tộc... Trưởng...
Nhìn thấy Mục Lâm Thần còn cường hãn hơn trước đó, hai người Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh thi lễ một cái, hậm hực hô.
- Hừ!
Mục Lâm Thần hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão đoạn thời gian gần đây hao tâm tổn trí! Người đâu, mời hai vị trưởng lão mời xuống dưới, nghỉ ngơi thật tốt!
- Tộc trưởng!
- Tộc trưởng!
- Thế nào? Chẳng lẽ bây giờ lời nói của tộc trưởng này, hai vị trưởng lão cũng không nghe sao?
Nhìn thấy đại trưởng lão, nhị trưởng lão biến sắc, Mục Lâm Thần thấp giọng quát nói, trong lòng bàn tay hội tụ chân nguyên.
- Không dám!
Ánh mắt âm độc liếc nhìn mắt Mục Vân, hai vị trưởng lão được Mục Càn Khôn, Mục Càn Vân dẫn đầu, rời khỏi tiểu viện.
- Nghĩa phụ!
- Xú tiểu tử ngươi, đến cùng tốn bao nhiêu linh thạch mới mời được Diệu Thiến đại sư đến giải độc cho ta?
Đi vào bên cạnh Mục Vân, Mục Lâm Thần thấp giọng mắng:
- Nhưng chớ bán luôn Mục gia chúng ta!
- Nào có...
Mục Vân nhếch miệng:
- Diệu Thiến đại sư chính là quan tâm thân thể của phụ thân, cho nên ngay lập tức đi vào Mục gia luyện đan giải độc cho phụ thân, không thu chút nào!
- Đúng không, Diệu Thiến đại sư?
- Đúng, đúng!
Diệu Thiến ha ha cười nói:
- Ngày sau nếu có cơ hội, lão phu sẽ nguyện ý luyện đan cho Mục Vân đạo sư!
A?
Nhìn thấy Diệu Thiến đại sư tràn đầy tự đắc, Mục Lâm Thần càng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.
- Mục đạo sư, chuyện làm đã làm xong, vậy ta sẽ đi trước!
Diệu Thiến không kịp chờ đợi nói.
Trước đó, hắn còn hoài nghi Mục Vân luyện chế viên đan dược này có tác dụng hay không, nhưng bây giờ, tận mắt chứng kiến đến dược hiệu của Tố Tâm Đan, hiện tại hắn phải nghiên cứu đan phương thật tốt, cùng với lúc hắn luyện đan, Mục Vân giảng thuật chi tiết mỗi một trình tự.
Hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, mỗi một bước nhìn như có phần không giống với thủ pháp luyện đan trên Thiên Vận đại lục, thế nhưng lại cao minh hơn so với thủ đoạn luyện đan trên Thiên Vân đại lục không ít.
Nhưng trong đó có một chút lại tồn tại tì vết, làm cho hắn từ đầu đến cuối không hiểu.
Diệu Thiến vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, những tì vết kia là Mục Vân cố ý gây nên.
Nếu như hắn biểu hiện quá mức nghịch thiên, tuyệt đối sẽ gây nên Diệu Thiến đại sư chú ý.
Mà sau lưng Diệu Thiến đại sư lại chính là Thánh Đan tông, tông môn có địa vị còn cao hơn toàn bộ Đại Tần đế quốc không chỉ gấp mười lần.
Nếu gây nên Thánh Đan tông chú ý, cũng không phải một chuyện tốt!
- Nghĩa phụ, ngài bệnh nặng mới khỏi, hay là nghỉ ngơi trước đi!
- Hỗn tiểu tử ngươi, ta có thể nghỉ ngơi sao?
Mục Lâm Thần cười mắng:
- Không biết ngươi đáp ứng Diệu đại sư điều kiện gì, nếu tiễn một nửa phường thị của Tần gia chúng ta, cái mạng này ta không cần cũng được!
- Ta nào dám!
Mục Vân cười khổ nói:
- Chẳng qua là làm một giao dịch với Diệu đại sư mà thôi.
- Giao dịch gì?
- Bí mật!
Mục Vân cười hắc hắc.
- Tiểu tử ngươi, hiện tại ngược lại trở nên càng ngày càng thần bí, có thể đây cũng ta lo lắng một chút, nếu như ngươi có thể giống như trước đó, ta ngược lại có thể bảo vệ ngươi, hiện tại...
- Nghĩa phụ, lời này thì không cần nói, hài nhi lớn lên, đương nhiên là hài nhi nên bảo hộ ngài, ngài yên tâm đi, ngày sau thời gian hưởng phúc còn nhiều nữa đâu!
- Tiểu tử ngươi!
Sắc mặt Mục Lâm Thần dần dần bình tĩnh trở lại, thở dài nói:
- Lần này, không ngờ Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh lại có thể cả gan làm loạn như thế, xem ra đã là lúc quyết định!
Nhìn thấy thần sắc của nghĩa phụ, Mục Vân hơi sững sờ.
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão liên thủ đối phó nghĩa phụ, hắn là có trách nhiệm nhất định, thế nhưng cho dù hắn không huỷ bỏ hai người Mục Lang, Mục Khoảnh, đến cuối cùng nghĩa phụ cao tuổi, dưới gối không con thì đại trưởng lão, nhị trưởng lão sẽ vẫn nhịn không được xuất thủ.
Hắn chỉ là bức bách hai người sớm lộ ra dã tâm.
Vừa dứt lời, Mục Lâm Thần bước chân đi ra khỏi tiểu viện.
Tộc trưởng đã không còn đáng ngại, hắn hiện tại nhất định phải cung cấp cho Mục gia một liều thuốc an thần, để Mục gia an định lại, mới có thể giải quyết triệt để hai khối u ác tính Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh!
- Xem ra, điều tra Phong Lĩnh động cần đẩy về sau một chút thời gian!
Hiện nay, chỉ sợ trong Mục gia đã lòng người bàng hoàng, lúc này, hắn nhất định phải đứng ở bên cạnh nghĩa phụ, trợ giúp hắn.
Mà đột phá bát trọng, cũng nên cần củng cố cảnh giới của mình một chút.
Hạ quyết tâm, Mục Vân lần nữa trở lại trong tiểu viện trước kia của mình.
Những ngày này, một ít chuyện xảy ra quá nhanh, hắn thiếu thời gian để thể nghiệm trải nghiệm sống lại một đời.
Trước kia, hắn đã từng vung cánh tay hô lên một tiếng, vạn giới run rẩy.
Nhưng bây giờ, hắn chỉ là một tiểu tiểu đạo sư của Bắc Vân thành, tại Nam Vân Đế Quốc, phía trên Thiên Vận đại lục cũng không tính là cái gì!
Đề thăng cảnh giới mới là quan trọng nhất!
Chỉ là lần đề thăng cảnh giới này, Tru Tiên Đồ không mở ra, cũng không có đan dược, luyện khí, võ kỹ xuất hiện trong não hải của Mục Vân, ngược lại để Mục Vân hơi kinh ngạc.
- Xem ra, muốn mở ra Tru Tiên Đồ, không chỉ là dựa vào đề thăng cảnh giới, còn có biện pháp khác!
Hạ quyết tâm, Mục Vân ngồi khoanh chân ở trên giường, bắt đầu tu luyện.
Cho dù kiếp trước hắn là Tiên Vương, thế nhưng một thế này, mỗi một bước tu luyện, hắn đều phải vững vàng, như thế thì mới có thể đảm bảo trong tương lai hắn đi được càng xa!
Đông đông đông...
Ngay giờ phút này, một tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.
- Mục Sơn, có chuyện gì không?
Bởi vì thủ đoạn của đại trưởng lão và nhị trưởng lão, Mục Lâm Thần không yên lòng, cho nên lưu hai người Mục Sơn, Mục Vũ lại bên cạnh Mục Vân.
- Thiếu tộc trưởng, tình huống không ổn, đại trưởng lão và nhị trưởng lão chạy!
- Chạy rồi? Chạy đi đâu?
- Điêu gia!
Gương mặt Mục Sơn lộ vẻ khó xử nói:
- Đại trưởng lão và nhị trưởng lão biết chuyện bại lộ, mang theo tử đệ nhà mình, toàn bộ đầu nhập Điêu gia.
Bởi vì Điêu Á Đông mất hết mặt mũi tại Bắc Vân học viện, cho nên Điêu gia cực lực tiếp nhận hai người bọn họ, hiện tại, Đông phường thị thuộc về Mục gia chúng ta, có gần bốn thành luyện đan sư và luyện khí sư rời khỏi, đi theo bọn người đại trưởng lão đầu nhập Điêu gia, trong phường thị hỗn loạn tưng bừng!
Chương 98 Phản Bội
- Ồ?
Nghe được Mục Sơn bẩm báo, Mục Vân nhăn mày lại.
- Thì ra hai lão hồ ly này sớm đã chuẩn bị tốt đường lui, khó trách sẽ không kiêng nể gì cả như thế, chỉ sợ việc hạ độc nghĩa phụ cũng có Điêu gia nhúng tay vào!
- Bây giờ nên làm gì? Thiếu tộc trưởng!
- Nghĩa phụ đâu?
- Đang ở Đông phường thị Bắc Vân thành, toàn thuộc về Mục gia ta, tộc trưởng đã đi tới Đông phường thị trấn an những thương gia kia!
Mục Vân biết, một gia tộc phát triển, chi tiêu hàng ngày rất lớn.
Mà bình phán một gia tộc cường đại hay không, nhìn chính là số lượng phường thị, cửa hàng cùng với luyện khí sư và luyện đan sư vốn có trong gia tộc.
Trước mắt, Mục gia cũng chỉ có năm vị luyện đan sư nhị phẩm, hơn mười vị luyện đan sư nhất phẩm, luyện khí sư cũng chỉ có chỉ khoảng hai mươi vị, nhưng không có một huyền khí sư.
Lần này, Mục Phong Nguyên cuốn đi một ít luyện đan sư, luyện khí sư của Mục gia, không thể nghi ngờ sẽ mang đến đả kích rất lớn cho kinh tế trong phường thị Mục gia.
- Chúng ta cũng đi xem!
Hạ quyết tâm, Mục Vân mang theo hai người Mục Sơn, Mục Vũ đi về phía trong phường thị.
- Mục tộc trưởng, không phải chúng ta không tin ngài, chỉ là nhiều luyện khí sư và luyện đan sư bỏ đi như vậy, những cửa hàng chúng ta còn làm ăn thế nào!
- Đúng vậy, không có linh đan và phàm khí bán ra, chúng ta sống không nổi!
- Đúng, Mục tộc trưởng, ngài cần phải nghĩ một chút biện pháp.
Vừa đi đến Đông phường thị, Mục Vân đã nhìn thấy một ít cửa hàng chủ quán, chăm chú vây xung quanh nghĩa phụ.
Trong phường thị Mục gia, kiếm lợi nhiều nhất đương nhiên là những cửa hàng thụ bán phàm khí, linh đan này, thiếu khuyết luyện đan sư và luyện khí sư, khẳng định sẽ ảnh hưởng đến việc buôn bán của bọn hắn.
- Mọi người an tâm chớ vội!
Mục Lâm Thần duỗi hai tay ra, ra hiệu đám người yên tĩnh, nói:
- Bởi vì nguyên nhân nội bộ Mục gia ta, khiến cho mọi người hao tổn, Mục Lâm Thần ta băn khoăn, cho nên, từ hôm nay trở đi, trong vòng ba tháng, mọi người không cần giao nộp tiền thuê, ba tháng sau, ta đảm bảo số lượng luyện khí sư và luyện đan sư trong phường thị Mục gia sẽ giống như trước đó, thậm chí còn mạnh hơn trước đó!
Mục Lâm Thần vừa nói xong câu này, trong đám người reo hò một trận.
Thế nhưng một số người vẫn có chút lo lắng.
- Mục tộc trưởng, nghe nói lần này là bởi vì trưởng lão Mục gia mang người chạy, bồi dưỡng luyện khí sư và luyện đan sư càng khó hơn bồi dưỡng tử tôn, trong thời gian ngắn, Mục gia từ đâu có thể kiếm được luyện khí sư và luyện đan sư?
- Ai nói không có!
Trong đám người, một âm thanh nhẹ nhàng đột nhiên vang lên.
Tần Mộng Dao mặc một bộ váy dài màu lam nhạt, dáng người thướt tha, chậm rãi đi ra.
Nàng vừa xuất hiện, lập tức ôm lấy ánh mắt của đại đa số người ở đây.
- Tần gia ta sẽ điều phối ba luyện đan sư nhị phẩm, năm phàm khí sư hạ phẩm, năm phàm khí sư trung phẩm trợ giúp Mục gia vượt qua khó khăn lần này!
- Là Tần tiểu thư!
- Khó trách, nghe nói thông gia Tần gia với Mục gia, bị tưởng rằng ngụy trang, xem ra lần này là thật!
- Tần gia xuất ra thủ bút lớn như thế, chuyện này không cần sợ!
- Không chỉ có như thế!
Đang lúc đám người nghị luận ầm ĩ thì một âm thanh hơi có vẻ non nớt vang lên.
- Là Diệu Tiên Ngữ!
- Diệu Tiên Ngữ? Chính là Diệu Tiên Ngữ mười sáu tuổi đã đột phá đến luyện đan sư nhị phẩm? Nàng chính là tôn nữ của Diệu Thiến đại sư, thiên tài luyện đan đệ nhất Bắc Vân thành.
- Chính là nàng.
Nhìn đám người, Diệu Tiên Ngữ cười hắc hắc nói:
- Diệu Tiên Ngữ ta đại biểu Thánh Đan các, nguyện ý mượn nhờ Mục gia, mà không chỉ như thế, Thánh Đan các sẽ điều ra năm luyện đan sư nhị phẩm trợ giúp Mục gia.
- Năm luyện đan sư nhị phẩm, ông trời ơi!
Nghe được Diệu Tiên Ngữ nói, trong đám người bạo tạc một trận.
Năm luyện đan sư nhị phẩm, lại thêm bản thân Diệu Tiên Ngữ, vậy Mục gia gần như không chỉ không thiếu luyện đan sư, ngược lại Đan dược nhị phẩm còn tăng trưởng trên phạm vi lớn!
- Ta cũng ra một phần lực!
Đang lúc này, Tề Minh mặc một bộ trường sam màu xám, từ trong đám người đi ra.
- Tề Minh!
- Hắn là ai?
- Ngươi là đồ đần à, hắn cũng là một thiên tài vừa bộc lộ tài năng, chính là một phàm khí sư thượng phẩm đấy!
- Không thể nào? Nhìn dáng vẻ của hắn chỉ mới có mười lăm mười sáu tuổi, có thể luyện chế ra phàm khí thượng phẩm?
Nghe thấy đám người nghị luận, Tề Minh xấu hổ cười cười, chậm rãi cúi đầu.
Cho tới nay, hắn đều là đứng ở dưới đài ngước nhìn những thiên tài được vạn chúng chú mục, hôm nay vừa ra tới bị người khác xưng là thiên tài, hắn còn có chút không thích ứng.
- Hắc hắc, chuyện của sư phụ ta, ta đương nhiên cũng phải giúp bận bịu!
Một tiếng cười hì hì vang lên, Mặc Dương sải bước ra khỏi đám người.
- Mọi người chú ý nghe, Mặc gia thương hội ta nguyện ý toàn lực hợp tác với Mục gia, sau này mọi người có hàng hóa gì cần vận chuyển, hay là trên phương diện làm ăn vãng lai thì cứ tới tìm Mặc gia thương hội chúng ta, toàn bộ giảm năm mươi phần trăm!
- Mặc gia thương hội cũng dính vào?
- Mặc gia thương hội chính là một trong thương hội lớn nhất của Bắc Vân thành, chỉ là địa vị không thể so với tứ đại gia tộc, không ngờ lại trợ giúp Mục gia!
- Lần này ta thấy Đông phường thị chúng ta, không có mất đi luyện đan sư, luyện khí sư gì, ngược lại là đạt được càng nhiều.
- Ngươi nói gì vậy, cái này gọi rất nhiều!
...
Nhìn thấy đám người Tần Mộng Dao, Diệu Tiên Ngữ xuất hiện, trong lúc nhất thời Mục Lâm Thần cũng chưa kịp phản ứng.
Đây là chuyện gì?
Tần gia đến giúp đỡ hắn Mục gia thì thôi, Thánh Đan các chính là từ trước đến nay chuyện gì cũng không nhúng tay vào, không ngờ cũng sẽ trợ giúp Mục gia bọn hắn.
Còn có Mặc gia thương hội cũng tới thò một chân vào, sẽ không có âm mưu gì chứ?
Đang lúc Mục Lâm Thần suy tư thì bốn bóng người đâm đầu đi tới, chính là bốn người Tần Mộng Dao.
Chỉnh sửa vạt áo, Mục Lâm Thần mỉm cười, vừa định đi ra phía trước mở miệng nói chuyện thì bốn người lại trực tiếp coi nhẹ hắn, đi ra phía sau.
- Mục Vân!
- Mục đạo sư!
- Sư phụ!
- Sư phụ!
Bốn bóng người trực tiếp lướt qua Mục Lâm Thần, đi về phía sau, căn bản không để ý Mục Lâm Thần, toàn bộ nhìn về phía Mục Vân.
- Tiểu tử này...
Nhìn thấy bốn người trực tiếp không chú ý hắn mà đi về phía Mục Vân, Mục Lâm Thần cười mắng.
- Mục Càn Khôn!
- Có thuộc hạ!
Mục Lâm Thần hơi mở miệng nói:
- Trong thời gian một tháng ta bệnh nặng, chắc hẳn Bắc Vân thành xảy ra không ít chuyện đúng không?
- Hả?
Mục Càn Khôn ngẩn người, nói:
- Khởi bẩm tộc trưởng, Bắc Vân thành không xảy ra chuyện gì, nhưng Bắc Vân học viện xảy ra đại sự!
- Ồ?
- Thiếu tộc trưởng mang theo sơ cấp ngũ ban của hắn, đối chiến với cao cấp tam ban của Điêu Á Đông, ba trận chiến ba thắng, mà cuối cùng Điêu Á Đông không chịu thua, đơn đấu với thiếu tộc trưởng...
- Đơn đấu?
Nghe đến đó, Mục Lâm Thần nhíu mày, hắn biết thực lực của Mục Vân, hình như chỉ là thất trọng Ngưng Nguyên cảnh, làm sao có thể là đối thủ của tên đạo sư thiên tài Điêu Á Đông này.
Chương 99 Tính Toán Riêng Phần Mình (1)
- Ừm, đơn đấu!
Mục Càn Khôn cũng có chút nghi ngờ nói:
- Cuối cùng, thiếu tộc trưởng một chiêu thắng Điêu Á Đông, tấn thăng đạo sư cao cấp, mà tộc trưởng, thiếu tộc trưởng cũng không được, Diệu Tiên Ngữ kia được thiếu tộc trưởng dạy bảo thành luyện đan sư nhị phẩm, còn có Tề Minh kia, phàm khí thượng phẩm sư, Mặc Dương cũng thế, đi theo thiếu tộc trưởng tu hành một tháng, không ngờ lại lĩnh ngộ kiếm ý...
Mục Càn Khôn càng nói càng hăng hái, hoàn toàn quên đi thân phận của vị tộc trưởng Mục Lâm Thần này.
- Bà nội nó, ta xưa nay không biết, thiếu tộc trưởng lại trâu bò như vậy!
Mục Càn Khôn cuối cùng nhịn không được văng tục.
- Khụ khụ...
- Tộc trưởng, thuộc hạ đi quá giới hạn!
Nhìn Tần Mộng Dao rúc vào bả vai Mục Vân, ba người Diệu Tiên Ngữ, Tề Minh, Mặc Dương mang theo ánh mắt sùng bái nhìn Mục Vân, Mục Lâm Thần mỉm cười.
- Con của hắn, làm sao có thể là phế vật được chứ...
Bị mấy người chen chúc ở giữa, ánh mắt Mục Vân lại hướng về một góc của đám người.
Ở nơi đó, ba bóng người đang nhìn chằm chằm hắn, tản ra sát ý âm độc.
- Người của Điêu gia sao?
Nhìn thấy ba bóng người kia, trong lòng Mục Vân đã hạ quyết tâm.
Đi tới Phong Lĩnh động, tìm được Phong Linh Thảo, luyện chế Phong Linh Đan và Trúc Linh Đan cho phụ thân của Tề Minh, làm cho hắn có thể một lần nữa trở thành một huyền khí sư.
Huyền khí sư, tại toàn bộ Bắc Vân thành, trước mắt còn không có.
Sau khi Tề Ngự Phong có thể khôi phục thực lực, chỉ cần hắn nguyện ý trợ giúp Mục gia, vậy cho dù Điêu gia và Uông gia liên hợp, cho dù nhiều âm mưu hơn nữa cũng vô ích.
Cùng lúc đó, Bắc Vân thành Điêu gia!
Giờ phút này, trong đại sảnh Điêu gia, bóng người lắc lư, hai người Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh mang theo mười mấy tên luyện khí sư, luyện đan sư cùng với tay thiện nghệ kinh doanh sinh ý đến từ phường thị Mục gia sau lưng, ngồi ngay ngắn ở trong đại sảnh.
Ở ghế cao nhất ngồi một nam tử trung niên ước chừng chừng bốn mươi tuổi, nam tử lưng hùm vai gấu, một đôi mắt tròn trịa, chính là gia chủ Điêu gia - Điêu Chấn Vân!
- Ha ha...
Hai vị trưởng lão đi vào Điêu gia ta, quả thực là khiến cho Điêu gia ta như hổ thêm cánh!
Điêu Chấn Vân cười ha ha, trên mặt tràn đầy nụ cười không giấu được.
Hai người Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh vốn là hai vị cường giả của Mục gia, Mục Phong Nguyên chính là Linh Khiếu cảnh tam trọng, Mục Phong Thanh chính là Linh Khiếu cảnh nhị trọng, đặt ở Bắc Vân thành cũng là cường giả có tiếng tăm lừng lẫy.
Mà lần này, hai người càng mang không ít luyện đan sư và luyện khí sư rời khỏi phường thị Mục gia.
Lần này, Mục gia xem như bị trọng thương!
- Điêu tộc trưởng khách khí!
Mục Phong Nguyên chắp tay nói:
- Mục Lâm Thần thân là tộc trưởng, hồ đồ vô năng, không ngờ lại tin tưởng tên phế vật Mục Vân kia, mà ta còn nghe nói, Mục Vân dùng gian kế, một chiêu đánh bại công tử Điêu Á Đông, chuyện này sao có thể?
- Không sai!
Mục Phong Thanh tiếp lời:
- Tiểu tử Mục Vân kia, quỷ kế đa đoan, ta thấy hắn một chiêu đánh bại quý tử Điêu Á Đông, tuyệt đối là đùa nghịch thủ đoạn gian trá.
- Không sai!
Điêu Chấn Vân hừ lạnh một tiếng, đáp:
- Đứa nhỏ Á Đông này thật sự là đại ý, những năm gần đây, vẫn luôn được xưng là thiên tài, cũng khiến cho hắn trở nên có phần mù quáng tự đại, giáo huấn lần này, cũng rất tốt!
- Nhưng người Mục Vân tâm thuật bất chính như thế, lưu lại Bắc Vân thành, đối với Điêu gia ta cũng là tai họa!
Bàn tay vỗ một cái, một tiếng “bang” vang lên, trong lòng Điêu Chấn Vân nổi lên cơn giận dữ.
Thấy cảnh này, hai người Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh nhìn nhau, trong ánh mắt đều toát ra một vòng ý cười.
Đầu nhập Điêu gia, bọn hắn cũng không phải không nghĩ qua.
Nếu nói toàn bộ Bắc Vân thành, hiện tại đối thủ của Mục gia không thể nghi ngờ sẽ là Điêu gia.
Mà lại thêm Mục Vân đánh bại Điêu Á Đông, lúc này đầu nhập tới, bằng vào Điêu gia, đánh Mục gia đã không thể thích hợp hơn.
Sau đó lại thu phục Mục gia trở về, đến khi đó, Mục gia chính là Mục gia của hai người bọn họ.
- Lần này hai vị mang đi gần bốn thành luyện đan sư và luyện khí sư của Mục gia, ta nhất định sẽ lấy lễ để tiếp đón, có lẽ giờ phút này, Mục gia đã hỗn loạn tưng bừng!
- Điêu tộc trưởng yên tâm, ta đã phái người đi điều tra!
- Đại trưởng lão...
Đang lúc hai người thảo luận thì một âm thanh mang theo hốt hoảng, đột nhiên truyền đến.
- Vội vàng hấp tấp, còn ra thể thống gì!
Mục Phong Nguyên nhịn không được quát người tới:
- Có chuyện gì, nói!
- Vâng!
Người kia nhìn Điêu Chấn Vân phía trên một chút, lại nhìn Mục Phong Nguyên, nuốt ngụm nước miếng nói:
- Hiện nay, lúc đầu trong phường thị Mục gia hỗn loạn tưng bừng, thế nhưng ai biết sau đó, Diệu Tiên Ngữ mang theo luyện khí sư, luyện đan sư của Thánh Đan các trợ giúp Mục gia, mà Mặc Dương kia lại càng dốc hết tài lực Mặc gia thương hội, cũng duy trì Mặc gia!
- Cái gì? Đáng chết!
Nghe thấy lời này, Mục Phong Nguyên đột nhiên đứng dậy, trên mặt tràn đầy phẫn nộ.
Hắn cho dù như thế nào cũng không nghĩ ra, Thánh Đan các sẽ nhúng tay vào việc này.
Thánh Đan các vẫn luôn là thế lực trung lập của Bắc Vân thành, thậm chí còn trung lập hơn Bắc Vân học viện, từ trước đến nay không nhúng tay vào chuyện giữa các gia tộc tại Bắc Vân thành.
- Đại trưởng lão an tâm chớ vội!
Giờ phút này, Điêu Chấn Vân mở miệng nói:
- Thánh Đan các vẫn là trung lập, ta thấy lần này cũng chỉ là tạm thời trợ giúp Mục gia, sẽ không mọc lâu, còn về Mặc gia, ta nhớ được lần này Tề gia cũng bởi vì Mục Vân, khá có oán hận đối với Mục gia, chỉ cần chúng ta từ đó khải hoàn một chút, cũng không đáng để lo.
- Điêu tộc trưởng suy nghĩ chu toàn!
- Mà gần đây, hình như Tề gia Tề Chính Phong đã luyện chế ra một thanh huyền khí hạ phẩm, chỉ cần Tề gia gia nhập trận doanh của chúng ta, đánh bại Mục gia chỉ là vấn đề thời gian thôi!
Huyền khí hạ phẩm?
Đây chính là một huyền khí sư hạ phẩm.
Phụ trách sinh ý và kinh doanh phường thị của Mục gia mấy chục năm, Mục Phong Nguyên đương nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của một luyện khí sư, luyện đan sư đối với gia tộc, càng không nói đến một huyền khí sư hạ phẩm!
- Như thế rất tốt, như thế rất tốt!
Mục Phong Nguyên triệt để yên lòng.
Lần này, hắn là được ăn cả ngã về không, nhất định phải đánh đổ Mục Lâm Thần và Mục Vân, cướp lại Mục gia.
- Đã như vậy, đại trưởng lão, nhị trưởng lão đến chỗ ở nghỉ ngơi trước, còn chuyện nhằm vào Mục gia, ngày sau chúng ta chậm rãi thảo luận!
- Tốt!
...
Nhìn bóng lưng hai người Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh rời khỏi, Điêu Chấn Vân nhắm hai mắt lại, trên mặt lộ ra một vòng nụ cười.
- Tộc trưởng, hai lão già này tuyệt đối không có ý tốt, khẳng định không phải toàn tâm đầu nhập Điêu gia ta!
Một lão giả bên cạnh Điêu Chấn Vân nói.
- Ta đương nhiên hiểu rõ!
Điêu Chấn Vân đáp:
- Bọn hắn không phải thật tâm đầu nhập vào, ta lại làm sao sẽ thực tình đợi bọn hắn? Lần này, hai lão hồ ly Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh đến Điêu gia ta, mục đích đúng là mượn tay Điêu gia ta để diệt trừ Mục gia, đây là một cơ hội.
Chương 100 Tính Toán Riêng Phần Mình (2)
- Một khi thành công, Mục gia sẽ thuộc về hai lão hồ ly này, mà bây giờ, đời sau của bọn hắn là Mục Lang, Mục Khoảnh đều đã bị Mục Vân phế, không ngoài ba mươi năm, Mục gia chính là của Điêu gia chúng ta!
- Tộc trưởng anh minh!
- Tốt, ta còn có chuyện muốn thương nghị với Uông tộc trưởng, các ngươi nhìn kỹ đệ tử gia tộc, để bọn hắn không nên gây chuyện!
Điêu Chấn Vân nói, sau đó đứng dậy rời khỏi.
Cùng lúc đó, một bên khác, trong Mục gia phủ, trải qua một đoạn thời gian náo nhiệt, đám người dần dần tán đi, trong tiểu viện của Mục Vân.
- Vân ca, có phải huynh dự định đi Bắc Vân sơn mạch hay không?
- Tiểu nha đầu, chuyện này còn phải hỏi sao? Phong Linh Thảo là ta nhất định phải đạt được, phụ thân của Tề Minh là một vị luyện khí sư thiên tài, không nên bị mai một.
- Vậy ta muốn đi cùng với huynh!
- Muội?
- Đúng!
Tần Mộng Dao cười nói:
- Bây giờ ta chính là nhục thân thập trọng Tụ Khiếu cảnh, chân nguyên trong cơ thể hùng hồn, tăng thêm lực lượng Băng Hoàng Thần Phách, cho dù là cường giả chân chính bước vào Linh Khiếu thập trọng, mở ra đệ nhất khiếu Hợp Cốc huyệt, ta cũng có thể đối phó!
Linh Khiếu thập trọng, nói đúng ra là Linh Huyệt thập trọng.
Sau khi Võ giả đạt đến nhục thân thập trọng, rèn luyện thân thể triệt để sẽ bắt đầu ngưng tụ huyệt khiếu.
Mà trong mười đại huyệt khiếu trên cơ thể người, mỗi khi mở một huyệt khiếu sẽ đủ để dẫn động lượng lớn thiên địa chân nguyên để dung hợp với bản thân.
Linh huyệt nhất trọng chính là mở Hợp Cốc huyệt, Hợp Cốc huyệt vị ở vị trí Vu Hổ miệng, một khi mở ra thành công, lực lượng hai tay võ giả bộc phát sẽ tăng lên gấp mười lần lực lượng nhục thân thập trọng.
Tần Mộng Dao lại còn nói nàng có nắm chắc ứng đối cường giả Linh Huyệt cảnh nhất trọng, đúng là để Mục Vân cảm thấy có chút kinh ngạc.
- Có một mỹ nữ bảo tiêu như vậy ở bên cạnh, đừng nói là Phong Lĩnh động, cho dù núi đao biển lửa, Mục Vân ta cũng dám xông vào một lần!
- Đừng ba hoa nữa!
- Được được, Tần đại mỹ nữ lên tiếng, Mục Vân ta nào dám ba hoa!
Mục Vân cười hắc hắc, nghiêm mặt nói:
- Dao nhi, lúc đột phá thập trọng, muội phải nhớ lấy, phải triệt để dụng hợp đan điền và Băng Hoàng Thần Phách thành một, tương lai sẽ có diệu dụng vô tận!
- Ừm!
Mặc dù không rõ tại sao Mục Vân lại nói như vậy, thế nhưng Tần Mộng Dao lựa chọn tin tưởng.
Mạng của mình đều là hắn cứu trở về, còn có cái gì không thể tin tưởng hắn chứ?
Điểm này, Mục Vân lại thật sâu biết được.
Chân nguyên là lực lượng thiên địa mà võ giả hấp thu được, mà lực lượng băng thuộc tính của Băng Hoàng Thần Phách lại là chính Băng Hoàng tạo thành.
Nếu như triệt để kết hợp chân nguyên và lực lượng thần quyết lại với nhau, như vậy dù ngày sau trong cơ thể Dao nhi không có một luồng chân nguyên, thì cũng sẽ chứa lực lượng băng hàn của Băng Hoàng Thần Phách, cả hai triệt để hợp hai làm một, Tần Mộng Dao mới có thể chân chính kết hợp thành một thể với thần phách.
Đến lúc đó, nàng sẽ càng thêm dễ dàng thức tỉnh ra trí nhớ kiếp trước, trên con đường trở thành cường giả, càng thêm thẳng tiến một bước.
Cùng lúc đó, một bên khác, trong Thánh Đan các!
Hai huynh đệ Thiệu Minh, Thiệu Vũ chỉnh lý y phục, xuyên qua cửa sổ lầu các, nhìn ra ngoài.
- Đại ca, mấy người Thanh Lăng, Tạ Vũ đã đến, theo ta nghe ngóng, ba người Đường Minh Dương, Thiết Sơn Hỗ, Ba Dụ Đức cũng đã dẫn người đến Bắc Vân thành, có lẽ ít ngày nữa sẽ đi tới Bắc Vân sơn mạch, điều tra Phong Lĩnh động.
- Tốt!
Thiệu Minh nắm tay, nói:
- Lần này, trước hết để ba bọn hắn đấu một trận, Phong Lĩnh động này quan hệ đến huyệt mộ của một vị cường giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh ngũ trọng, bọn hắn đi vào xông vào một lần, cũng coi là dò đường cho chúng ta!
- Không sai!
Thiệu Vũ nhẹ gật đầu.
Lần này, huynh đệ hai người chính là vì Phong Lĩnh động của Bắc Vân sơn mạch nên mới đi đến nơi này.
Nhắc tới cũng trùng hợp, nửa năm trước, một vị đệ tử của Thánh Đan tông đến Bắc Vân thành lịch luyện đã tiến vào trong Phong Lĩnh động, may mắn không chết, mà lại phát hiện trong Phong Lĩnh động hình như tồn tại bảo tàng.
Một vị võ giả Linh Huyệt cảnh ngũ trọng, đặt ở trong thành thị Bắc Vân thành với nhân khẩu trăm vạn, chính là cường giả tuyệt đỉnh.
Nếu như trong tứ đại gia tộc xuất hiện một vị cường giả như vậy, vậy thế lực Bắc Vân thành tuyệt đối phải một lần nữa tẩy bài.
- Phong Lĩnh động này, ta có thể dự cảm là cơ hội ta bước vào Linh Huyệt cảnh, chỉ cần bước vào đến Linh Huyệt cảnh, ta sẽ có cơ hội trở thành đệ tử tinh anh của Thánh Đan tông, tương lai trở thành đệ tử hạch tâm cũng không phải là không thể được!
Thiệu Minh cười nói:
- Đến lúc đó, gia gia sẽ ban thưởng cho ta một món binh khí, thậm chí ta có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của Thánh Đan tông!
- Hắc hắc... Lần này, đại ca nhất định mã đáo thành công!
- Ừm! Tiểu tử ngươi cũng không cần nhớ thương Mục Vân kia, ánh mắt phải đặt cao một chút, Mục Vân đặt ở Bắc Vân thành đã xem như một thiên tài, nhưng đặt ở Thiên Vận đại lục thì cái rắm cũng không bằng!
- Đệ đệ hiểu rõ....
Cùng lúc đó, trong một phòng khách sạn ở Bắc Vân thành, có hơn mười bóng người ngồi quanh hai bàn.
Thanh niên dẫn đầu chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi, trong tay cầm một cái quạt xếp, trên mặt từ đầu đến cuối treo nụ cười thản nhiên, khá có bộ dáng một công tử văn nhã.
- Đường sư huynh, lần này, Thiệu Minh với tư cách là đốc tra Bắc Vân thành, danh chính ngôn thuận đi vào Thánh Đan các Bắc Vân thành, nhưng chúng ta tới đây...
- Ha ha... Sợ cái gì!
Thanh niên nhẹ nhàng thu hồi chiết phiến, cười nói:
- Thiệu Vũ cũng chỉ là một đệ thử nội môn, tính là thứ gì, Đường Minh Dương ta tới đây, cho dù là đệ tử tinh anh cũng quản không được!
- Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên.
- Nhưng mà lần này, hai người Ba Dụ Đức và Thiết Sơn Hỗ cũng đều đã đến thập trọng Tụ Khiếu cảnh, ngược lại có chút phiền phức.
Vừa nói đến đây, Đường Minh Dương nhíu mày.
Hắn cũng là ngẫu nhiên biết được chuyện Phong Lĩnh động này, chỉ là không ngờ, người biết tin tức này không chỉ một mình hắn.
- Đường sư huynh yên tâm, lần này có hai võ giả cửu trọng Thông Linh cảnh - Vu Dương sư huynh và Vu Hải sư huynh, hai người bọn họ hợp lại có thể đánh một trận với võ giả thập trọng Tụ Khiếu cảnh, hai người Ba Dụ Đức và Thiết Sơn Hỗ không đáng để lo, nếu thật đánh lên, chúng ta chưa chắc ăn thiệt thòi.
- Ừm!
Đường Minh Dương hiểu rõ, thế yếu của hắn chính là ba người Thiết Sơn Hỗ, Ba Dụ Đức còn có Thiệu Minh đều bước vào đến thập trọng Tụ Khiếu cảnh, thế nhưng hắn chỉ cửu trọng Thông Linh cảnh, so với ba người thì hắn có chút chênh lệch.
Thế nhưng bên cạnh hắn tụ tập không ít cường giả, đối mặt với bất kỳ người nào trong ba người bọn hắn, đều không nhất định ăn thiệt thòi.
Mà đồng thời, trong phường thị phồn hoa của Bắc Vân thành có hai người đang bạn mà đi.
Trong đó, một thanh niên dáng người khôi ngô, mặt mũi tràn đầy râu quai nón nhếch môi, nhìn thanh niên gầy gò cao cao bên cạnh, cười ha ha nói:
- Ba Dụ Đức, không ngờ ngươi lại tìm ta hợp tác, rốt cuộc ngươi có chủ ý gì?