Mục lục
Y Thủ Che Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn là Mộ Chỉ Ly không đáp ứng, dù sao nhiều người như vậy đuổi theo rất nguy hiểm, nhưng mà Hàn Như Liệt căn bản không cho nàng có cơ hội cự tuyệt, tự mình tách ra, mà Hàn Dạ cũng lập tức xuất hiện. Hắn hướng một phía khác chạy đi.

Hiển nhiên, Hàn Dạ thế thân cho nàng, bởi như vậy mọi người sẽ không chú ý tới việc có thay đổi một người, hơn nữa không có Hàn Như Liệt bên cạnh, liệu người khác có chú ý đến mình?

Chạy một đoạn đường khá xa, cho đến khi phát hiện không có người đuổi theo mới chạy chậm lại, không nghĩ tới cái lò đan này vậy mà dẫn một trận phong ba, chỉ hi vọng Hàn Như Liệt bọn hắn không có việc gì.

“Chỉ Ly, yên tâm đi, bằng thân phận của Hàn Như Liệt cũng như thực lực của hắn, chắc không có việc gì !” Thiên Nhi hiểu rõ tâm sự của Chỉ Ly nên nàng lên tiếng an ủi.

Thực lực của hắn hẳn không bình thường, những người kia muốn động thủ cũng phải suy nghĩ vài phần.

“Hy vọng là như vậy. Bất quá, trên người bọn họ cũng không có lò đan, những người kia chắc có lẽ sẽ không làm khó bọn họ.” Mộ Chỉ Ly lo lắng, hai tay không tự giác nắm chặt, ngàn vạn không cần có sự tình gì xảy ra a.

Nếu có gì xảy ra… nàng sao có thể đối mặt với hắn? Từ khi biết hắn, lúc nào cũng là hắn giúp mình, tuy miệng hắn hay chiếm tiện nghi của mình, nhưng là hắn căn bản cái gì cũng đều không có làm, dùng phương thức của hắn bảo hộ lấy chính mình. Nàng làm sao lại có thể không cảm động? Chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.

“Như vậy, bây giờ chúng ta có thể trở lại khách sạn sao?” Như là đã không có người đi theo, không biết bọn hắn đã trở lại khách sạn chưa? Lần giao lưu này, nàng có được lò đan này là đã thu hoạch rất lớn rồi, những thứ khác không còn trọng yếu nữa.

Nhưng mà, Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Chúng ta trở lại hội giao dịch một chuyến.” Trong mắt của nàng lóe ra vẻ kiên định, hiển nhiên nàng đã có quyết định của mình.

Thấy thế, Thiên Nhi cũng không nói gì, bất luận Chỉ ly quyết định làm gì nàng đều ủng hộ.

Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly về tới chỗ hội giao dịch trên lầu bốn, lại dịch dung thêm một lần nữa, người bên ngoài tuyệt đối sẽ không nhận ra nàng. Lúc đi lại lầu bốn, trong lòng nàng còn có chút thấp thỏm không yên. Dù sao nàng cũng không có giấy thông hành, sợ là không vào được. Bất quá, cho dù cho hay không, nàng cũng nhất định phải đi vào.

Nhưng lần này, Mộ Chỉ Ly đi vào lại không có gặp bất kì ngăn trở nào. Bởi sự kiện vừa rồi oanh động quá lớn, cho nên trật tự có chút hỗn loạn. Bình thường tất cả mọi người biết rõ lầu bốn không thể tùy tiện đi vào, cho nên tất cả mọi người không có lên thử, nên Mộ Chỉ Ly mới kiếm được một chỗ trống chui vào.

Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly đi tới trước một cái quầy, dừng bước.

Lão giả kia cũng là ngẩng đầu lên, hiển nhiên nàng trực tiếp làm hắn chú ý. Mà Mộ Chỉ Ly lúc này cũng đang nhìn hắn, lão giả không khỏi lên tiếng nói: “Cô nương, ngươi là muốn đổi Thất Bảo Thanh Hồn Đan sao?”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Đúng vậy!” Từ lúc nàng phát hiện Hàn Như Liệt rất muốn Thất Bảo Thanh Hồn Đan này, nàng liền quyết định mua nó. Chẳng qua lúc đó, Hàn Như Liệt sẽ nói hắn không cần, cho nên thừa dịp Hàn Như Liệt không để ý nàng mới mua nó.

“Ngươi cũng thấy đấy, muốn có Thất Bảo Thanh Hồn Đan cần một quả Tử tâm hồn chướng đan đến đổi đấy, những thứ khác đều không.” Lờ của lão giả cũng không có một chút hứng thú, hắn nghĩ Mộ Chỉ Ly tuổi còn quá trẻ, làm sao có thể có thánh phẩm đan dược được? Khả năng thực sự quá nhỏ đi.

Hiển nhiên, Mộ Chỉ Ly cũng nhìn ra điểm này, tuổi của nàng quả thật không có sức thuyết phục, nhưng nàng vẫn đem Tử tâm hồn chướng đan ra, nói: “Đây là Tử tâm hồn chướng đan, ta muốn đổi Thất Bảo Thanh Hồn Đan này. Chắc không có vấn đề gì a?”

Nghe Mộ Chỉ Ly nói như vậy, lão giả kia cũng sửng sờ, trên mặt chợt tràn đầy vẻ kích động, ngay cả thái độ cũng nhiệt tình vài phần, không nghĩ tới nàng có thể có thánh phẩm dược!

Hắn tìm Tử tâm hồn chướng đan đã một thời gian rồi, nhưng không được, mà nó cũng rất khó. Tuy nhiên, lại có rất nhiều người muốn Thất Bảo Thanh Hồn Đan.

“Cô nương, chẳng biết ta có được xem trước không?”

“Tốt” Mộ Chỉ Ly đem cái hộp kia đưa tới. Lầu bốn là nơi bán đấu giá tất nhiên sẽ có quy định riêng, không thể nào phát sinh những chuyện cường đoạt, nếu không, ảnh hưởng rất lớn đối với việc bán đấu giá. Vậy nên nàng cũng không lo lắng cho mấy.

Lão giả không thể chờ đợi được liền tiếp nhận cái hộp, vừa mở ra, mùi dược thơm ngát lập tức truyền vào trong mũi của hắn. Nhìn vào trong hộp, lão giả run rẩy: “Quả nhiên là Tử tâm hồn chướng đan ah!”

“Có thể đổi sao?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, nàng hiện tại lo lắng cho an nguy của Hàn Như Liệt, nên tâm tình cũng không tốt lắm.

Lão giả kia cũng là cảm nhận được nàng không có ý nói chuyện phiếm, hắn vội hỏi: “Có thể, có thể, đây là Thất Bảo Thanh Hồn Đan, ngươi có thể cầm đi.” Đem Thất Bảo Thanh Hồn Đan đưa cho Mộ Chỉ Ly.

“Tốt, như vậy ta rời đi trước.” Mộ Chỉ Ly nhìn cái hộp trong tay mỉm cười, hướng phía lão giả thi lễ một cái rồi đi ra.

Nàng cũng chú ý tới, lão giả bán cái lò đan cũng mất tích. Hiển nhiên, hắn cũng rời đi. Nàng nhớ rõ hắn đã từng nói qua, hắn sẽ tìm đến. Nàng chỉ cần chờ đợi là được, dù sao mình lấy được cái Thần Lô này, cũng muốn khai báo một chút cho đối phương.

Nếu lão giả kia trong bốn ngày không có tìm đến như lời nói… nàng ở thành Ngải Y chơi nhiều một chút nữa, nếu cứ như vậy rời đi, có hơi quá không có một chút trách nhiệm nào.

Mộ Chỉ Ly trở lại khách sạn. Nàng trước tiên đến gian phòng của Hàn Như Liệt. Hắn vẫn chưa trở về, nàng cũng chỉ có thể ngồi chờ, nếu đi ra ngoài tìm… hắn lại trở ngược về rồi lại không thấy, chắc hắn sẽ lo lắng lắm.

Mấy người Lăng Lạc Trần cũng chưa về, có lẽ vẫn còn ở chỗ hội giao dịch đó.

Nếu là đổi lại bình thường, Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ gác lại mọi chuyện để tiến hành tu luyện, nhưng hôm nay, tâm nàng không yên. Đã như vầy, nàng chỉ đứng bên cửa sổ, lặng lẽ theo dõi mọi thứ xung quanh.

Thời gian từng phút từng giây đi qua, trên mặt nàng, vẻ lo lắng càng ngày càng đậm. Nàng hiểu tính tình của hắn, nếu có thoát được thì hắn nhất định sẽ trở về, coi như là lo lắng người khác dẫn tới đây thì cũng sẽ báo cho mình. Đến bây giờ mà hắn vẫn chưa về chứng tỏ hắn đã gặp nguy hiểm đâu đó!

Nàng làm sao mà không lo lắng? Nếu nàng chỉ lạnh nhạt đứng ở một bên mà không làm gì, nàng chính là kẻ lãnh huyết!

Trong lúc chờ đợi, thời gian trôi qua thật lâu, sắc trời dần chuyển thành đen, trong mắt nàng lóe lên một thân ảnh hồng sắc quen thuộc. Lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng về, lòng nàng buông xuống.

Vội vàng mở cửa ra… Khuôn mặt của Hàn Như Liệt tái nhợt, trên áo đen của Hàn Dạ còn có một vài vết máu.

“Ngươi bị thương?” Mộ Chỉ Ly khẩn trương hỏi

Vừa đi vào, Hàn Như Liệt trực tiếp ngã lên người nàng. Hiển nhiên hắn bị thương rất nghiêm trọng. Còn Hàn Dạ bị thương đến hôn mê bất tỉnh!

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly đặt hắn trên giường. Cũng may nàng là người tu luyện, bằng không nàng chưa chắc có thể kéo nổi thân thể hắn: “Hàn Dạ bị thương, ngươi…”

Không đợi hắn nói xong, Mộ Chỉ Ly nhu hòa mà nói: “Ta biết rồi, ngươi yên tâm.”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt khẽ cười, tuy mặt hắn có vài phần tái nhợt, nhưng lại không ảnh hưởng đến vẻ tuấn mỹ của hắn. Nắm chặt tay nàng, hắn dần chìm trong giấc ngủ.

Mộ Chỉ Ly lúc này mới xem xét vết thương, bộ ngực bị máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo, chỉ là hắn vốn mặc áo hồng nên cũng không thấy rõ, hiện tại vừa nhìn còn làm nàng sợ hết hồn, chảy máu nhiều như vậy, thảo nào sắc mặt hắn tái nhợt.

Vén quần áo của Hàn Như Liệt lên, chỉ thấy lồng ngực gày gò của hắn lúc này có một vết thương cực lớn, sâu đủ thấy xương. Một đao chí mạng! Nếu sâu hơn một phần, thì Hàn Như Liệt chắc không về được.

Nghĩ tới đây, trong lòng nàng rất sợ hãi, nếu như hắn không trở về được thì kết quả sẽ như thế nào. Hắn bị thương nghiêm trọng , tất cả đều bởi vì nàng!

Nàng cũng xem xét vết thương cho Hàn Dạ. Hắn tuy bị thương nhưng vẫn nhẹ hơn Hàn Như Liệt nhiều lắm. Cho Hàn Dạ nuốt chửng đan dược, sau đó chuyên tâm chữa trị vết thương của Hàn Như Liệt

Ban đầu cho Hàn Như Liệt nuốt Phục Thương đan cùng Liệu Nội đan, sau đó liền lấy ngân châm ra. Dù sao, tổn thương như vậy mà chỉ dựa vào đan dược thì không được. Ngân châm màu đỏ cùng xanh hoà lẫn với nhau trước ngực Hàn Như Liệt. Từng đạo quang sắc lóng lánh, mỹ lệ dị thường.

Bất quá, hiện tại không có bất kỳ ai sẽ chú ý điểm này. Mồ hôi theo trán nàng chảy xuống, nhưng nàng không quan tâm, vì lúc này nàng toàn tâm toàn ý vì hắn chữa trị vết thương.

Hai chủng ngân châm sử dụng cùng một lúc, trước mắt cũng chỉ có thể sử dụng Thiên Huyền ngân châm, bất quá lại rất hư tổn thân thể, nhưng hiệu quả cao hơn nhiều. Tài thời điểm bình thường đối với mình có tổn thương lớn như vậy thì Mộ Chỉ Ly sẽ không thi châm. Nhưng bây giờ thì dù trả giá nào, nàng cũng làm!

Thiên Nhi cùng Bụi Thái Lang đứng một bên nhìn, bọn hắn không biết chữa thương, chỉ có thể yên lặng ủng hộ Chỉ Ly, mà ngay cả lúc này Bụi Thái Lang cũng lo lắng cho Hàn Như Liệt

Tuy nhiên, nó luôn có địch ý với Hàn Như Liệt. Nó hiểu rõ nó chỉ là thú sủng! Huống chi Hàn Như Liệt đối với chủ nhân rất tốt, như vậy cũng giống như là bằng hữu! Nó thực không hi vọng Hàn Như Liệt có việc.

Mộ Chỉ Ly không ngừng rót thiên lực vào mấy cái ngân châm, nỗ lực hết mình để chữa thương cho hắn. Sau một thời gian, nàng rốt cuộc cũng trị liệu tốt cho hắn. Nàng mệt mỏi ngồi ở trên bàn, không còn chút khí lực nào…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK