Trên mặt Tống Nghi Kiệt hiện lên vẻ đắc ý, mặc dù không biết người khách sang trọng kia rốt cuộc là ai nhưng nhìn sang biểu hiện của sư phụ thì hắn biết là sư phụ đã có quyết định rồi. Hắn đi theo Phó Dịch Hùng đã lâu nên rất hiểu sư phụ của mình, chỉ cần nhìn vẻ mặt của sư phụ thôi là hắn đã hiểu việc cần phải làm rồi.
Ích Hàn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly mua toàn là dược liệu thì cũng hiểu được vì Mộ Chỉ Ly là dược sư nên ngoài dược liệu ra thì không có hứng thú với thứ gì khác.
- Mộ Ly, sau khi buổi đấu giá kết thúc thì nhất định Phó Dịch Hùng sẽ đến tìm ngươi, một mình ngươi cũng sẽ không được an toàn, chi bằng mau cùng ta quay về Tuyệt Tình Cốc.
Ích Hàn chậm rãi nói, hôm nay không ngờ là phát sinh chuyện như vậy, Mộ Chỉ Ly là huynh đệ của hắn nên hắn nhất định phải giúp đỡ Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly nghe vậy cũng chỉ cười nhạt:
- Không cần, sau khi buổi đấu giá kết thúc thì một mình ta rời đi là được rồi, ta cũng đang muốn gặp hắn.
Trong lời nói ôn nhu kia lại mang đến cảm giác kiên quyết và lạnh lùng. Hễ là ai ra tay với nàng thì tuyệt đối nàng sẽ không bỏ qua, huống hồ độc thuật của đối phương còn chưa đủ để làm cho nàng sợ.
Ích Hàn giật mình, nhìn đôi mắt thâm sâu của Mộ Chỉ Ly, im lặng một lát rồi nói:
- Ta sẽ ở lại đây.
Lời nói của Ích Hàn cũng đầy kiên quyết, kiên quyết đến nỗi chân thật và đáng tin.
Thật ra là hắn vẫn tin tưởng vào Mộ Chỉ Ly, nhưng Phó Hùng Dịch kia là một lão già có nhiều kinh nghiệm, tinh lực của lão đã chém giết nhiều người như vậy nên rất nguy hiểm, Ích Hàn nhất định phải ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nếu không thì sẽ không thể an tâm được.
Mộ Chỉ Ly định từ chối nhưng thấy được sự cứng rắn, kiên quyết trên khuôn mặt tuấn tú của Ích Hàn thì liền thay đổi ý định, bất luận là nàng đồng ý hay không đồng ý thì Ích Hàn cũng sẽ không đổi ý.
- Đồ vật đấu giá tiếp theo chắc chắn sẽ khiến cho những nữ tu luyện giả không thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của nó đâu, ngay cả ta cũng bị hấp dẫn nữa đấy, he he.
Kiều Nhã cười run cả người, điệu cười thu hút sự chú ý của mọi người.
- Vật bán đấu giá lần này chính là ba viên Như Ý đan, ba viên Như Ý đan này được đấu giá riêng. Ta tin là mọi người đều biết đến Như Ý đan, Như Ý đan có hiệu quả duy trì nhan sắc cực kì hiệu quả, tuy người tu luyện đi sẽ già đi rất chậm nhưng cũng sẽ không chịu nổi năm tháng trôi qua, vậy nên Như Ý đan này sẽ đóng vai trò rất quan trọng.
Kiều Nhã vừa dứt lời thì những nữ tu luyện giả đều nhìn chằm chằm vào trên cái mâm. Đối với nữ tu luyện giả mà nói thì các nàng biết rõ về Như Ý đan kia, tuy nhiên Như Ý đan lại rất ít khi xuất hiện, chỉ vì luyện chế ra Như Ý đan rất khó, mà ngay cả việc kiếm đủ dược liệu cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đúng là khó khăn, Như Ý đan rất ít khi xuất hiện ở Bồng Lai tụ địa, không ai ngờ là lần này ba viên Như Ý đan lại xuất hiện ở buổi đấu giá của Tuyệt Tình Cốc như thế này, có thể coi như là Như Ý đan mười năm mới xuất hiện ở Bồng Lai tụ địa một lần.
Đương nhiên Như Ý đan này không chỉ hấp dẫn riêng gì nữ tu luyện giả mà đến cả nam tu luyện giả cũng cực kì hứng thú. Bất luận là nam hay nữ thì luôn chạy theo tướng mạo, huống chi có được Như Ý đan này thì sẽ mang lại hiệu quả rất lớn cho nữ tu luyện giả.
Trong mắt Kiều Nhã hiện lên sự vui vẻ, ai cũng có thể nhìn thấy rõ là nói không chừng lấy được Như Ý đan này từ Kiều Nhã thì được trở thành mỹ nhân không phải là chuyện không thể.
- Như Ý đan, giá khởi điểm là một trăm vạn thưởng phẩm tinh thạch.
Kiều Nhã tuyên bố, so với giá trị của Như Ý đan thì giá khởi điểm như vậy xem như là thấp, tuy nhiên đây chính là chủ ý của người bán đấu giá, bắt đầu thấp thì sẽ dễ nâng giá lên cao hơn.
- 150 vạn.
Một giọng nói nhẹ nàng vang lên, lần đầu trả giá đã tăng lên tới 50 vạn.
- 170 vạn!
- 200 vạn!
............
Đại sảnh đấu giá trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết, tiếng ra giá liên tục vang lên, không ít người vì tranh đoạt Như Ý đan mà đỏ mặt tía tai.
Mộ Chỉ Ly ngồi tựa vào ghế, nhìn cảnh náo nhiệt bên dưới, khuôn mặt trắng như ngọc liền mỉm cười, nhưng cũng không quá chú ý đến. Giá cả này nàng đã dự đoán trước nên trong thời gian này cũng không để ý lắm đến việc Thiên Nhi đang cực kì chú ý đến Như Ý đan kia.
- Trong chốc lát mà đã lên đến 200 vạn thượng phẩm tinh thạch rồi, huynh đệ, rốt cuộc ta cũng hiểu được vì sao ngươi có thể dùng 200 vạn thượng phẩm tinh thạch để mua một bộ trang sức.
Ích Hàn giật mình, đó thật sự không phải là một món tiền ít đâu.
Trong mắt người khác hắn cũng là thiếu gia có tiền, nhưng tiền đó đều là của Tuyệt Tình Cốc, hắn chỉ có thể tùy ý sử dụng một ít thôi, không giống như Mộ Chỉ Ly muốn dùng như thế nào cũng được, tùy tiện bỏ ra tiền để mua một viên đan dược với giá cả như vậy thì hai viên Như Ý đan trên tay mình cũng có giá trị xa xỉ à.
Nhìn thấy vẻ mặt chua xót của Ích Hàn thì Mộ Chỉ Ly cười to, nói:
- Thế nào? Khâm phục sự phóng khoáng của ta chưa?
- Kì thật ta thấy tò mò hơn về đan dược mà ngươi có, tất cả những thứ đó đều là do ngươi luyện ra sao?
Ích Hàn không khỏi lên tiếng hỏi, tuy rằng trong lòng đã có đáp án sẵn rồi, nhưng Mộ Chỉ Ly còn trẻ tuổi mà khả năng luyện đan thuật đã đạt đến cảnh giới như vậy thật khiến người ta kinh ngạc à.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu.
- Tất nhiên là do ta luyện ra, nếu không thì làm gì có ai giúp đỡ ta luyện đan dược đâu?
- Ta vẫn thấy thắc mắc là dược liệu của Như Ý đan này không dễ tìm, làm sao ngươi tìm ra được?
Ích Hàn cau mày, hắn càng ngày càng không nhìn thấu Mộ Chỉ Ly, vốn dĩ kết bạn với Mộ Chỉ Ly là vì trước đây nàng giáo huấn tu luyện giả của Sất Trá Điện, rồi vô tình nhìn thấy sự tự tin của nàng nên hắn cho rằng nàng không phải là người bình thường.
Hiện giờ, bản lĩnh mà Mộ Chỉ Ly thể hiện ra ngày càng nhiều, hắn phát hiện ra là mình không thể hiểu được nàng. Tán tu ở Bồng Lai tụ địa nghèo túng như thế nào tất nhiên hắn là biết, nhưng tán tu trước mắt này nhìn thế nào cũng hơn xa so với đệ tử môn phái.
- Ngươi không phát hiện ra là những dược liệu xuất hiện ở buổi đấu giá hầu như đều bị ta tóm lấy hay sao?
Mộ Chỉ Ly trả lời nước đôi, kiểu gì cũng nói được.
- Sau này nếu ngươi thu thập đủ dược liệu và muốn ta giúp ngươi luyện đan dược thì cũng không thành vấn đề, haha.
- Chúng ta đây đâu có được như vậy, ngày thường muốn xin dược sư của Quỳnh Hải Cốc hỗ trợ luyện chế đan dược, họ không đề cập đến chi phí, chỉ là nhìn thấy bọn họ cứ tự cho mình tài giỏi hơn người nên ta rất khó chịu.
Ích Hàn bĩu môi, tất nhiên là hắn đã bị Quỳnh Hải Cốc đãi ngộ không tốt.
Trong đại sảnh bán đấu giá, Mộ Dật Thần che miệng cười, hạ giọng, nhìn Hàn Như Liệt nói:
- Mỗi lần đấu giá là Chỉ Ly tỷ lại tận dụng thời cơ để vơ vét của cải, trúng ý bảo bối nào là tóm lấy cho bằng được.
Hàn Như Liệt cười, từ trước hắn đã biết Ly Nhi vốn không hề lo lắng về chuyện tiền bạc và sự thật đã được chứng minh đúng là như vậy.
Phó Dịch Hùng hình như cũng nhìn chăm chú vào Như Ý đan trên bàn đấu giá, trong mắt hiện lên vẻ suy tư. Xem ra trong buổi đấu giá lớn này đúng là có một vị dược sư luyện đan cực kì cao siêu. Hắn đã từng luyện chế Như Ý đan nhưng tỷ lệ thất bại rất cao, cuối cùng luyện thành công được một viên thì bán ra với giá cực cao.
Ở giới luyện đan thì Như Ý đan có giá trị rất lớn ở ngoài chợ, nếu như có thể luyện chế ra được một lượng lớn Như Ý đan thì không cần phải lo lắng đến tài nguyên tu luyện nữa. Tuy nhiên đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, sau khi hắn đi thu thập dược liệu cho Như Ý đan thì mới biết là việc thu thập rất khó khăn.
Người này có thể lấy ra ba viên Như Ý đan để bán đấu giá, vậy thì hắn có tổng cộng là bao nhiêu dược liệu? Tầm mắt Phó Dịch Hùng đảo qua đại sảnh, tuy nhiên trời hơi tối nên không thể nhìn rõ được. Người đưa Như Ý đan ra đấu giá nhất định không phải là dược sư của Quỳnh Hải Cốc, có khi nào là dược sư của môn phái không?
Cuối cùng, viên Như Ý đan đầu tiên đã được bán với giá 10 triệu thượng phẩm tinh thạch, cảnh này khiến Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái trước sự giàu có của những người ở Bồng Lai tụ địa, tuy nhiên có càng nhiều người giàu có thì nàng càng thích. Qua mấy ngày nay xong thì nàng lại có thể đi chiêu binh mãi mã tiếp.
Hiện giờ tu luyện giả trong trụ sở bí mật sống chung với nhau vô cùng tốt, hoàn toàn có thể tuyển thêm người mới, nàng cũng phải mở rộng thêm thế lực của mình mới được. Nghĩ đến đây Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi Ích Hàn:
- Ích Hàn, có phải là những môn phái và thế lực ở Bồng Lai Bí Cảnh đều ở các đảo nhỏ đúng không? Vậy tại sao Tuyệt Tình Cốc và Quỳnh Hải Cốc lại ở Bồng Lai tụ địa?
Ích Hàn thoáng ngạc nhiên nhưng vẫn giải thích:
- Chuyện này cũng đã lâu rồi, lúc trước lão tổ sáng lập ra Tuyệt Tình Cốc có một thế lực cực kì mạnh mẽ, còn có thủ hạ giúp đỡ nên cuối cùng chiếm được một vị trí ở Bồng Lai tụ địa.
- Còn Quỳnh Hải Cốc là vì bọn họ có dược sư và độc sư, thường ngày có rất nhiều người cần tìm đến dược sư cho nên mọi người cũng không có ý kiến gì về việc họ ở lại Bồng Lai tụ địa. Hiện giờ Quỳnh Hải Cốc đã có được nhiều thành tựu, người xây dựng nên Quỳnh Hải Cốc cũng là một gã có trình độ chữa bệnh cực kì nổi tiếng, tuy nhiên lúc ấy ta còn chưa sinh ra nên hiểu biết cũng có hạn.
Trên thực tế, những môn phái ở các đảo nhỏ trên Bồng Lai tụ địa có những vị trí khác nhau cũng tốt, ví dụ như ở Bồng Lai tụ địa không thể có được một địa vị quá lớn được, Bồng Lai tụ địa tuy lớn nhưng người ở đây cũng rất nhiều, tuyệt đối không có chuyện một môn phái có được một phạm vi lớn.
- Ở Bồng Lai tụ địa điểm tốt nhất đó chính là lượng người qua lại rất lớn, mở rộng việc buôn bán là việc tốt nhất. Ta tổ chức Vạn Hoa đại hội ở Tuyệt Tình Cốc cũng là vì điểm này.
Ích Hàn giới thiệu và phân tích vắn tắt.
Mộ Chỉ Ly chỉ khẽ gật đầu, Ích Hàn phân tích rất chính xác, sau này con đường mà nàng đi cần phải suy tính kỹ lưỡng một chút.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau thì ba viên Như Ý đan đều đã bán hết, hai miếng Như Ý đan tiếp theo, một miếng có giá 13 triệu thượng phẩm tinh thạch và một miếng 15 triệu thượng phẩm tinh thạch, chỉ với ba miếng Như Ý đan này thì Mộ Chỉ Ly đã kiếm lời được gần 40 triệu thượng phẩm tinh thạch.
Nhìn thấy cảnh này Mộ Chỉ Ly chậm rãi cười, lần này đến Tuyệt Tình Cốc quả là sáng suốt.
- Món đan dược được mang ra đấu giá tiếp theo chắc chắn sẽ làm mọi người cực kì hứng thú, viên đan dược này được xem như là thứ kết thúc của buổi đấu giá nên giá trị của nó thì không cần phải nói nữa.
Kiều Nhã cười nói, giới thiệu qua loa vài câu khiến mọi người lại xôn xao bàn tán, đan dược dùng để kết thúc buổi đấu giá sẽ có tác dụng như thế nào đây?
Mộ Chỉ Ly và Ích Hàn liếc nhìn nhau, trong lòng đều hiểu rõ đan dược đó chính là Bồ Đề đan của Mộ Chỉ Ly đưa ra. Ích Hàn lộ vẻ nuối tiếc, nếu là hắn thì sẽ không nỡ mang đan dược này ra đấu giá đâu, đan dược này chính là bao nhiêu tiền tài cũng không đổi được.
- Tên đan dược này có lẽ nhiều người ngồi đây sẽ chưa từng nghe đến nên để ta giới thiệu qua.
Kiều Nhã bưng cái khay lên, đưa đan dược trên khay hướng về phía mọi người để họ tiện quan sát, sau đó nói:
- Đan dược này có tên là Bồ Đề đan, tác dụng của nó là có thể trợ giúp một cách chắc chắn cho những tu luyện giả có tu vi dưới Xuất Khiếu Cảnh hậu kì đột phá. Nếu ngươi bị kẹt lại ở cảnh giới của mình quá lâu mà không thể đột phá thì ngươi tuyệt đối không thể bỏ qua Bồ Đề đan này.
Kiều Nhã vừa dứt lời thì rõ ràng mọi người đều cảm giác được tiếng hít thở có phần nặng nề hơn, sự nhiệt huyết, ham muốn trong mắt mọi người đều dừng lại ở viên đan dược kia, viên đan dược kia được đưa ra vào lúc này đúng là có sức hấp dẫn vô tận.
- Đối với chất lượng của đan dược này mọi người có thể yên tâm, người giám định của bọn ta đã kiểm tra kĩ lưỡng công hiệu của nó rồi. Chúng ta cũng chưa bao giờ đấu giá Bồ Đề đan nên cũng khó đánh giá được giá trị của nó, vậy nên sẽ không đưa ra giá khởi điểm, mọi người tự cạnh tranh đi.
Thế nhưng Kiều Nhã vừa nói xong thì cả đại sảnh đấu giá rơi vào trạng thái yên lặng. Ngoài tiếng thở dốc ra thì đúng là không có người ra giá, tất nhiên bọn họ sẽ không hoài nghi chất lượng của buổi đấu giá ở Tuyệt Tình Cốc này, dù sao thì Tuyệt Tình Cốc nhất định sẽ không tự đập đi thương hiệu của mình.
Tuy nhiên hiệu quả kia đúng là điều mà mọi người mong chờ, cho dù là một môn phái mạnh mẽ thì đối với đan dược kia cũng không thể làm lơ được. Cao thủ Xuất Khiếu Cảnh à? Trên đời này có bao nhiêu người có thể đạt đến Xuất Khiếu Cảnh chứ?
Trưởng lão của các môn phái cũng rất có hứng thú với Bồ Đề đan, mặc dù một viên đan dược đối với môn phái mà nói thì tác dụng cũng không lớn lắm, nhưng có được một cao thủ Xuất Khiếu Cảnh thì sẽ rất có lợi.
Sự tồn tại của dược sư chính là yếu tố quan trọng nhất của một môn phái, chỉ cần mang Bồ Đề đan này về cho dược sư nghiên cứu thì nói không chừng có thể luyện chế ra được Bồ Đề đan. Từ đó, muốn bồi dưỡng được một phần lớn đệ tử thành Xuất Khiếu Cảnh cũng không phải là giấc mơ.
Thân là trưởng lão nên bọn họ cần phải nghĩ đến điểm này trước, bọn họ nghĩ như vậy thì Mộ Chỉ Ly cũng có thể nghĩ đến, tuy nhiên nàng cũng không quá lo lắng. Những người khác không có được khu vườn thần kì để trồng thuốc trong trụ sở bí mật như nàng, cho dù bọn họ biết được dược liệu cùng cách luyện chế thì sao chứ? Không bột đố gột nên hồ, căn bản bọn họ không thể luyện chế được.
Mà cho dù có tìm ra được hoa Thanh Anh và có khả năng luyện ra được mấy viên Bồ Đề đan thì thật sự cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Trong số người ngồi ở đây thì người kinh ngạc nhất chính là Phó Dịch Hùng, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, hắn khẳng định đan dược trên bàn đấu giá chính là Bồ Đề đan. Hôm qua mới gom đủ dược liệu của Bồ Đề đan mà hôm nay lại xuất hiện Bồ Đề đan rồi sao?
Cuối cùng thì ai là người đã chế ra Bồ Đề đan? Chính hắn đối với việc luyện chế Bồ Đề đan cũng không nắm chắc, dù sao cũng là một phương thuốc dân gian cổ xưa, muốn luyện chế thật không dễ dàng, đồng ý là có thể luyện chế thành công nhưng với tài luyện đan thuật như vậy thì thực lực của đối phương mạnh hơn hắn sao?
Trong buổi bán đấu giá này lại có một gã dược sư rất cường đại sao? Thậm chí người từng rất tự cao như hắn cũng thấy kiêng nể.
P/S: Mộ Chỉ Ly hốt bạc rồi, giàu to rồi. Đúng là nữ chính có khác, được tác giả ưu ái quá thể. ^^