Mục lục
Y Thủ Che Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly bao quát hết thảy, quả nhiên giống như nàng lường trước, Minh Quang Lang tập kích là do có người cố tình làm chuyện xấu, nếu không Minh Quang Lang tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ công kích bọn họ.

Mọi người Thần Quyết cung nhìn về phía Thần Vực Minh với vẻ mặt không tốt, số bọn hắn cũng thật là tốt, xem ra thời điểm bọn họ đối phó với Minh Quang Lang, cả một buổi tối những người này được nhìn thấy trò hay a.

Sau một đêm chém giết thì tất cả mọi người đều ở trong tình trạng kiệt sức, bất luận là tinh thần hay Thiên Lực cũng tiêu hao rất nhiều, Thần Vực Minhhiện tại xuất hiện đánh úp, bọn họ ứng phó cũng rất khó khăn.

“Khốn khiếp!” Diệp Hạo Hiên tức giận nói, thì ra Minh Quang Lang căn bản là bẫy của đối phương! Quả thực hèn hạ vô sỉ.

“Ta xem hạng người xà chuột nào ở phía sau nhìn lén cả đêm, thì ra là bọn Thần Vực Minh hèn hạ vô sỉ hạ lưu a!” Trên mặt Thiên nhi tràn đầy giễu cợt, trong lời nói không chừa chút mặt mũi nào cho Thần Vực Minh.

Nghe được lời nói của Thiên Nhi, trên mặt mọi người của Thần Vực Minhcũng lộ ra vẻ giận dữ, song người dẫn đầu Đới Phàm Khâm không giận mà cười: “Kết quả như thế nào vĩnh viễn là do người thắng quyết định. Hiện tại các ngươi thích nói như thế nào thì nói như thế, dù sao các ngươi cũng không sống được bao lâu rồi!”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt tức giận của đoàn người Thần Vực Minhtan biến hết mà ngược lại tràn đầy hứng thú nhìn đoàn người Thần Quyết cung bởi vì không lâu sau nữa những người này ở trước mặt sẽ hóa thành vô số thi thể!.

“Nói chuyện không khỏi quá cuồng vọng rồi, ta thấy các ngươi cũng sống không được bao lâu nữa đâu!” Trầm Thanh Nhân tức giận nói, những người này thật là vô sỉ đến cực điểm!

“A…” Nụ cười trên mặt của Đới Phàm Khâm càng thêm dày đặc mấy phần: “Tình huống như bây giời mà các ngươi còn có thể nói ra như vậy bản thân ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải, thời gian một đêm chắc chắn Thên Lực của các ngươi tổn thất cũng không nhỏ, có cảm thấy cả người đau nhức ngay cả khí lực nâng kiếm cũng không có?”

Bọn hắn hấp dẫn Minh Quang Lang đến chỗ này, bọn họ ngay cả khí lực nâng kiếm cũng không có, làm sao đối đầu cùng với bọn họ? Mặc dù bọn họ cỗ gắng chống cự, nhưng tại tình huống này thì chính là một hành động rất sai lầm. Ở trong mắt bọn hắn thì đoàn người Thần Quyết cung lúc này đều đã là người chết.

Mộ Chỉ Ly cúi đầu không ngừng giúp mỗi người trị liệu, nếu không nhanh chóng giúp mọi người tiêu trừ đau nhức thì kết quả của cuộc tỷ thí này có lẽ đúng như lời Đới Phàm Khâm nói, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra chuyện như vậy

Mà động tác của Thiên Nhi chính là đang tranh thủ thời gian cho Mộ Chỉ Ly!

Mộ Chỉ Ly tốc độ không chậm, cho dù tình huống nơi này đang khẩn trương, nhưng ngân châm hạ xuống không một chút sai lệch. Trên trán trắng nõn bắt đầu rỉ ra từng giọt mồ hôi, hôm nay bất luận là thực lực hay y thuật đều tăng lên không ít, nhưng không nghi ngờ chút nào, châm cứu cực kỳ hao phí tinh thần, huống chi đêm qua tinh thần tiêu hao không ít?

Những đệ tử của Thần Quyết cung được Mộ Chỉ Ly châm cứu qua phát hiện cảm giác mệt mỏi trên người bọn họ biến mất không còn, phảng phất cuộc chém giết đêm qua không có ảnh hưởng gì. Trong lúc hai bên giằng co Mộ Chỉ Ly đã trị liệu hơn phân nửa!

Đới Phàm Khâm cũng thấy cử động của Mộ Chỉ Ly, chẳng qua hắn không để ý: “Cầm mấy cây ngân châm đâm linh tinh thì có thể trị liệu tốt sao? Người của Thần Quyết cung đúng là rất ngây thơ a”

Đan dược của đại lục Thiên Huyền có thể trị liệu nội thương, có thể trị liệu ốm đau, nhưng thân thể mệt mỏi chỉ có thể dựa vào nghỉ ngơi để giảm bớt, căn bản cũng không có phương pháp trị liệu, đây cũng là nguyên nhân hắn thấy cử động của Mộ Chỉ Ly không thèm để ý chút nào.

Mộ Chỉ Ly phảng phất không có nghe thấy lời hắn nói, không cần thiết nhiều lời với người như vậy.

Nhưng Mộ Chỉ Ly không chút nào để ý tới cũng khiến cho trên mặt của Đới Phàm Khâm hiện lên một tia khó dễ không khỏi lên tiếng nói: “Ngươi điếc hay là câm rồi?”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy lạnh lùng, nhìn chằm chằm Đới PhàmKhâm: “Chỉ là hạng tôm tép nhãi nhép thôi, có tư cách gì để bắt ta trả lời vấn đề của ngươi?”

Khí phách!

Lời nói của Mộ Chỉ Ly không khác gì ở trước mặt của người Thần Vực Minh cho một cái bạt tai vang dội!

Vốn là khi nghe được Thiên Nhi nhục mạ, hắn không có chút giận dữ nào nhưng khi nghe lời nói của Mộ Chỉ Ly, Đới Phàm Khâm giận tái mặt: “Ngươi mới là hạng tôm tép nhãi nhép! Cả nhà ngươi cũng là hạng tôm tép nhãi nhép.”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng âm trầm xuống, nàng có thể chịu được người khác nói nàng không tốt, dù sao nàng đã sớm tạo thành thói quen, nhưng tuyệt đối không thể dính líu người nhà của nàng, nếu không bất luận là người nào, kết quả cũng chỉ có một chữ: Chết!

Trong lúc hai bên khẩu chiến, Mộ Chỉ Ly đã kết thúc châm cứu. Chậm rãi đứng dậy, trên khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng như đóa phù dung phủ đầy sương lạnh, trong con mắt kia không thèm che giấu tia sát ý lạnh thấu xương.

Sau khi Đới Phàm Khâm nhìn thấy ánh mắt của Mộ Chỉ Ly, hắn chỉ cảm thấy sau lưng dâng lên một cỗ hàn ý. Cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy người nào có đôi mắt đáng sợ như thế, làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Ở nơi này bị đôi tròng mắt nhìn soi mói, hắn cảm thấy lòng tin đang dần dần tán loạn.

Tại sao có thể như vậy! Trong lòng Đới Phàm Khâm hoảng sợ, với tình huống hiện tại vì sao hắn phải sợ chứ, kết quả cuối cùng là Thần Minh Vực bọn họ sẽ thắng!

“Các huynh đệ! Lên! Huyết tẩy Thần Quyết cung, sau khi trở về Minh Chủ tuyệt đối sẽ cho chúng ta phần thưởng phong phú!”Đới Phàm Khâm đề cao giọng nói, mượn điểm này để che giấu chột dạ lúc trước.

Nghe được lời nói của Đới Phàm Khâm …, trên mặt đoàn người Thần Vực Minh hiện lên vẻ hưng phấn, lập tức giơ vũ khí trong tay xông tới đoàn người Thần Quyết cung.

Từ đầu đến giờ, đoàn người Thần Quyết cung vẫn đứng nguyên tại chỗ chưa hề động thủ, hiển nhiên hành động này rơi vào trong mắt của bọn người Thần Vực Minh chính là do tình huống của bọn hắn không tốt, khó coi muốn trì hoãn thời gian, cũng chính vì vậy bọn người Thần Vực Minh mới tràn đầy lòng tin.

Nhìn thấy đám người Thần Vực Minh lao tới, Lăng Lạc Trần vẫn im lặng nãy giờ cũng lên tiếng nói chuyện, lời nói của hắn trước sau như một, đơn giản: “Diệt Thần Vực Minh.” Năm chữ đơn giản cũng đã biểu lộ thái độ của Thần Quyết cung!

Đoàn người Thần Quyết cung rối rít hoan hô, từ lúc Thần Vực Minh xuất hiện một khắc kia, trong lòng của bọn họ đã nghĩ đến loại ý nghĩ này, hiện tại đội trưởng lên tiếng, đương nhiên bọn họ tuân theo!

Mộ Chỉ Ly không nói lời nào, tay phải nắm chặt kiếm Vị Ương, xuyên qua đám người Thần Vực Minh, trực tiếp xông về Đới Phàm Khâm kia. Người này, nàng phải giết!

Đới Phàm Khâm giống như trước chú ý tới hướng đi của Mộ Chỉ Ly, trên mặt hiện lên vẻ tức giận, vừa rồi mới bị ánh mắt của nàng ta làm cho kinh sợ ở trong lòng đã cảm thấy rất không thoải mái, không nghĩ tới nữ nhân này lại chủ động tìm tới tận cửa rồi, quả thực là muốn chết!

Trong nháy mắt, Mộ Chỉ Ly đã tiến đến trước mặt Đới Phàm Khâm.

” Như thế nào, chỉ bằng thực lực Thiên Huyền Bát cảnh như ngươi làm sao có năng lực đối phó ta?”

Cùng với Thiên Lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, Đới Phàm Khâm cũng cảm nhận được thực lực của nàng ấy, tất nhiên trong lòng lại càng không sợ hãi.

Đối với hắn mà nói, thực lực Thiên Huyền Bát cảnh căn bản không coi là cái gì, dễ dàng có thể giết chết nàng ta.

Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly lạnh lung nhìn Đới Phàm Khâm: “Thử một chút là biết liền.” Nàng không có cách nào đoán được thực lực của Đới Phàm Khâm, nhưng mà có thể trở thành nhân vật dẫn đầu Thần Vực Minh, , kỳ thật thực lực có thể nghĩ, chẳng qua nàng vẫn lựa chọn tiến lên.

“A. . . . . .” Đới Phàm Khâm cười lạnh: “Bản thân ta rất là hiếu kỳ, lòng tin này của ngươi là từ đâu tới?”

Mộ Chỉ Ly gương mắt lên không kiên nhẫn nói: “Ngươi quá ồn ào rồi!” Phiêu Miểu thân pháp khẽ động, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đi tới trước mặt Đới Phàm Khâm, Đới Phàm Khâm không kịp đề phòng, một cái tát vang dội lưu tại trên mặt của hắn.

“Ba !”

Cái tát vang dội đến tột cùng, trở lại chỗ đứng, Mộ Chỉ Ly phủi tay, bộ dáng kia làm như đánh Đới Phàm Khâm là làm ô uế tay của mình.

Đới Phàm Khâm vuốt bên mặt sưng của mình, nhất thời bị đánh tỉnh.Khi phản ứng lại là nổi giận đùng đùng, đã bao lâu rồi không có ai đánh hắn? Hôm nay bị một cô gái thực lực so với hắn thấp hơn đánh một cái bạt tai, quả thực là một sỉ nhục lớn.

“Ngươi sẽ hối hận về tất cả hành vi của mình.” Đới Phàm Khâm nghiến răng nghiến lợi nói , bộ dáng kia hận không thể đem Mộ Chỉ Ly thiên đao vạn quả!

Hai người đồng thời hành động, tất cả Thiên Lực mênh mông trong cơ thể cùng cuồn cuộn tuôn ra, trực tiếp biến thành giương cung bạt kiếm

Bàn tay của Đới Phàm Khâm mở ra trường thương màu vàng xuất hiện ở trong tay của hắn, Thiên Lực màu vàng sáng chói không ngừng rót vào bên trong trường thương, khiến cho ánh sáng của trường thương càng thêm sáng chói làm cho người ta không dám nhìn gần.

Thiên Lực cường đại kia từ trong cơ thể gào thét ra, hơi thở cũng là một loại tốc độ cực kì khủng bố nhanh chóng kéo đến, trong chớp mắt chính là vượt qua Thiên Huyền Bát cảnh đạt đến nửa bước Sinh Cảnh! Cùng lúc đó, phát ra chấn động vô cùng cuồng bạo.

“Ta sẽ cho ngươi biết, đắc tội ta là hành động không sáng suốt nhất trong cuộc đời của ngươi!” Ánh mắt của Đới Phàm Khâm thâm độc, sắc mặt dữ tợn nói.

Lời nói của Đới Phàm Khâm không làm cho sắc mặt của Mộ Chỉ Ly sinh ra một chút biến hóa nào, bọn họ đã sớm lâm vào hoàn cảnh không chết không ngừng.

Mặc dù thực lực của đối phương so với nàng mạnh hơn nhiều, nửa bước sinh cảnh cùng Thiên Huyền Cửu cảnh tuy là một đường chỉ cắt ngang, nhưng thực lực kém hàng vạn hàng nghìn lần. Chẳng qua, tới bây giờ Mộ Chỉ Ly nàng cũng không có e ngại bất luận kẻ nào! Mặc cho đối phương có là cường giả nửa bước Sinh Cảnh!

Thiên Lực mênh mông từ trong cơ thể bắt đầu xuất hiện, Thiên Lực không ngừng đi vào bên trong kiếm Vị Ương, mà dường như kiếm Vị Ương có cảm ứng, khẽ rung toàn thân tỏa ra màu xanh chói mắt, hẳn là so với kim thương của Đới Phàm Khâm càng thêm chói mắt.

Trong lúc đó, hai tay hai chân của Mộ Chỉ Ly đều hiện lên một tầng xanh ngọc, Cường Long Ngao Thiên bí quyết! Lúc này đã có thể hoàn toàn hỗ trợ tứ chi, vừa bắt đầu Mộ Chỉ Ly đã sử dụng một chiêu này, dù sao lực lượng của Thiên Huyền Cảnh giới cũng không thể so sánh nổi với cao thủ nửa bước Sinh Cảnh

Mộ Chỉ Ly nắm chặt quả đấm, cảm thụ được trong cơ thể dồi dào lực lượng, sắc mặt hiện ra ngày càng lạnh lùng. Nàng cũng không phải là không biết sống chết, mà là hôm nay nàng vừa lúc cần một cuộc chiến đấu vượt cấp, như vậy mới có thể làm cho nàng thích ứng tốt hơn với mức độ cường lực*(ý là chịu được áp lực) của mình.

Đêm qua tuy chém giết không tệ, nhưng lại không có khiêu chiến vượt cấp thoải mái!

Nàng muốn thử một chút cường lực của mình đến tột cùng như thế nào.

Đối với biến hóa của Mộ Chỉ Ly, Đới Phàm Khâm không chút nào để ý, ở thực lực tuyệt đối trước mặt, cái kia chỉ là trò cười thôi! Đột nhiên bước ra một bước, ngập trời uy hiếp chính là hướng tới Mộ Chỉ Ly.

Tại chỗ, tất cả mọi người đều cảm nhận được uy áp cường hãn này, đoàn người Thần Quyết cung lại càng lo lắng nhìn Mộ Chỉ Ly, Lăng Lạc Trần không nhịn được muốn tiến lên trợ giúp Mộ Chỉ Ly, cao thủ của nửa bước Sinh Cảnh cường hãn ra sao hắn quá rõ ràng. Mặc dù lực chiến đấu của Chỉ Ly cùng tu vi thưc tế không tương xứng, nhưng hai người bọn họ ngăn cách ở giữa là một khoảng cách không thể vượt qua được.

Song, thời điểm Lăng Lạc Trần chuẩn bị tiến lên, thì Thiên nhi đã ngăn cản Lăng Lạc Trần: “Tin tưởng nàngấy, nếu không được…, lúc đó ra tay cũng không muộn.” Nàng rất hiểu Mộ Chỉ Ly, tại sao lại không biết suy nghĩ của nàng ấy?

Nghe vậy, Lăng Lạc Trần chần chờ một chút, cũng là gật đầu. Quay sang hướng những người Thần Vực Minh công kích! Không nghi ngờ chút nào, thực lực Thần Vực Minh cũng không phải là áp đảo được, so với Thần Quyết cung thật là không phân cao thấp! Cuộc chiến đấu này, tuyệt đối là một cuộc chiến đấu cực kỳ thảm thiết.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly nổi lên tia cười lạnh. Hướng về phía uy áp khổng lồ tiến tới, một quyền trực tiếp đánh tới!

“Oanh!”

Một tiếng vang thật lớn, mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn hướng trung tâm nơi Mộ Chỉ Ly chiến đấu với Đới Phàm Khâm.

Một quyền này của Mộ Chỉ Ly cũng không thành công phá vỡ uy áp của Đới Phàm Khâm, nhưngkhi nụ cười đắc ý chưa tràn ngập trên mặt Đới Phàm Khâm, Mộ Chỉ Ly một quyền tiếp một quyền trực tiếp đánh tới.

“Oanh!”

“Rầm rầm rầm!”

Thanh âm điếc tai nhức óc không dứt, đang lúc mọi người kinh hãi, trong tầm mắt, bức tường mà uy áp cô đọng lại hẳn là xuất hiện từng đạo vết rách, cuối cùng hoàn toàn đổ vỡ!

“Rầm”.Mọi người nuốt nước miếng một cái.

Mộ Chỉ Ly và Thiên nhi quả nhiên là tỷ muội, đều bạo lực giống nhau như vậy!

Một chiêu thất bại, mặc dù trong lòng Đới Phàm Khâm kinh ngạc, cũng không có quá nhiều ở để ý. Thân hình chợt lóe hóa thành một đạo cầu vồng hướng Mộ Chỉ Ly hung bạo vút qua, nhanh như sấm sét xé rách phía chân trời.

Chỉ thấy hai tay Đới Phàm Khâm không ngừng lật qua lật lại nguyên một đám thủ ấn phức tạp và huyền ảo tại trong tay hắn chậm rãi thành hình, dựa theo cái thủ ấn xuất sắc này một cỗ hơi thở cường đại trong nháy mắt tràn ngập ra.

“Thái Sơn Áp Đỉnh!” Đới Phàm Khâm hét lớn một tiếng, đang lúc mọi người kinh hãi, một ngọn núi lớn do Thên Lực ngưng kết mà thành trong tầm mắt mọi người áp xuống Mộ Chỉ Ly, nếu không ngăn chặn…, chỉ sợ Mộ Chỉ Ly sẽ trực tiếp biến thành cục thịt nát tương.

Trong cùng lúc đó, hai tay Mộ Chỉ Ly hợp kết không ngừng lật qua lật lại, phía sau xuất hiện nhiều mảng lớn sương trắng, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn, sương trắng kia đã biến thành màu đen u ám.

Mộ Chỉ Ly như đang ở trong tấm màn đen, cảm giác bị đè nén là từ sương mù bên trong tấm màn đen tràn ra. Dựa theo cái áp lực màu đen càng nặng này, một tia màu đỏ giống như vừa mới sinh ra từ trong sương mù màu đen, chậm rãi xuất hiện một thanh cự kiếm màu đỏ, trong thời khắc này một cỗ uy áp ngập trời hiện ra như một vị vua.

“Kiếm pháp Vạn Nguyên Quy Nhất chiêu thức thứ bảy: Huyết Hải Sát Kiếm”

Cự kiếm màu đỏ thẳng tắp hướng ngọn núi lớn nghênh tới, đến tột cùng núi lớn áp đảo huyết kiếm, hay là huyết kiếm phá vỡ núi lớn? Trong lòng mọi người không khỏi hiện lên một tia nghi ngờ.

Thực lực sai biệt to lớn như vậy, chắc chắn là Đới Phàm Khâm sẽ thắng nhưng khi mọi người nhìn đến cự kiếm màu đỏ kia thì trong lòng có chút không xác định, bởi vì cự kiếm màu đỏ này tản ra hơi thở không kém,

“Oanh!” Hai đạo công kích cường đại ầm ầm chạm vào nhau!

Trong lúc nhất thời, đất đá bay đầy trời, năng lượng cuồng bạo cuốn sạch mọi thứ. Khắp không trung phảng phất bị tiếng nổ làm cho mọi thứ biến thành màu tro làm cho mọi người nhìn không rõ lắm.

Sau khi hết thảy bình tĩnh lại, mọi người kinh ngạc phát hiện ra là ngang tay? Nửa bước Sinh Cảnh giao thủ cùng với Thiên Huyền Bát cảnh kết cục là ngang tay? Trò đùa này không khỏi có chút quá trớn hay sao?

Mộ Chỉ Ly khẽ nhìu mày, quả nhiên thực lưc của nửa bước Sinh Cảnh rất cường đại, Thái Sơn Áp Đỉnh chỉ là một kích tiện tay của Đới Phàm Khâm thôi, thực lực chân chính của hắn cũng chưa thấy rõ, mà mình cũng đã lộ ra chiêu thức cường đại như vậy, sự so sánh ngày hôm nay, thật là khó khăn!

Sắc mặt của Đới Phàm Khâm đã biến thành màu gan heo, hắn nhìn thấy gì? Vốn nghĩ rằng với một kích này cho dù không thể đánh chết Mộ Chỉ Ly thì cũng làm cho nàng ta bị thương không nhẹ, hiện tại khen ngược, nàng ta lại không có chuyện gì!

Nhất là khi cảm nhận được ánh mắt quái dị của mọi người xung quanh, hắn quả thực muốn độn thổ cho xong!

“Đúng là xem nhẹ ngươi, ta xem ngươi có thể nghênh đón thêm một chiêu!” Nói xong, đột nhiên Đới Phàm Khâm biến đổi khí thế, hiển nhiên là chuẩn bị chiêu mạnh hơn!

Lúc Mộ Chỉ Ly kịch chiến cùng với Đới Phàm Khâm, đoàn người Thần Quyết cung cùng với Thần Vực Minh đã hoàn toàn ra tay, tại đây Thiên Lực cuồn cuộn chấn động cả bầu trời.

Cao thủ Thiên Huyền cảnh xuất thủ chấn động thật là lớn, lúc này lại còn ba mươi người cùng nhau động thủ, chấn động này có thể nói là kinh thiên động địa!

Từng tiếng vang khổng lồ trong vòng vây truyền ra, cây cối vốn rậm rạp lúc này đã trở thành một mảng trơ trụi, cây cối toàn bộ đều đổ xuống.Trên mặt đất máu của Minh Quang Lang chói mắt như vậy, trong không khí xen lẫn nồng nặc mùi máu tươi.

Trải qua một phen kịch đấu, trong lòng Thần Vực Minh lại buồn bực tới cực điểm. Rõ ràng bọn người Thần Quyết cung hẳn phải mệt mỏi không chịu nổi mới đúng, làm sao bọn họ giống như là người không có chút mệt mỏi nào, ngược lại quả thực so với bọn hắn còn có tinh thần hơn.

Nếu không phải bọn hắn nhìn tận mắt bọn họ chém giết suốt một buổi tối mà nói.., thật đúng là không thể tin hết thảy đây là sự thật. Bọn hắn đã bắt đầu ý thức được, lần này bọn hắn tính toán lần này tan vỡ!

“Bà mẹ nó! Bọn họ căn bản cũng không có trúng kế!”

“Các ngươi là bọn ngu, Thần Quyết cung chúng ta là người như thế nào mà bọn bại hoại các ngươi có thể tính kế! Muốn chúng ta mệt mỏi không chịu được, ta thấy các ngươi không phải mệt mỏi hơn sao!”Đoàn người Thần Quyết cung cười to nói, nhưng trong lòng càng cảm kích Mộ Chỉ Ly.

Nếu không phải có nàng ấy, cục diện bây giờ sợ là trạng huống khác rồi!

Vốn trong lòng đoàn người Thần Vực Minh rất buồn bực sau khi nghe thấy lời nói Thần Quyết cung xong bọn hắn quả thực muốn hộc máu.

Trên mặt Đới Phàm Khâm lộ vẻ bất khả tư nghị, nếu không phải bọn họ nhắc nhở thì hắn chút nữa đem chuyện này quên đi, một phen suy nghĩ đã tìm thấy nguyên nhân: “Là ngươi! Ngươi dùng ngâm châm giúp bọn họ biến mất mệt mỏi?”

Trong đáy mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy giễu cợt: “Đúng là không ai ngu như ngươi, ta cũng muốn cảm tạ ngươi đã cho ta đầy đủ thời gian. Ta xem các ngươi nhìn cả một đêm sợ cũng mệt mỏi rồi, nhìn xem tinh thần của các ngươi tốt hay tình trạng của bọn ta tốt hơn!”

Nói xong, động tác trong tay Mộ Chỉ Ly nhanh thêm mấy phần, kết ấn màu đen hiện ra trong tay. Theo ấn kết này đi ra, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên vẻ tái nhợt, chẳng qua trong đáy mắt tràn đầy điên cuồng vô hạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK