Tu luyện giả Nguyên anh cảnh đánh trọng thương tu luyện giả Hóa thân cảnh, một khi tin này được truyền đi, trừ khi tận mắt nhìn thấy thì có mấy ai tin? Chuyện này cứ hiện ra trước mắt hắn, Mộ Chỉ Ly đúng là cực kì mạnh mẽ.
Mạc Tập Lẫm trong lòng bị chấn động, cảm giác giống như bị một cái búa tạ giáng vào đầu, một chiêu của mình lại bại trước nữ tử này sao? Trong lúc đó rõ ràng thực lực của bọn họ chênh lệch lớn như vậy thì sao lại có kết quả như thế này, chuyện này.....
Máu tươi phụt ra từ miệng Mạc Tập Lẫm, mùi vị tanh ngọt của máu khiến hắn không khỏi nhíu mày, ở ngực truyền đến từng cơn đau, tuy nhiên tất cả những đau đớn này đối với hắn lúc này cũng không bằng cú sốc kia.
Mạc Tập Lẫm chậm rãi đứng lên, cơ thể suy yếu khiến hắn lảo đảo, bước đi không vững, suýt nữa lại ngã quỵ xuống.
Mộ Chỉ Ly cười nhạt, hai tay chắp sau lưng không ngừng run rẩy, thi triển đòn công kích lúc nãy đối với nàng cũng hơi quá sức. Thoạt nhìn bên ngoài tuy không sao nhưng nàng lại bị thương không hề nhẹ.
- Chuyện này theo lời ngươi nói là sẽ giết ta trong vòng 10 chiêu đó sao?
Mộ Chỉ Ly cười khẩy, giọng nói của nàng lạnh như băng, sát ý tràn ngập.
Nghe vậy Mạc Tập Lẫm chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe miệng dính đầy máu nhưng ánh mắt vẫn rất sáng. Khuôn mặt vốn dĩ rất đẹp bây giờ đã tái nhợt, ngay cả con ngươi sáng đẹp cũng bị nhạt đi vài phần.
Vậy nhưng Mạc Tập Lẫm lại khẽ cười, đáy mắt ngưng tụ, trong nháy mắt một cỗ khí thô bạo bùng nổ:
- Lúc trước đúng là ta có xem nhẹ ngươi, nhưng ngươi lại có được năng lực đến thế này thì chả trách là lại dám đắc tội với Sất Trá Điện.
Ngay sau đó lời nói của Mạc Tập Lẫm đột nhiên thay đổi, lạnh như băng và độc địa:
- Coi như lúc trước ta khinh địch mới cho ngươi tận dụng được cơ hội, tiếp theo sẽ không đơn giản như vậy đâu, ta phải giết chết ngươi.
Nghe Mạc Tập Lẫm nói thì Mộ Chỉ Ly nhếch mép cười, ánh mắt dường như cũng biến thành hàn băng, khí tức toàn thân tỏa ra lạnh như băng, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, giọng nói mang đầy tính châm chọc:
- Khinh địch, chẳng qua là ngươi tự lấy cớ để an ủi chính mình thôi, lúc nãy ngươi đã bị ta đánh cho bị thương thì tiếp theo cũng giống như vậy thôi.
Giờ phút này, ánh mắt hai bên nhìn nhau tràn ngập sát ý, nhiệt độ xung quanh cùng với lời nói của họ đột nhiên đóng băng, hàn khí bao phủ khắp nơi.
Lúc này chu vị tu luyện giả của Thiên Âm Môn cũng đang ở đây, đúng lúc nhìn thấy Mạc Tập Lẫm bị Mộ Chỉ Ly dùng một chiêu đánh bay xa cả cây số thì nhất thời tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, không thể tin nổi vào mắt mình.
Không ít người lập tức che miệng lại để không để cho tiếng nấc của mình phát ra, nhưng với đôi mắt mở to của bọn họ thì đã nói lên hết tâm tình của bọn họ rồi. Tất cả mọi người không hề chớp mắt khi nhìn thấy cảnh này, nghe thấy Mạc Tập Lẫm và Mộ Chỉ Ly nói chuyện với nhau thì lúc này bọn họ mới tin vào những gì vừa xảy ra. Đúng là trước đó Mạc Tập Lẫm bị Mộ Chỉ Ly đánh bại thật.
Về phần Mạc Tập Lẫm nói mình khinh địch thì bọn họ cũng không thấy quá ngạc nhiên, phải biết rằng chênh lệch giữa Nguyên anh cảnh và Hóa thân cảnh không phải là nhỏ, hơn nữa tu vi càng về sau nâng lên một cấp thì chênh lệch rất lớn, huống chi là cảnh giới đã đến Hóa thân cảnh rồi.
Bây giờ nhóm họ muốn đi tắt đón đầu các cuộc chiến thì rất khó, trừ khi lĩnh ngộ thiên đạo vượt xa đối thủ. Vậy mà Mộ Chỉ Ly lại đánh bại được Hóa thân cảnh Mạc Tập Lẫm, đây giống như là bầu trời ban đêm, mọi chuyện thực sự đã xảy ra.
Chắc chắn phản ứng của Hề Phi Dương là nhanh nhất, sau khoảnh khắc khiếp sợ thì đã dần hồi phục tinh thần. Bây giờ xem ra những suy đoán của hắn không hề sai, người thu hút tu luyện giả của Huyết Khấp Minh và Sất Trá Điện đuổi giết chắc chắn là Mộ Chỉ Ly.
Mặc dù hắn đã đoán ra chuyện này nhưng khi đến khi chuyện ấy xảy ra thì trong lòng cũng không khỏi bàng hoàng. Cuối cùng Mộ Chỉ Ly đã làm gì mà khiến hai môn phái đuổi giết lâu như vậy, huống chi trong Huyết sắc địa ngục này còn có rất nhiều Huyết Nhân Hạt, đúng là bản lĩnh rất cao.
Trình Hữu Minh cũng giật mình, nhưng sau đó trên mặt lại nở nụ cười. Mộ Chỉ Ly không gặp phải chuyện xấu, không những thế sức mạnh của cô không giống bình thường, ở trong Huyết sắc địa ngục này mà lại có thể hoành hành như vậy.
Mạc Tập Lẫm là đội trưởng của Sất Trá Điện, sức mạnh thì khỏi phải nói. Mặc dù thực lực của Sất Trá Điện kém hơn Thiên Âm Môn nhưng thực lực của đội trưởng Thiên Âm Môn cũng chỉ xếp hàng thứ ba. Vậy mà Mộ Chỉ Ly lại có thể đánh bại hắn, thực lực của nàng....
Trong mắt Bách Lí Yến tràn đầy sự tức giận, nếu không phải vì Mộ Chỉ Ly thì tay nàng sẽ không bị phế! Lúc trước nàng từng thề rằng nếu để nàng gặp lại Mộ Chỉ Ly thì nàng nhất định sẽ bắt Mộ Chỉ Ly trả giá nặng nề. Ít nhất cũng phải trả cho nàng một bàn tay.
Nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng lạnh lùng, khát máu của Mộ Chỉ Ly thì đã làm dao động suy nghĩ ban đầu của nàng, thực lực hiện tại của Mộ Chỉ Ly nàng không có đủ khả năng chống lại. Nàng cũng không thể hiểu được tại sao sau khi Mộ Chỉ Ly vào trong Huyết sắc địa ngục lại có được thực lực mạnh đến như vậy?
Nếu lúc trước nàng thể hiện thực lực của mình thì bọn họ cũng không thể đuổi nàng đi được, càng nghĩ thì nàng liền cảm thấy giận Mộ Chỉ Ly.
Lúc này trong lòng Kiều Tuyết Vi cũng ngổn ngang cảm xúc, nhìn chằm chằm vào Mộ Chỉ Ly, hình như muốn nhìn thấu suy nghĩ của nàng nhưng hình như nàng không thể nhìn thấu được. Xem ra mình đã sai rồi, người có thể hạ được Mẫn Nhi thì làm sao mà đơn giản được? Nói vậy những chuyên trước đây vốn là do Mộ Chỉ Ly cố tình làm rồi.
Những tu luyện giả khác nhìn Kiều Tuyết Vi và Bách Lí Yến, có Mộ Chỉ Ly trong đội chắc chắn sẽ giúp ích được rất nhiều, nếu không phải vì hai người bọn họ thì Mộ Chỉ Ly cũng không bỏ đi như vậy.
Trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người nhìn Kiều Tuyết Vi và Bách Lí Yến có phần khinh thường, mặc dù không nói thẳng ra những trong lòng họ bất mãn, tuy nhiên biểu hiện ấy vẫn có thể khiến người ta nhìn thấy được.
- Lúc trước ngươi đắc ý vậy là được rồi, tiếp theo ta sẽ cho ngươi biết được sự chênh lệch thực lực giữa ta và ngươi. Khoảng cách chênh lệch của tu vi là không thể vượt qua được.
Mạc Tập Lẫm lạnh lùng nói, hắn vừa dứt lời thì khí thế cũng đột nhiên biến đổi.
- Ta sẽ cho ngươi biết thực lực chân chính không chỉ có mình tu vi.
Mộ Chỉ Ly nói với vẻ mặt đầy mưu mô, lúc này nàng biết bất luận là hắn hay là mình thì đều muốn tiến lên đánh đòn cuối. Đây là đòn sinh tử để xem cuối cùng ai còn có thể cười.
Sở Lê Hiên hình như cũng cảm nhận được sơ qua bầu không khí kia, xem ra đúng là hai người họ chuẩn bị liều mạng. Hắn hướng về phía Mộ Chỉ Ly, nói:
- Ngươi đi đi, nơi này giao cho ta.
Tuy rằng thực lực của hắn chưa hồi phục hoàn toàn nhưng nếu muốn cản chân Mạc Tập Lẫm trong thời gian ngắn thì cũng không thành vấn đề, trong khoảng thời gian đó Mộ Chỉ Ly hoàn toàn có thể thoát đi. Mộ Chỉ Ly cứu hắn một mạng, hắn dùng cách này để cứu cô cũng là bình thường.
Sở Lê Hiên vừa dứt lời thì cả Mộ Chỉ Ly lẫn Mạc Tập Lẫm đều nhìn về phía hắn. Lời nói của Sở Lê Hiên khiến Mộ Chỉ Ly kinh ngạc, nàng thật không ngờ là Sở Lê Hiên sẽ báo đáp bằng cách này.
Còn Mạc Tập Lẫm kinh ngạc với thái độ của Sở Lê Hiên, vì trước mặt nữ tử này thái độ của hắn so với trước đây quá khác nhau. Luôn luôn làm theo quy tắc "tử đạo hữu bất tử thần đạo" vậy mà đệ tử của ma đạo lại tình nguyện hy sinh tính mạng mình vì một nữ tử. Lúc này hắn thấy vốn dĩ hai người đó không thể có liên quan gì đến nhau được.
Thử hỏi có ai lại tình nguyện hy sinh tính mạng vì một nữ tử mới gặp qua một lần không? Không thể.
- Sở Lê Hiên, cho dù ngươi có ngăn cản thì nàng cũng nhất định phải chết.
Mạc Tập Lẫm chậm rãi nói từng tiếng, trong đôi mắt lạnh lùng hàn ý lưu chuyển.
- Mạc Tập Lẫm, dựa vào hiện tại thì ngươi có tư cách gì mà kiêu ngạo trước mặt ta? Cho dù ta trọng thương chưa lành nhưng hình như ngươi cũng không tốt hơn đâu.
Sở Lê Hiên chậm rãi nói, trên khuôn mặt đẹp trai toát ra sự tự tin, hấp dẫn người khác.
Mạc Tập Lẫm ngẩn người ra, những lời Sở Lê Hiên nói đều là thật, vừa rồi một đòn của Mộ Chỉ Ly khiến hắn bị thương không nhẹ, vốn không thể giữ vững được lâu. Nhưng bây giờ hắn bị cơn giận bùng lên, thân là đội trưởng Sất Trá Điện, thân là một tu luyện giả Hóa thân cảnh mà lại bị một tu luyện giả Nguyên anh cảnh đánh trọng thương, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì hắn còn mặt mũi nào nữa.
Lúc này đột nhiên Mộ Chỉ Ly lên tiếng:
- Đây là chuyện của ta và hắn, ngươi không cần nhúng tay vào, ta tin rằng kết quả cuối cùng hắn nhất định sẽ chết trước ta.
Sở Lê Hiên choáng váng, kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, tình huống lúc này mà nàng vẫn còn muốn tiếp tục? Nhưng khi nhìn cào đôi mắt trong suốt và kiên định của nàng thì những lời khuyên bảo của hắn đã nằm lại ở cổ họng, rốt cuộc nói không nên lời.
Chư vị tu luyện giả của Thiên Âm Môn ngơ ngác nhìn nhau, rốt cuộc quan hệ giữa Mộ Chỉ Ly và Sở Lê Hiên là gì? Tại sao Sở Lê Hiên phải cứu Mộ Chỉ Ly? Hơn nữa xem ra là hắn tự nguyện hy sinh bản thân để cứu Mộ Chỉ Ly, chuyện này đúng là không bình thường.
Hề Phi Dương và Đỗ Vũ Phàm liếc nhìn nhau, họ đều thấy được trong lòng đối phương đang cảnh giác. Sở Lê Hiên là tu luyện giả của môn phái ma đạo, Mộ Chỉ Ly lại cùng với tu luyện giả môn phái ma đạo đối phó với tu luyện giả môn phái chính đạo, đúng là vô lý. Không lẽ lúc Mộ Chỉ Ly ở Thiên Âm Môn đã ngầm thông đồng với môn phái ma đạo sao?
Nghĩ đến đây rồi nhớ lại hành động lúc trước khi Mộ Chỉ Ly rời đi bọn họ cảm thấy thực sự có thể. Nếu như là Mộ Chỉ Ly và Sở Lê Hiên hợp lại với nhau thì Sất Trá Điện bị tổn thất như vậy cũng không có gì là lạ. Nếu chỉ một mình Mộ Chỉ Ly khiến cho người của Sất Trá Điện và Huyết Khấp Minh đều bị thương thì mới đúng là kì lạ.
Nếu đúng là như vậy thì Mộ Chỉ Ly là phản đồ của Thiên Âm Môn, đây không phải là tin tức bình thường nên phải thừa dịp giải quyết nàng trước khi để Thiên Âm Môn biết, nếu không thì không biết hậu quả sẽ như thế nào nữa.
- Xem trước đã rồi tính sau.
Hề Phi Dương chậm rãi nói, ánh mắt lúc đó hiện lên sự u sầu, tất nhiên là chuyện này cũng khiến hắn thấy buồn bã.
Sau khi Mộ Chỉ Ly nói xong câu kia thì Sở Lê Hiên cũng không nói nữa mà lẳng lặng lui qua một bên, dùng hành động chứng minh thái độ của nàng.
Mạc Tập Lẫm không nói thêm câu nào mà hai tay chợt thay đổi, hai tay hắn không ngừng kết ấn rất phức tạp, thiên lực trong cơ thể điên cuồng bộc phát như không muốn sống nữa.
Lúc kết ấn xong, hai tay Mạc Tập Lẫm đột nhiên nổ tung, máu tươi từ hai tay không ngừng chảy ra, rót vào bên trong kết ấn thần bí kia. Kết ấn bí ẩn ban đầu cùng với máu tươi của Mạc Tập Lẫm tràn ra tạo thành một thứ ánh sáng quỷ dị, huyết quang bùng nổ, hai tay hắn lúc đó giống như viên hồng ngọc chói mắt.
Khí tức của Mạc Tập Lẫm bộc phát ngày càng mạnh, sắc mặt hắn cũng ngày càng tái nhợt, cơ thể vốn lung lay sắp đổ giờ phút này lại gánh vác chuyện này nên hai chân hắn hơi cong, tiếp tục kiên trì trong động tác kế tiếp.
Ánh sáng không ngừng nhấp nháy, những đường vân sáng lóe ra không ngừng, biến hóa vô số lần không theo trình tự nào, cuối cùng tất cả sáng bừng lên.
Nhìn thấy chiêu thức Mạc Tập Lẫm thi triển, Sở Lê Hiên bất giác nắm chặt hai tay lại, tim đập nhanh hơn. Chiêu này của Mạc Tập Lẫm hắn cũng từng nghe nói qua, nghe nói tác dụng của chiêu này chính là đả thương địch thủ 1000, tự làm hại mình 800, sau khi thi triển xong sẽ phải trả một cái giá rất lớn đó là tu vi bị giảm xuống một cấp.
Vì hậu quả của nó nên tu luyện giả không thể sử dụng chiêu này thường xuyên, nó chắc chắn không được sử dụng trước khi gặp phải nguy hiểm. Tới cảnh giới của bọn họ thì sẽ biết rõ là muốn tăng tu vi thì khó khăn nhường nào, giảm xuống một bậc cũng có nghĩa là lãng phí hết mấy năm, thậm chí là hơn mười năm cũng nên.
Hắn không thể ngờ là Mạc Tập Lẫm lại dùng đến chiêu này vậy nên Mộ Chỉ Ly căn bản không thể tránh được. Nghĩ đến đây thiên lực trong cơ thể Sở Lê Hiên bắt đầu khởi động, hắn muốn chuẩn bị thật tốt, một khi phát hiện ra nàng không đánh lại thì sẽ ngay lập tức mang nàng rời đi.
Trong mắt nhón người tu luyện giả Thiên Âm Môn lúc này cũng hiện lên sự hoang mang:
- Mộ Chỉ Ly lại có thể bức Mạc Tập Lẫm dùng đến chiêu mạnh nhất này sao?
- Đúng là trước đây chúng ta xem nhẹ Mộ Chỉ Ly rồi, ta thấy vốn dĩ nàng có đủ thực lực để đến Huyết sắc địa ngục mà không cần phải thông qua người giúp đỡ.
- Cho dù thực lực của nàng mạnh nhưng đối mặt với chiêu mạnh nhất của Mạc Tập lẫm nhưu vậy thì chắc chắn không thể sống sót được.
Đỗ Vũ Phàm chậm rãi nói, không biết tại sao lại nghĩ là nàng sắp táng thân ở nơi này, còn hắn thì thở dài nhẹ nhõm.
Một khi Mộ Chỉ Ly chết ở đây thì hắn không cần phải suy nghĩ đến việc rốt cuộc nàng có phải là phản đồ hay không vì danh tính của cô sẽ không còn quan trọng nữa.
Hề Phi Dương nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng của Mộ Chỉ Ly, đối mặt với sát chiêu này hình như nàng vẫn rất bình tĩnh thì phải?