Mộ Dật Thần quan sát cảnh vật xung quanh Vạn Hoa Các, nói.
Lúc trước hắn vào Vạn Hoa Các chỉ thấy được điều kiện bên trong, vẫn chưa có chú ý đến bên ngoài. Mãi đến sau khi tới Tuyệt Tình Cốc thì mới phát hiện được hoàn cảnh của nơi này không biết còn tốt hơn hoàn cảnh sống ở những nơi khác gấp bao nhiêu lần.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười nói:
- Các ngươi sống ở nơi nào? À, lần này chuyện các ngươi đi lịch luyện vẫn luôn gạt ta, nếu không phải ở buổi đấu giá nhìn thấy các ngươi, còn không biết bị giấu diếm tới khi nào.
- Chúng ta cũng ở tại Tuyệt Tình Lâu, nhưng mà ở Thiên Âm Các, nghe nói mỗi lần diễn ra Bách Hoa đại hội, đệ tử Thiên Âm Môn đều ở nơi đó, đó đã là tập quán nhiều năm. Điều kiện ở Thiên Âm Các cũng không tệ, nhưng mà so với Vạn Hoa Các hiển nhiên không cách nào so sánh được, hơn nữa chúng ta nhiều người như vậy mà lại ở cùng một chỗ.
Mộ Dật Thần cười, nói:
- Về phần chuyện gạt tỷ thì tỷ phải hỏi Hàn đại ca rồi. Ta đi vào trụ sở bí mật trước, còn gọi Thiên Nhi đến nữa.
Vừa dứt lời, Mộ Dật Thần mang theo nụ cười gian xảo biến mất trong tầm mất của hai người, trong phòng chỉ còn lại hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt. Mộ Chỉ Ly mở to mắt, ánh mắt dò xét Hàn Như Liệt, cũng không lên tiếng nói chuyện.
Chú ý tới ánh mắt Mộ Chỉ Ly, khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên hiện ra nụ cười tà mị như trước, nói:
- Nương tử, là vi phu rất nhớ nàng cho nên mới đi theo đệ tử Thiên Âm Môn tới tham gia Vạn Hoa đại hội, không nói cho nàng cũng là muốn làm cho nàng ngạc nhiên mà thôi. Vừa rồi nàng còn nói ta là đại ca của nàng, ta thực sự đau lòng lắm.
Hàn Như Liệt nén tiếng thở dài, đôi mắt rũ xuống nhìn sàn nhà, rất là đau buồn.
Mộ Chỉ Ly vừa nhìn bộ dáng này của Hàn Như Liệt thì biết ngay là hắn đang giả vờ, nhưng trong lòng thì không khỏi cảm thấy buồn cười:
- Thôi đi, có đau lòng thật không? Thường ngày ta vẫn gọi chàng là đại ca còn gì.
Thấy chiêu này không có tác dụng, Hàn Như Liệt ngẩng đầu lên, cười hắc hắc:
- Nói đúng rồi đó, nếu không thì nàng gọi ta thêm mấy tiếng ca ca cho ta nghe đi.
Mộ Chỉ Ly liếc mắt một cái:
- Chàng tưởng mình đẹp lắm hả!
Sau đó nghiêm mặt nói:
- Lần này các ngươi tới là để tham gia tỷ thí ở Vạn Hoa đại hội sao?
- Không sai, vốn là do những đệ tử khác tới, nhưng mà về sau trong môn phái không biết xảy ra chuyện gì, bọn họ đi tới chỗ khác lịch luyện hết rồi, cho nên tuyển người lại lần nữa, ta và Dật Thần cứ như vậy mà tới.
Hàn Như Liệt cười nói, lúc trước Mộ Chỉ Ly một mình lưu lạc ở Bồng Lai tụ địa, trong lòng hắn cũng rất lo lắng, bây giờ thì tạm thời không cần lo lắng nữa.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nheo mắt lại, khóe miệng giương ra nụ cười tươi tắn rạng rỡ:
- Nói như vậy, hai chúng ta có thể phải đánh một trận rồi!
Hàn Như Liệt nhíu chặt mày, sau đó hiểu suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly, nói:
- Nàng cũng định tham gia tỷ thí ở Vạn Hoa đại hội?
Mộ Chỉ Ly gật đầu:
- Đúng! Nghe nói thắng trong cuộc tỷ thí là có khen thưởng, hơn nữa ta cũng muốn tạo nên một chút tên tuổi ở Bồng Lai tụ địa, đây chính là một cơ hội.
Trước kia nàng có nghe nói đến chuyện tỷ thí thì trong lòng đã có ý định này.
Hàn Như Liệt kéo tay Mộ Chỉ Ly ngồi xuống, hoàn toàn thất vọng:
- Vậy thì như thế nào? Ở trên tay của nương tử ta cũng cam chịu lép vế.
Nếu là có thể, hắn sẽ đánh bại hết những đối thủ khác, cuối cùng sẽ thua ở trong tay Mộ Chỉ Ly.
Thấy Hàn Như Liệt không thèm quan tâm, Mộ Chỉ Ly nhíu mày:
- Nếu như chàng có biểu hiện không tốt, có thể Thiên Âm Môn sẽ đối xử với chàng không giống vậy. Cơ hội ở Bồng Lai tụ địa rất nhiều, tương lai ta sẽ tìm được cơ hội.
Nàng đối với chuyện trong môn phái có hiểu biết nhất định, nếu như lần này Hàn Như Liệt có biểu hiện tốt ở Vạn Hoa đại hội, trở lại Thiên Âm Môn nhất định sẽ được đãi ngộ tốt hơn mấy phần.
- Những thứ này nàng cũng không cần lo lắng, ta ở Thiên Âm Môn tốt hay không tốt thì có quan hệ gì chứ, hơn nữa thực lực của nàng vốn cũng không kém.
Hàn Như Liệt an ủi, trong con ngươi màu xanh nhạt lóe lên tia sáng kiên định, hiển nhiên trong lòng đã có quyết định.
- Nhưng mà ...
Trong lúc Mộ Chỉ Ly còn đang chuẩn bị nói gì đó thì Hàn Như Liệt cũng đã đưa tay ra kéo Mộ Chỉ Ly vào trong lòng mình, để cho nàng ngồi ở trên đầu gối của mình, hương về phía đôi môi anh đào đỏ mọng kia cúi xuống hôn.
- Đừng …!
Những câu nói như vậy đều bị Hàn Như Liệt ngăn chặn, cũng nói không nên lời.
Ích Hàn trở lại Tuyệt Tình Cốc, vốn định đi tìm Ích Quỳ và Như Sương trước tiên, không ngờ lại được Ích Diệp cho gọi đến.
- Phụ thân, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Ích Hàn lên tiếng hỏi.
- Ta nghe Cố lão nói Bồ đề đan và Như ý đan ở buổi đấu giá hôm qua là do bằng hữu của ngươi đem đi bán đấu giá?
Ích Diệp hỏi. Hôm nay bởi vì chuyện Bồ Đề đan mà buổi đấu giá gần như là phát hỏa hoàn toàn. Bảo bối của các buổi đấu giá trước đây hắn đều thấy qua, cho nên hôm nay cũng không có đến đó.
Nhưng sau khi nghe được báo cáo thì mới biết được một màn này, đan dược viễn cổ chưa từng thấy qua vậy mà lúc này lại xuất hiện, sau khi hắn dò hỏi Cố lão thì lại biết được chủ nhân của đan dược bán đấu giá kia chính là bằng hữu của Ích Hàn. Đan dược quý giá như thế thì không nên đem nó đi bán đấu giá, chỉ cần đưa ra giá cao thì đã có người mua lấy rồi. Đan dược hiệu quả như thế, ngay cả hắn cũng không chống cự lại được sự mê hoặc không ngớt kia, hắn càng tò mò hơn là bằng hữu của Ích Hàn là người như thê nào mà lại có năng lực như thế.
Ích Hàn nghe vậy cũng hiểu rõ ra, sau đó cười nói:
- Đó là đan dược do Mộ Ly lấy ra bán đấu giá.
- Mộ Ly?
Ích Diệp cả kinh, trong mắt đầy kinh ngạc.
- Đan dược kia chẳng lẽ do Mộ Ly luyện chế ra phải không?
- Chính là Mộ Ly luyện chế ra.
Ích Hàn gật đầu, đưa tay lấy ra một cái bình sứ, nói:
- Ở đây là hai viên Như Ý đan, là Mộ Hàn Mặc tặng cho mẫu thân và Ích Quỳ.
Ích Diệp nhận lấy Như Ý đan, sau khi mở ra nhìn thì khẳng định chắc chắn. Mộ Hàn Mặc chính là đệ đệ Mộ Ly, đưa ra đan dược tới đây như vậy cũng không kỳ quái. Liễu Như Sương vốn đang sinh ra lòng buồn bực với hắn do không đấu giá được Như Ý đan, phiền phức lần này cũng giải quyết được rồi ...
Nhưng mà Mộ Chỉ Ly tuổi còn trẻ mà lại có thể luyện chế ra được đan dược cao cấp bực này thì thuật luyện đan kia thật đúng là không phải người bình thường có thể sánh được. Hắn thân là cốc chủ Tuyệt Tình Cốc, cùng với Quỳnh Hải Cốc cũng có giao lưu nhất định, dựa vào hiểu biết của hắn, dược sư ở Quỳnh Hải Cốc có thể luyện chế ra Như Ý đan cũng chỉ có mấy người, mà những dược sư kia đều đã cao tuổi, hoàn toàn không có một người trẻ tuổi nào có được trình độ như thế.
Làm cho hắn thán phục vẫn chính là Bồ Đề đan, đan dược này trước đây hắn chưa từng nghe nói qua, hơn nữa hiệu quả nghịch thiên như thế, nếu có thể luyện chế được nhiều như vậy thì năng lượng trong tương lai hoàn toàn kinh khủng dị thường. Nếu Mộ Ly đã có thể đem Bồ Đề đan đi bán đấu giá, vậy thì nhất định là hắn còn có rất nhiều đan dược. Như vậy, có thể xác định được sau này Mộ Chỉ Ly nhất định là một cường giả Xuất Khiếu Cảnh.
- Hai viên Như Ý đan này giá cả không rẻ, nhận lấy như vậy có phần không thích hợp.
Ích Diệp chậm rãi nói, Như Ý đan ở buổi đấu giá được đưa ra giá cao thế nào hắn biết rắn rõ. Với tình hình bên trong của Tuyệt Tình Cốc, dĩ nhiên số tiền này không đáng vào đâu, nhưng Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ là một tán tu, nhận đồ của bọn họ như vậy thật sự không thích hợp.
Ích Hàn khoát tay nói:
- Phụ thân, không sao đâu. Mộ Ly cũng là hảo huynh đệ của ta, hơn nữa chuyện của Mộ Hàn Mặc và Ích Quỳ phụ thân cũng không phải không biết, không chừng sau này mọi người đều là người một nhà.
- Chuyện của Quỳ Nhi và Mộ Hàn Mặc cũng chưa có xác định, đây là ngươi đang nói càn gì vậy.
Ích Diệp nghiêm túc nói, lời nói như vậy nếu như truyền ra ngoài sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh Ích Quỳ.
Ích Hàn cười hắc hắc. Tuy là Ích Diệp cố tình sừng sộ lên nhưng lại không có tức giận, rất dễ nhận thấy hắn đối với chuyện này cũng không có ngăn cả.
- Cho dù nói thế nào đi nữa, dù sao thì cũng yên tâm cất đi đi, coi như thiếu Mộ Ly một ân tình, đó cũng là chuyện của ta. Ta vốn định lấy Bồ Đề đan của hắn, nhưng mà hắn nói tạm thời luyện chế ra chỉ có một viên, sau này có thêm sẽ cho ta.
Kèm theo câu nói Ích Hàn rơi ra, trong mắt Ích Diệp thoáng hiện ra tia sáng, nhưng mà, câu nói sau của Ích Hàn cũng làm cho ý muốn của hắn rơi vào khoảng không.
- Mộ Ly nói, đan dược này cho dù người khác biết được dược liệu và phương pháp luyện chế thì cũng không có cách nào luyện chế được, bởi vì dược liệu kia cũng không thể nào tùy ý tìm được. Phụ thân, người cũng đừng nên có chủ ý này, nhắc tới mới nói, lần này Thiên Âm Môn bị tổn thất rồi.
Ích Hàn cười nói, Thiên Âm Môn đuổi Mộ Chỉ Ly ra khỏi môn phái, bây giờ lại bỏ ra một cái giá cao như vậy để mua được đan dược mà Mộ Chỉ Ly luyện chế, nếu biết được thì chắc sẽ tức đến cứng họng mất.
Thấy tâm tư của mình bị Ích Hàn xem thấu như vậy, Ích Diệp vội nói:
- Ngươi đi tìm mẫu thân ngươi và Ích Quỳ trước đi, nhìn tiểu tử ngươi ở chỗ này cảm thấy bất tiện quá.
Nghe vậy, Ích Hàn cũng không thèm quan tâm mà cười ha ha rồi rời đi. Sau khi Ích Hàn rời đi, sâu trong đôi mắt Ích Diệp càng thêm am tường, đối với Mộ Chỉ Ly người này quả thật phải ước định thật tốt một phen.
Lúc Ích Hàn đi tới gian phòng của Ích Quỳ thì vừa đúng lúc gặp Liễu Như Sương đang ở cùng một chỗ với Ích Quỳ, mà Mộ Hàn Mặc cũng đã tời đi, sau đó cười nói:
- Mẫu thân, Quỳ Nhi, vừa rồi lúc Hàn Mặc rời đi đã đưa ta thứ này tặng cho các người.
Nghe vậy, trong mắt Ích Quỳ thoáng hiện lên vẻ không tin, nói:
- Tặng đồ cho chúng ta? Vậy tại sao vừa rồi huynh ấy không đưa?
- Chắc là ngại, cho nên mới để cho ta đưa tới.
Trên mặt Ích Hàn là nụ cười sáng rỡ, nhìn không ra chút manh mối nào:
- Thứ này bất luận là ngươi hay là mẫu thân đều nhất định rất thích.
Thấy dáng vẻ Ích Hàn đắc ý, Liễu Như Sương không khỏi cười nói:
- Thứ gì mà mẫu thân ngươi chưa từng thấy qua chứ, sao ngươi có thể đắc ý như vậy?
- Mẫu thân, thứ này mẫu thân đã nghe nói tới rồi, nhưng đúng là mình chưa từng có.
Khóe miệng Ích Hàn tràn ngập nụ cười, sau đó lấy đan dược đưa cho Liễu Như Sương, Liễu Như Sương mở ra nhìn, sau đó kinh ngạc nói:
- Như Ý đan?
...
Lúc Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt từ trong nhà đi ra, trên gương mặt xinh đẹp còn điểm chút ửng đỏ, trong đáy mắt còn lưu lại chút tình ý.
Mộ Dật Thần và Thiên Nhi nhìn hai người Mộ Chỉ Ly, trên mặt cũng là nụ cười đầy sự thấu hiểu. Thấy vẻ mặt hai người, Mộ Chỉ Ly có chút ngượng ngùng, ai ngờ Hàn Như Liệt cũng cười nói:
- Mọi người đều là người có kinh nghiệm, trong lòng hiểu rõ là tốt rồi.
- Ha ha ha, hiểu rõ hiểu rõ.
Mộ Dật Thần cười ha ha nói.
Mộ Chỉ Ly trừng mắt liếc Hàn Như Liệt một cái, bây giờ hắn đã không còn giữ mặt mũi gì nữa, ngay cả loại chuyện này cũng không cấm kỵ gì cả. Nhưng mà chuyện này cũng là do mối quan hệ của Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần trong thời gian qua đã tốt hơn rất nhiều, hai người thường xuyên ở chung một chỗ, chuyện gì cũng nới với nhau, nàng và Thiên Nhi cũng không thấy lạ gì.
- Chỉ Ly, chuyện đồ trang sức kia ta và Dật Thần đã nghiên cứu qua, nhưng mà thuật luyệt khí này cực kỳ cao siêu, nghiên cứu một lát vẫn không ra được. Hay là nên nói thuật luyện khí của hai người chúng tôi vẫn chưa đạt tới.
Thiên Nhi gãy gãy đầu nói. Sau khi trở về nàng vẫn luôn nghiên cứu đồ trang sức này, nhưng nàng cũng chỉ có thể nhìn ra được một số manh mối, rõ ràng thì cũng không nghĩ ra được.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười nói:
- Bây giờ không nhìn ra được cũng là bình thường, từ từ nghiên cứu là được rồi. Nếu bây giờ các ngươi có thể tìm ra được phương pháp luyện chế thì ta mới thật sự ngạc nhiên đấy.
Không cần phải nói đều biết luyện khí sư luyện chế bộ đồ tráng sức này nhất định là hạng người cường đại, thời gian Thiên Nhi và Mộ Dật Thần tiếp xúc thuật luyện khí cũng không lâu, nếu như có thể dễ dàng phát hiện ra phương pháp luyện chế thì hai người ngày nhất định là thiên tài luyện khí ngàn năm khó gặp.
- Hai ngày nữa là bắt đầu thời gian Vạn Hoa tỷ thí, hôm nay nghe nói Tuyệt Tình Cốc tổ chức dạ tiệc, mời mọi người đi đến đấy.
Mộ Hàn Mặc mới vừa quay về thì liền gặp được bốn người Mộ Chỉ Ly, ngay sau đó lập tức nói ra thông tin mình vừa biết được.
- Dạ tiệc?
Thiên Nhi nhíu mày:
- Nói vậy chắc hẳn dạ tiệc tối nay nhất định rất náo nhiệt, tất cả các môn phái đều sẽ nể mặt Tuyệt Tình Cốc một chút, đến lúc đó nhất định đều sẽ tham dự, thật sự là rất tuyệt vời.
Các môn phái đều tập hợp đầy đủ một chỗ, không thiếu gì các mối quan hệ không tốt, tình cảnh lúc đó chỉ cần tưởng tượng là có thể biết được sơ lược, nhưng mà trở ngại Tuyệt Tình Cốc nên tất cả mọi người sẽ kiềm chế lại cơn thịnh nộ của mình.
Mộ Chỉ Ly cau mày, hỏi:
- Dạ tiệc này không đi có liên quan gì không?
Ở trong những môn phái này, không thiếu những người có mối quan hệ không tốt với nàng, đến đó nói không chừng sẽ xảy ra một trận xung đột mất.
- Nghe nói tuyệt đại đa số mọi người sẽ đến, ít nhất thì người muốn tham gia tỷ đều phải tham gia, bởi vì tối nay sẽ quyết định số người tham gia tỷ thí.
Mộ Hàn Mặc có chút bất đắc dĩ nói, không ngờ cuộc tỷ thí này lại có nhiều cách thức như vậy.
- Chỉ Ly, xem ra tỷ không thể không đi. Với dáng dấp phong lưu kiệt xuất thế này, nói không chừng đêm nay có thể cướp mất trái tim của vài cô gái đó chứ.
Thiên Nhi cười hắc hắc:
- Nhưng mà ta không đi được, tu luyện giả của Thiên Âm Môn đều ở đó.
Nếu như nàng đi đến đó, còn không biết trưởng lão của bọn họ sẽ bị hù dọa thành bộ dáng nào nữa.
Mộ Chỉ Ly lộ vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Thiên Nhi ngươi phải đi chứ, nếu không thì ngươi cũng hóa nam trang rồi đi cùng ta đi?
- Hay là thôi đi, ta cũng không đành lòng làm tổn thương những cô gái kia đâu.
Thiên Nhi cảm khái nói:
- Nếu như ta lại hóa nam trang, Dật Thần cũng phải đi bên cạnh, thuần lang thế kia làm sao có thể so với ta.
Nghe Thiên Nhi nói, Mộ Dật Thần vội vàng đi tới nói:
- Thế nào? Diện mạo ta thế này chẳng lẽ muội còn chưa hài lòng? Đi ra ngoài xem thử có mấy người anh tuấn được như tướng công của muội chứ?
Thiên Nhi giễu cợt nói:
- Ta thì không nhìn ra, nhìn tới nhìn lui cũng là hình dạng đó, không có gì hay cả.
- Xem ra tối nay ta phải biểu hiện tốt một chút thì muội mới có thể biết là ta rất tốt.
Mộ Dật Thần híp mắt, chậm rãi nói.
Nghe hai người nói chuyện, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng liền quay về phòng, Mộ Hàn Mặc cũng đi về, chuyện vợ chồng bọn họ vẫn nên để cho bọn họ tự giải quyết thì tốt hơn.
- Ly Nhi, dạ tiệc tối nay xem ra là phải đi, nhưng mà đến lúc đó ta phải đi cùng với đệ tử của Thiên Âm Môn, không thể đi cùng với nàng.
Hàn Như Liệt nhíu mày nói.
Lúc này mà ở cùng một chỗ với Ly Nhi, Hạ Trường thanh trưởng lão nhất định sẽ sinh lòng hoài nghi. Lúc này tất cả mọi người đều cho rằng Mộ Chỉ Ly đã chết, nhưng nếu bọn họ biết Chỉ Ly còn sống, tuyệt đối sẽ hạ thủ với Chỉ Ly trước tiên, hắn quyết không thể để cho chuyện như vậy xảy ra.
Mộ Chỉ Ly đưa tay ra vuốt lên vùng chân mày Hàn Như Liệt đang nhíu chặt, giọng nói dịu dàng vô cùng:
- Tự ta đi một mình cũng không có vấn đề, hơn nữa còn có công tử Ích Hàn của Tuyệt Tình Cốc, có thể yên tâm mà.
- Dáng dấp Ích Hàn cũng phong lưu kiệt xuất, cũng không thể mang nương tử của ta chạy đi mất chứ?
Hàn Như Liệt giả vờ làm ra vẻ bất mãn nói.
Mộ Chỉ Ly liếc Hàn Như Liệt một cái, nói:
- Nói càn cái gì vậy, đến bây giờ chàng còn lo lắng sao?
Hàn Như Liệt hơi do dự một lát, nói:
- Nếu có một tiểu Chỉ Ly hoặc là tiểu Như Liệt thì ta có thể yên tâm hơn một chút.
Độ cong nơi khóe miệng càng mở to thêm, đáy mắt hiện đầy vui vẻ.
Mộ Chỉ Ly khẽ sững người, gương mặt không tự chủ được đỏ lên, nói:
- Không muốn nói với chàng nữa.
Trong lòng cũng không khỏi nghĩ đến một màn kia, nếu như như vậy, sẽ là một tình hình khác nữa.
Nhưng mà điều kiện bây giờ của bọn họ không cho phép, trước mắt còn trắc trở trùng điệp, chẳng biết lúc nào sẽ gặp phải nguy hiểm. Nếu đã không thể để cho bọn chúng bình yên trưởng thành, chi bằng đợi đến lúc sau này mọi thứ đều ổn định,
Điểm này, nàng và Hàn Như Liệt cũng đã đi tới hẹn ước, nghĩ tới hắc ám lão nhân cường giả cao nhất kia, ngay cả tương lai sau này bọn họ cũng không dám chắc là có thể sống sót được trên đời. Bởi vì không muốn để cho bọn chúng có một chút đau khổ nào, cho nên bọn họ sẽ cùng đợi.
Bóng đêm mê người, bầu trời đầy sao.
Lúc này Mộ Chỉ Ly đang đứng giữa dạ tiệc được tổ chức ở Tuyệt Tình Cốc, dạ tiệc này được tổ chức trong Bách Hoa Viên, xung quanh tràn ngập mùi hoa thơm nhàn nhạt tao nhã thấm đẫm vào ruột gan khiến cho tâm tình của người ta không tự chủ được mà trở nên dễ chịu.
Ánh mắt cũng rơi vào trên người Hàn Như Liệt ở phía xa, bộ y phục màu đỏ của hắn bất cứ lúc nào cũng là tiêu điểm trong tầm mắt mọi người, lúc này Hàn Như Liệt đang cùng với Mộ Dật Thần đứng ở sau lưng Hạ Trường Thanh, thỉnh thoảng theo Hạ Trường Thanh chào hỏi một số người.
- Mộ Ly, một mình ngươi ở đây làm cái gì đấy?
Giọng nói quen thuộc truyền tới, Ích Hàn chậm rãi đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly. Bởi vì hắn là công tử Tuyệt Tình Cốc, lúc nãy hắn vẫn luôn không phân thân ra được, để cho một mình Mộ Chỉ Ly đứng ở chỗ này thực sự có chút ngượng ngùng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly mỉm cười, đôi mắt đen nhánh ưựa như ngôi sao lấp lánh:
- Trong lúc rãnh rỗi thì ngồi ở đây thôi, hôm nay không ít người tới, lục đại môn phái đều có mặt.
- Mỗi lần dạ tiệc của Tuyệt Tình Cốc bọn họ đều tới, Tuyệt Tình Cốc và bọn họ có quan hệ giao dịch, cho nên những năm gần đây mối quan hệ có chút tốt.
Ích Hàn chậm rãi nói, gần đây thái độTuyệt Tình Cốc nằm ở phía trung lập, không đắc tội với bất kỳ môn phái nào, cũng không giúp bất cứ môn phái nào, bởi vì thái độ nghiêm chỉnh như vậy mới có thể làm cho Tuyệt Tình Cốc mới có thể có được địa vị như thế ở Bồng Lai tụ địa.
- Lại nói tiếp, cuộc tỷ thí trong hai ngày nữa có cách thức như thế nào?
Đến bây giờ nàng đối với quá trình của cuộc tỷ thí này cũng không hiểu biết nhiều, hỏi Ích Hàn thì chắc chắn thuận lợi nhất.
- Thì hai người đấu trên võ đài mà thôi ...
Đang lúc Ích Hàn giải thích, một giọng nói không đúng lúc truyền tới:
- Chính là tên tiểu tử này, chính là tiểu tử này đối chọi với chúng tôi trong tửu lâu, nói không chừng là hắn đã hạ thuốc xổ vào rượu và thức ăn của chúng tôi.
Mặt Một Chỉ Ly khẽ động, giọng nói này nàng cũng không xa lạ gì, trên đường đi đến Tuyệt Tình Cốc nàng cũng đã nghe qua, nhưng không ngờ hôm nay bọn họ lại tới tìm phiền phức.