Sau khi Mộ Chỉ Ly nói với Ích Hàn ý nghĩ của mình thì Ích Hàn rơi vào trầm tư, nàng cũng không có lên tiếng quấy rầy hắn. Dù sao thì một khi việc này được tiến hành, tuyệt đối sẽ là một công trình vĩ đại.
Nói cho cùng thì thời gian nàng cùng với Ích Hàn quen biết với nhau chẳng qua chỉ mới mười ngày thôi, Ích Hàn có thể làm đến tình cảnh như vậy đã không dễ dàng rồi. Về phần những chuyện này, Ích Hàn đúng là cần phải suy nghĩ kỹ càng một phen mới được, việc này không chỉ quan hệ đến mình Ích Hàn mà còn quan hệ đến tất cả Tuyệt Tình Cốc.
Đương nhiên nàng sẽ không để cho Tuyệt Tình Cốc ra mặt xuất lực, nếu như Tuyệt Tình Cốc quyết định trợ giúp nàng, vậy thì những thứ như đan dược, giáp cùng với những tài nguyên khác, nàng hoàn toàn có thể cung cấp cho Tuyệt Tình Cốc trước tiên, thậm chí còn có thể cung cấp cho các cửa hàng của Tuyệt Tình Cốc khắp Bồng Lai tụ địa, để cho bọn họ buôn bán độc quyền. Tin rằng không bao lâu nữa thì bất luận là tiền tài hay là lực ảnh hưởng của Tuyệt Tình Cốc sẽ tăng lên rất nhiều.
Tuy trước đây nàng chưa bao giờ buôn bán, nhưng cũng không có nghĩa là nàng hoàn toàn không biết chút gì về chuyện này. Ngược lại so với tu luyện giả ở chủ thế giới thì đầu óc buôn bán của nàng có thể tốt hơn nhiều.
Trầm mặc trong thời gian không bao lâu thì trên gương mặt tuấn lãng của Ích Hàn vẫn nở nụ cười trong trẻo như trước.
- Chỉ Ly, kế hoạch mà ngươi nói được lắm, ta cảm thấy khả năng thành công rất lớn. Đây là cục diện bán một lời hai, chỉ có điều cũng như những gì ta nói lúc trước, việc này cũng không phải ta có thể làm chủ. Chi bằng hãy chờ ta trao đổi với phụ thân ta một phen, sau đó ta sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn, được không?
- Dĩ nhiên là không thành vấn đề rồi, Ích Hàn, ta chẳng qua chỉ đưa ra một gợi ý, nếu như ý kiến này không có lợi đối với sự phát triển của Tuyệt Tình Cốc, hoặc là các ngươi không muốn làm như vậy thì cứ nói thẳng cho ta biết, việc này chả sao cả. Cho dù chúng ta không hợp tác thì cũng sẽ không tạo nên bất cứ ảnh hưởng gì đến tình hữu nghị của hai bên cả.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, nàng cũng không muốn Ích Hàn bởi vì chuyện này mà trong lòng hắn có bất kỳ gánh nặng nào.
- Yên tâm đi, ta biết mà, tình cảm huynh đệ chúng ta há có thể vì một chuyện nhỏ thế này mà bị phá hủy chứ?
Ích Hàn cười tự tin nói.
- Vậy ta đi tìm cha ta bàn bạc chuyện này, ngươi cứ tùy tiện dạo chơi ở Tuyệt Tình Cốc đi, đừng ngại ngùng gì cả.
Mộ Chỉ Ly gật đầu, nói:
- Được!
Đợi sau khi Ích Hàn rời đi thì Mộ Chỉ Ly liền lấy ba tấm tàn đồ ra, trước kia phát sinh nhiều việc bề bộn như vậy, vì thế nên sau khi hội đấu giá kết thúc, nàng cũng chưa từng xem qua mấy bức tàn đồ này. Nghĩ đến đám hắc y nhân xuất hiện ngày hôm qua, tuy rằng chỉ đối mặt một lúc thôi nhưng nàng có thể nhận thấy thực lực của đám hắc y nhân đó không tầm thường, sở dĩ bọn họ không ra tay là vì chưa chuẩn bị đầy đủ, nên bọn họ mới tạm thời rời khỏi.
Trong đôi mắt đen huyền xẹt qua một tia cơ trí, khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên một độ cong nhàn nhạt, nàng không tin bọn Diệp Lăng Thiên có thể vì nàng nói vài câu liền tin tưởng, chắc chắn hiện tại bọn họ còn ở gần Tuyệt Tình Cốc, tìm cơ hội thích hợp để ra tay.
Không biết là bọn họ thuộc thế lực nào? Ở Bồng Lai bí cảnh có rất nhiều thế lực, dù nàng đến Bồng Lai bí cảnh đã gần hai năm, nhưng đối với các thế lực ở đây cùng với những mối quan hệ rắc rối phức tạp giữa bọn họ cũng chỉ hiểu biết mơ hồ mà thôi. Nhưng ít ra nàng biết được thế lực của đám hắc y nhân này cũng không kém. Nếu như bọn họ xem trọng tàn đồ như vậy, thế thì bức tàn đồ này chắc hẳn là một báu vật cực kỳ quý giá, chỉ khi có được bức tàn đồ cuối cùng thì nàng mới có thể giải ra bí ẩn này!
Nhìn ba tấm tàn đồ trước mắt mình, Mộ Chỉ Ly ghép ta tấm lại, những hình vẽ trên ba tấm tàn đồ vốn xem không hiểu gì theo việc ghép ba tấm lại với nhau, đã hé ra một tấm bản đồ có lộ tuyến rõ ràng, nhưng phạm vi vẽ trên tấm tàn đồ cực lớn. Có thể nói là ba tấm tàn đồ này chưa chỉ ra được điểm cuối cùng, nên căn bản là không biết đây là nơi nào cả.
Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, rốt cuộc là cất giấu bảo bối gì mà lại có người cẩn thận từng li từng tí chia ra vẽ ở trên bốn tấm tàn đồ chứ? Cuối cùng nơi cất giấu bảo bối là nơi nào? Suy nghĩ một chút, Mộ Chỉ Ly đem cất những tấm tàn đồ này đi, vật này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, cũng không phải là nàng muốn tìm là có thể tìm được.
Trước kia nàng cũng không có dụng tâm đi tìm nhưng lại nhặt được hơn phân nữa, tấm cuối cùng có thể rơi vào tay nàng không cũng không biết trước được.
Bên trong phòng.
Ích Diệp nhìn nụ cười trên mặt của Ích Hàn thì dẫn đầu lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh:
- Nói đi, tìm ta có chuyện gì?
Ích Hàn cười hắc hắc, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc:
- Phụ thân, vừa rồi Chỉ Ly có nói với con ý tưởng của nàng, nàng muốn cùng Tuyệt Tình Cốc hợp tác, xây dựng một thương nghiệp đường.
Nếu như Ích Diệp nghe được lời này từ miệng những người trẻ tuổi khác thì nhất định sẽ cười đối phương ngông cuồng ngạo mạn, nhưng nếu như lời này được nói ra từ miệng của Mộ Chỉ Ly thì hắn tự nhiên có vài phần tin tưởng:
- Nàng dự định làm gì?
- Phụ thân, người cũng biết thuật luyện đan của Chỉ Ly rồi đấy, Bồ Đề Đan lúc trước do nàng luyện chế, nàng nói có thể luyện chế với số lượng lớn, mà nàng quyết định dùng Bồ Đề Đan này để mở rộng đế quốc thương nghiệp của nàng.
Ích Hàn chậm rãi nói, nhìn Ích Diệp trước mặt, chú ý biến hóa trên mặt của phụ thân.
Quả nhiên sau khi Ích Diệp nghe những lời này, trong mắt hắn xuất hiện vẻ kinh ngạc, càng nhiều hơn chính là sự kinh hãi. Bởi vì bất kỳ ai cũng có thể nhận thấy nếu như Mộ Chỉ Ly làm như vậy thì việc nàng muốn xây dựng một đế quốc thương nghiệp hoàn toàn không có trở ngại gì!
- Bồ Đề Đan, nàng có thể luyện chế số lượng lớn sao? Điều này sao có thể chứ?
Giọng nói của Ích Diệp đột nhiên tăng vài tông, lúc trước sau khi thấy Ích Hàn cầm nhiều Bồ Đề Đan như vậy trở về thì hắn liền đem những viên Bồ Đề Đan đó giao cho dược sư của Tuyệt Tình Cốc tiến hành nghiên cứu, về sau quả thực có thể thành công đoán được dược liệu trong đó, thế nhưng trong đó lại có một loại dược liệu tên là Hoa Thanh Anh đã khiến cho bọn họ hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ muốn luyện chế.
Hoa Thanh Anh chính là dược liệu chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, ở Chủ thế giới này, người biết được nó cũng cực ít, nếu không phải Tuyệt Tình Cốc có một vị lão dược dư có kinh nghiệm nhận ra được, thỉ chỉ dựa vào những dược sư khác sợ rằng cho đến bây giờ cũng chưa làm rõ được đó là loại dược liệu gì. Mà căn cứ theo những gì lão dược sư nói thì Hoa Thanh Anh sinh trưởng ở điều kiện cực kỳ khắc nghiệt, hơn nữa chỉ có thể đơn độc một mình sinh trưởng mà thôi.
Nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ nhìn thấy sự tồn tại của Hoa Thanh Anh, có thể nói thấy được một gốc Hoa Thanh Anh đã cực kỳ không dễ dàng rồi, huống chi xác xuất luyện chế thất bại cực kỳ lớn. Cho dù dược sư có Thuật luyện đan mạnh nhất Tuyệt Tình Cốc cũng không có lòng tin có thể luyện chế thành công Bồ Đề Đan này, nhưng Mộ Chỉ Ly lại nói có thể luyện chế số lượng lớn, thật sự khó có thể tưởng tượng nổi.
Nhìn vẻ mặt của Ích Diệp, Ích Hàn khẽ cười, ngày thường khó có thể nhìn thấy Ích Diệp có vẻ mặt khiếp sợ như vậy:
- Chỉ Ly đã nói như vậy thì tin rằng nàng tuyệt đối không thể đem loại chuyện này ra nói đùa. Phụ thân, Chỉ Ly nói nàng ở Bồng Lai tụ địa cũng không có thế lực gì, cho nên rất nhiều thứ khi tiến hành sẽ gặp khó khăn, nếu như Tuyệt Tình Cốc đồng ý trợ giúp nàng, như vậy thì đan dược của nàng, còn có áo giáp cùng với vũ khí đều có thể ưu tiên cung cấp cho chúng ta. Thậm chí các cửa hàng của chúng ta cũng có thể được cấp một phân ngạch để bán những tài nguyên này.
- Con tin rằng đây là một cơ hội vô cùng tốt, thành thật mà nói, điểm này bất kỳ thế lực nào cũng có thể làm được. Nếu như Chỉ Ly đi tìm thế lực khác thì tin rằng đối phương nhất định sẽ vui vẻ đáp ứng.
Ích Hàn chậm rãi nói, đôi mắt đen huyền càng thêm sâu thẳm.
- Thậm chí con còn cảm thấy rằng Chỉ Ly cũng không phải đang cầu xin chúng ta trợ giúp, mà là nàng đang giúp chúng ta.
Vẻ mặt của Ích Hàn vô cùng nghiêm túc, lúc hắn nghe ý tưởng của Mộ Chỉ Ly thì hắn đã nghĩ đúng là như vậy, đây tuyệt đối là Mộ Chỉ Ly cho Tuyệt Tình Cốc một cái ân huệ chứ không phải là Tuyệt Tình Cốc trợ giúp cho nàng.
Tuy rằng hắn không biết những đan dược khác của Mộ Chỉ Ly, hay những áo giáp cùng với vũ khí khác thế nào, nhưng chỉ dựa vào Bồ Đề Đan cũng đủ xây dựng một mảnh thiên địa ở chốn Bồng Lai tụ địa này rồi.
Nghe lời Ích Hàn nói, Ích Diệp cũng không có bác bỏ, trên thực tế hắn cũng tán thành cách lý giải của Ích Hàn. Nếu như lời Mộ Chỉ Ly nói là thật, như vậy thì một khi Mộ Chỉ Ly phát triển cũng kéo theo Tuyệt Tình Cốc quật khởi lên.
Ích Diệp lần đầu tiên khâm phục một người trẻ tuổi như vậy, đây tuyệt đối là người kiệt xuất nhất mà hắn nhìn thấy trong nhiều năm qua, cho dù là nhi tử của mình cũng không bằng nàng. Xem ra, trước kia mình quyết định ra tay trợ giúp đã khiến cho Mộ Chỉ Ly ghi tạc ở đáy lòng rồi.
Một khắc sau, Ích Diệp gần như không có chút do dự, trực tiếp đáp ứng.
- Không thành vấn đề, chuyện này cụ thể thế nào thì hai con cứ tự mình thương lượng đi, con đối với sự phát triển của Tuyệt Tình cốc cũng có hiểu biết nhất định, nếu như cần bất cứ thứ gì thì Tuyệt Tình Cốc chúng ta sẽ dốc toàn lực để tương trợ, lát nữa ta sẽ đem mệnh lệnh này truyền xuống.
Hai mắt Ích Hàn sáng ngời, lập tức cười nói:
- Phụ thân quả nhiên biết nhìn xa trông rộng!
Ích Diệp vỗ một cái lên bờ vai của Ích Hàn:
- Con - Cái tên tiểu tử thúi này, bây giờ còn dám nói phụ thân con như vậy nữa. Con hãy nhìn xem, Mộ Chỉ Ly tuổi còn trẻ như vậy mà không chỉ có dã tâm rất lớn, còn có năng lực, tuổi tác của con cũng xấp xỉ nàng, ta xem con lúc nào có thể tự xây dựng cho mình một thế lực như vậy đây?
Nghe vậy, Ích Hàn cũng không thèm quan tâm đến lời trách cứ của Ích Diệp mà cười nói:
- Phụ thân, nếu như bây giờ người đem chức vị cốc chủ Tuyệt Tình Cốc truyền cho con thì con nhất định sẽ khiến cho Tuyệt Tình Cốc lần nữa lớn mạnh hơn trong một thời gian ngắn, người thấy thế nào?
Nhìn dáng vẻ cười đùa của Ích Hàn, trong lòng Ích Diệp cảm thấy bất đắc dĩ chẳng biết phải làm sao,nói:
- Con bây giờ chưa có cái đức hạnh này, ta còn chưa dám đem Tuyệt Tình Cốc giao cho con, chỉ có điều nếu như con theo Mộ Chỉ Ly rèn luyện một phen thì ta có thể suy nghĩ lại. Đến lúc đó, ta sẽ cùng với mẫu thân con hưởng thụ tuổi già.
- Vậy thì thôi đi, hiện giờ người còn trẻ như vậy mà muốn tận hưởng tuổi già chẳng phải sẽ rất nhàm chán sao? Chi bằng cứ để cho con tiêu diêu tự tại một thời gian nữa, con còn trẻ như vậy chưa muốn bị trói buộc đâu!
Ích Hàn vừa cười vừa bước nhanh ra ngoài.
Nhìn bóng lưng Ích Hàn rời đi, Ích Diệp khẽ cười một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử thối!
Tâm tình của Ích Diệp giờ khắc này cũng cực tốt, hắn nhận thấy lần này Tuyệt Tình Cốc đã gặp được một cơ hội phát triển thêm một bậc nữa rồi!
Sau khi Ích Hàn xác định được câu trả lời chắc chắn của Ích Diệp thì hắn lập tức đi tìm Mộ Chỉ Ly trước, hai người lập tức bắt đầu thương lượng cục diện tiếp theo cùng với phương pháp tiến hành. Mà trong lần nói chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng nhận ra được sự thông minh nhạy bén của Ích Hàn, thậm chí trong một thời gian ngắn mà Ích Hàn đã có thể nghĩ ra được kế hoạch phát triển đại khái rồi.
Sau khi hai người bàn bạc kỹ lưỡng thì kế hoạch này cũng được hình thành một cách trọn vẹn, mà tiếp tục suy nghĩ thì trên mặt hai người đều tràn đầy sự hưng phấn, ngay cả ngoài trời đã được phủ một tấm màn đen tối mà hai người cũng không hề nhận ra.
- Ca ca, ca ở đâu rồi?
Một giọng nói trong trẻo dễ nghe truyền vào trong tai hai người, lúc này thì hai người mới từ trạng thái trước kia giật mình tỉnh giấc. Nhìn thấy ngoài trời đã tối đen thì hai người bất đắc dĩ mỉm cười, thời gian trôi qua thật nhanh.
Ích Quỳ bước nhanh đến, nhìn thấy Ích Hàn và Mộ Chỉ Ly thì lúc này nàng mới nở nụ cười:
- Cả ngày hôm nay mà muội không nhìn thấy hai người ra khỏi cửa, còn tưởng rằng hai người đi đâu rồi chứ!
Mộ Hàn Mặc theo sát phía sau đi vào, tự mình tìm một chỗ ngồi xuống rồi mới lên tiếng:
- Tỷ, hai người vẫn ở trong này cả ngày hôm nay à? Lúc trước, bọn đệ vẫn luôn ở bên ngoài Tuyệt Tình Cốc mà không thấy hai người xuất hiện.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu:
- Tỷ cùng với Ích Hàn thương lượng một vài chuyện, bất tri bất giác không biết đã trễ như thế, hai người đến đây làm gì?
Theo lý thuyết, hai người bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ đến chạy đến tìm bọn họ mới phải.
Nghe câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, sắc mặt Ích Quỳ đỏ lên, ngậm miệng không nói gì, ánh mắt không kềm được mà nhìn về phía Mộ Hàn Mặc.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly cùng với Ích Hàn đều đại khái đoán được chút ít. Ích Hàn vội hỏi:
- Chỉ Ly, ta cùng với Ích Quỳ về trước, chuyện này ngày mai chúng ta sẽ bàn bạc tiếp.
- Được!
Mộ Chỉ Ly mỉm cười gật đầu, mãi cho đến khi hai người rời đi thì nàng mới dùng vẻ mặt tràn đầy ý cười nhìn Mộ Hàn Mặc, nói:
- Có phải cốc chủ phu nhân nói chuyện của đệ cùng với Ích Quỳ?
- Tỷ quả nhiên là hiểu lòng người nha, đệ còn chưa nói đã đoán được. Hôm nay, cốc chủ phu nhân đích thực đã nói chuyện này.
Song trên mặt của Ích Hàn mơ hồ mang theo chút nặng nề, so với sự vui mừng trong lòng thì dường như vẻ lo lắng càng nhiều hơn.
Mộ Chỉ Ly đã đem tất cả biểu tình của Mộ Hàn Mặc thu hết vào trong đáy mắt, nàng không nhịn được mà nhíu mày, bước nhanh đến bên cạnh Mộ Hàn Mặc, hỏi:
- Cốc chủ phu nhân nói như thế nào?
- Cốc chủ phu nhân nói người cũng không phản đối chuyện đệ và Ích Quỳ ở chung một chỗ, nhưng hôm nay đệ cũng không đủ mạnh, cũng không có thế lực đứng ở phía sau. Người cũng không nguyện ý để Ích Quỳ gả cho một tên tiểu tử vô danh. Người bắt buộc ta phải xây dựng thế lực của mình, nhưng người cũng hy vọng đệ sống ở Tuyệt Tình Cốc, sau này trợ giúp Ích Hàn trông nom Tuyệt Tình Cốc.
Mộ Hàn Mặc chậm rãi nói, trên mặt lộ ra chút nặng nề.
Mộ Chỉ Ly cũng rơi vào trầm mặc, nàng cũng không cảm thấy bất ngờ đối với những lời nói của cốc chủ phu nhân, hoặc là nói trước kia nàng đã có chuẩn bị hết rồi. Nếu như Hàn Mặc bằng lòng sống ở Tuyệt Tình Cốc thì nàng cũng không phản đối, dẫu sao thì nàng vẫn luôn muốn thấy Hàn Mặc hạnh phúc. Ích Quỳ đúng là một cô nương rất tốt, mà Tuyệt Tình Cốc chắc chắn cũng không bạc đãi Hàn Mặc, tất cả... còn phải xem cách nghĩ của Hàn Mặc.
- Hàn Mặc, vậy đệ thấy chuyện này như thế nào? Bất luận đệ làm gì thì tỷ đều ủng hộ đệ!
Mộ Chỉ Ly nhìn Mộ Hàn Mặc đang cúi đầu bên cạnh mình, quan tâm nói.
Mộ Hàn Mặc cũng rơi vào trầm mặc, tuổi của Ích Quỳ hôm nay cũng không xem là nhỏ nữa, rất nhiều nữ tử bằng tuổi nàng đã thành thân, cho nên căn cứ theo những gì cốc chủ phu nhân nói, Ích Quỳ cũng không có nhiều thời gian chờ hắn xây dựng nên thế lực của mình, nhưng mà sống ở Tuyệt Tình Cốc như vậy cũng không phải là dự tính ban đầu của hắn.
Mục đích ban đầu hắn đi tới Chủ thế giới là để trợ giúp cho Mộ Chỉ Ly, là vì muốn cùng Mộ Chỉ Ly xông xáo ở Chủ thế giới, vì muốn cho tu luyện giả ở Thiên Huyền Đại Lục có thể phát triển tốt hơn khi đến Chủ Thế Giới, mà tình huống trước mắt lại hoàn toàn khác với ý nghĩ của hắn.
Thời gian dần dần trôi qua, Mộ Hàn Mặc trầm mặc nữa buổi cũng không hề lên tiếng. Mộ Chỉ Ly lẳng lặng ngồi bên cạnh Mộ Hàn Mặc, cũng không hề thốt ra bất cứ lời thúc giục nào. Lúc này tâm trạng Mộ Hàn Mặc rất là phức tạp, hắn cần thời gian để suy nghĩ lại.
- Tỷ, trên thực tế, đệ muốn cùng tỷ xông xáo, cũng không hề muốn ở mãi trong Tuyệt Tình Cốc.
Giọng nói trầm thấp mà khàn khàn, rõ ràng trong lòng hắn đang đèn nén rất nhiều áp lực.
Mộ Chỉ Ly ngước mắt lên, trong đôi mắt đen huyền thoáng xẹt qua một tia sáng, nhưng cũng không có lên tiếng.
- Thế nhưng đệ cũng không thể buông tay Ích Quỳ, từ lần đầu tiên đệ gặp nàng ấy thì đệ đã biết là đệ không thể nào buông tay nàng.
Hai tay Mộ Hàn Mặc đang xen vào nhau, nhưng bởi vì dùng nhiều lực mà dần dần trở nên trắng bệch.
- Tuy lúc cốc chủ phu nhân nói bà luôn nở nụ cười trên môi, nhưng thái độ bà cũng cực kỳ kiên quyết. Đệ biết bà nói không sai, đệ trước mắt đích thực không có cái gì cả, quả thực không xứng với Ích Quỳ. Bà có thể cho đệ cơ hội như vậy đã tốt lắm rồi.
- Vậy đệ dự định sống ở Tuyệt Tình Cốc sao? Trên thực tế sống ở Tuyệt Tình Cốc cũng không tệ, Tuyệt Tình Cốc là một thế lực rất lớn, đệ cũng có cơ hội để phát triển. Mà kế tiếp tỷ cũng quyết định xông xáo ở Bồng Lai tụ địa, muốn gặp mặt nhau cũng không khó.
Mộ Chỉ Ly nói, tuy rằng tình huống hiện tại không giống với những gì bọn họ nghĩ trước kia, nhưng đây cũng là một biện pháp tốt.
Song, Mộ Hàn Mặc lại đột nhiên ngẩng đầu lên, thần sắc vô cùng kiên định:
- Đệ không muốn như thế, đệ sẽ không bỏ rơi Ích Quỳ, nhưng mà đệ cũng sẽ không làm theo những gì cốc chủ phu nhân nói. Tỷ, từ trước đến giờ đệ luôn muốn cùng tỷ tung hoành thiên hạ, đó chính là mục tiêu của đệ, cũng là lời hứa của đệ với gia chủ trước khi đến Chủ thế giới. Đệ đã kiên trì tín niệm này nhiều năm như vậy, cũng sẽ không vì chuyện này mà thỏa hiệp.
Mộ Chỉ Ly khẽ run, đôi mắt xinh đẹp của nàng cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc, hồi tưởng lại nam tử trước kia vẫn một mực tuyên bố phải bảo vệ mình, trong đáy mắt hiện lên ý cười. Đúng vậy, từ khi nàng biết Mộ Hàn Mặc đến bây giờ, mục tiêu và quyết tâm của đệ ấy chưa bao giờ thay đổi.
- Như vậy thì ý nghĩ bây giờ của đệ chính là muốn cùng tỷ tung hoành thiên hạ, nhanh chóng xây dựng nên thành tích, sau đó sẽ cùng Ích Quỳ ở chung một chỗ?
Hôm nay, Mộ Chỉ Ly đã biết được suy nghĩ trong lòng Một Hàn Mặc, tuy rằng nửa đường phải trì hoãn một đoạn thời gian, nhưng sau này khi Mộ Hàn Mặc đối mặt Ích Quỳ sẽ càng có khí phách hơn.
Đệ đệ của nàng luôn rất kiêu ngạo, có thể cách làm như thế mới phù hợp với ý muốn ban đầu của đệ ấy. Mà nàng cũng tin tưởng Mộ Hàn Mặc, bất luận là thực lực hay là thế lực thì bọn họ sẽ cùng nhau phấn đấu!
Mộ Hàn Mặc nặng nề gật đầu, lúc đầu hắn từ tâm trạng chần chừ không xác định chuyển thành triệt để kiên định, khi hắn cẩn thận suy xét thì hắn cảm thấy như thế này mới là điều mà hắn thật sự mong muốn.
Nếu như cứ như vậy mà cùng với Ích Quỳ ở chung một chỗ thì hắn tin rằng tương lai mình sẽ không thể nào thật sự vui vẻ. Mặc dù hiện tại hắn không xứng với Ích Quỳ nhưng hắn tin rằng tương lai mình nhất định có thể xứng đôi với Ích Quỳ, hắn rất có lòng tin với bản thân mình!
Trong nụ cười của Mộ Chỉ Ly tràn đầy sự vui mừng.
- Hàn Mặc! Tỷ vĩnh viễn ủng hộ lựa chọn của đệ, chỉ có điều cửa ải của cốc chủ phu nhân yêu cầu phải do chính đệ thông qua.
Loại chuyện này dù nàng có muốn ra mặt giúp đỡ cũng không thể giúp được gì, thậm chí có thể không giúp được mà còn tăng thêm phiền phức cho đệ ấy. Chỉ có Mộ Hàn Mặc đem ý nghĩ của mình nói cho cốc chủ phu nhân biết, dùng chính nhân cách của mình cùng với sự tự tin ấy khiến cho cốc chủ phu nhân tin tưởng đệ ấy, thì chuyện này mới có thể giải quyết được. Về phần Ích Quỳ bên kia cũng cần Mộ Hàn Mặc tự mình nói rõ.
Nàng tin tưởng bọn họ muốn xây dựng nên đế quốc thương mại của riêng mình phải cần một khoảng thời gian, nhưng thời gian sẽ không quá dài!
- Tỷ, tỷ yên tâm đi, đệ nhất định có thể xử lý tốt chuyện này!
Trên mặt Mộ Hàn Mặc tràn đầy ánh sáng tự tin, càng nổi bật lên gương mặt tuấn tú.
Mà cùng lúc đó, Ích Quỳ cũng đem những chuyện này nói cho Ích Hàn nghe, nhưng mà sau khi Ích Hàn nghe được chuyện này thì hắn không kềm được mà nhíu mày. Mặc dù lời này thật sự là ý tưởng của mẫu thân, nhưng trong đó hoàn toàn không có ý xem thường Mộ Hàn Mặc, thế nhưng nói như vậy thì người nghe cũng không dễ dàng tiếp nhận.
Không biết sau khi Mộ Chỉ Ly nghe được chuyện này thì nàng sẽ nghĩ như thế nào? Chuyện này thật sự có chút nan giải.
- Ca, huynh nói như thế có miễn cưỡng Hàn Mặc không?
Ích Quỳ ngẩng đầu lên, trong đôi mắt linh động mang theo vẻ lo lắng.